- Thiếu chủ, năm ngàn mét tới một vạn mét là một cái hạm, mong rằng đối với hòn đảo yêu mộ mà nói khu vực dưới một vạn mét là tầng ngoài, mà khu vực năm ngàn mét tới một vạn mét là khó vào nhất.
Ly lão nhân nói ra.
Bày ra ở trước mặt Sở Mộ đã là một tòa cứ điểm mọc lên trên mặt đất, tòa cao điểm này so với Sở Mộ hiện tại cũng chỉ chênh lệch năm ngàn mét, hơn nữa là hoàn toàn đứng thẳng, không có bất kỳ độ dốc nào đáng nói.
Một thác nước trắng xóa bay lên, từ trong một đầm nước bay lên, sóng nước bay lên, ánh mặt trời chiếu xuống có mặt trời chiếu rọi.
Vách đá dựng đứng này rất cheo leo, căn bản không nhìn thấy đỉnh núi, kỳ thật là rất hùng vĩ.
Độ cao năm ngàn mét đối với sinh vật cấp Đế Hoàng mà nói không tính là cái gì.
Nhưng mà chính vì chênh lệch năm ngàn thước này lại là khu vực ngăn cách giữa sinh vật Đế Hoàng và sinh vật chúa tể tách biệt rõ ràng, vô số yêu linh léo lên nhưng mà có bao nhiêu yêu linh còn sống ở lại trong đó?
- Cái này... Nơi này thật nhiều thi cốt ah.
Cẩn Nhu công chúa thấp giọng nói ra.
Sở Mộ lúc này đi tới đây liền dần dần phát hiện có rất nhiều thi thể nằm lung tung trên đất.
Những thi thể này tuyệt đại đa số là yêu linh, hơn nữa phần lớn là cấp Đế Hoàng, nếu ở lãnh thổ khác thì thi thể cấp Đế Hoàng không cách nào gặp được.
Nhưng mà ở chỗ này chúng chẳng khác gì nô bộc cấp thấp nhất, thi thể tùy ý có thể thấy được. Sở Mộ đi trên con đường này và Sở Mộ nhìn thấy không dưới một ngàn thi thể hư thối hay đổ máu nằm đó.
Mà trên yêu mộ này vách đá dựng đứng quá nhiều, Sở Mộ căn bản không cách nào đoán chừng, chính mình đi qua thật nhanh, trên con đường này cũng đã nhìn thấy hơn ngàn thi thể, có thể tưởng tượng trên vách đá dựng đứng nắm ngàn mét này có bao nhiêu thi thể yêu linh ngã xuống!
Cả tầng ngoài của hòn đảo đúng là mộ địa của yêu linh.
- Yêu mộ, yêu mộ. Nơi này chính là mộ địa của yêu linh.
Sở Mộ phát ra một tiếng cảm khái.
- Lại nói vì cái gì độ cao năm ngàn mét thì sinh vật cấp Đế Hoàng lại không bay qua được?
Cẩn Nhu công chúa hiếu kỳ hỏi.
- Chính ngươi xem đi.
Sở Mộ nói ra.
Thời điểm Cẩn Nhu công chúa nghi hoặc thì cách đó không xa trên một thân cây to có một con yêu linh đang giương móng vuốt sắc bén.
- Ẩm Huyết Yêu?
Con mắt Cẩn Nhu công chúa nhìn chằm chằm vào Ẩm Huyết Yêu.
Cẩn Nhu công chúa có thể cảm giác được thực lực của Ẩm Huyết Yêu đạt tới Đế Hoàng đỉnh phong, thực lực này tuyệt đối có thể thống trị tầng ngoài của yêu mộ.
Con mắt Ẩm Huyết Yêu này đỏ bừng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ cùng Cẩn Nhu công chúa. Sau một lát nó ý thức được Sở Mộ không dễ trêu lại tiếp tục nện bước đi lên cao hơn, đi lên vách đá dựng đứng nắm ngàn mét.
- Ự...c! !
Giẫm lên hài cốt của một con Ẩm Huyết Yêu thành phấn vụn, nó ngẩng đầu nhìn qua vách đa dựng đứng, bỗng nhiên tốc độ nhanh hơn, nó tung người nhảy lên cao hơn ngàn mét.
Ẩm Huyết Yêu bất động bám vào vách đá dựng đứng này, bỗng nhiên thân thể của nó mở ra lần nữa, dùng móng vuốt của nó bám vào trong dung nham!
Ẩm Huyết Yêu làm một lạt động tác chui vào trong mây mfu, Sở Mộ cùng Cẩn Nhu công chúa lúc ngẩng đầu lên chỉ nhìn thấy một cái bóng đang lao vun vút trên cao.
- Chi chi chi C-K-Í-T..T...T! ! Xèo...xèo... Tê tê tê hí! ! ! ! ! Tê tê xé...
Bỗng nhiên có âm thanh ầm ĩ từ trong vách đá bị mây mù bao phủ vang lên. Sở Mộ dùng hồn niệm nhìn lại thì loáng thoáng có thể trông thấy sinh vật chằng chịt rậm rạp từ trong vách đá lao ra ngoài, hơn nữa nhanh chóng lao thẳng vào con Ẩm Huyết Yêu đang lao lên.
Mây mù bị quấn lấy, âm thanh chói tai không ngừng vang lên, mặc dù không nhìn thấy tình huống phía trên thế nào cũng có thể tưởng tượng được, con Ẩm Huyết Yêu kia hiện tại nhất định đã bị thủ hộ giả vách đá này làm thịt rồi...
Một lát sau trên vách đá mây mù dừng đứng dừng cuồn loạn, Sở Mộ lại nhìn thấy rất nhiều sinh vật móng vuốt sắc bén đang đứng trên vách đá.
Mây mù dường như ít đi, Sở Mộ ngạc nhiên phát hiện trên thác nước đang đổ xuống còn có rất nhiều động vật bị thực vật tươi tốt che dấu. Mà những thủ hộ giả rậm rạp chằng chịt đó là từ trong hang bay ra ngoài, chắc hẳn bất luận là sinh vật nào nếu không phải leo lên mà bay lên đều kinh động chúng!
- Ba...
Sở Mộ nhìn ra màn này thì một cỗ hài cốt trắng hếu từ trên cao rơi xuống, trùng trùng điệp điệp nện vào cuối vách đá
Trên bộ hài cốt này vẫn còn vết máu, nhưng sau này nó sẽ mai táng ở nơi đây, trở thành thi cốt trong đơn vị tính là hàng vạn ở nơi này.
Cẩn Nhu công chúa nhìn thấy màn này thì mở to hai mắt, tràn ngập vẻ sợ hãi.
- Tốt... Thật đáng sợ.
Tim của Cẩn Nhu công chúa đập nhanh nói ra.
Ngay vừa rồi một con Ẩm Huyết Yêu cấp Đế Hoàng đỉnh phong còn sinh long hoạt hổ, nhưng mà vừa leo lên một chút đã biên thành thi thể, thật sự không nghĩ tới sinh mạng cấp Đế Hoàng trong yêu mộ lại yếu ớt như vậy!
Sở Mộ không thể đưa hay không gật gật đầu, dùng vừa mới xuất hiện vách đá dựng đứng thủ hộ giả số lượng đến xem, những cái...kia mặc dù là đến chuẩn cấp chúa tể sinh vật muốn muốn xông vào đều có không ít phiền toái.
- Chuyện này là do Ẩm Huyết Yêu quá xúc động, muốn vượt qua tầng ngoài của yêu mộ này là cần thòi gian dài nếm thử, từng bước một lục lọi ra một con đường an toàn, bằng không mặc dù là chuẩn chúa tể hơi không cẩn thận là bị cắn thành xương trắng.
Ly lão nhân nói ra.
- Đây là có đường nhỏ có thể tìm ra?
Cẩn Nhu công chúa hỏi.
- Đương nhiên, tài nguyên cấp chúa tể đều ở phía trên đó, yêu linh bên ngoài nhiều nhất chỉ có một con cấp chúa tể. Tuyệt đại đa số là sinh vật cấp Đế Hoàng, nhưng mà chúng khó đạt được kỳ ngộ này, mà nếu bọn chúng có dũng khí thì đi khiêu chiến vách đá, chỉ có vượt qua vách đá này mới chân chính bước vào yêu mộ, bởi vì ở đó chúng có thể bước vào cấp chúa tể cao hơn bên ngoài.
Ly lão nhân nói ra.
- Mà xông vào mà không đạt chuẩn cấp chúa tể, xông vào không khác gì đi tìm chết. Chỉ sợ trải qua vô số lần từng bước một leo lên và không ngừng tìm kiếm quy luật nghỉ ngơi và điểm mù của thủ hộ giả, như vậy mới có thể leo lên.
Ly lão nhân nói lời này làm cho Sở Mộ nghĩ đến cái gì, hắn có chút nhíu mày nhìn qua vách đá dựng đứng.
Sở Mộ nhớ mang máng mình và Vong Mộng gặp không lâu sau thì khí tức sinh mệnh của Dạ chấn động.
Loại cảm giác này kỳ thật rất yếu ớt, lúc ấy Sở Mộ cũng không biết đó là cái gì nhưng hiện giờ nghĩ tới cái gì, có thể có phải là lúc Dạ leo lên vách đá này hay không!
Dạ có được đầy đủ tỉnh táo, nó tuyệt đối không thể lỗ mãng như con Ẩm Huyết Yêu kia được...
Nó chắc chắn đã trải qua vô số lần suy tính và vượt qua vách đá này.
Dạ tại vừa bước vào cấp Đế Hoàng thì tách ra khỏi Sở Mộ, nó và các hồn sủng khác của Sở Mộ là có thể từ chỗ Sở Mộ đạt được linh vật, huyền vật, mà nó phải dựa vào chính mình, xác thực chỉ có trải qua con đường bụi gai cửu tử nhât sinh này mới có thể tăng lên mạnh hơn!
Sở Mộ nhìn qua vách đá dựng đứng có nhiều thi cốt chất đống, loáng thoáng có thể nhìn thấy thân ảnh màu đen của Dạ không ngừng khiêu chiến vách đá này.
- Ít nhất nó đã vượt qua.
Hồi lâu Sở Mộ nhàn nhạt nói một câu.
Hắn ngẩng đầu nhìn qua mây lượn lờ trên vách đá.
Sở Mộ không có trực tiếp bay lên cao, đó là bởi vì hắn muốn trải nghiệm con đường mà Dạ đã đi qua trước đó. Dạ đã đi qua nơi này, cho dù thời gian khác nhau nhưng hắn vẫn nên thử một lần...
- Ta muốn nhìn xem ngươi đã leo lên cao tới mức nào.
Sở Mộ niệm chú ngữ triệu hồi Băng Không Tinh Linh cùng Ma Thụ Chiến Sĩ.
Băng Không Tinh Linh cùng Ma Thụ Chiến Sĩ đều cần lịch lãm rèn luyện, Sở Mộ phi thường thực lực của thủ hộ giả trên vách đá không kém, cả đàn cả lũ mà xông lên cũng tạo thành uy hiếp cho cấp chúa tể.
Chậm rãi bay lên vách đá dựng đứng, hào quang lóng lánh hiện ra trong mắt Sở Mộ, đôi mắt linh động nhìn qua những động quật bị thực vật che phủ trên vách đá.
Ma Thụ Chiến Sĩ có thể thông qua cánh tay nhẹ nhõm leo lên, cánh tay của nó rất dài, thậm chí có thể trực tiếp vươn tới đỉnh của vách đá, nhưng chắc hẳn những thủ hộ giả kia không cho phép Ma Thụ Chiến Sĩ khinh địch leo lên như vậy.
Quả nhiên Sở Mộ và hồn sủng của hắn vừa bắt đầu leo lên thì những thủ hộ giả trong động quật lao ra ngoài rậm rạp chằng chịt.
- Chi chi chi C-K-Í-T..T...T... Tê tê tê tê...
Thời điểm Sở Mộ cách động quật không tới mười mét thì một con phi xà bốn cánh xông ra, con mắt dữ tợn tức giận nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
Sau đó vị trí sau lưng cách Sở Mộ hai mươi mét, một con dơi bay ra khỏi động quật, cánh của nó ma sát với không khí giống như kim loại va vào nhau.
Lại một tiếng kêu quái dị vang lên, thủ hộ giả thứ ba trên vách núi xuất hiện trước mặt của Sở Mộ.
Con thứ tư, con thứ năm... Con thứ mười...
Từng gương mặt dữ tợn trong động quật của vách núi nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
Vài chục thủ hộ giả trên vách đá chỉ là bắt đầu, khi Sở Mộ leo lên thì càng nhiều thủ hộ giả đã lao xuống, rậm rạp chằng chịt làm cho Sở Mộ không tìm được khe hở xông lên.
Trong không khí tràn ngập mùi hôi thối, gió mạnh thổi tới.
Sở Mộ định đứng lên trên vách đá, hắn nhìn qua những con dơi không ngừng lao qua lao lại trên không trung, nội tâm hiện ra một tia bất mãn.
Không đủ, số lượng thủ hộ giả này không đủ, cho dù là Ngưng hay Ma Thụ Chiến Sĩ cũng có thể nhẹ nhàng tiêu diệt chúng!
- Ma thụ, gõ vào động quật của chúng, cho nhiều thủ hộ giả xông ra ngoài cho ta.
Sở Mộ nhìn Ma Thụ Chiến Sĩ nói ra.
Ngưng cùng Ma Thụ Chiến Sĩ đều là chúa tể cấp thấp, Sở Mộ phải cường hóa chúng mới có thể làm cho hồn niệm của mình tăng lên cao, trên vách đá này có vô số địch nhân đủ để cho chúng lịch lãm rèn luyện, nhưng mà mấy ngàn sinh vật tuyệt đối không đủ để cho Ngưng cùng Ma Thụ Chiến Sĩ cấp chúa tể cấp thấp lịch lãm rèn luyện.