Ngô Trấn ngẩn người, theo hắn xem ra tiểu tử kia có thể cùng Thạch Dực Long đối kháng khẳng định lực lượng đã cực hạn, nhưng thật không ngờ hắn còn có hồn sủng càng mạnh hơn.
Sở Mộ nhìn thoáng qua Chiến Tranh Thú, chậm rãi niệm chú ngữ.
Bên trong hào quang hồn ước, dần dần xuất hiện một đóa hoa đỏ như máu pha lẫn màu xanh đậm, đóa hoa giống như tiểu tinh linh quấn quanh trước mặt Sở Mộ, nhẹ nhàng linh động hợp thành một đóa Thiện Ác hoa xen lẫn màu đỏ xanh.
Thiện Ác hoa cao ngạo đứng yên giữa không trung, giống như một vị nữ hoàng cao ngạo, lộ ra cỗ khí tức uy nghiêm.
Cánh hoa chậm rãi mở ra, từng phiến nhấc lên mùi hương dịu dàng mê người, lan tỏa vào trong mũi những người đứng xem.
Hương khí có hai loại, một loại là thiện tính, hương thơm nhu hòa ái mộ, thật giống như một nữ tử ôn nhu điềm tĩnh đứng bên cạnh, làm người ta không tự giác liền thả lỏng, không tự giác mà thưởng thức.
Một loại khác là ác tính, hương vị này càng đậm, lan vào trong tim gan người khác sẽ kích thích lên dục vọng nội tâm của bọn họ, giống như có một nữ tử tràn ngập hấp dẫn đang uốn éo trước mặt mình, loại hấp dẫn thật khó thể ngăn cản, không tự giác sẽ bị khống chế tâm thần.
Hai mùi vị này không thể cùng ngửi chung một lần, nếu nội tâm một người tràn ngập oán hận, phẫn nộ, ghen tỵ, thái độ làm người tàn bạo, đê tiện, như vậy hắn ngửi được hẳn là hương thơm đậm đà hấp dẫn. Nếu là người tâm địa thiện lương, tính cách thuần khiết, chính trực cùng khoan dung, khi ngửi được hương thơm sẽ thật dịu dàng…
Hương thơm kỳ diệu lan tràn tới mũi mỗi người, hoặc say mê hoặc mê hoặc, trong lúc nhất thời tất cả mọi người giống như gặp ma, ánh mắt nhìn chăm chú vào đóa Thiện Ác hoa đang từ từ mở ra.
Người ngửi được mùi vị bất đồng, khi chứng kiến bộ dáng Thiện Ác Hoa Vương cũng khác hẳn nhau, hoặc là hương vị trong sạch, là một hoa tiên tử hoàn mỹ không tỳ vết, hoặc là một yêu nữ dáng người gợi cảm, hở hang bại lộ.
Giờ này khắc này tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào Thiện Ác Hoa Vương, ngay cả Ngô Trấn cương thống cũng có chút ngây dại.
Tuyệt đại đa số người có mặt đều chưa từng gặp qua hồn sủng hoa hệ thế này!
- Đó là…hoa tiên sao? Thật đẹp!
Một ít người tính cách lương thiện thì thào nói.
Bọn họ nhìn thấy hoa tiên thanh nhã lại kinh diễm, xinh đẹp tới mức làm lòng người không dám đi khinh nhờn, thầm nghĩ dùng mọi cách đi che chở bảo hộ.
- Hoa tiên cái gì? Rõ ràng là một con hoa cơ!
Những người nói ra lời này tự nhiên nhìn thấy một đóa hoa hấp dẫn ác tính mười phần.
Hoa ác tính đồng dạng cũng làm người say, vẻ hấp dẫn trắng trợn tản mát đủ làm tà niệm con người bành trướng đến điên cuồng, nhưng hoa cơ lại cao ngạo độc lập, làm cho người ta có cảm giác cao không thể chạm, ngược lại làm lòng người vô cùng ngứa ngáy.
Rốt cục là hoa tiên hay hoa cơ, những người nhìn thấy đều sản sinh ý nghĩ khác nhau tới nghiêm trọng, thậm chí có chút người còn cãi nhau đến mặt đỏ tai hồng.
Lục Ngọc Cầm đã phát hiện ra hiện tượng quái dị kia, tựa hồ nghĩ tới điều gì, trên mặt dần dần hiện lên vẻ kinh ngạc, thì thầm nói:
- Chẳng lẽ đây là hậu nhân trực hệ của Hoa thủy tổ?
Hoa thủy tổ chính là Thiện Ác nữ vương, Thiện Ác nữ vương hẳn đã sớm tuyệt tích trên thế giới, cho dù còn tồn tại cũng không thể luân làm hồn sủng của nhân loại, Lục Ngọc Cầm tự nhiên cho rằng đây là hậu nhân trực hệ của Hoa thủy tổ.
- Ta còn tưởng rằng Sở Mộ gọi về Thiện Ác nữ vương, nguyên lai chỉ gọi về Thiện Ác hoa…
Triêu Thái Tử thở ra một hơi.
Ánh mắt Diệp Hoàn Sinh nhìn chằm chằm Thiện Ác hoa, nước miếng sắp chảy ra:
- Triêu Thái Tử, ngươi nhìn thấy là tiên tử hay là…
- Đương nhiên là tiên tử!
Triêu Thái Tử nói, nhưng rất nhanh mặt hắn chợt đỏ lên.
Lúc này Triêu Thái Tử đột nhiên ngửi được một cỗ hương khí, hương thơm thật gần làm tâm thần hắn có chút rung động.
Xoay người lại Triêu Thái Tử nhìn thấy Vũ Sa đeo mặt nạ đi qua.
Nàng đứng ở vị trí bên cạnh hắn, ánh mắt nhìn chăm chú lên Thiện Ác Hoa Vương trên bầu trời.
Liễu Băng Lam, Mục Thanh Y, Triêu Thái Tử, Diệp Hoàn Sinh cùng những ai biết Thiện Ác nữ vương đều ngây ngẩn cả người, bọn họ lần đầu tiên chứng kiến Sở Mộ đem Vũ Sa cùng Thiện Ác hoa tách ra gọi về, lúc này đem hai bên so sánh đích xác Thiện Ác hoa huyễn hóa tiên tử cùng yêu nữ đều có rất giống Vũ Sa.
Vũ Sa cắn môi, nếu Sở Mộ chỉ gọi về Thiện Ác Hoa Vương tham chiến, đây đã nói rõ Sở Mộ dự tính tiêu diệt linh hồn của nàng, sau đó thuần hóa Thiện Ác Hoa Vương!
- Đó là vật gì!
Ngô Trấn lắc đầu thật mãnh liệt, cố gắng tỉnh táo lại từ trong sự hấp dẫn.
Ngô Trấn cũng không ngu ngốc, hắn biết vừa rồi mình trúng phải tinh thần mị hoặc thuật của sinh vật hoa hệ, sau khi thanh tỉnh lập tức bảo vệ cho tinh thần của mình.
Nhưng bản thân Thiện Ác Hoa Vương đã là một loại thuần mỹ cùng hấp dẫn, cho dù không thi triển kỹ năng nhưng hiệu quả vẫn tồn tại như trước, vô luận có bảo hộ được tâm thần hay không cũng không tự chủ được bị nó say mê.
Sở Mộ làm sao đi giải thích với hắn, mặc dù Thiện Ác Hoa Vương còn chưa đạt tới cao cấp chủ tể, nhưng năng lực không hề đơn giản!
Ngô Trấn phát giác cho dù mình có bảo hộ linh hồn vẫn sẽ bị mê loạn tâm trí, may mà hắn trực tiếp mệnh lệnh Chiến Tranh Thú giết tới yêu hoa quái dị kia, giết chết nó rồi sẽ không e ngại có thể tiếp tục mê hoặc tâm trí của hắn!
Chiến Tranh Thú bộc phát ra lực lượng phi thường đáng sợ, thành viên Thần Tông liền nhắc nhở những người vây xem tốt nhất nên hợp lực hình thành một kết giới, nếu không rất có thể bị kỹ năng của Chiến Tranh Thú lan tới.
Quả nhiên Chiến Tranh Thú vừa công kích, núi tuyết mênh mang liền sụp đổ, năng lượng truyền bá tới tận địa phương xa xôi vượt ngoài tầm mắt.
Trung tâm bị giẫm đạp chính là chỗ của Thiện Ác Hoa Vương, bảo tọa của Thiện Ác Hoa Vương biến thành váy dài đẹp đẽ quý giá, nhụy hoa màu tím biến thành tóc dài phiêu dật, hình thái của Thiện Ác Hoa Vương rất nhanh biến thành một người có bộ dáng tương tự như Vũ Sa, chỉ có điều khác biệt chính là làn da của nàng không phải da người mà là đóa hoa.
Khi năng lượng giẫm đạp truyền đến, Thiện Ác Hoa Vương vũ động chiếc váy dài, biến thành hình quạt hai màu đan xen nhau.
Năng lượng kiên cường hung mãnh đụng phải đóa hoa hình quạt liền bị ngăn cản, dần dần mất đi khí thế dập nát hết thảy, cuối cùng năng lượng vốn có thể san bằng núi non đi tới trước mặt Thiện Ác Hoa Vương đã biến thành cuồng phong thổi phất đi qua.
- Đây là kỹ năng gì!
Ngô Trấn nhíu mày.
Cao cấp chủ tể Chiến Tranh Thú nổi danh về lực lượng cùng hung mãnh, kỹ năng chẳng khác gì sóng thần, thế không thể đỡ, nhưng đụng phải đóa hoa hình quạt kia lại biến thành gió êm sóng lặng, không hề phát ra được tác dụng gì.
Cương thống Ngô Trấn thân kinh bách chiến, nhưng đụng phải sinh vật hoa hệ cấp thủy tổ quả thật có chút mơ hồ.
- Thạch Dực Long, hóa đá nó!
Ngô Trấn ra lệnh.
Ánh mắt Thạch Dực Long lập tức biến thành màu xám, lực lượng thạch hóa dọc theo không gian rất nhanh truyền tới vị trí của Thiện Ác Hoa Vương.
Lực lượng thạch hóa đem những đóa hoa lượn lờ quanh thân Thiện Ác Hoa Vương toàn bộ biến thành thạch hoa, từng mảnh cứng rắn rơi xuống quanh thân Thiện Ác Hoa Vương.
Thiện Ác Hoa Vương vươn ra cánh tay thon dài, ngón tay điểm nhẹ trong không gian, phiến không gian lập tức biến thành một nụ hoa màu lam, nụ hoa dần dần bong ra từng mảng, tản ra ánh sáng trong suốt, hòa tan vào trong không khí đồng thời đem lực lượng thạch hóa bá đạo tan biến sạch sẽ.
Kỹ năng của Chiến Tranh Thú có lẽ còn có chút uy hiếp đối với Thiện Ác Hoa Vương còn chưa đi vào cao cấp chủ tể, nhưng sinh vật cấp bậc như Thạch Dực Long cho dù là cùng cấp bậc với Thiện Ác Hoa Vương nhưng thực lực cũng không thể đánh đồng.
Sở Mộ có thể rõ ràng cảm nhận được Thiện Ác Hoa Vương cường thế hơn Thạch Dực Long rất nhiều, thấy nó đã hóa giải năng lực thạch hóa Sở Mộ không chỉ cong lên khóe môi, nhìn Thiện Ác Hoa Vương phát ra mệnh lệnh.
- Hóa đá nó!
Kỹ năng thạch hóa cũng không chỉ Thạch Dực Long có được!
Thiện Ác Hoa Vương rất nhanh niệm chú ngữ, khi ánh mắt mở ra, một đóa Thiện Ác hoa màu xám lập tức hiện lên trong hai tròng mắt của nó.
Cùng lúc đó dưới chân Thạch Dực Long một đóa Thiện Ác hoa màu xám đang nở rộ thật nhanh!
Thân thể Thạch Dực Long rất nhanh biến thành màu xám, toàn thân vốn là do nham thạch hình thành, một khi tinh thần nó bị hóa đá sẽ triệt để biến thành một pho tượng đá hoàn toàn không hề có chút sinh cơ!
- Đây là kỹ năng gì!
Trên mặt Cương thống Ngô Trấn đã nổi giận.
Sau khi tinh thần của Thạch Dực Long bị hóa đá, hoàn toàn không nhúc nhích, ngay cả ánh mắt cũng không còn tia sáng, lúc này chỉ cần tăng cường kỹ năng đánh lên trên người Thạch Dực Long, chỉ sợ nó sẽ giống như một pho tượng đá lập tức vỡ tan.
Sở Mộ phi thường hài lòng với năng lực của Thiện Ác Hoa Vương, đối mặt với Thạch Dực Long cùng cấp bậc Thiện Ác Hoa Vương có thể dễ dàng hóa giải kỹ năng của nó, mà Thạch Dực Long lại không cách nào thừa nhận tinh thần thạch hóa của Thiện Ác Hoa Vương!
Không gian bạo liệt!
Sở Mộ nắm lấy thời cơ, bàn tay ngưng tụ lên không gian lực hướng Thạch Dực Long đã hóa thạch vung tới.
Dưới tình huống bình thường loại kỹ năng không gian bạo liệt nhiều lắm chỉ làm trên người Thạch Dực Long bị thêm vài miệng vết thương, nhưng dưới tình huống tinh thần bị hóa đá một kỹ năng như vậy tuyệt đối có thể tạc cho nó vỡ tan thành bốn năm mảnh!
Cương thống Ngô Trấn cũng ý thức được điểm ấy vội vàng cho Chiến Tranh Thú bổ nhào lên trước mặt Thạch Dực Long, dùng thân hình sắt thép của nó ngăn cản kỹ năng của Sở Mộ.
Lực phòng ngự của Chiến Tranh Thú thật kinh người, kỹ năng không gian bạo liệt của Sở Mộ nổ tung trên người nó, thế nhưng không lưu lại chút dấu vết.
- Hừ, không có cao cấp chủ tể, ngươi không thể nào theo ta đấu, bản thân ta muốn nhìn xem hồn sủng hoa hệ của ngươi có thể hóa giải được vài lần công kích của Chiến Tranh Thú!
Cương thống Ngô Trấn hừ lạnh một tiếng.
Thân hình sắt thép của Chiến Tranh Thú bỗng nhiên nhanh hơn, lấy tốc độ cực nhanh đánh tới trên người Sở Mộ.
Lực đánh thật lớn khiến ma diễm thuẫn trên người Sở Mộ bị đánh dập nát, thân thể hắn cũng trượt ra xa mấy công lý.
Ma diễm trên lồng ngực nhất thời bị dập tắt hơn phân nửa, lực lượng của cao cấp chủ tể Chiến Tranh Thú thật khủng bố, làm Sở Mộ không thể không cẩn thận đối phó.