[Dịch]Sự Hồi Sinh Của Cẩm Tú

Chương 38 : Gia tăng




Nét mặt mấy thái y kia mang theo vẻ vô cùng kinh ngạc và khó tin. Thập Bát Nương cũng không tiếp tục nói thêm cái gì nữa.

Đợi một lúc sau, mấy thái y kia mới bừng tỉnh, giọng nói mang theo khiếp sợ vạn phần, chỉ vào Thập Bát Nương nói : ” Phương pháp này kinh thế hãi tục như vậy liệu có thể làm được không ? Bụng đã phanh ra, người làm sao có thể còn mạng để mà sống!” Phương pháp chữa trị như vậy, dù có nghĩ đến cũng không muốn dùng đến nên đã bị bọn họ phủ quyết.

Mổ bụng ? Tuyệt đối không được! Đừng nói là muốn cứu người, nếu bụng đã phanh hết ra như vậy sẽ thành giết người!

Lí thượng thư cùng con trai của ông ta đang ở bên cạnh vừa nghe đến phương pháp chữa trị này, sợ tới mức thiếu chút nữa chân đã nhũn ra. Tất cả bọn họ, ngay cả Lan Phượng Thương đã nhìn quen sinh tử trên sa trường, trong lòng cũng nổi lên sóng lớn, khó mà tin được nhìn Thập Bát Nương.

Mổ bụng ra ? Chuyện khiến cho người ta kinh hồn táng đảm như vậy, lại là lời nói được phát ra từ trong miệng một người phụ nữ nhu nhược, nhẹ nhàng bâng quơ mà nói ra nhưng lại bình thản vô cùng giống như là bình thường đã nhìn quen.

Phanh hết bụng ra, bên trong lục phủ ngũ tạng đều sẽ lòi ra hết! Chỉ là tình cảnh đẫm máu như vậy ngẫm lại thì ngay cả một người đàn ông ngũ đại tam thô ( chỉ những người vóc dáng tráng kiện cao to. Ngũ đại: hai bàn tay lớn, hai bàn chân lớn, đầu lớn. Tam thô: bắp chân thô, eo thô, cổ thô. ) cũng đều cảm thấy da đầu run lên nhưng nàng ngay cả một chút sợ hãi cũng không có, khuôn mặt vẫn bình tĩnh như trước.

Lan Phượng Thương đột nhiên cảm thấy được toàn thân nàng từ trên xuống dưới đều rất mê người. Hắn cảm thấy mình không hiểu rõ một chút nào về thê tử đã từng kết tóc này, hiện tại rốt cuộc nàng là người như thế nào.

Thập Bát Nương thản nhiên hướng mấy vị thái y đang phản đối nói : ” Nếu như các người không đồng ý phương pháp chữa trị của ta. Vậy ta xin hỏi các người có thể có biện pháp nào khác để lấy dạ minh châu ra không ? ”

Mấy thái y kia tuy rằng không có cách nào nhưng bọn họ tuyệt đối không đồng ý phương pháp chữa trị kia của nàng.

Thấy bọn họ ngăn cản như vậy, Thập Bát Nương bất đắc dĩ, đành phải trực tiếp quay sang phía Lan Phượng Thương nói : ” Mổ bụng lấy dị vật nhất định là sẽ có nguy hiểm. Ta mặc dù nắm chắc được năm phần nhưng người nhà bệnh nhân nhất định cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt thì ta mới có thể bắt tay vào làm.”

Lan Phượng Thương hiểu rõ suy nghĩ của nàng nên khẽ gật đầu rồi quay sang chỗ Lí thượng thư nói : ” Bá phụ nếu như đồng ý thì để cho Thập Bát Nương thử xem, có lẽ đây là cơ hội cuối cùng đã chữa trị cho Tiểu Phong Tử.”

Mấy vị thái y đã không còn biện pháp nào khác. Mấy thầy thuốc dân gian kia cũng không có vị nào có năng lực hay tài cán gì để chữa được. Hiện tại, chỉ có thể để Thập Bát Nương mổ bụng lấy dị vật kia ra. Vì đó cũng là cơ hội duy nhất để có thể cứu chữa cho Tiểu Phong Tử. Hơn nữa nàng cũng đã nói, nàng có năm phần nắm chắc. Tuy nhiên hiện tại, phải xem Lí thượng thư có nguyện ý thử một lần hay không.

Lúc này, Thường thái y vội đứng ra nói : ” Biện pháp chữa trị của vương phi tuy có chút kinh hãi thế tục nhưng nếu vương phi đã nói có năm phần nắm chắc. Vậy thì lão phu đề nghị Lí thượng thư hay là hãy đồng ý để cho vương phi thử một lần xem sao. Dù sao đây là cũng là biện pháp duy nhất để cứu chữa cho lệnh tôn.”

Từ lúc Thập Bát Nương đưa ra biện pháp mổ bụng để lấy vật kia ra. Thường thái y vẫn luôn luôn chú ý đến vẻ mặt của nàng nên vẫn đứng ở một bên yên lặng không nói gì. Bởi vì, ông ta muốn biết phương pháp mà Thập Bát Nương đưa ra này, liệu có phải cũng là một phương pháp cứu người nàng đọc được ở trong sách thuốc nhưng thấy được vẻ mặt tự nhiên của nàng, trong đầu ông ta nổi lên một suy nghĩ. Nếu đây đã là biện pháp duy nhất, vậy thì tại sao lại không thử một lần!

Lúc này, Lí thượng thư đang ngã ngồi ở trên ghế vẻ mặt vô cùng mệt mỏi, nghe thấy lời nói của Thường thái y, cũng không có động tác nào khác, chỉ vô lực gật gật đầu nói : ” Đã như vậy thì xin vương phi hãy bắt tay làm thử một lần đi, nếu. . . Lão phu tuyệt đối sẽ không trách vương phi, muốn trách thì chỉ có thể trách Tiểu Phong cùng chúng ta duyên mỏng .” Giọng nói càng lúc càng trầm thấp chán trường.

Đối với việc mổ bụng để lấy vật, Lí thượng thư trong lòng không có một chút nắm chắc nào. Vì nếu biện pháp đó thật sự có thể làm được, thì lúc trước mấy thầy thuốc dân gian còn có cả mấy vị thái y này hẳn là đã sớm nói ra nhưng bọn họ lại không nói, ý tứ hàm xúc trong đó không phải đã thực rõ ràng hay sao?

Nhưng hiện tại theo như lời nói của Thường thái y. Tiểu Phong nếu như không cứu chữa, vậy thì cũng chỉ có thể chờ chết, đằng nào cũng như vậy thì không bằng để cho Thập Bát Nương dùng biện pháp đem ngựa chết biến thành ngựa sống thử một lần xem sao.

Lí thượng thư vừa đồng ý. Trên khuôn mặt của Thập Bát Nương lập tức lộ ra nụ cười sáng lạn nói : ” Một khi đã như vậy, ta đây chắc chắn sẽ dùng hết sức lực, cố gắng đem cháu trai bảo bối của thượng thư đại nhân cứu trở về .”

Có sự cam đoan của người nhà bệnh nhân. Thập Bát Nương không còn băn khoăn gì nữa.

Đi đến nơi này nhiều năm như vậy, nàng sớm đã hình thành thói quen khi chữa trị không cần dùng thuốc chống viêm. Mà nàng cũng đã sớm tìm được loại thuốc để thay thế thuốc chống viêm, chính là loại dược liệu mà ở cổ đại này chuyên dùng để điều trị các loại ung độc đinh nhọt viêm loét thối rữa. Đưa đơn thuốc đã viết xong cho Thường thái y. Ngay sau đó, nàng lại nhanh chóng viết ra một số phương pháp để chuẩn bị dùng trong quá trình khử trùng dụng cụ phẫu thuật, để Thường thái y giao cho người khác đi lo liệu.

Thường thái y cũng biết thời gian rất khẩn cấp, lập tức nhớ kỹ những lời căn dặn của Thập Bát Nương, dặn dò mọi người làm càng nhanh càng tốt.

Thấy không còn vấn đề gì nữa, Thập Bát Nương liền xoay người chỉ huy mấy người hầu chuyển cái bàn lại đây, dùng cái bàn đó để thay thế cho bàn mổ ở hiện đại. Ngay sau đó, đem tất cả mọi người đuổi ra, thời điểm tiến hành giải phẫu quyết không thể để chuyện xảy ra ngoài ý muốn, phương pháp chữa trị bằng cách mổ bụng kinh hãi thế tục như vậy. Nếu Lí thượng thư và đám người kia trông thấy được chắc chắn sẽ thấy sợ hãi.

Thấy Lí thượng thư đồng ý, còn Thập Bát Nương lại phân phó hạ nhân làm các việc kia, chẳng lẽ thật sự phải mổ bụng để lấy dị vật hay sao? Nhóm thái y lập tức đưa ra một lý do mà bọn họ cho rằng đó là một vấn đề rất lớn nói : ” Theo như phương pháp chữa trị của vương phi thì tiểu công tử làm sao có thể chịu được được mổ bụng đau đớn như vậy ? ”

Một khi dao đã rạch xuống, không nói đến việc có thể trị hay không trị nhưng nỗi đau đớn như vậy một người đang sống làm sao có thể chịu được, vậy thì làm sao có thể chữa trị.

Thập Bát Nương đang loay hoay lựa chọn mấy vị thuốc mà nàng đã chế tạo ra được đặt ở trong cái hòm thuốc, cũng không ngẩng đầu lên nói : ” Ta có thuốc gây mê, tiểu công tử sẽ không có cảm giác đau.”

Đây là ma phí tán ( bột gây mê ) đã được tinh chế. Nàng đã bỏ thêm một ít vật chất hóa học khác vào, bởi vì trân quý cho nên lúc trước thời điểm giúp Đại Bảo cắt thịt thối, khâu lại miệng vết thương, nàng chỉ có thể dùng ma phí tán ( bột gây mê ) mới chế ở dạng thô, mặc dù vậy loại ma phí tán ( bột gây mê ) đó cũng đã có thể đem đến hiệu quả rất tốt, chẳng qua lần này là phẫu thuật mổ bụng, Thập Bát Nương cũng không thể tiếp tục tiếc một chút thuốc gây mê. Tóm lại là trước mắt nàng sẽ để cho tiểu công tử dùng thuốc gây mê này, về sau có nhiều tiền hơn thì sẽ chế tạo thêm nhiều hơn một chút.

Mà khi nàng vân đạm phong khinh ( mây trôi gió thổi : ý nói là thản nhiên ) nói đến ” thuốc gây mê “, đôi mắt già nua của nhóm thái y gần như đều mở to, Thường thái y cũng giống như bọn họ, vội đứng ra hỏi : “Thứ mà vương phi nói đến chính là ma phí tán ( bột gây mê ) ư?”

Dạo trước có nghe chuyện về một vị thần y dân gian dùng ma phí tán cứu chữa cho một đứa nhỏ, chẳng lẽ người đó chính là nàng? Thường thái y nhìn Thập Bát Nương trong lòng nỗi khiếp sợ nổi lên như từng đợt sóng.

Thập Bát Nương cũng không để ý nhiều như vậy, chỉ thản nhiên nói nàng ở trong sách tìm được một ít phương pháp nên mới thí nghiệm thử một chút, hiện tại mới tạo ra được một chút ma phí tán, dùng lời nói mơ mơ hồ hồ chặn đứng ý đồ muốn tiến thêm một bước để tìm hiểu thêm của Thường thái y và tất cả thái y đang ở đây.

Thập Bát Nương thấy bọn họ còn nghi ngờ, nhân tiện nói thêm : ” Hiện tại không phải là lúc để ý tới chuyện này, các người trước tiên hãy đi ra rửa tay thật sạch.” Bởi vì nhóm thái y nhóm móng tay đều rất ngắn nên thực ra không cần bắt bọn họ phải sửa lại nhưng muốn làm thủ thuật thì việc khử trùng để tránh tình trạng bị nhiễm trùng là không thể thiếu.

Không thể khuyên nhủ được nhóm người của Lí thượng thư rời đi, Thập Bát Nương cũng không còn cách nào khác đành phải để cho bọn họ đi khử trùng toàn thân một lần rồi mới lại tiếp tục đi vào, chỉ căn dặn bọn họ một lúc sau đừng có hoảng sợ.

Lan Phượng Thương ở bên cạnh dùng ánh mắt cổ quái nhìn chằm chằm Thập Bát Nương. Nàng là một người phụ nữ còn không sợ, bọn họ sợ cái gì? Thập Bát Nương giả vờ như không phát hiện ra ánh mắt của hắn, Nàng làm như vậy để đề phòng chuyện chưa xảy ra mà thôi, để cho nhóm người Lí thượng thư đến lát nữa đừng ngăn cản nàng tiến hành phẫu thuật mà thôi.

Mà sau khi nhóm thái y khử trùng xong quay lại nhìn thấy mấy dụng cụ hình thù kỳ quái ở bên trong hòm thuốc của Thập Bát Nương, đều không nhịn được muốn hỏi kĩ càng một phen, ngay cả Thường thái y cũng thấy kỳ lạ tấm tắc khen ngợi mấy dụng cụ này rất tinh xảo, chẳng qua là bọn họ không biết dùng như thế nào.

Mấy thứ này không phải một sớm một chiều là có thể tìm cách để hiểu được nên lúc này có hỏi cũng như không hỏi cho nên Thập Bát Nương không giải thích nhiều, chỉ nói với bọn họ mấy thứ này là dụng cụ cần dùng trong quá trình phẫu thuật.

Cuối cùng khăn bông và các loại dụng cụ đã được khử trùng cùng với các loại dược liệu cần thiết đều đã được mang qua đây .

Thập Bát Nương hít một hơi thật sâu, nói với tất cả các vị thái y : ” Từ bây giờ trở đi, chúng ta bắt đầu tiến hành phẫu thuật. Thường thái y ở bên cạnh toàn lực giúp đỡ, các thái y khác ở bên chỉ là phụ trợ, đương nhiên những người không thể nhìn thấy máu hiện tại xin hãy lập tức đi ra ngoài, ta không hy vọng trong quá trình giải phẫu có người ra tiếng động quấy nhiễu đến việc tiến hành phẫu thuật!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.