[Dịch]Ta Là Pokemon (Pokemon_Đấu La

Chương 38 : Trừng phạt




Bạch hổ vùng vẫy cố thoát khỏi cái lưới làm bằng cỏ đang trói mình lại, đáng tiếc hắn càng vùng vẫy thì chiếc lưới siết càng chặt, độc tố của Nhân Diện Ma Chu trong lưới dần dần thấm vào...

"Được rồi, dừng ở đây đi" Đại sư lạnh nhạt nói.

Đường Tam vội vàng đi lên thu hồi cái lưới, chiếc lưới Lam Ngân thảo đang quấn trên người Đới Mộc Bạch hóa thành vài tia sáng rồi biến mất không dấu vết.

"Đây là đệ tam hồn kỹ Chu Võng Trói Buộc" Đường Tam một bên đỡ bạch hổ đứng dậy, một bên hướng hắn giải thích, đồng thời sử dụng tay kia để thu hồi chất độc của Chu Võng đang trên người Đới Mộc Bạch.

Đại Sư đi tới hai người trước mặt, nhìn vẻ mặt buồn bực của Đới Mộc Bạch, nghiêm túc giảng dạy "Khống chế chính là năng lực vốn có của khống chế hệ hồn sư. Bình thường mà nói, khống chế hệ hồn sư công kích là rất yếu nhưng khống chế lực lại cực kỳ cường hãn. Tại dưới 60 cấp, một gã khống chế hệ hồn sư xuất sắc hoàn toàn có thể khống chế được đối thủ có hồn lực cao hơn 10 cấp. Tất nhiên là không tính việc vũ hồn bị khắc chế, đối mặt với khống chế hệ hồn sư biện pháp tốt nhất chính là không để cho hắn có cơ hội ra tay. Lực lượng của ngươi là cường công hình hồn sư, khống chế hệ hồn sư đúng là khắc tinh của ngươi. Ở loại này tình huống, ngươi hẳn là nên giữ khỏang cách với khống chế hệ hồn sư mới đúng"

Nói rồi ánh mắt hắn quét về phía những người khác, Đại Sư tiếp tục "Mỗi một gã hồn sư đều có ưu điểm cùng khuyết điểm. Trên thế giới này không có hoàn mỹ hồn sư. Nhưng là..."

Ngọc Tiểu Cương dừng lại một chút "Nhưng là, sẽ có đoàn thể hoàn mỹ. Một người lực lượng không cách nào đạt tới trình độ tuyệt đối, nhưng nếu một đoàn thể phối hợp ăn ý sẽ có thể đạt tới hoàn mỹ. Bằng vào việc hỗ trợ lẫn nhau, địch nhân với bất kì thuộc tính nào, mọi người đều có thể chống lại. Đệ tam hồn kỹ của Đường Tam có khống chế lực rất mạnh, nhưng cũng có nhược điểm cực kỳ rõ ràng chính là hạn chế ở số lần sử dụng cùng phạm vi khống chế. Nếu là mẫn công hệ hồn sư, chỉ cần tận lực chú ý tới thời điển hắn ra tay, vẫn có thể thoát ly phạm vi công kích của hắn, Chu Võng cũng không cách nào hoàn thành trói buộc. Các ngươi là một tập thể thống nhất, điều đầu tiên nên làm khi đối mặt địch nhân, chính là bổ khuyết lẫn nhau, đem ưu thế từng người phát huy ra. Khi đó, tại tình huống không quá cách biệt, các ngươi chính là vô địch. Mộc Bạch, tiếp tục khóa trình hôm nay của ngươi. Kế tiếp ngươi sẽ lần lượt nghênh chiến với tổ hai người, Chu Trúc Thanh và Trữ Vinh Vinh, Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn"

Đới Mộc Bạch thu hồi Vũ hồn, hắn chỉ im lặng nghe Đại sư giảng rồi im lặng gật gật đầu. Đại Sư nhìn biểu hiện của con hổ không nói gì, hắn quay qua nhìn Đường Tam.

"Bởi vì ngươi trước sử dụng đệ tam hồn kỹ đối với Đới Mộc Bạch. Vậy để công bằng, Tiểu Vũ, cho ta xem đệ tam hồn kỹ của ngươi" Hắn nhìn Tiểu Vũ sau đó nghĩ nghĩ một chút lại nhìn qua Bạch Li bổ sung thêm "Tiểu Vi gia nhập cùng Đường Tam hỗ trợ tiến công"

Nghe thế Bạch Li hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó cô vui vẻ chạy đến bên Đường Tam rồi nhảy lên vai hắn, cô vui vẻ kêu lên một tiếng "Vii!" Đường Tam cười cười xoa đầu cô.

Tiểu Vũ cười hì hì, hướng một người, một tiểu thú đi tới "Tam ca, Tiểu Vi cũng nên cẩn thận đó~" Nhìn nụ cười của nàng, Bạch Li rùng mình khi thấy nụ cười nghịch ngợm đó. Nếu bình thường thì nụ cười đó nhìn rất đáng yêu, nhưng khi chiến đấu thì cô cảm thấy rất khủng bố a! Bóng ma tâm lý a! Cô thật muốn khóc đâu~ o(QAQ")o Tuy thường thường cô rất khoái mấy cảnh Tiểu Vũ tỷ xử lý đối thủ, nhưng thử tưởng tượng lúc tỷ đá gãy xương người ta vừa cười ngọt ngào dễ thương đi... Ahahaha rất kinh khủng được không?! Ví dụ điển hình nhất là lúc tỷ dùng Bát Đoạn Quật tiễn vị đại thúc quấy rối nữ sinh vào y quán, khi đó cả bọn mới 8 tuổi, còn ở Nặc Đinh học viện đâu. Cho nên mới nói, Tiểu Vũ tỷ càng lớn càng uy vũ a~ (TTvTT)

Hai trận đấu cơ hồ đồng thời bắt đầu, Đường Tam cùng Bạch Li đối mặt là Tiểu Vũ, Đới Mộc Bạch đối diện chính là Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Tạp. Phía bên bạch hổ vừa bắt đầu thì hắn kích hoạt vũ hồn xông lên chỗ phượng béo và xúc xích đại thúc, đáng tiếc Mã Hồng Tuấn không cho bạch hổ có cơ hội tiếp xúc với họ. Phượng hoàng mập lập tức phun lửa cản Đới lão đại, khi cọp trắng vừa vượt qua tường lửa thì Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Tạp đã ăn Ma Cô Tràng bay lên trời rồi. Đới Mộc Bạch ảo não, đáng lẽ ra ban đầu hắn nên hạ gục Áo Tư Tạp trước a! Giờ chỉ có nước chờ cho hồn kỹ hết tác dụng thôi.

Không nói đến tình trạng chiến đấu bên này, bên phía Đường Tam ba người bắt đầu cơ hồ cùng lúc với Đới Mộc Bạch. Cả ba đã đấu với nhau không biết bao nhiêu lần, Lam Ngân Thảo trước tiên xuất hiện rậm rạp tại xung quanh thân thể, chỉ cần Tiểu Vũ tiến vào khu vực này, lập tức sẽ phát động hồn kỹ thứ nhất Truyền Tiêu.

Đường Tam đối với Tiểu Vũ quen thuộc, nàng đối hắn chẳng lẽ lại không?

"Tam ca, ca cần phải cảnh giác đến vậy sao?" Tiểu Vũ thanh âm có chút u oán vang lên, mang theo vài phần ủy khuất.

Nghe thấy giọng nói u oán của nàng, Đường Tam bất giác ngẩng đầu lên. Chỉ là hắn chưa kịp nhìn Tiểu Vũ thì đột nhiên có sức nặng đè lên đầu Đường Tam, khiến hắn hơi cúi người xuống một chút. Sức nặng đó chẳng phải ai xa lạ, là Bạch Li vừa thấy hắn định ngẩng đầu nhìn Tiểu Vũ, cô lập tức không hề do dự nhảy lên đè đầu Tam ca xuống.

"Eeve vii!!" "Tam ca, đừng nhìn!!" Cô kêu lên, đối với quán tính của Đường Tam khi Tiểu Vũ tỷ buồn ai oán. Cô thật bó tay không biện pháp, bình thường thì không có gì, nhưng bây giờ là đang giao đấu a! Trừ khi Tam ca dùng Tử Cực Ma đồng, còn không thì tuyệt đối đừng nhìn vào mắt tỷ! Tam ca chú ý giùm cái! (>□


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.