[Dịch]Sự Hồi Sinh Của Cẩm Tú

Chương 17 : Chuộc tội




Cố Thập Bát Nương không biết tính tình của lão vương phi như thế nào? Nếu không biết trước thì khó lòng mà đối đãi. Vì thế liền hỏi Quyên nhi một vài chuyện của lão vương phi.

Nàng không hỏi thì không biết, vừa hỏi xong liền bi dọa đến nhảy dựng. Vốn dĩ, nàng tưởng rằng vương phủ này ở cổ đại là gia tộc quyền thế, sẽ giống như nhiều nhà giàu có ở hiện đại, tình cảm chỉ là dựa trên lợi ích, căn bản là không có máu mủ tình thâm. Lại không thể ngờ được, lão vương phi thế nhưng lại rất yêu thương đứa con trai độc nhất là Lan Phượng Thương.

Vương gia khác họ đời thư hai Lan Vân Ngạo năm đó lâm bệnh mà chết, thế tử Lan Phượng Thương lúc ấy mới mười ba tuổi. Tuy Lan Phượng Thương mới mười ba tuổi nhưng lại kế tục được ý trí của tổ phụ và phụ thân, trò giỏi hơn thầy,đánh thắng cả tuyệt học của Vu Lam, chinh phục được Hạ Hoàng, khiến cho Hạ Hoàng đồng ý để vị vương gia trẻ tuổi này lãnh binh xuất chinh mà không ai dám có chút thái độ bất kính nào!

Từ đó về sau, vị chiến vương tuổi trẻ thiên tài này bắt đầu viết nên chương sách huy hoàng của cuộc đời mình. Áo giáp mặc trên người, sát cánh cùng với trăm quân chiến đấu tung hoành sa trường. Ở trên sa trường, theo như lời nói nhiệt huyết dâng trào của bọn lính kể lại. Lúc ở trên chiến trường chém giết bọn giặc ,vương gia giống như mãnh hổ đầu đàn dẫn quân xuống núi, hổ gầm núi rừng, đi đến đâu là chỗ đó thần phục xưng thần tơi đó.

Lan phượng thương ở trong quân đội tiếng tăm vang dội, vượt qua cả phụ thân, thậm chí sánh ngang với tổ phụ. Mà vị vương gia này ở trên chiến trường, có thể không cần phải lo lắng chuyện nhà, mặc sức rong ruổi sa trường là vì sau lưng đã có mẫu thân của hắn chống đỡ.

Khi đó Hạ Hoàng tuổi còn nhỏ, trong triều đình các vị đại thần lại không trung thành với vị vua mới này, khắp nơi thế lực rục rịch, mà binh quyền lại nằm trong tay Lan vương phủ, trở thành đối tượng bị bọn tiểu nhân dòm ngó.Vương phủ trong một khoảng thời gian ngắn hỗn loạn không chịu nổi. Lan Phượng Thương e sợ mẫu thân có gì sơ xuất, liên tục viết thư gửi về an ủi.

Lão vương phi lo lắng triều đình ở trên rung chuyển sẽ làm cho Vương nhi đang ở xa tận nơi chiến trường phân tâm, liền viết thư nói cứ yên tâm. Sau đó, lão vương phi đã vì trách nhiệm của người vợ, người mẹ mà chống đỡ vương phủ. Bên ngoài đấu trí với kẻ thù, bên trong tra tìm gian tế.

Tác phong như nhất, sát phạt, quyết đoán, ngược lại hoàn toàn với Lí lão vương phi bình thường ôn nhu bình thản. Nhưng đây chỉ là hành động bên ngoài của bà, mặt khác bà còn nhân cơ hội hỗn loạn mà tìm gia bọn gian tế muốn làm loạn, quả đúng là chính phi của một thế hệ thiết mạo tử vương. Lan Vân Ngạo là vị vương gia chinh chiến sa trường anh hùng như thế nào? Vậy mà hắn lại cùng vị vương phi này tình đầu ý hợp, sao có thể là hạng người nhát gan khiếp nhược. Huống chi tình trạng lúc đó còn uy hiếp đến tính mạng Vương nhi của bà. Nguyên nhân này lại càng chọc giận tới lão vương phi.

Thuyết phục để Lan Phượng Thương yên tâm ở lại bên ngoài. Bên cạnh bà đã được bảo vệ an toàn. Sau đó lại phái ra toàn bộ tám đại ám vệ, bí mật loại bỏ tất cả cơ sở ngầm bên trong vương phủ, một cũng không buông tha. Bà lại liên hợp các đại thần trong triều, cùng các đại thần hứa hẹn, đợi sau khi ngôi vị hoàng đế của Hạ Hoàng nền móng đã vững chắc hoàn toàn thì trong triều đình cuối cùng cũng an ổn. Bà liền viết thư báo cho Vương nhi của mình biết, trong triều đã không còn gì lo lắng, nói hắn cần phải bình an trở về. Từ đó về sau, lão vương phi bắt đầu bước vào phật đường.

Vì Vương nhi của bà thắp hương cầu nguyện, cũng muốn thanh tẩy bớt nghiệp chướng gánh trên người bà trong đoạn thời gian biến động kia. . . . . . Lúc ấy việc này được các phu nhân vương công đại thần truyền tai nhau. Khi đó Quyên nhi đã theo hầu hạ ở bên cạnh Cố Thập Bát Nương nên lẽ dĩ nhiên là thường xuyên đi theo ở bên cạnh Tể tướng phu nhân, việc này cũng nghe nói qua không ít. Hơn nữa sau này Cố Thập Bát Nương gả vào vương phủ, trở thành tân vương phi, thân là đại nha hoàn bên cạnh vương phi, Quyên nhi dĩ nhiên cũng sẽ tìm hiểu chuyện về vương phủ, lại hỏi thăm thêm nên cũng biết được rất nhiều chuyện bí mật trong vương phủ. Thập Bát Nương nghe xong âm thầm kinh ngạc.

Lão vương phi này, quả thật là một người quyết đoán. Mặc dù vậy, nàng cũng có chút nghi vấn. Đối với nghi vấn kia, Thập Bát Nương vẫn không kiềm chế được mà hỏi : ” Nếu lão Vương phi là người lợi hại như thế, vì sao thời điểm lúc trước ta còn có thể kiêu ngạo bừa bãi như vậy? Lão Vương phi không giáo huấn nàng dâu như ta sao? ” Quyên nhi bất đắc dĩ nhướng mắt. Tiểu thư ngay cả việc này cũng không nhớ rõ. Chẳng qua là nàng thấy nhưng không thể trách.

Tiểu thư từ lần thắt cổ tự sát đó, sau khi tỉnh lại cũng đã bị như vậy. Nhưng nàng vẫn là đem mọi chuyện nói cho Cố Thập Bát Nương nghe. Lúc Quyên nhi nói ra chuyện này, ánh mắt u ám kia khiến Cố Thập Bát Nương xấu hổ bật cười. Nàng biết đời trước của nàng rất là tệ nhưng đúng là không nghĩ tới ngay cả Quyên nhi luôn bênh vực nàng như vậy, cũng không đồng ý cách làm của nàng. Trước kia, Quyên nhi dĩ nhiên sẽ không dám nhiều lời nói tiểu thư nhà mình không phải.

Nhưng từ lần trước, sau khi mất đi trí nhớ, tiểu thư nhà nàng cũng trở nên ôn nhu gần gũi, không hề giống như trước kia, động chút liền cho nàng một tát hoặc là kéo lỗ tai của nàng giáo huấn, cho nên lần này nói chuyện trước kia của Thập Bát Nương, Quyên nhi đều hơi híp mắt nhìn Cố Thập Bát Nương. Lão vương phi dĩ nhiên là người phụ nữ không đơn giản. Nhưng lão vương phi cũng vì đứa con của mình mà suy nghĩ, là một mẫu thân tốt.

Từ xưa đến nay,quan hệ giữa mẹ chồng và nàng dâu vẫn là mối quan hệ thực kỳ diệu, có tốt có xấu, có khoan dung, có nghiêm khắc. Lão vương phi đối với vương phi của Vương nhi này, bà vốn cũng là yêu thương đến cực điểm. Mấy ngày đầu vừa mới gả tới coi như cũng tốt.Nhưng sau đó, bản tính vị con dâu này càng ngày càng thể hiện ra. Từ trong lời nói hàm súc của Quyên nhi, Thập Bát Nương tóm tắt ra được lỗi lầm người đời trước của nàng phạm phải là do được nuông chiều quá nhiều, thị sủng mà kiêu, ngang ngược nóng nảy, không nói lý lẽ, không biết tha thứ cho người khác.

Thập Bát Nương nghe đến đó cũng đã không nhẫn nhịn được mà thấy đau đầu, nhưng Quyên nhi ở bên cạnh lúc này vẫn còn thao thao bất tuyệt, quả thực là tội lỗi chồng chất, có thể hình dung được. Có một lần, Cố Thập Bát Nương chống đối lão vương phi. Lão vương phi lo lắng Vương nhi của bà hồi phủ, sau đó sẽ cùng con dâu ầm ĩ một trận, liền hạ lệnh xuống không được đem chuyện đó truyền ra, nếu không sẽ bán ra khỏi phủ không chút lưu tình.

Lão Vương phi muốn nhẫn nhưng lúc ấy vương phi lại không chịu. Sau khi, Lan Phượng Thương ở ngoài trở về còn tiến lên tố cáo việc của mẫu thân với chàng. Lan Phượng Thương gọi ám vệ tới hỏi rõ sự thật, đã đi tìm mẫu thân thay vương phi thỉnh tội. Lão vương phi cũng thấy đau lòng cho Vương nhi, vốn là một thiên chi kiêu tử mà lại cưới phải một người con dâu như vậy, căn bản là là không được dạy dỗ tốt. Tuy vậy, lão vương phi cũng không có nhiều lời nói xấu con dâu, khiến vương nhi phải khó xử.

Lão vương phi cũng không đem chuyện này làm ầm ĩ nên, khuyên bảo Vương nhi vài câu rồi cho Lan Phượng Thương đi về, cho nên chuyện đó cũng để như vậy không giải quyết thêm được gì. Nhưng lão vương phi cùng vương gia bao dung, mắt nhắm mắt mở cho qua cũng không khiến cho vương phi tỉnh ngộ được, ngược lại nàng ngày càng buông thả, nghĩ rằng bản thân được quan tâm nên làm việc càng ngày càng bừa bãi.

Nghe được việc này, Thập Bát Nương xem như hoàn toàn chết tâm với người đời trước của nàng. Nàng ta đúng là bị cái danh thiên kim tể tướng nuông chiều, khi đó lại mất đi sự chống đỡ của nhà mẹ đẻ. Mặc dù đã có một mối hôn sự tốt thế nhưng cũng không biết sống cho tốt, sao lại cứ phải làm ra nhiều chuyện ầm ĩ như vậy, khiến người khác chê cười. Thế cho nên không cần Quyên nhi phải nói thêm gì nữa, Cố Thập Bát Nương đều biết, nghĩ lại bi kịch của bản thân là một thế thân đáng thương , đến đây bị đuổi ra ngoài, tất cả là do đời trước của nàng gieo gió gặt bão.

Thế nhưng, thế thân đáng thương như nàng lại phải thay vương phi kia chịu khổ. Cố Thập Bát Nương cầm khăn rửa mặt, xóa đi biểu cảm kinh ngạc khi biết về những chuyện trước kia, quyết định thật lòng thật dạ đi hỏi thăm lão vương phi một chút,vì những chuyện trước kia mà xin lỗi, coi như là thay đời trước của nàng chuộc tội. Mặc lão vương phi đánh chửi nàng cũng không có ý kiến gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.