“Nương! nương!.”
Nhị thiếu gia cùng tam thiếu gia giống như trước đây một trước, một sau bổ nhào về phía nương của bọn họ. Khuôn mặt nhỏ nhắn ngọt ngào như hương rượu ngẩng đầu từ dưới thắt lưng Cố Thập Bát Nương hô lên.
Đệ đệ nhõng nhẽo như vậy cũng không thể trách nhưng Mặc ca nhi cũng làm theo giống như vậy, Thập Bát Nương không khỏi nhéo nhéo cái mũi nhỏ của tiểu công tử nhã nhặn kia: ” Sao lại học đệ đệ nhõng nhẽo ồn ào thế này, phải học đại ca của con ý.”
Lúc này, đại thiếu gia Lan Hoài Sâm mới vừa bước lên bậc thềm đình nghỉ mát, nghe nương đang khen ngợi cậu thì vẫn giống như đầu gỗ không thay đổi, chỉ là khuôn mặt nhỏ nhắn hơi hơi đỏ một chút, chào một tiếng nương, sau đó liền tự mình ngồi lên thạch đôn trong đình nghỉ mát.
Thập Bát Nương nhìn đứa con lớn hiểu chuyện bằng ánh mắt tán thưởng, lại quở mắng hai tên nhóc đã chạy đến mức thở hồng hộc nhưng vẻ mặt lại vui mừng phấn khởi liếc mắt nhìn thằng út một cái hỏi : ” Các con vừa chạy đi đâu ở chơi thế? Ra nhiều mồ hôi như vậy.”
Hai cái thằng nhóc kia nói : bọn chúng ở bên nhà hàng xóm chơi đùa cùng con chó, ca ca ở bên cạnh làm trọng tài.
Quyên nhi lúc này đã lấy nước mang lại đây đưa cho ba tiểu thiếu gia mỗi người một chén. Đứa lớn uống một chén là đủ rồi nhưng đứa thứ hai và thứ ba thì hét lên đòi uống hai chén đầy.
Đợi hai huynh đệ uống xong nước ấm,Thập Bát Nương mới miễn cưỡng hỏi tội : ” Chơi đùa nửa ngày giờ mới biết khát ? ”
Nhị đệ cùng tam đệ bị giáo huấn, giống như lúc trước thân là đại ca, Lan Hoài Sâm nghiêm nghị đứng bên cạnh nhìn hai đệ đệ bị nương giáo huấn.
Đợi sau khi hai thằng nhóc kia nhận sai, Thập Bát Nương lúc này mới nói : ” Lần sau nếu khát thì nhất định phải uống nước bằng không về nhà nương sẽ hỏi Phong bà bà. Để xem nương có phạt các con chép phạt mười lần không ?.”
Thấy tam thiếu gia định xuất đòn sát thủ chạy lại đây làm nũng, Thập Bát Nương vội nói : ” Đừng làm nũng vội, lại đây lau mồ hôi đi! ”
Nhị thiếu gia đã học đại ca yên lặng ngồi trên ghế cho nên tam thiếu gia vội đưa mặt lại gần cọ cọ vào mặt nương, rồi hướng lên trên hôn một cái, Thập Bát Nương cũng hôn lại cậu một cái, thằng nhóc này lúc ấy mới hì hì cười.
Lan Hoài Sâm, Lan Hoài Mặc nhìn thấy, trong đôi mắt nhỏ đều ánh lên chút hâm mộ, nhưng là bọn họ là ca ca, không thể giống như đệ đệ. Tuy rằng trong lòng đều có chút khát vọng, nương cũng thân thiết với bọn họ một chút.
Thập Bát Nương cũng gọi hai đứa lớn lại lau mồ hôi cho chúng. Sau đó ở trên trán mỗi đứa hôn nhẹ một cái, nhị thiếu gia hí mắt cười,đại thiếu gia thì mặt hơi hơi đỏ lên nhưng ánh lên trong đôi mắt to xinh đẹp vẫn là sự vui sướng .
Ba đứa nhỏ phấn điêu ngọc mài thông minh lanh lợi. Tại trấn nhỏ này thì ba đứa con của nàng đúng là bộ dạng tốt nhất.
Nhìn mày liễu như mây, lông mi mảnh dài tinh tế, đặc biệt phía dưới lông mi kia là một đôi mắt to có thần sáng ngời, tràn ngập linh tính cùng trí tuệ. Sống mũi nhỏ cao thẳng khéo léo lộ vẻ hào hùng, cái miệng nhỏ nhắn hơi há ra vẻ trông mong cũng đáng yêu đến cực điểm, hơn nữa sau khi ra đời tự trên người chúng đã toát ra vẻ quý khí, nếu không phải mặc quần áo vải đay cũ kĩ, ba đứa nhỏ chính là ba tiên đồng.
Để đại thiếu gia mang các đệ đệ đi lấy y phục chuẩn bị tắm rửa. Cố Thập Bát Nương quay sang Phong bà bà hỏi : ” A giao bà bà bán trong tiệm thuốc bắc của Tề đại phu thế nào rồi ?”
Bởi vì tiền tích cóp mang từ vương phủ càng ngày càng ít, mà một nhà sáu nhân khẩu của các nàng chi tiêu lại càng ngày càng nhiều, mua thuốc cho nàng lại càng đặc biệt tốn nhiều bạc, tiền tiêu như nước thì dẫu có núi vàng cũng sẽ có ngày cạn kiệt.
Kiếm tiền dần dần trở thành vấn đề lớn không thể bỏ qua, vì có thể bù vào một chút sinh kế thường ngày, Cố Thập Bát Nương bèn làm chút a giao nhờ Phong bà bà tới chỗ vị đại phu mà mình vẫn thường mua thuốc nhờ bán hộ, lại nhờ Phong bà bà đến chỗ bọn họ thuyết phục sẽ cho bọn họ hai phần tiền.
Mấy ngày nay, Cố Thập Bát Nương làm không ít a giao đem bán, được nhóm phu nhân và các lão thái thái ưa thích nên cũng kiếm được không ít tiền, hiệu thuốc kia từ lúc buôn bán có lời được trích hoa hồng hai phần tương đối vừa lòng, khiến cho các nàng làm được bao nhiêu a giao liền mang đi hết.
Phong bà bà từ trong ngực lấy ra rất nhiều tiền nói: ” Tiểu thư, Tề đại phu nói gần đây a giao thực dễ bán, hàng tháng trước đều đã bán hết, hiện tại trong tay ông ta cũng chỉ còn lại có một ít hàng tháng này. Ông ta bảo người có rảnh thì làm thêm nhiều một chút mang tới.”
Bảo Quyên nhi thu tiền xong, Cố Thập Bát Nương gật gật đầu nói : ” Bà nói với Tề đại phu, qua hai ngày nữa là có thể làm được bằng số lượng hàng lúc trước.”
Phong bà bà gật gật đầu, chần chờ một chút hỏi : ” Tiểu thư, nếu không thì tăng giá a giao lên chút đi, như vậy cũng kiếm được nhiều tiền hơn một chút mà ngài cũng có thể thoải mái một ít.” Lúc bà vừa mới đến lấy tiền, Tề đại phu còn cùng bà nói chuyện, bảo bà khi trở về hỏi qua chủ tử một chút, vì a giao này hiện tại danh tiếng lan xa, nếu như không tăng giá, sợ là không đủ cho người ta mua, hơn nữa cũng không cho người khác đặt hàng trước, rất dễ dàng đắc tội những quý nhân không mua được.
Cố Thập Bát Nương hơi do dự một chút, chuyện tăng giá a giao nàng cũng không phải không nghĩ tới, a giao càng bán được nhiều thì cuộc sống cả nhà các nàng lại càng ổn định, nhưng đồng thời Thập Bát Nương cũng lo lắng, một khi tăng giá thì những người đó sẽ không mua nữa dẫn đến việc gia đình nàng sẽ mất đi nguồn thu nhập ổn định. Cho nên, lúc Tề đại phu hỏi có thể hay không suy nghĩ tăng giá, Thập Bát Nương cũng không có đáp ứng, cho dù có thể kiếm được nhiều tiền hơn nhưng vì muốn bảo đảm sẽ có một phần thu nhập ổn định, Thập Bát Nương cũng không muốn tăng giá.
Nhưng hiện tại đã chứng minh thật ra là nàng đã lo lắng nhiều, a giao được Tề đại phu lúc đi xem bệnh mang ra mời chào, tích cực đẩy mạnh tiêu thụ, hơn nữa sau khi dùng thử hiệu quả, các quý nhân này lại càng yêu thích khủng khiếp, cứ như vậy truyền đến truyền đi. Lúc này, a giao có thể nói là rất có danh tiếng. Nó cũng được như là một loại thuốc bổ dành cho phụ nữ, thường xuyên bị đám quý nhân mua với số lượng lớn mang về quý phủ dùng dần, mà hiện tại đã khiến cho một nồi a giao mới ba bốn năm ngày đã bán hết, còn luôn luôn thiếu hàng.
Tề đại phu nhằm đúng cơ hội, rất muốn đem a giao tăng giá, như vậy hắn cũng được chia thêm càng nhiều tiền, nhưng do lần trước đề nghị đã bị Thập Bát Nương cự tuyệt. Lần này có thể bán hết hàng trước thời hạn, Tề đại phu lúc này mới để Phong bà bà trở về hỏi giúp.
Suy nghĩ lại, Thập Bát Nương nhanh chóng nói, ” Phong bà bà, lần sau bà bảo với Tề đại phu tăng mười văn tiền đi, không cần tăng nhiều lắm, như vậy cũng có thể làm cho khách nhân dễ dàng chấp nhận.”
Phong bà bà vui mừng đáp ứng, nói phải đi nói cho Tề đại phu, mỗi cân a giao tăng thêm mười văn tiền, tính toán sau khi tăng thêm cũng phải được một số tiền lớn. Sau này, cuộc sống của cả nhà các nàng cũng sẽ dư dả chút .
Nhìn thấy nét mặt Phong bà bà vui sướng, Cố Thập Bát Nương cười cười.
Làm thuốc vốn không phải là chuyện dễ dàng, đặc biệt sao chế loại dược liệu a giao này, hao tâm tổn sức rất lớn. Chẳng qua là nàng nghĩ muốn làm nhiều thêm một ít nhưng lại bận chăm sóc con cái nên không có tâm lực đi làm.
Nói cách khác, số lượng a giao bán ra nhiều tuy không thể làm cuộc sống của các nàng trở lên giàu có nhưng ít nhất cũng có thể ở mức thường thường bậc trung, nếu không thì các nàng cũng sẽ không cần phải lo lắng luẩn quẩn làm thế nào để có cuộc sống no ấm .