[Dịch]Sự Hồi Sinh Của Cẩm Tú

Chương 21 : Thịnh nộ




Nhìn thấy sắc mặt lo lắng của nha hoàn, Thập Bát Nương trong lòng nóng như lửa đốt. Hiện tại, lão vương phi không thể chậm trễ được.

Khi nàng đang hết sức nóng vội thì Quyên nhi rốt cục thở hổn hển chạy đến đây. Nha đầu kia cũng rất sốt ruột. Thập Bát Nương thấy nàng mang cả bao quần áo lại đây .

Lấy ngân châm từ trong đai lưng ra, Thập Bát Nương để cho Quyên nhi nghỉ ngơi trước một chút, tự mình đi vào phòng lão vương phi.

Đỗ Quyên và Hoàng Oanh ở bên cạnh lão vương phi vừa thấy nàng tiến vào, nhất thời mày liễu dựng ngược cả lên, người phụ nữ này hiện tại từ phía sau tiến vào định làm cái gì ? Nàng còn ngại trong này chưa đủ loạn hay sao ?

Thấy thế, Hoàng Oanh vốn luôn được lão vương phi sủng ái tiến lên nói : ” Thường thái y rất nhanh sẽ tới thôi, thỉnh vương phi đi ra ngoài trước.”

Thập Bát Nương liếc mắt nhìn nàng một, không nói thêm gì, trực tiếp lướt qua nàng, nhấc chân hướng về phía lão vương phi đang ở trên giường đi tới.

Nha hoàn Đỗ Quyên lúc này cũng bất chấp thân phận đứng ra ngăn cản Thập Bát Nương đang có ý đồ tới gần lão vương phi. Thấy vương phi bướng bỉnh tiến lên nhìn lão vương phi. Hai nha hoàn trong lòng tràn đầy lửa giận, thầm nghĩ ngươi lại không thể chữa trị cho lão vương phi thì tiến lên làm cái gì, cố ý gây thêm phiền ư ? Hôm nay, nếu không phải ngươi đột nhiên đến, lão vương phi cũng sẽ không tái phát bệnh cũ. Đợi vương gia biết được, vị vương phi không được sủng ái này sẽ phải nhận đủ thôi.

” Tránh ra, mẫu thân hiện tại không thể chậm chễ được, ta muốn châm cứu cho bà , nói cách khác nếu đợi không được Thường thái y lại đây. Nếu mẫu thân có chuyện gì không hay, không chỉ riêng ta mà hai nha hoàn các ngươi chắc chắn cũng sẽ phải chôn cùng! ” Thập Bát Nương nhíu lại mày ngài trầm giọng nói.

Có thể là đời trước của nàng làm nhiều việc xấu. Hiện tại, nàng đột nhiên thay đổi căn bản là không có ai tin. Mà đối với việc lúc này nàng muốn châm cứu cho lão vương phi bọn họ lại muốn ngăn cản, Thập Bát Nương dĩ nhiên cũng biết là các nàng ấy lo lắng nàng sẽ hại lão vương phi.

Nhưng nàng muốn hại lão vương phi sao? Lão vương phi đã nguyện ý giúp nàng. Khi nàng cùng vương gia hưu ly sẽ cho nàng tòa Thiên Trạch, để cho mẫu tử nàng có một chỗ an thân, bà sẽ giúp cho Thập Bát Nương một việc lớn như vậy. Nàng suy nghĩ muốn bảo hộ lão vương phi còn không kịp, chứ đừng nói gì đến việc hại lão vương phi !

Quyên nhi bởi vì lo lắng tiểu thư của nàng thân thể không chịu đựng được lâu, uống vội một chén nước chạy vào, đúng lúc nhìn thấy tiểu thư nhà nàng đang giằng co cùng hai nhất đẳng nha hoàn bên cạnh lão vương phi. Nàng không nói hai lời liền tiến lên thay Thập Bát Nương ngăn cản Đỗ Quyên và Hoàng Oanh. Bởi vì hàng năm ở bên ngoài làm việc nặng, Quyên nhi sức lực rất khỏe, lập tức đã ngăn cản được hai nha hoàn yếu ớt, quay đầu cùng Thập Bát Nương nói : ” Tiểu thư, người nhanh đi cứu lão vương phi, các nàng đã có Quyên nhi chống đỡ.”

Thập Bát Nương thấy Quyên nhi ngăn cản được các nàng, liền buông hai nha hoàn trực tiếp bước qua bình phong, ngồi vào bên giường lão vương phi, cũng không thèm thưởng thức xem giường của lão vương phi có bao nhiêu đẹp đẽ quý giá.

Lúc này, lão vương phi đang nằm trên giường, mồ hôi lạnh chảy ròng, mi nhắm chặt, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên là ngực đau đến mức khiến bà sắp không thể thở nổi.

Thập Bát Nương vội la lên : ” Mẫu thân, con dâu ở bên ngoài không phải cố ý ồn ào, con dâu mấy năm nay bởi vì chính mình thân thể không tốt, thường xuyên xem sách thuốc, hiện tại cũng biết chút ít y thuật, thỉnh mẫu thân có thể tha thứ cho con dâu lần này mạo muội hành động. Hiện tại mong mẫu thân hãy tạm thời tin tưởng con dâu, mở lòng cho con dâu một cơ hội, để con dâu xem thử bệnh tình của người thế nào, tranh thủ lúc Thường thái y còn chưa đến.”

Lão Vương phi thấy cặp mắt Thập Bát Nương trong thời khắc này lộ ra vẻ tĩnh lặng yên ổn, trong lòng cũng không biết suy nghĩ cái gì, do dự một lát rồi khẽ gật đầu.

Thập Bát Nương thấy thế mừng rỡ. Nàng lo lắng nhất chính là lão vương phi sẽ cự tuyệt không để cho nàng châm cứu. Nếu như lão vương phi cự tuyệt không cho nàng trị liệu thì nàng thật sự không biết phải làm gì cho đúng.

Thấy lão vương phi đồng ý, Thập Bát Nương không nói hai lời, tháo ngân châm đeo ở thắt lưng ra, bắt đầu châm vào huyệt vị của lão vương phi.

Nhìn thấy ngân trâm kia phát ra ánh sáng bạc nhấp nháy. Lão vương phi hoảng sợ, vốn dĩ có một chút tin tưởng tâm ý của Thập Bát Nương, trong lúc nhất thời cũng tan thành mây khói, lúc này muốn phản đối thì ngân châm trên tay Thập Bát Nương đã hạ xuống.

Lão vương phi động tác liền bị kiềm hãm. Trên ngực đang vô cùng đau đớn nhưng khi một trâm kia hạ xuống, thật sự đau đớn đã giảm bớt không ít. Lúc bà dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Cố Thập Bát Nương thì Cố Thập Bát Nương đã hạ tiếp cây châm thứ hai, bất chấp ánh mắt biến hóa của lão vương phi đang nhìn nàng.

Lão vương phi bị châm chín châm lên ngực, trên trán cũng bị châm hai châm.

Mặc dù chỉ là mười một ngân châm nho nhỏ thế nhưng lại khiến cho trái tim của lão vương phi vốn dĩ vừa rồi vẫn còn đang quặn đau, giảm bớt rất nhiều.

Thập Bát Nương thấy lão vương phi dùng ánh mắt nhu hòa nhìn nàng, mỉm cười, giọng nói mang theo ba phần bướng bỉnh hai phần lấy lòng nói, ” Mẫu thân giờ đã tin lời nói của con dâu chưa ạ.”

Lão vương phi khóe miệng hơi hơi nhếch lên, gật đầu cười nhẹ, bởi vì mỏi mệt cũng chậm rãi nhắm mắt ngủ.

Thập Bát Nương thấy lão vương phi ngực vốn quặn đau rốt cục cũng đã giảm bớt, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, nghỉ một chút đợi một lúc rồi mới thu ngân châm, thấy lão vương phi toàn thân đầy mồ hôi, liền vắt chiếc khăn trong chậu rửa mặt ở bên cạnh giúp lão vương phi lau người.

Đợi làm tốt tất cả mọi việc, Thập Bát Nương lúc này mới nở nụ cười.

Từ lúc tiến vào sân viện của lão vương phi đến bây giờ nàng vẫn luôn bị vây trong trạng thái tập trung tinh thần cao độ, lúc này mới buông lỏng xuống được, đầu vì do thiếu dưỡng khí mà ngất đi, sắc mặt vốn tái nhợt giờ khắc này Thập Bát Nương càng tỏ ra suy yếu.

Đắp cho lão vương phi cái áo ngủ bằng gấm, Thập Bát Nương mới bước ra khỏi bình phong ở bên ngoài. Quyên nhi thấy tiểu thư của nàng bộ dạng tái nhợt, nghiêm mặt đi ra, cũng bất chấp mình đang cùng Đỗ Quyên và Mẫu Đơn dây dưa, lập tức tiến lên đỡ lấy Thập Bát Nương.

Thập Bát Nương nhìn nàng mỉm cười, gật gật đầu, ý bảo lão vương phi đã không còn trở ngại.Hiện tại sẽ chờ Thường thái y lại đây.

Quyên nhi đang muốn giúp đỡ tiểu thư nhà nàng rời khỏi chỗ của lão vương phi, quay về sân viện của mình nghỉ ngơi thì Lan Phượng Thương đang đùng đùng nổi giận, khuôn mặt âm u tiến vào.

Vừa nhìn thấy khuôn mặt của Cố Thập Bát Nương, vốn là khuôn mặt mà đời này hắn không muốn nhìn thấy nhất! Sắc mặt lúc trước đang âm trầm lập tức trở thành mưa gió mịt mù! Ở trên chiến trường khốc liệt đã tôi luyện ra một thân sát khí, tại giờ khắc này bừng bừng bày ra .

Trong phòng, tất cả mọi người bị một thân sát khí khát máu của Lan Phượng Thương sợ tới mức mặt không có chút máu, quỳ trên mặt đất run rẩy, sợ sệt.

Bởi vì thời điểm lão vương phi phát bệnh. Tất cả mọi người đều vội vã gọi thái y. Trong lúc nhất thời chậm chễ đi báo tin cho Lan Phượng Thương. Lúc Đỗ Quyên và Mẫu Đơn bị Quyên nhi ngăn lại, mới sai người đi thỉnh vương gia, để cho vương gia đến ngăn cản vương phi làm chuyện hồ đồ, cho nên lúc đầu Lan Phượng Thương không có đuổi tới. Chẳng qua nhờ vậy mà Thập Bát Nương có chút thời gian để cứu chữa cho lão vương phi.

Đỗ Quyên cùng Mẫu Đơn thấy vương gia chạy đến, lập tức đem chuyện vương phi vừa mới hung dữ như thế nào, làm những chuyện thế nào bẩm báo lên, đặc biệt còn báo cả việc nàng để cho Quyên nhi ngăn cản hai bọn họ một thời gian. Lan Phượng Thương nghe xong đã thấy ” thịch ” một phát, chỉ một chưởng đã đem chiếc bàn gỗ hoa nhỏ ở bên cạnh đánh cho nát vụn thành bột phấn!

Người đàn bà này bị đuổi ra khỏi phủ năm năm! Nhưng một chút thay đổi đều không có, vẫn còn kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, động đến cả hai nha hoàn của mẫu thân!

Lan Phượng Thương gầm lên một tiếng kêu người tới, sau đó, hai gã sai vặt trong phủ khẩn trương cúi người chạy vào.

“Đem nô tì độc ác này kéo xuống cho bổn vương, loạn côn đánh chết!” Lan Phượng Thương ngón tay chỉ Quyên nhi lại nhìn Cố Thập Bát Nương trong mắt tràn đầy chán ghét!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.