Đêm đen như mực, trăng sáng nhô lên cao năm nghìn tinh kỵ của Lã Đài đang ở hai bên đèo Bạch Vu Sơn trong rừng rậm nghỉ ngơi và chỉnh đốn đợi lệnh.
Bỗng chốc trong lúc đó, cưỡi một con ngựa nhanh như tên phi đến. Gần đến trước mặt, kỵ binh trên lưng ngựa rất nhanh phi xuống đất, lập tức quỳ một gối xuống thở hồng hộc bẩm báo:
- Tướng, tướng quân, Hung Nô, người Hung Nô đến đây rồi!
-Cuối cùng đến rồi sao? Trong mắt của Lã Đài thoáng một tia ánh sáng xẹt qua, lại nhẹ nhàng giơ tay phải lên, sống tiếng nói:
- Truyền lệnh của ta các bộ, các khúc lập tức tập hợp lại, chuẩn bị chiến đấu!
-Tướng quân có lệnh, các bộ, các khúc lập tức tập hợp, chuẩn bị chiến đấu!
-Tướng quân có lệnh, các bộ, các khúc lập tức tập hợp, chuẩn bị chiến đấu!
-Tướng quân có lệnh, các bộ, các khúc lập tức tập hợp, chuẩn bị chiến đấu!
Trong chốc lát, trên dưới trăm kỵ binh truyền lệnh cho binh lính tiên phòng phi như bay hướng về sâu trong rừng rậm.
Quân lệnh hạ xuống, kỵ binh tướng sĩ vốn dĩ đang ở trong trừng nghỉ ngơi và chỉnh đốn liền ào ào đứng dậy, đầu tiên đạp dập đống lửa trại, sau đó sửa sang lại binh bao cung tiễn bên người, rồi nắm chặt yên ngựa, sợi dây bạn đạp, sau cùng mới chuyển người lên ngựa, giống như những con suối nhỏ cùng tụ lại ra biển lớn vậy, mãnh liệt tập kết t từng người tới sau mã của tướng quân.
Chỉ chốc lát, năm nghìn kỵ binh đã hoàn thành tập kết.
Còn Lã Đài, sớm đã mang hơn trăm thân kỵ dưới đèo lên chỗ cao của cửa đèo.
Trên cao nhìn xuống, chỉ thấy rõ mặt trăng soi sáng xuống, một đám kỵ binh Hung Nô đông nghìn nghịt đang áp tải ngàn vạn phụ nữ và trẻ em Quan Trung hướng về miệng núi Bạch Vu Sơn chầm chậm hướng về phía trước, mặc dù khoảng cách rất xa, lại vẫn có thể nghe thấy văng vẳng tiếng khóc lóc của trẻ em và phụ nữ, còn cả tiếng tức giận quát mắng.
Vũ tướng Lý Tất nói :
-Tướng quân, đoàn người Hung Nô kéo dài chừng năm dặm có khoảng trên vạn kỵ!
Lã Đại nhẹ nhàng cáp thủ, trên nét mặt không thay đổi gì, hơn mười thanh niên trẻ thuộc cấp đứng sau Lã Đài nét mặt cũng không hề thay đổi, bên trong Trường Nhạc Doanh Lã Đài đã thể hiện cái uy quyền của mình, đừng nói chính hướng cửa Bạch Vu Sơn tới gần kỵ binh Hung Nô chỉ có trên vạn kỵ binh, cho dù là mười vạn kỵ binh, chỉ cần tám đài một tiếng hạ lệnh, bọn họ cũng sẽ xông lên phía trước.
Với sự huấn luyện của Trường Nhạc Doanh, phương pháp tám đài có thể nói tàn nhẫn kiếm phong ở mọi hướng, không tiến thì chết!
Tuy nhiên , làm Trường Nhạc Giáo Úy, Lã Đài tự nhiên không muốn để năm ngàn kỵ binh của Trường Nhạc chết một cách uổng phí.
Gần như trong chốc lát, Lã Đài đã chọn ra thủ đoạn cay độc nhất, lập tức ngoảnh lại dặn dò Lý Tất nói: - Lý Tất, ngươi dẫn một ngàn kỵ binh đem chặn người Hung Nô lại, sau đó vây phía trước kỵ binh Hung Nô! Nói một hồi, Lã Đài lại quay lại phía sau về phía mười mấy tiểu tướng trẻ nói:
- Các bộ còn lại, theo bản tướng quân chặn giết sau đội Hung Nô.
-Vâng! Lý Tất tướng huynh và mười mấy tướng sĩ trẻ ầm ầm thưa vâng, lập tức phân công nhau mà đi.
Sau khi phiến thứ, Lã Đài thản nhiên giơ kiếm lên, tiếng kèn hiệu lệnh bỗng chốc kêu lên vang dội, tiếp theo thứ, trong rừng rậm hai bên cửa Bạch Vu Sơn vang lên tiếng kêu gào của núi gọi biển kêu, tiếp đó vang lên tiếng dời non lấp biển của tiếng ngựa vó, giống như tiếng vó ngựa trong cơn sóng to gió lớn, Hán quân binh kỵ đông nghìn nghịt đã xung phong liều chết vào rừng.
Đối mặt mai phục xảy ra bất ngờ, Người Hung Nô lập tức mã hí nhân phí, hoàn toàn loạn thế trận.
Phải thừa nhận Lã Đài chọn cửa Bạch Vu Sơn làm địa điểm phục kích, rất có hiệu quả!
Cửa Bạch Vu Sơn tựa như một đạo miệng cống, con đường thông qua cửa núi cắt Đông Tây hai đoạn, quân Hán vẫn dựa vào cửa núi, chỉ cần số ít kỵ binh như vậy là có thể chặn được đội kỵ binh trước của người Hung Nô, bốn ngàn kỵ binh của Lã Đài có thể thong dong đối mặt với kỵ binh binh lực sau của người Hung Nô trong tình thế xấu cũng không phục hồi lại được.
Hai quân không thể buông tha, dũng cảm không sợ người tất thắng, mà nếu như hai bên giao đấu cùng dũng mãnh không sợ chết, vậy thì nhân tố quyết định thắng thua hai bên chính là lực lượng nhiều ít, trang bị tốt xấu cùng với trình độ cưỡi ngựa bắn cung Lưu luyện.
Về mặt binh lực, bởi Lã Đài thông minh chọn cửa Bạch Vu Sơn làm điểm phục kích, trên cơ bản làm suy yếu binh lực của người Hung Nô, về trình độ bắn cung, kỵ binh quân Hán kém hơn một chút, cái này dù tập luyện thế nào cũng không thể mạnh hơn người Hung Nô được, nhưng trang bị, kỵ binh quân Hán lại chiếm ưu thế hơn.
Chủ yếu là, quân Hán có tâm tính vô bị, đánh người Hung nô trở tay không kịp.
Trận chiến mai phục này, ngay từ đầu đã không công bằng rồi, quân Hán đợi địch yếu rồi mới tấn công, chủ động khiêu chiến, người Hung Nô hoàn toàn bị động, vội vàng ứng chiến, hơn nữa người Hung Nô hoàn toàn không biết thật giả kỵ binh của quân Hán, không biết quân Hán có bao nhiêu phong binh, ngay từ đầu, người Hung Nô đã rơi vào thế yếu.
Lã Đài đứng trên đỉnh núi cao nhìn xuống, chỉ thấy một ngàn kỵ binh tiên phong của Lý Tất chạm trán với người Hung Nô, bởi vì người Hung Nô thiếu sự phòng bị, toàn bộ đội hình đã bị quân của Lý Tất cắt thành hai đoạn, đội kỵ binh phía trước của Hung Nô tuy rằng liều chết hồi viện, có thể do địa thế cửa Bạch Vu Sơn hẹp, bị chặn chết ở cửa đèo Tây sườn.
Gần như trong lúc đó, bốn ngà kỵ binh chủ lực của Trường Nhạc Doanh hướng về cửa đèo sườn Đông của đội sau Hung Nô tiến công như thủy triều lên mãnh công, kỵ binh Hung Nô lúc này người chết ngựa đổ, do thay đổi vội vàng, hơn nữa địa hình bất lợi, tài cưỡi ngựa của người Hung Nô căn bản không thể phát huy được uy lực, mà binh khí của quân Hán là ưu thế lại phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, - hai quân vừa chạm trán, kỵ binh Hung Nô liền tông nhà kho rời vào gió, giống như bị đánh không kịp trở tay!
Chiến đấu kịch liệt nửa canh giờ, chiến trường ầm ĩ vang trời cuối cùng đã im lặng trở lại, nhìn xa xa, kỵ binh Hung Nô phía sau dường như bị tiêu diệt toàn bộ, liều chết hồi viện Hung Nô phía trước bị đánh tan, đại Trường Nhạc Doanh thắng lợi hoàn toàn! Lại qua phiến thứ công phu, tin chiến thắng của các bộ các nhạc giống như nước chảy truyền đến tận trên đỉnh núi.
- Đem…… trước bộ trước khúc, chặt đầu bốn trăm cấp!
-Báo….., tả bộ hữu khúc, chặt đầu hai trăm cấp, tha cho nghìn mạng phụ nữ trẻ em!
- Báo…sau bộ tả khúc, chém giết Hung Nô tiểu vương một người, chặt đầu năm mươi cấp!
- Giáo…., hữu bộ tả khúc, bắt giữ Tả Đại Đô Úy Hung Nô, chặt đầu hai mươi cấp!
Bảo vệ tinh thần hơn trăm thân binh phía sau của Lã Đài, đã bắt sống được Tả Đại Đô Úy người Hung Nô?!
Lại nói tiếp, thế giới này của Hung Nô vẫn vốn dĩ của Hung Nô, quân Hán cũng không tái lại lịch sử quân Hán.
Quân hán trong lịch sử, sở dĩ thất bại thảm hại ở Bạch Đăng, thứ nhất vì quân Hán không có kỵ binh, hơn nữa Lưu Bang khinh địch Maodun bị người Hung Nô vây ở Bạch Đăng Sơn, rơi vào mưu kế kinh sợ của Maodun, ý chí và lòng can đảm đều trầm xuống, cuối cùng đã hoàn toàn đánh mất thu phục được trí khí anh hùng của Hà Sáo, lúc này mới cho Hung Nô chiếm giữ Hà Sáo, thời kỳ cơ hội phát triển chiến lược an toàn.
Tuy nhiên hiện tại, vì nhận được khích lệ của Hạng Trang, Lưu Bang mới điều quân trở về Quan Trung sau đó liền tổ chức và thành lập lực lượng kỵ binh mạnh, so với cùng thời kỳ lịch sử, lực lượng kỵ binh quân Hán đã tăng cường mạnh, vì vượt qua Hạng Trang, toàn bộ Hoa Họa cùng với lịch sử của bộ lạc đã thay đổi cực lớn.
Đương nhiên, nếu đổi thành là Maodun chống đỡ bộ lạc ở đây, vừa đó đã biến đổi nhanh cũng tuyệt đối không như vậy, đáng tiếc là, ở cửa Bạch Vu Sơn lọt vào phục khích chính là Tả Đại Đô Úy Mộc bộ lạc Na Tháp, hơn nữa Mộc Na Tháp hoàn toàn không ngờ tới, không ngờ ở cửa Bạch Vu Sơn lọt vào phục kích của kỵ binh quân Hán.
Vừa qua không đến nửa tiếng đồng hồ, các bộ các khúc của máng giáo cũng ào ào đến bên Lã Đài, hơn nữa ai ai tinh thần cũng phấn chấn, khí phách hiên ngang, uy nghiêm đến trước mặt Lã Đài, Lý Tất lập tức xoay người xuống ngựa, lớn tiếng hỏi: - Tướng quân, có một vấn đề mà mạt tướng đã giữ trong lòng rất lâu rồi, không biết có nên hỏi hay không?
Lã Đài khua tay, thản nhiên nói: - Cứ việc hỏi đi.
Lý Tất thở hổn hển, lớn tiếng nói: - Tướng quân, ngài dựa vào cái gì cho người Hung Nô đi qua cửa Bạch Vu Sơn?
- Dựa vào cái gì? Lã Đài sống sống ——, nói, - Chỉ dựa vào người Hung Nô còn không biết sự lợi hại của quân Hán chúng ta! Nói chuyện này một lúc, Lã Đài lại nói, - Đường cửa Bạch Vu Sơn mặc dù là đường nguy hiểm, nhưng lại gần đường, người Hung Nô ỷ thế có ngựa chạy nhanh, coi thường đội quân Hán của chúng ta, cho nên tám chín phần sẽ đi con đường này.
Lý Bất hoàn toàn bái phục nói: - Tướng quân, ngài thật là lợi hại.
Lã Đài khua tay, mỉm cười nói: - Người Hung Nô, cũng chỉ thường vậy thôi.
Trong bỗng chốc, suy nghĩ của tám đài liền chuyển đến bên kỵ binh quân Sở của Hạng Trang, kỵ binh Hung Nô cũng có chút trình độ, lại không biết kỵ binh quân Sở của Hạng Trang có năng lực như thế nào?
Lịch Dương thành đông, đại doanh trại quân Sở.
Hạng Trang đang cùng Hạng Đà đến ngoại thành đại doanh kiểm duyệt kỵ binh, trước đó, Hạng Đà đã gặp Ngu Cơ khiến Hạng Trang cảm thấy việc ngoài ý muốn, Ngu Cơ đã giúp Hạng Trang nói không ít lời hay, dặn bảo Hạng Đà phải lấy di ngôn trước khi lâm trung của tiên vương làm trọng, cần phải bảo vệ uy quyền của Hạng Trang, Hạng Đà tự nhiên vâng vâng dạ dạ trả lời.
Khi Hạng Trang, Hạng Đà từng người mười viên bộ tướng vây quanh khi ở viên môn ngoại, Bàng Ngọc, Điền Hoành, Tiêu Khai, Mông Cức các bộ ước hay vạn kỵ binh đã hoàn thành tập kết, Hạng Đà và mười bộ tướng phái sau nhìn theo, chỉ thấy vũ khí trang bị Sở quân sáng loáng đầy trang nghiêm, một cỗ sống dày đặc trong khí sắc vẻ mặt tiêu điều mà đến.
Nhất là ba trăm trọng thiết giáp kỵ của Mông Cức, lại cho đám người Hạng Đà cảm giác áp bức khóe miệng Hạng Trang lại không kềm nổi ý gian trán nổi lên mỉm cười, diễn xuất ngày hôm này, chính là di kế của Úy Liễu theo như lời đưa ra chỉ lấy lực, ngày hôm qua Hạng Đà khuyên Hạng Trang kế vị là vương, Hạng Trang không nhận lời, là vì thủ hạ của Hạng Đà, tướng lãnh còn không phục, vậy hôm nay, Hạng Đà mang chút hoa quả khô ra, đê bọn hắn tâm phục khẩu phục.
Hạng Đà chỉ vào trọng giáp thiết kỵ của Mông Cức, hỏi Hạng Trang: - Tượng tướng quân, đây là kỵ binh gì vậy?
Đây là trọng giáp kỵ binh, chức đó là tinh nhuệ nhất phương trận võ thuật chắc chắn, cũng có thể dễ dàng nghiền nát. Hạng Trang dứt lời, lại giơ tay phải nhẹ nhàng nhất đè, giao mã đứng trang nghiêm trước trận Mông Cức liền rào rào rút ra hoành đao, trong bỗng chốc, phía sau ba trăm ngàn cưỡi trọng giáp thiết kỵ liền đồng thời hạ mặt nạ bảo hộ dày đặc xuống, dồn dập dựng thẳng kỵ thương lên.
Một viên thuộc cấp phía sau Hạng Đà nghiêm nghị hỏi:
- Đây là cái mâu gì vậy? sao dài vậy?
Đây là kỵ thương.
Hạng Trang thản nhiên nói: - Toàn bộ dài ba trượng sáu thước, trọng lượng đầu giáo nặng tám mươi cân!
Đang lúc nói chuyện, Mông Cức đã mang theo ba trăm trọng kỵ bắt đầu xung phong, trong lúc chen chúc gót sắt,khi tiếng đinh tai nhức óc của gót sắt vang lên chọc trời, chỉ vẻn vẹn hơn ba trăm kỵ, lại làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ trên nghìn thiết kỵ đang xung phong…