Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Mộ tiến vào một hang động Thiên Ma Trùng khác tiến hành quan sát quá trình tiểu Chập Long chiến đấu.
U Linh Long dù sao cũng là sinh vật trong truyền thuyết, không thể nào chỉ là Hồn sủng cấp nô bộc được. Bản thân Sở Mộ cũng cảm thấy chuyện này không đúng lắm, cần phải lần lượt thử nghiệm và huấn luyện từng bước xem thế nào.
Bây giờ Sở Mộ còn đang ở bên ngoài bộ lạc cấp ba, trong phạm vi này có một vài tộc quần Thiên Ma Trùng cấp thấp. Nếu chiến đấu nhanh gọn sẽ không kinh động đến quân đoàn Thiên Ma Trùng khổng lồ trú đóng trong lãnh địa, nhiều nhất chỉ dẫn tới mấy tộc quần gần đó mà thôi.
Sau khi tiểu Chập Long bước vào năm đoạn, thực lực đã đạt tới sơ đẳng thống lĩnh. Lần này Sở Mộ không cho Mạc Tà đi theo bảo vệ tiểu Chập Long, còn chính hắn đứng ở ngoài xa ngó chừng.
Bất kỳ Hồn sủng nào cũng cần trải qua trận chiến sinh tử mới có thể thoát thai hoán cốt, từ đó rút ra những kinh nghiệm quý giá, nếu như luôn có người bảo hộ đi kèm không thể nào gọi là chiến đấu được nữa. Sở Mộ là một linh hồn Hồn sủng sư, đồng thời còn là người vô cùng nghiêm khắc. Trước kia còn nhỏ thì không sao, nhưng hiện tại tiểu Chập Long đã trưởng thành tới năm đoạn, hắn không thể tiếp tục dung túng tên tiểu tử này nữa, phải cho nó bắt đầu thể nghiệm cái gọi là chiến đấu chân chính.
Sở Mộ lựa chọn một tộc quần cấp sáu, trong đó sinh vật mạnh nhất hẳn là mười đoạn - cao đẳng thống lĩnh, dĩ nhiên còn có đội quân hàng trăm hàng ngàn Thiên Ma Trùng dưới trướng.
Sở Mộ không có triệu hoán những Hồn sủng khác, nhẹ nhàng bảo tiểu Chập Long tiến vào hang động Thiên Ma Trùng chiến đấu.
Thiên Ma Trùng không phải là Dực hệ Hồn sủng chân chính, chúng nó có thể phi hành nhưng không chiến tương đối bình thường. Theo trận chiến kéo dài, tiểu Chập Long dẫn dụ đội quân Thiên Ma Trùng ra ngoài, sau đó không ngừng đảo quanh chém giết trên trời cao.
"Thử dung hợp lực lượng U Linh Long."
Sở Mộ nói với tiểu Chập Long.
"Ngao !"
Tròng mắt tiểu Chập Long dần dần biến hóa, bắt đầu tỏa ra màu u lam thần bí. Thân thể nó bỗng nhiên chuyển sang trạng thái U Linh Long, không cần vỗ cánh vẫn trôi nổi trên không trung.
Sau khi U Linh Long nhập thân, lực lượng tiểu Chập Long không có gia tăng, nhưng thân thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, quỹ tích phi hành phiêu hốt vô chừng khó thể khóa định, đồng thời năng lực né tránh tăng cường lên gấp bội.
Chẳng qua là thông qua quá trình chiến đấu thử nghiệm, Sở Mộ nhận thấy U Linh Long nhập thân chỉ gia tăng một vài phương diện nhỏ, không có mạnh mẽ như hắn tưởng tượng trước đó.
"Thiếu chủ, không nên nản chí, có lẽ còn chưa tìm ra phương pháp khống chế U Linh Long. Hơn nữa, chúng ta vẫn chưa nhìn thấy năng lực đặc thù của nó."
Ly lão nhi vội vàng lên tiếng trấn an.
U Linh Long nhập thân chỉ giúp cho tiểu Chập Long di động và né tránh nhanh hơn, ngoài ra còn có một ít kỹ năng U Linh hệ. Nhưng thực lực không có tăng cường và không thấy xuất hiện kỹ năng chủng tộc. Đối mặt tình huống như thế này, Sở Mộ chỉ biết thở dài bất đắc dĩ, sau đó tiếp tục chỉ huy tiểu Chập Long chiến đấu hi vọng tìm ra kết quả tốt hơn.
Chiến đấu kéo dài hơn nửa ngày, tộc quần cấp sáu cuối cùng chỉ còn lại 2 đầu trung đẳng thống lĩnh và 1 đầu cao đẳng thống lĩnh.
"Bay vòng quanh mấy ngọn núi."
Sở Mộ đứng trên một đỉnh núi chỉ huy tiểu Chập Long chiến đấu.
Phía sau tiểu Chập Long hơn trăm thước chính là Lục Dực Thiên Ma Trùng thủ lĩnh, sau đó là 2 đầu Lục Dực Thiên Ma Trùng trung đẳng cấp thống lĩnh. Chúng nó đã ý thức được địch nhân không có bao nhiêu kinh nghiệm, cho nên lúc trước thành công bao vây rồi đánh tiểu Chập Long trọng thương. Ba dầu Thiên Ma Trùng còn tiến hành luân phiên công kích nhằm tiêu hao thể lực địch nhân, cuối cùng mới truy đuổi gắt gao cương quyết không tha.
"Sa sa sa !"
Tiểu Chập Long dùng linh hồn tương liên tố khổ với Sở Mộ, đồng thời còn ra vẻ mệt mỏi, vô lực liên tục quanh quẩn trên không.
Hai cánh đã bị trúng không ít độc châm, mỗi một lần vỗ cánh sẽ cực kỳ đau đớn, lại còn phải giữ vững khoảng cách với đám Thiên Ma Trùng nên tinh thần chịu áp bách rất lớn. Đối với một đầu Hồn sủng mới lớn như tiểu Chập Long quả thật là rất khó thừa nhận.
"Ngươi có đủ khả năng tự mình giết chết chúng nó, không thể mỗi lần gặp phải địch nhân cường đại hơn lại nhờ chúng ta bảo vệ."
Khuôn mặt Sở Mộ tương đối thờ ơ khi thấy tiểu Chập Long cầu cứu,.
Trước năm đoạn có lẽ Sở Mộ vô cùng sủng ái tiểu Chập Long, nâng niu nó không bị sinh vật nào uy hiếp, hắn sẽ cung cấp cho nó hoàn toàn chiến đấu thật sự an toàn. Nhưng sau năm đoạn, Sở Mộ phải để cho tiểu Chập Long thể nghiệm chiến đấu chân chính, nếu tiếp tục cưng chiều và bồi dưỡng theo phương thức bảo vệ sẽ làm hại nó. Trong tương lai rất khó đối mặt với địch nhân cùng thực lực, tiểu Chập Long không có trải qua chiến đấu sinh tử tẩy lễ không thể nào hoàn toàn lột xác, trở thành bá chủ đủ sức đảm đương một phía.
"Sa sa sa !"
Tiểu Chập Long vô cùng ủy khuất, cố hết sức đập cánh bay vòng qua mấy ngọn núi chung quanh Sở Mộ.
"Không thể dừng lại, ngươi dừng lại sẽ lọt vào phạm vi công kích của chúng nó. Nếu như bị vây công sẽ nguy hiểm đến tính mạng."
Sở Mộ thấy tiểu Chập Long muốn dừng lại nghỉ ngơi lập tức khiển trách.
Hai chân tiểu Chập Long đã sắp chạm vào tảng đá, nhưng bị Sở Mộ quở trách một câu liền vội vàng rụt về, thân thể bắt đầu co lại, hai cánh đập mạnh lao thẳng lên trời cao.
Tiểu Chập Long chỉ dừng lại trong chớp mắt nhưng đám Lục Dực Thiên Ma Trùng đã đuổi tới.
Một đầu Lục Dực Thiên Ma Trùng cao đẳng cấp thống lĩnh bỗng nhiên ngẩng đầu tụ lực, trong cổ họng xuất hiện vô số côn trùng đen như mực. Sau đó nó gầm thét một tiếng, bắn ra một luồng Hắc quang xen lẫn côn trùng về phía tiểu Chập Long.
"Thiên Ma Trùng công kích, mau mau dùng kỹ năng U Linh hệ né tránh."
Trong lòng Sở Mộ căng thẳng hẳn lên, vội vàng phát ra chỉ lệnh đối với tiểu Chập Long.
Tuy rằng Sở Mộ truyền lệnh kịp thời nhưng Tiểu Chập Long phản ứng hơi chậm, thân thể nó khẽ rụt lại rồi lách sang một bên, chỉ có điều vẫn bị trúng đòn. Trên phần hông nhanh chóng loét ra một vết thương đen nhánh, vô số côn trùng nhỏ xíu điên cuồng hủ thực da thịt làm cho nó cực kỳ đau đớn.
"Mau bay tới trước, đừng để chúng nó tiếp cận."
Sở Mộ nóng lòng ra lệnh cho tiểu Chập Long.
Tiểu Chập Long cũng đã nhận ra nguy cơ đến gần, lập tức dùng hết khí lực liều mạng vỗ cánh, thân hình nó biến thành tia sáng xanh lam lao vút đi.
"Trước khi ngươi chuẩn bị kỹ năng vốn đã nhận ra mình đã rơi vào phạm vi công kích của địch nhân, trong nháy mắt đó sẽ phải tiến hành né tránh từ sớm. Lúc nãy đầu Ma trùng công kích ngươi tốc độ không nhanh, chỉ cần phản ứng nhanh hơn một chút sẽ không bị thương như thế."
Sau khi tiểu Chập Long rời khỏi phạm vi nguy hiểm, Sở Mộ liền nhắc nhở nó kinh nghiệm chiến đấu.
Chỉ ở trong tình huống nguy hiểm thế này, tiểu Chập Long mới có thể dưỡng ra ý thức chiến đấu, từ từ hấp thu những kinh nghiệm thực tế rồi ghi nhớ trong lòng. Nếu không, mỗi lần tiểu Chập Long bị thương lại nhảy ra sau lưng Mạc Tà, rồi vô cùng nhàn nhã nhìn Mạc Tà giày xéo địch nhân thì làm sao trưởng thành cho nổi.
Lần này tiểu Chập Long đã cảm giác được bảo mẫu của mình không có ở bên cạnh, cho nên nó rất lúng túng, trong lúc nhất thời không kịp làm quen với tình huống mới lạ này.
"Sa sa sa sa sa sa !"
Tiểu Chập Long phát ra thanh âm đáng thương giống như tiểu cô nương, nói cho Sở Mộ biết thể lực của nó đã đến cực hạn. Qua thêm một phút nữa tốc độ phi hành sẽ chậm lại, rất có thể sẽ bị ba con ruồi phiền toái kia đuổi kịp.
"Vậy thì bay thêm một phút."
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
"Sa sa sa !"
Tiểu Chập Long lần đầu tiên biết được chủ nhân nghiêm túc như thế. Hình tượng Sở Mộ trong lòng nó trước giờ rất ôn hòa, vẫn luôn chiếu cố nó trải qua những ngày vui vẻ, thoải mái.
Nhưng vừa mới lột xác đến năm đoạn, vị phụ thân hiền lành này đã biến thành ma quỷ tà ác, bắt nó liên tục chiến đấu, cho dù bị thương đầy mình cũng không được nghỉ ngơi.