Nàng biết người đàn ông kia đến thường xuyên như vậy, hơn nữa gần đây trong nhà cũng phát sinh nhiều chuyện như thế, ba bánh bao của nàng sớm hay muộn cũng sẽ đến hỏi nàng nguyên nhân, nhưng không thể nghĩ được là bọn chúng lại hỏi nhanh như vậy. Thế cho nên, sau khi, nàng nói ra chân tướng, sức lực trong cơ thể giống như là bị rút hết.
Bây giờ, nàng nói cho bọn chúng biết chân tướng. Ba đứa con của nàng liệu có trách nàng đã không để cho cha con chúng nhận nhau không ?
Lúc bọn chúng còn rất nhỏ, luôn một mực nhắc tới việc phụ thân khi nào thì mới có thể trở về. . .
Biết được phụ thân của bọn chúng đã từng cùng bọn chúng gặp thoáng qua vài lần. Thập Bát Nương không còn chút sức lực nào nhìn biểu cảm trên mặt của ba bánh bao, nói : ” Các con có trách nương đã không cho các con gặp mặt phụ thân không ?”
Trong đôi mắt nàng ẩn chứa rất nhiều lo lắng. Nàng thật sự không đành lòng tìm cớ khác lừa ba đứa con nhưng sau khi nàng nói ra chân tướng cho ba đứa con, nàng lại cảm thấy sợ hãi .
Nàng sợ hãi bọn chúng trách nàng không cho cha con chúng gặp nhau. Bởi vậy bọn chúng sẽ xa cách nàng, không còn quấn quít lấy nàng, vây quanh nàng, cùng nàng thân thiết giống như trước kia nữa.
Thời điểm, bọn chúng nghe nương nói người nọ là phụ thân của chúng, trừ bỏ đại thiếu gia ánh mắt có hơi lóe lên một chút còn nhị thiếu gia và tam thiếu gia đều trợn tròn mắt.
Đại thiếu gia có vẻ mặt bình tĩnh giống như dự kiến nhưng hai tên nhóc thì không thể tưởng tượng được. Người nọ lại chính là phụ thân của bọn chúng nha.
Hai bánh bao nhỏ trợn to mắt nhìn nương của bọn chúng, nhìn xem có phải hay không nương đang nói giỡn với bọn chúng, nhưng cuối cùng cũng không phát hiện được nét cười nào trên mặt nương.
Đại thiếu gia chú ý thấy nương của nó khác thường, nói : ” Nương yên tâm. Chúng con sẽ không trách người. Lúc phụ thân tới, người không cho phụ thân gặp chúng con, nhất định là phụ thân đã phạm sai lầm, nương không có liên can gì.”
Sau khi, nó biết được người nọ là phụ thân của bọn nó, cũng không có biểu hiện giống như hai đệ đệ, ánh mắt vốn dĩ hơi khép lại cũng từ từ mở ra, từ lâu trong lòng đại thiếu gia đã nghi ngờ. Bây giờ, nương của nó đã nói ra mọi chuyện. Nó phán đoán nương của nó không có lừa bọn nó, tâm trạng tự nhiên là rất tốt.
Đương nhiên, trong đó vẫn còn một chút nghi ngờ còn tồn tại khi biết được phụ thân đã quay về.
Thập Bát Nương nghe thấy lời của đại thiếu gia, không nhịn được chuyển mắt nhìn về phía hai đứa con còn lại.
Lúc này, nhị thiếu gia và tam thiếu gia cũng bừng tỉnh, nhìn nương của bọn chúng cùng nhau gật đầu, nói : ” Nương, chúng con sẽ không trách người đâu! Đại ca nói đúng. Nhất định là phụ thân đã phạm sai lầm.”
Sau khi, nhị thiếu gia và tam thiếu gia bừng tỉnh khỏi nỗi vui sướng vì biết được phụ thân đã trở về, đều không hề do dự gia nhập vào trong đội ngũ bảo vệ mẫu thân.
Địa vị của nương ở trong lòng của bọn chúng tuyệt đối không thể lay động. Đã nhiều năm qua đi như vậy, bốn mẹ con họ sống nương tựa lẫn nhau. Nương của bọn chúng đối xử với bọn chúng như thế nào, dốc hết toàn lực chăm sóc, toàn lực hầu hạ bọn chúng ra sao? Ba tên nhóc tinh ranh này cũng không phải không biết. Vì một người phụ thân xa lạ đến đây mà trách nương của chúng ư? Chắc chắn là không bao giờ có khả năng đó. Cho dù, bọn chúng muốn nhìn thấy phụ thân của chúng nhưng khi so sánh với tầm quan trọng của nương ở trong lòng bọn chúng với vị phụ thân xa lạ kia. Bọn chúng nhất định không phải bàn cãi, có thể trực tiếp đá bay.
Cuối cùng, trên khuôn mặt của Thập Bát Nương cũng nở nụ cười, kéo ba bánh bao của nàng vào trong lòng, trong ngực, áy náy nói : ” Nương nên nói sớm cho các con mới phải, không nên gạt các con, hại các con phải nghĩ nhiều, là nương sai.”
” Nương! Chúng con không trách người. Người đừng khóc.”Tam thiếu gia ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn thấy nước mắt đang chảy trên mặt của nương, vội vàng vươn bàn tay mũm mĩm lau nước mắt cho nương của nó.
” Nương! Chúng con không trách người.” Nhị thiếu gia cũng khuyên nhủ.
Đại thiếu gia nói : ” Ba huynh đệ chúng con là con trai của nương mà.” Một câu này của nó đã thể hiện rõ lập trường của ba huynh đệ chúng.
Bọn chúng là con trai của nương. Về phần vị phụ thân xa lạ đã xuất hiện kia, tuy rằng bọn chúng cũng muốn gặp qua một chút, nhưng chỉ cần nương của bọn chúng không đồng ý cho bọn chúng đi gặp. Bọn chúng sẽ không sẽ tò mò.
Phong bà bà và Quyên Nhi cũng vội vàng khuyên nhủ nói : ” Tiểu thư, ba vị tiểu thiếu gia đều không trách người.”
Thập Bát Nương hít hít mũi, cười gật đầu, dùng khăn tay lau nước mắt, sau đó lại ôm ba đứa con lên trên ghế, hỏi : ” Các còn không tò mò muốn biết phụ thân của các con là ai ư?”
Ba bánh bao đầu tiên là liếc mắt nhìn nhau một, sau đó mới nhìn về phía nương của bọn chúng gật gật đầu nói : ” Nương người nói tiếp đi.” Nói không hiếu kỳ đó là giả.
Thập Bát Nương hiểu rõ tâm sự của bọn chúng cười cười, lúc này mới nói : ” Phụ thân của các con là một người đàn ông rất giỏi. Người đó ở trong triều đình là một vương gia dưới một người, trên vạn người, cũng chính là Uy Vũ đại tướng quân – người chuyên thông báo mệnh lệnh tác chiến, khi các con ở cùng bọn Cẩu Tử chơi trò mang binh đi đánh giặc ấy.”
Trông thấy ba đứa con miệng đều há hốc, Thập Bát Nương xoa xoa đầu bọn chúng, nhẹ nhàng cười, tiếp tục nói : ” Lúc trước, nương phạm rất nhiều lỗi lầm lớn nhưng dạy mãi cũng không sửa. Về sau, lại khiến cho phụ thân của các con tức giận, mới đưa nương đến Thiên Trạch này. Lúc đó, nương còn chưa biết trong bụng đã có các con, là khi tới đây rồi mới phát hiện ra. Nhưng nương vốn dĩ nghĩ trong bụng chỉ có anh cả của các con, cũng không thể ngờ được sau khi sinh ra mới phát hiện ở trong bụng còn có Mặc ca nhi và Nhân ca nhi. Khi đó thật đúng là khiến nương ngây ngẩn cả người, tại sao một đứa lại biến thành ba đứa chứ.”
Lần đầu tiên, nhị thiếu gia và tam thiếu gia mới nghe thấy nương của bọn chúng nói đến chuyện này. Bọn chúng có tính rất hay quên, ngay lập tức đã bị dời đi lực chú ý. Hai người hi hi ha ha nói : ” Vậy nương nhìn thấy chúng con chắc là rất vui mừng ?”
Thập Bát Nương khẽ cười nói : ” Nương nhìn thấy các con đúng là rất vui mừng.”
Sau khi đáp lời bọn chúng, lại tiếp tục nói : ” Hồi đó, sau khi, nương sinh các con ra, định đưa các con về chỗ phụ thân các con.”
Lúc này, vốn dĩ nhị thiếu gia và tam thiếu đang cười hihi, không nhịn được vội la lên : ” Không ! Chúng con không muốn rời xa nương!”
Đại thiếu gia không nhịn được nói hai đệ đệ nói : ” Bây giờ, nương không phải đang ở bên cạnh chúng ta hay sao ? Hai người các ngươi đừng ầm ĩ nữa, đợi nghe nương nói xong rồi nói sau.”
Thập Bát Nương nhìn hai đứa con nhỏ đang từ từ im lặng, cười nói : ” Ý định ban đầu của nương là muốn đưa các con trở về. Lúc ấy, cuộc sống của nương, các con, cả Phong bà bà và Quyên Nhi tỷ tỷ thật sự quá kham khổ, làm thế nào để nuôi nấng được ba đứa con ? Nương không muốn các con đi theo nương chịu khổ, lại nghĩ đợi một hai tháng sau, các con lớn hơn một chút , sẽ đưa các con đưa trở về. Nhưng ngày đó, lúc nương muốn đưa các con trở về, đi tìm hiểu được tin tức mới phát hiện sau khi sinh các con không lâu, phụ thân đã đi ra chiến trường ở rất xa. Không có phụ thân các con chăm sóc cho các con, nương thấy rất lo lắng. Hơn nữa, nương thực sự rất quyến luyến các con. Vì thế, nương đã giấu diếm chuyện về các con.”
Nghe thấy vậy, ba bánh bao cái hiểu được cái không hiểu được, gật gật đầu. Nương của bọn chúng quả thật đã nói cho bọn chúng, phụ thân đi đến một nơi rất xa. Hóa ra là đi đến chiến trường.
Tam thiếu gia không bình tĩnh được, trong lòng cảm thấy rất kinh ngạc, hỏi : ” Phụ thân mang binh đánh giặc đúng là rất anh dũng ?”
Thập Bát Nương gật gật đầu nói : ” Phụ thân của các con là người đàn ông rất dũng mãnh. Phụ thân con xuất chinh năm năm, đã chinh phạt được tất cả những tiểu quốc gây loạn ở xung quanh, dành được rất nhiều lãnh thổ ở ngoài biên giới, ngay cả tổ phụ và thái tổ phụ của các con, cũng không dũng mạnh được như phụ thân của các con đâu.”
Người đàn ông kia quả thật có chiến công hiển hách. Nàng không thể vì tư tưởng hòa bình mà phủ nhận những việc mà hắn đã dùng hết sức lực làm cho vương triều này.
Hơn nữa, nàng cũng không muốn trong lòng mấy đứa con sẽ lưu lại ấn tượng về phụ thân là một người đàn ông vô dụng.
Mấy đứa con nghe nói phụ thân của bọn chúng cao lớn anh dũng như vậy, trong lòng vốn bình tĩnh dường như cũng cảm thấy nhộn nhạo, rất muốn tự mình đi hỏi phụ thân của bọn chúng một chút, nhìn xem có phải thật sự như vậy hay không? Nếu thật sự là như vậy, có lẽ ba huynh đệ có thể học tập theo tấm gương của phụ thân, dũng mãnh thiện chiến như vậy.
Mấy đứa con kính ngưỡng phụ thân như vậy. Nàng không thể ngăn cản. Hơn nữa, bây giờ, nàng cũng đang giúp người đàn ông kia bước vào trong lòng của mấy đứa con, trước hết gieo vào lòng bọn chúng hình tượng về một người phụ thân anh hùng, cứ như vậy, mặc kệ tương lai có vấn đề gì, ba huynh đệ bọn chúng cũng sẽ thân thiết với phụ thân chúng.