[Dịch]Sự Hồi Sinh Của Cẩm Tú

Chương 7 : Chương 7




Hạnh phúc nhìn ba đứa con ngả trên đầu gối, Thập Bát Nương nhớ tới kiếp trước đã từng đọc qua một bài thơ. Vùng Giang Đông nhà sát ruộng đồng

Con cháu quây quần vượt khó khăn

Xuân đem ruộng cần cù canh tác

Thu sắp cần câu cá trên thuyền.

( Tớ chẳng tìm được bản dịch thơ nên chém tạm. Nếu bạn nào biết thì nói cho tớ để tớ sửa nhé )

Không thể ngờ được cảnh tượng chỉ có trong ý nghĩ của đời trước, đời này lại chính mình lại chân thực trải nghiệm. Chỉ có thể cảm khái một tiếng nhân sinh bách thái thế sự vô thường, đành tùy cơ ứng biến. Sau đó liền mang theo ba đứa nhỏ nhấc chân đi tới phía trước viện. Bởi vì nguyên nhân bị vất bỏ rồi bị đuổi đến Thiên Trạch này, Thập Bát Nương mấy năm nay đều ru rú trong nhà, đối với bên ngoài đều công bố là cả nhà các nàng thuê trọ ở đây.

Quyên nhi mỗi lần ra ngoài, Thập Bát Nương đều cùng nàng nói nếu rảnh rỗi liền đi tìm hiểu một ít về chuyện của vương phủ, phòng ngừa chính mình đừng có cái gì cũng không biết, đến lúc đó bị bọn họ đánh cho trở tay không kịp.

Phong bà bà nhiều tuổi, làm việc không bằng Quyên nhi thông minh lanh lợi giỏi ứng biến, Thập Bát Nương chỉ có thể cố gắng dùng nàng, để cho Phong bà bà ở nhà giúp đỡ chăm sóc ba vị thiếu gia hoặc là để bà đi thu chút tiền, mà đối với việc tìm hiểu tin tức bên ngoài, Thập Bát Nương không dám để cho bà đi làm, vẫn đều là giao cho Quyên nhi.

Hôm nay mang ba tiểu thiếu gia vẻ mặt hài lòng đi vào tiền viện, lúc này Phong bà bà vỗ Thập Bát Nương dặn dò nhanh chóng đem đám cá chép béo mập xử lý cho xong. ” Tiểu thư, ta trước tiên qua nhà mẹ Cẩu tử mượn chút giấm trắng.” Phong bà bà kéo tay áo đã được giặt sạch nắm chặt, liền muốn đi mượn giấm trắng.

Thập Bát Nương giữ bà lại: ” Từ từ, Phong bà bà người đem hai khối bánh hấp mang đi cho Cẩu tử ăn.” Dùng giấy dầu đem ba khối điểm tâm bao lại rồi để Phong bà bà đưa đi cho nương Cẩu tử. Trong nhà nhiều việc phải chi tiêu, lại bận rộn. Trong phòng bếp thì có rất nhiều loại gia vị đều không kịp bổ sung.

Mà nhà Cẩu tử cách vách bởi vì ba đứa nhỏ trong nhà thường xuyên đi tìm Cẩu tử chơi đùa. Người lớn hai nhà quan hệ so với bình thường cũng tốt hơn, có thứ tốt đều chia nhau một phần, ngộ nhỡ gặp khó khăn cũng đều giúp đỡ lẫn nhau một chút. Đương nhiên, Thập Bát Nương cũng không phải vay không.

Quyên nhi mỗi lần mua trở về, Thập Bát Nương sẽ đem đồ vật này nọ trả lại cho các nàng, hoặc là tặng các nàng một ít đồ vật này nọ khác bù lại. Đều là gia đình người nghèo, hai nhà gần nhau liền quen thuộc giống như không có khoảng cách, có đôi khi có được thời gian rảnh cũng sẽ đến nhà nói chuyện phiếm vài câu, hoặc là làm đồ ăn ngon liền đưa cho đối phương. Đặc biệt cha Cẩu tử mỗi lần đi săn sẽ kêu Diệu ca nhi, Diệp ca nhi đưa tới một chút thịt.

Nhà Cẩu tử đối với nhà Thập Bát Nương cư xử tốt như vậy, nguyên nhân chân chính không ngoài việc năm kia cha Cẩu tử lên núi bị rắn độc cắn. Thời điểm lúc cha cẩu tử bị nâng về nhà sắc mặt đều biến thành đen, đại phu đều nói không cứu được sớm một chút an bài hậu sự, nương Cẩu tử cùng Cẩu tử khóc đến khi trời tối đen.

Lúc Thập Bát Nương nghe Phong bà bà nói đến, liền lấy cái bình cấp riêng cho Quyên nhi hoặc là Phong bà bà mang đi khi lên núi trước đây lấy ra một viên thuốc giải độc. Chỉ một viên thuốc màu xanh ngọc bích thế mà không ngờ sau khi dùng nước đút xuống, sau đêm đó cha Cẩu tử liền tỉnh lại.

Ngày hôm sau, nương Cẩu tử mang theo Cẩu tử lại đây hướng Thập Bát Nương quỳ xuống .Cha cẩu tử nếu chết đi, cả nhà nàng cũng chưa chắc sống được, nói Thập Bát Nương là Bồ Tát cứu cả nhà nàng một mạng! Nàng không dám để cho người ta hay nàng biết y thuật nên nói ra bên ngoài là ngẫu nhiên mua được, mèo mù vớ được chuột chết lúc này mới biết giải được độc, bảo nương Cẩu tử đừng ghi tạc trong lòng, mau chạy nhanh trở về chăn sóc cha Cẩu tử.

Nương Cẩu tử tuy rằng lương thiện, nhưng là không phải đần độn, sợ đưa tới phiền toái cho nàng – một quả phụ đơn chiếc, liền chấm dứt lời bàn tán của hàng xóm về việc nàng biết y thuật. Thập Bát Nương mặc dù đối với bên ngoài nói nàng sẽ không biết y thuật, nhưng ở bên trong lại thật sự cứu không ít các trường hợp bệnh nhẹ cho hàng xóm.

Chẳng qua là đối với bọn họ nói y thuật đều là học theo trong sách, để cho các nàng không cần nhiều lời mang đến phiền toái cho nàng. Hàng xóm đều biết. Nàng là một quả phụ nuôi ba đứa con không dễ dàng, được Thập Bát Nương thi đại ân, hàng xóm nhân hậu lo lắng mang đến phiền toái cho nàng liền không khen ngợi nhiều.

Chỉ là đối với một người mang theo ba đứa con như nàng chiếu cố hơn vài phần. Mọi người tuy rằng nghèo nhưng nếu trong nhà họ có đồ mà Thập Bát Nương cần, mấy người hàng xóm sẽ mang lại đây cho mẫu tử mấy người dùng trước, báo đáp đại ân lúc trước Thập Bát Nương ra tay cứu giúp.

Những năm gần đây, Thập Bát Nương cùng ba đứa nhỏ nhận không ít chiếu cố của hàng xóm láng giềng. Nàng cũng không có gì tốt để hồi báo cho họ. Lúc có thời gian rỗi, liền làm một ít điểm tâm ăn ngon mang cho con của bọn họ nếm thử chút, hoặc là dùng phương pháp hiện đại ướp mấy chậu dưa chua, cải củ cho bọn họ mang về Chẳng qua là mặc kệ Thập Bát Nương trước đây tặng cho họ cái gì, mỗi nhà mỗi hộ đều thích rất nhanh.

Bọn nhỏ đối với điểm tâm thích này. Nhóm người lớn đối với mấy món dưa chua, cây cải củ ướp thích này. Các nàng cũng tự mình làm nhưng đều làm không ra hương vị của Thập Bát Nương trước kia. Thập Bát Nương có ân,tính tình cũng tốt, càng được hàng xóm yêu thích, bình thường nhị thiếu gia tam thiếu đi đến nhà các nàng tìm đứa nhỏ chơi đùa, người lớn đối bọn chúng cũng đều thích rất nhanh. Cho nên Thập Bát Nương coi như là có thể an tâm ở nơi này sinh sống.

Nàng sợ hãi chính là bởi vì nàng ru rú trong nhà mà bị hàng xóm chung quanh cô lập, khiến cho ba đứa con cũng đi theo chính mình chịu khổ. Để đại thiếu gia mang bọn đệ đệ đi trước chơi cờ, Thập Bát Nương vén tay áo rửa nồi nhóm lửa. Vì ba người con trai, nàng những năm gần đây lo lắng hết lòng quan tâm không ít, tuy nhiên hiện tại mọi chuyện đều tốt lắm, tất cả đều đã quá khứ. Phong bà bà rất nhanh đã mượn được giấm trắng mang về, sau đó giúp Thập Bát Nương nhóm lửa.

Chỉ chốc lát sau, đã thấy bên ngoài tam thiếu gia hô lên Quyên nhi tỷ tỷ đã trở lại rồi vội chạy tới. Quyên nhi cho mỗi người bọn chúng một khối kẹo mạch nha, đem hai đứa bé mềm mại ôm vào trong lòng, ngay cả đại thiếu gia ăn đường xong khuôn mặt nhỏ nhắn vạn năm không thay đổi cũng mang theo chút vui sướng.

Quyên nhi gọi người đem bột mì cùng vài nguyên liệu nấu ăn khác cất vào kho, trả tiền rồi sau đó đưa bọn họ đi ra cửa, xong xuôi mọi chuyện mới đi vào phòng bếp hỗ trợ. Nhìn thấy Quyên nhi dáng vẻ hi vọng, Thập Bát Nương trong lòng đoán được sơ sơ.

Chẳng qua lúc này Phong bà bà cùng ba đứa con trai đều ở phòng bếp bên ngoài, Thập Bát Nương bảo nàng đừng nên gấp gáp có chuyện gì để nói sau. Nhớ tới chuyện của Quyên nhi cùng Hoàng Dịch Sinh cách vách, liền hỏi nàng muốn như thế nào, Quyên nhi đỏ mặt ầm ĩ một hồi. ” Nam hôn nữ gả là kế hoạch lớn đó, không có gì ngượng ngùng cả, em nói đi, nếu em còn chưa vừa lòng người nọ, ta sẽ làm chủ cho .” Quyên nhi hiện nay đã mười sáu tuổi , thời không này nữ tử mười ba tuổi cập kê, mười sáu tuổi trên cơ bản đã có đứa nhỏ đi đường gọi mẹ .

Cũng không thúc giục nàng ấy, để cho nàng ấy từ từ suy nghĩ, Quyên nhi há miệng nửa ngày mới đáp ứng, chẳng qua nàng nói sau khi nàng lập gia đình thì vẫn sẽ như trước là nô tì của Thập Bát Nương phải lại đây hầu hạ nàng cùng ba vị tiểu thiếu gia, nếu như Hoàng Dịch Sinh không đồng ý thì quên đi.

Thập Bát Nương nghe xong trong lòng thập phần cảm động, nha hoàn này lúc nào cũng luôn luôn nhớ đến nàng và ba đứa con của nàng. Cũng không lo lắng Hoàng Dịch Sinh không đồng ý, cho nên để Phong bà bà sau khi ăn cơm trưa thì đi nói cho hắn biết một tiếng, để hắn cùng nương hắn thương lượng, hỏi xem có đồng ý với ý tứ của Quyên nhi hay không, nếu như đồng ý thì bảo nương hắn chọn ngày tốt đến đem Quyên nhi cưới về.

Thỏa mãn ăn cơm trưa, Thập Bát Nương hô bọn nhỏ đi ngủ ngủ trưa, lúc này mới để Quyên nhi nói ra tin tức hôm nay nàng tìm hiểu được về vương phủ, chẳng qua nhìn thần sắc Quyên nhi, Thập Bát Nương mơ hồ không có dự cảm tốt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.