[Dịch] Sủng Mị

Chương 1260 : Hoàng Tuyền chi lộ: U Minh Hồ Tôn vs tội hồ Nham Đế.




Các ngươi nhận ra sinh vật này sao?

Từ Khuông đưa mắt nhìn qua Sở Mộ, mở miệng hỏi.

- Ân, Thất Tội Hồ chi Nham Đế, giải trừ phong ấn nguyền rủa thì thực lực của nó rất khủng bố.

Sở Mộ gật gật đầu.

Vừa rồi Âm Ảnh Thú là chủng tộc song thuộc tính, mà trung vị hồ Nham Đế lại là sinh vật có ba chủ thuộc tính, chỉ cần là thuộc tính cũng đã mạnh hơn Vong Xuyên nhiều lần, hơn nữa từ khí thế mà đoán thì thực lực của thằng này rất mạnh.

- Chúng ta không có bao nhiêu thời gian, phải nhanh chóng giải quyết Hoàng Tuyền mới được.

Đại thủ lĩnh Từ Khuông nói ra.

Nói xong Từ Khuông đã đi lên, bắt đầu niệm chú ngữ.

Rất hiển nhiên đại thủ lĩnh quân đoàn số ba đích thân ra tay.

Nhưng mà Từ Khuông chưa niệm xong chú ngữ thì Sở Mộ lại đi lên trước.

- Tiểu tử, ngươi làm gì?

Từ Khuông khó hiểu nói ra.

- Ta đến.

Sở Mộ chỉ nói ngắn gọn.

Truyền thuyết Thất Tội Hồ vẫn lượn lờ trong đầu của Sở Mộ, Sở Mộ muốn nhìn thấy tội hồ mạnh hơn.

Lúc này trên đường Hoàng Tuyền xuất hiện một trung vị tội hồ, ngoài khiếp sợ còn kích thích ý chí chiến đấu của Sở Mộ.

- Ngươi được không? Đây là yêu hồ chúa tể đỉnh phong đấy, hơn nữa thực lực so với Âm Ảnh Thú còn mạnh hơn!

Quân sư Hoàng Mang nói ra.

Thủ lĩnh Hải Thiếp cùng thủ lĩnh Thiết Băng lúc này nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, bọn họ kinh ngạc nhìn Sở Mộ làm sao có đảm lượng chiến đấu với chúa tể đỉnh phong.

- Tốt, ngươi xung phong!

Từ Khuông gật gật đầu.

Từ Khuông nhìn ra được thực lực của Sở Mộ còn mạnh hơn hai thủ lĩnh của mình, có hắn và hai thủ hạ cùng ra tay thì phần thắng lớn hơn.

Sở Mộ lắc đầu, mở miệng nói:

- Ta chiến đấu thì không cần người khác nhúng tay.

Sở Mộ nói những lời này làm cho đám thủy thủ sửng sốt, thằng này không ngờ không cho hai thủ lĩnh nhúng tay, đây là quá cuồng vọng rồi.

- Đừng nói giỡn, sau lưng chúng ta còn có quân đoàn cuồng thi, nếu muốn mạng sống thì phải nghe đại thủ lĩnh chỉ huy.

Quân sư Hoàng Mang có chút tức giận nói ra. Đến lúc này còn muốn chủ nghĩa anh hùng!

Từ Khuông cũng kinh ngạc nhìn qua Sở Mộ, hắn thực rất hoài nghi Sở Mộ có thể một mình đối phó Thất Tội Hồ chi Nham Đế hay không, ít nhất Từ Khuông triệu hồi tất cả chủ sủng cũng chưa chắc thắng được.

- Ngươi và hải quân của ta xem như buộc chung một chỗ. Ngươi tốt nhất nên dựa theo ý của đại thủ lĩnh mà làm, nếu ra có sai lầm thì chúng ta chết không chỗ chôn đâu.

Thủ lĩnh Hải Thiếp nói ra.

Hải Thiếp tự nhiên là cân nhắc đến thực lực của Sở Mộ cũng không yếu. Muốn xông qua hai thủ hộ giả cuối cùng thì nhất định phải nhờ lực lượng của bọn người Sở Mộ, nếu không cho dù không bị quân đoàn cuồng thi nuốt hết, bọn họ cũng bị Vong Xuyên và Hoàng Tuyền tàn sát sạch sẽ.

- Các ngươi giữ lực lượng lại đối phó Hoàng Tuyền đi.

Sở Mộ quay đầu lại nói một câu.

Sở Mộ không phải không lấy đại cục làm trọng, mà là nhìn tình hình tới bây giờ thì hắn phải ra tay, đợi đến lúc đi tới chỗ Hoàng Tuyền, Sở Mộ có ra tay cũng không nắm chắc bao nhiêu phần thắng.

Hải Thiếp, Thiết Băng cùng Hoàng Mang còn muốn nói cái gì đó, mà đại thủ lĩnh Từ Khuông lại khoát khoát tay, mở miệng nói:

- Cho hắn tới đi, chúng ta đối phó Hoàng Tuyền.

Từ Khuông đã nói chuyện thì những người khác không dám nhiều lời, nhưng mà từ biểu lộ bọn họ chỉ nghi vấn mà thôi.

- Ta phụ trợ ngươi chiến đấu a?

Hạ Chỉ Hiền mở miệng nhìn Sở Mộ nói ra.

Sở Mộ lắc đầu, rất nói thẳng:

- Kỹ năng phụ trợ của ngươi không có tác dụng lớn với hồn sủng của ta.

Hạ Chỉ Hiền sững sờ. Chợt hiểu được không có nói thêm nữa.

Sở Mộ đã bước ra, Vong Xuyên dùng nội tâm cao ngạo nửa híp mắt nhìn qua mọi người, rất có kiên nhẫn chờ đợi những người này phái cường giả đi ra đánh với nó một trận.

Sở Mộ đi đến trước mặt Vong Xuyên, Mạc Tà trên bờ vai đã đầy chiến ý.

Mạc Tà nhảy xuống vai của Sở Mộ. Điểm lên mặt đất đi tới trươc.

Đột nhiên trên người có hỏa diễm màu tím hiện ra, đem thân hình xinh xắn của Mạc Tà bao phủ bên trong.

Nhiệt lượng và ánh sáng của hỏa diễm chiếu sáng đường Hoàng Tuyền, yếu khí cuồng cuộn và hỏa diễm mang đi tất cả.

Cái đuôi dài kinh người mở rộng trong hỏa diễm, uốn lượn như rồng, rất nhanh đã bao phủ cả con đường Hoàng Tuyền.

Đám thủy thủ mở to hai mắt, nhìn thấy cái đuôi này kéo dài thì nhanh chóng tránh ra!

Bốn vó đạp hỏa diễm dưới chân, cuồng dã, bá đạo nhưng không mất đi ưu mỹ, thân hình thon dài hiện ra, hơn nữa cái đuôi kích thích thị giác và bộ lông mượt mà...

Mạc Tà hóa thân thành U Minh Hồ Tôn thì ánh mắt Vong Xuyên nửa híp lại cũng biến đổi, từ thong dong khinh thường biến thành thần trọng nghiêm túc.

- Là chúa tể đỉnh phong!

Quân sư Hoàng Mang là người kinh hô đầu tiên.

Ba loại thuộc tính đồng loạt phóng thích, khí tức của Mạc Tà đủ để uy hiếp chúa tể đỉnh phong!

Đại thủ lĩnh Từ Khuông cũng kinh hãi không thôi, trước kia hắn vẫn cho rằng thực lực của Sở Mộ nhiều nhất chỉ mạnh hơn hai thủ lĩnh của mình một chút, nhưng còn chưa đạt tới chua tể đỉnh phong, nhưng không nghĩ tới hắn lại là chúa tể đỉnh phong, chuyện này làm cho Từ Khuông không thể không đánh giá Sở Mộ kỹ càng!

Về phần đám thủ hạ của Triệu Đức lúc trước, trước kia bọn họ còn ôm tâm tình trừng trị Sở Mộ, nhưng khi nhìn thấy Sở Mộ lại triệu hồi ra hồn sủng còn mạnh hơn lúc trước thì suy nghĩ này trong lòng đã biến mất sạch sẽ, phải biết rằng cho dù là chức vị đại thủ lĩnh của hải quân cũng chỉ có được hai hồn sủng chúa tể đỉnh phong mà thôi.

- Ô ô ô ô...

Thân thể Mạc Tà giãn ra, đồng thời cũng là yêu hồ nhất tộc, nhưng mà chín cái đuôi mạnh mẽ, khí thế ầm ầm dậy sóng còn cuồng dã bá đạo hơn Thất Tội Hồ hồ đế vài phần.

Trong con ngươi màu bạc của Mạc Tà có hỏa diễm màu tím nhúc nhích, dị biến thành U Minh Hồ Tôn thì Mạc Tà đã thật lâu không có gặp được sinh vật khiên chiến ý của nó phóng thích ra ngoài cho nên Vong Xuyên vừa xuất hiện thì Sở Mộ cũng cảm giác được Mạc Tà có dục vọng chiến đấu mãnh liệt!

Thất Tội Hồ chi Nham Đế là đối thủ của nó, không ai được nhúng tay vào.

Nghiêm khắc mà tính toán thì trung vị hồ nếu như không bị phong ấn, cấp bạc chủng tộc cũng tiếp cận U Minh.

Nếu như chỉ là Thất Tội Hồ Nham Đế còn chưa chuộc tội, Mạc Tà sẽ không có nửa điểm hứng thú, còn đối với một xá tội trung vị hồ, Mạc Tà tự nhiên sẽ phân cao thấp.

- Ô ô ô...

Thất Tội Hồ Nham Đế dùng đôi mắt như lâm đại địch nhìn qua Mạc Tà, đều là yêu hồ nhất tộc, Vong Xuyên phi thường rõ ràng cấp bậc chủng tộc của đối thủ còn mạnh hơn nó một chút, đối mặt với cường địch có ba chủ thuộc tính. Thất Tội Hồ Nham Đế cho dù huyết thống cao cũng tuyệt không dám có bất kỳ khinh thị nào.

Ánh mắt Mạc Tà ngưng tụ, bỗng nhiên chân trước phóng ra. Thân hình màu bạc của nó biến mất, chỉ còn lại con đường có dấu chân còn bốc lửa của nó.

- Vèo ~~~~~~ vèo...

Sau vài chục lần biến ảo vị trí không đồng nhất, tốc độ nhanh tới mức không nhìn rõ.

Dị đồng của Sở Mộ đã có chút không theo kịp tốc độ của Mạc Tà. Phải toàn lực tập trung tinh thần và thông qua liên hệ tinh thần với Mạc Tà mới có thể phán đoán động tác của Mạc Tà.

- Thật nhanh!

Từ Khuông cũng phải động dung!

Loại tốc độ này không kém hơn Tam Đồ, trận pháp phòng ngự của quân quân tuyệt đối không có tác dụng với sinh vật có tốc độ cao như vậy.

Có thể tưởng tượng đạt được nếu như để Hồ tôn này xâm nhập vào quân doanh của hắn thì hậu quả vô cùng thảm khốc!

- Tố ~~~~~ tố...

Sau khi Mạc Tà di động thì Thất Tội Hồ chi Nham Đế cũng biến mất trên đường Hoàng Tuyền, trong lúc nhất thời hai yêu hồ ẩn hình làm cho đám thủy thủ phải thất thần một hồi.

- Bá...

Bỗng nhiên lưỡi dao sắc bén xuất hiện, âm thanh chói tay và hoa lửa bắn ra, ánh mắt của mọi người vội vàng nhìn qua nơi phát ra âm thanh, nhưng nhìn thấy chỉ là tàn ảnh hỏa diễm mà thôi.

- Bá...

Lại là một lần giao phong. Nhưng mà lần giao phong này lại chuyển qua thác nước của đường Hoàng Tuyền, nước chảy trong thác nước bị chia cắt, cơ hồ đánh lún vào sâu trong thước nước, sâu không thấy đáy!

Vách đá yêu mộ này đều là nham thạch cứng rắn tao thành, cấp chúa tể cũng chỉ lưu lại dấu vết cạn mà thôi, nhưng mà trảo nhận của cả hai va chạm nhau lại có thể đánh nát nham thạch, nếu như Vong Xuyên vừa rồi đánh vào đám thủy thủ, không biết mấy người sẽ bị cắt thành hai nửa.

Mọi người vẫn còn kinh ngạc nhìn qua một trảo này, đột nhiên cái đuôi lớn xuất hiện!

Cái đuôi lớn này quét ngang một nửa đường Hoàng Tuyền, mấy ngàn thuỷ thủ sợ tới mức trốn đi, kết quả cái đuôi đảo qua trước mặt thì bọn họ mới phản ứng được. Sau đó hung hăng đánh vào vị trí khác.

- Ba...

Vị trí kia không có cái gì lại vừa vặn xuất hiện Thất Tội Hồ chi Nham Đế, hiển nhiên Mạc Tà đã thông qua Sở Mộ nhìn thấy lộ tuyến của địch thủ.

Tốc độ phản ứng của Thất Tội Hồ Nham Đế thật nhanh, chung quanh thân thể của nó trong thời gian ngắn có hỏa diễm bao phủ lại, hình thành áo giáp phòng ngự chắc chắn.

Vị trí đuôi của Mạc Tà quét trúng địch thủ xuất hiện một vết cháy xém đen, nhưng mà Thất Tội Hồ Nham Đế vẫn bình yên vô sự đứng ở tại chỗ, áo giáp lửa trên người của nó bị dập tắt...

- Phòng ngự thật mạnh.

Sở Mộ nhíu mày một cái.

Mạc Tà hóa thân thành U Minh thì công kích bằng đuôi không phải mạnh nhất, nhưng cũng rất ít có sinh vật nào ngạnh kháng được một chiêu, nhưng mà Thất Tội Hồ Nham Đế bị Mạc Tà quét trúng chính diện nhưng không có chút tổn thương nào cả.

- Thú, yêu linh song thuộc tính, lần này quá khó đối phó, hơn nữa còn có phó nham thuộc tính, lực phòng ngự cùng lực lượng thuần túy sẽ tăng lên kinh khủng, Thất Tội Hồ Nham Đế này căn bản không có nhược điểm...

Hải Thiếp nói ra.

- Hồ tôn của Sở Mộ hình như cũng là ba chủ thuộc tính, hỏa diễm thiên về tiến công, ưu việt ở lực sát thương.

Từ Khuông nói ra.

Thông qua chiến đấu, trong nội tâm Từ Khuông trong nội đã đoán được nếu mình chiến đấu với Thất Tội Hồ Nham Đế sẽ không có bao nhiêu phần thắng.

Không thể không thừa nhận thực lực hai yêu hồ này rất mạnh, Bỉ Ngạn Nộ Giác Chi Ma cùng Tam Đồ Âm Ảnh Thú so với chúng thì kém cỏi hơn nhiều, lực lượng, kỹ năng, thuộc tính, U Minh Hồ Tôn cùng Nham Đế đều vượt qua hai hồn sủng lúc trước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.