[Dịch] Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Chương 14 : Cùng ngươi tham quan đội quân đất nung




Chương 14: Cùng ngươi tham quan đội quân đất nung

Ta thở dài nói: „Doanh ca nói chí phải, có tiền dù ở nơi nào cũng là thần tiên. Ngươi có thể lĩnh ngộ được điều này quả không phụ lòng ta đối đãi với ngươi.“

„Đói còn phát hiện uy phong của ngươi so với đói năm xưa sát ( kém ) xa, đói năm xưa xuất khí ngọan khí ( đi ra ngòai du ngọan ), khai đạo tích còn có hơn 2000 (đội mở đường cũng hơn 2000 tên), ngươi xem ngươi kìa.“

Ta buồn bực uống nốt nửa ly nước, im lặng không nói. Doanh béo an ủi ta: „ Chẳng qua đói còn ti thích khẩu nhân ( ta còn là thích ở chỗ này ), tái làm đói hồi khí đói đô không muốn ( cho ta về lại ta cxung không muốn về ) „

Lời này mà đến tai thị trưởng Thành phố thì không biết sẽ khiến hắn sung sướng cỡ nào: Thiên cổ nhất đế Tần Thủy Hòang, sinh ra tại xã hội cũ, xuên qua tới hiện đại, dưới sự quản lý của hắn lão hòang đế tình nguyện cúi đầu làm 1 người dân thường, chiến tích này lớn tới cở nào ?

Lúc này bánh bao mấy người cũng đi ra, Hạng Vũ trên đầu mũ lưỡi trai đỏ, mặc áo Che Guevara, Lưu bang mặc sơ mi vàng , quần tây vàng ( xem ra hắn có vẻ tương đối mẫn cảm với màu vàng ). Bánh bao từ xa xa đã hỏi ta. „ Biểu muội đâu rồi ?“

„Em ở đây“ Lý Sư Sư tay ôm mấy quyển sách từ trong tiệm sách đi ra, Kinh Nhị Sỏa đang loay hoay trả tiền.

Ta run rẩy cầm mấy quyển sách Lý mm mua, trên cùng là „ Sửa chữa đồ điện gia dụng“, mồ hôi chảy ra vài giọt, quyển thứu 2 là „ 600 bộ film còn sống nhất định phải xem“, lại mồ hôi ròng ròng, quyển cuối cùng lại là „ Lược sử kiến trúc Trung Quốc „, mồ hôi hột đầm đìa. Ta cứ nghĩ nàng lẽ ra sẽ chọn mấy quyển như „ Trung Quốc giản sử“ gì đó. Hơn nữa tiệm sách kia ta có ghé qua 1 lần, ta nhứo kí từng để ý thấy có 1 quyển sách tên là „ Tống đại danh kĩ Lý Sư Sư“. Không ngờ nha đầu này quả thực như quỷ vô ảnh, nàng chọn 3 quyển sách này, đã có thể đem tòan bộ nền văn minh hiện đại tổng kết sơ bộ. Xem ra nàng quả thật là 1 cô gái khó đối phó.

Kinh Kha phấn chấn cầm mấy tờ tiền chạy lại. Lý Sư Sư chọn sách tòan là những quyển sasch lậu, tổng giá tiền chỉ có 24NDT ( hé hé, 1 cuốn 8 NDT, ai đã từng mua sách lậu có thể lý giải ). Có lẽ khi chọn sách Lý Sư Sư còn nhìn giá bìa mà chọn, nếu không biết sách rẻ vậy nàng hẳn sẽ mua thêm vài cuốn.

Ta đưa cho mấy người vừa ra mỗi người 1 chai Cola, kêu Kinh Kha đi tính tiền, tiền dư thì cho hắn xài. Ta luôn cố gắn bồi dưỡng nhữung người àny có 1 ít kiến thức sinh tồn cơ bản, nếu không 1 năm tới ta sống bảo đảm cực kì thống khổ.

Bánh bao nắm tay Lý Sư Sư nói: „ Chúng ta muốn đi mua mấy bộ đồ lót , anh dẫn bọn họ đi mua mấy bộ quần áo nữa để thay đổi. À đúng rồi còn bàn chải dép lê mấy thứu linh tinh nữa, còn cả điện thọai nữa...“

Ta nắm chặt tay bánh bao mếu máo: „ Em đừng bỏ anh bơ vơ 1 mình ! „ Bánh bao ngượng ngùng nhìn người đi đường đang nhìn chsung ta 1 cách cổ quái, dùng sức gạt tay ta ra. Nhưng ta mặc kệ, kêu ta đem theo 4 tên kia đi dạo trên đường Phú Thái đông đúc này, không bằng kêu 4 cô thục nữ bộ lạc thiểu số châu Phi vốn đã từng đẻ ra không bíêt bao nhiêu đứa con hút hết tinh lực của ta cho ta chết khô. Hơn nữa Tần Thủy Hòang háo ngọt, tay cũng rất tùy tiện, thấy cái gì liền vơ lấy cho vào mồm, ta phải không ngừng te te chạy theo trả tiền.

Bánh bao buồn bực nói: „ Vậy anh bảo phải làm sao, hay là cùng đi chung với nhau ? „ Ta gật đầu, Lý Sư Sư hi hí cười „ Biểu ca biểu tẩu thật đằm thắm, dính lấy nhau như sam“ Ta trừng mắt liếc nàng. Chỉ trong chốc lát như vậy Tần Thủy Hòang bên cạnh cũng đã kịp thó lấy 1 xâu thịt nướng...

... Chúng ta mỗi người cầm 1 xâu thịt nướng, chậm rãi đi vào 1 tiệm đồ lót nữ. Trong tủ kính có 1 hàng mười ma.nơ.canh đứng làm mẫu, 2 cái ma-nơ-canh ở 1 biên còn trần trụi không mảnh vai che thân. Ta khiếp khiếp đi sát bên tường, lấm la lấm lét. Nếu chri có ta cùng bánh bao đi vào, ta hòan tòan có thể chính nghxia hiên ngang mà đi, đôi khi còn có thể bình phẩm vài câu- dù sao đồ lót nữ cũng không chỉ dùng để cho phụ nữ mặc.

Nhưng hiện giừo ta đang dẫn theo 1 đám đàn ông, đi phía sau 2 người phụ nữ, tưởng tượng thấy quỉ dị cỡ nào thì có quỉ dị cỡ đó. Tổ hợp này đi vào liền dễ dàng làm người khác nảy sinh 1 chút liên tưởng.

Ta có lúc rất bội phục Lưu Bang, tên này chắp tay sau lưng hòa hõan đi theo 2 phụ nữ phía trước, thỉnh thỏang ngắm nghía chất liệu mấy bộ bra và quần lót trên mấy cái ma-nơ-canh, có vài lần mũi hắn gần như dính sát vào mấy chỗ đó. Ta cũng không tin hắn không biết làm như vậy rất dọa người. Hạng Vũ hiển nhiên vẫn đang nghĩ tới chuyện khác, đợi tới khi hắn đi vào 1 đám đông náo nhiệt thì mới phát hiện không ổn, đứng ở nơi đó nhìn quanh. Hắn cao vậy, ngay cả người bên ngòai tiệm cũng cố thể thấy hắn. Kinh Kha là người tốt, tuy nhiên hiện hắn đang đứng ở 1 chỗ rất không thích hợp. Cả tiệm chỉ có 2 cái ma-nơ-canh không mặc gì , hắn vì tìm chỗ để radio bắt sóng tốt, liền tìm đến chỗ thích hợp nhất là ngay phía trước 2 cái ma-nơ-canh kia, khóe miệng hiện ra 1 nét cười ngu ngốc. hắn lúc này quả thật giống anh em sinh đôi với mấy tên bệnh họan trên mạng.

Doanh béo đến gần ta, nghi hoặc hỏi: „ Đói trách nhìn thấy như thế nào nhãn sưu niết ß ( Sao ta thấy có vẻ quen mắt vậy ?) „ Ta nghe vậy trong đầu hiện lên 1 tràng cảnh vô cùng dâm đãng, hắc hắc cười hỏi: „ Ngươi hồi xưa có phải đã từng xem thóat ý vũ tập thể? „ Doanh béo lắc lắc đầu: „ Đói xem tích đều là mặc quần áo tích ( Ta thấy tòan alf có mắc quần áo a ) „ Ta giật mình hỏi: „ Ngươi chẳng phải nhứo tới đội quân đất nung ? „

Tần Thủy Hòang vỗ đùi: „Liền ti tích. ( Đúng rồi đó ) Ngươi trách tát đô biết ? ( ngươi cái gì cxung biết ? )“

Ta bỗng nhiên đầy mồ hôi trên trán, nhứo tới 1 chi tiết rất kinh thiên động địa. Mộ TầN Thủy Hòang ở đâu cho tới giừo vẫn là bí ẩn. Tuy người ta đã từng công nhận Li Sơn Mộ, nhưng ở đó không tìm thấy di thể của Tần Thủy Hòang, hơn nữa Li Sơn Mộ cxung không có dấu vết bị đào qua, cho nên có thể đây chỉ là 1 trong mấy ngôn mộ giả của TầnT hủy Hòang. Vậy mộ thật nằm ở đâu ? Trước kia trên thế giới không ai biết, nhưung bây giờ đã có 1 người biết: Là bản thân Tần Thủy Hòang !

Ta lắp bắp hỏi: „ Doanh ca, ngươi chết rồi người ta đem ngươi chôn ở đâu ngươi biết không ?“

„Quải bì yêu ( ngu sao hỏi vậy ), đói đô tử liệt trách sao biết đạo ? ( ta chết mất rồi làm sao biết ? ) „

Ta lau mồ hôi ( chút nữa lại phải mau thêm nước uống ), như trút được gánh nặng nói: „ Không biết cũng tốt, đỡ mất công ta suy nghĩ lung tung ...“

„ Chẳng qua đói chết trước , khiến bọn họ đem đói mai đắc viễn nhân viễn nhân tích, cái kia địa phương đói cxung liền khí quá 1 lần ( trước khi ta chết, ta kêu bọn hắn chôn ở nơi nào thật xa xôi hoang vu, mà nơi đó ta cxung đi qua xem 1 lần )“

„Li Sơn..“

Tần Thủy Hòang vừa nghe liền khinh miệt phun ra 1 câu „ Oai là giả tích ( Chỗ đó là giả đó )“

Ta mồ hôi đầm đìa, cẩn thận hỏi: „ Vậy hiện tại ngươi còn có thể tìm được cái chỗ kia không ?“

Tên mập vuốt miệng nói: „ Không được xã.“

Hóa ra Lăng Li Sơn là giả ! Ta còn định hỏi tiếp, bánh bao đã ở bên cạnh hô: „ Ông Cường, cái này thế nào ? „ Vừa nói nàng vừa huơ huơ 1 thứ ren rúa. Ta lìen dúi đàu sâu hơn vào góc khuất. Lưu Bang nâng cằm nói: „ Ta thích cái màu đen kia kìa.“ Bánh bao trừng mắt ngó ta, xong lại cười mị mị nói với Lưu Bang: „ Hay là em mua cho anh 1 món nha ? „

Hạng Vũ đứng trước 1 đám bra ngẩn người, sau đó bước nhanh tới ta nói „ Tiểu Cường ( ai... rút cục bắt đầu có người bắt đầu kêu ta như vậy ) thúng ta lúc nãy đi cái xe kia tốc độ bao nhiêu? „

Xem ra Sở bá vương thật sự là nữ nhân tình trường, anh hùng khí đỏan, hiện tại chỉ biết 1 lòng 1 dạ tìm Ngu Cơ, hắn dại khái vẫn chưa hiểu ta nói với hắn khỏang cách giữa hắnv à Ngu Cơ là thời gian chứ không phải không gian. Nếu là lý Sư Sư nàng sẽ không hiểu lầm như vậy.

Nhưng ta chỉ có thể trả lời hắn: „ Cái thứu kia tên alf xe bán tải ( xe van ), tốc độ tối đa 80mkh, nếu alf xe tốt có thể chạy nhanh gấp 2 gấp 3.“

Hạng Vũ tò mò: „ 80kmh ?“

„Ờ, để xem, nói vậy đi: Ngựa chạy tối đa 60kmh, con ngựa năm đó ngươi cưỡi có lẽ có thể chạy tới 70kmh, mà cái xe bán tải kia có thể chạy 80kmh, hơn nữa có thể chạy liên tục 1 ngày 1 đêm không dừng.“

Mắt Hạng Vũ đã bắt đầu lung linh: „ Cái thứ đó dễ lái không ? „

„éc, phải thi lấy bằng... ta cũng không quen quan chức bên giao thông „

„Nghĩa là sao ?“

„Nghĩa là rất khó điều khiển, hơn nữa cái xe kia không phải của ta, giừo ta cũng không có tiền mua nó.“

Hạng Vũ tự phụ cười: „ Tiền không phải là vấn đề..:“

„Vấn đề là không có tiền, huynh đệ ta nói thật cho anh nghe, ta kiếm được hàng tháng tương đương với năm xưa anh trả lương cho 1 tên hỏa đầu binh. Anh nghxi xem 1 tên hảo đầu bình múôn để dành tiền mua con ngựa Ô chuy của anh thì pảhi đẻ dành bao nhiêu năm ?“

Hạng Vũ nhíu mày, lập tức hỏi: „ Ty mặc đồ đều là vàng bạc làm thành, chỉ tính tiền công làm giáp cxung tốn 3000 lượng , ngươi đem bán nso đi có thể đủ tiền mua 1 chiếc xe bán tải không ? „

Ta tính nhẩm – tính không ra, nói: „ Có thể mua được vô số chiếc BMW.“

„Ta không cần BMW, ta chỉ cần 1 chiếc bán tải.“

Hạng Vũ tiếp tục nói: „ Ngươi tẹo nữa về đem đi bán ngay.“

Ta liền nhứo tới lời lão Phan, chỉ cần 1 thanh đỏan kiếm kinh Kha dùng để đâm Tần Hòang là có thể là ta vào tù vĩnh viễn không có ngày ra, vậy bộ giáp vàng củ Hạng Vũ cũng sẽ không kém. Ta nói với hạng Vũ: „ Việc này huynh đệ sẽ từ từu giải thsich cho anh hiểu. Anh muốn lái xe em có thể dạy, nhưng mà quay về tìm chị dâu cũng không phải đơn giản như vậy đâu. „


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.