Lòng can đảm, không sợ chết...sẵn sàng đi săn quái thú!
Bá Thông vừa nghe xong điều kiện cuối cùng thì hai mắt sáng rực. Hắn giơ ngón cái lên nói:
-Không vấn đề. Can đảm của cháu có thừa, không hề nhát chết còn việc săn thú mặc dù cháu chưa thấy quái thú bao giờ nhưng rất mong được cùng ông đi săn.
-Hay lắm. Tiểu tử, cháu tên gì?
-Bá...à...ừm...Magu Leaka ạ! Còn ông?
-Muscle Farm, sau này cứ gọi ta là Farm được rồi, Leaka.
Đại hán trọc đầu cười ha hả đáp, bàn tay to lớn xoa xoa đầu Bá Thông vô cùng ôn hòa nói.
-Vậy môn phái của ông ở đâu ạ?
Bá Thông nhìn dáo dác xung quanh hỏi.
-Đi theo ta.
Farm chỉ tay nói. Sau đó cả hai thầy trò rời đi bỏ lại năm thiếu niên nằm quằn quại trên đường.
Sau khi đi bộ khoảng nửa tiếng, Farm dẫn Bá Thông đến trước một căn nhà khá rộng nằm cạnh ngọn núi mà Bá Thông hay leo lên. Nhà này có một tầng lầu và một tầng trệt, cách xây dựng khá giản đơn nhưng không kém phần tao nhã.
-Đây là nhà của ta.
Farm chỉ vào ngôi nhà nói.
-Oa...cháu đã leo lên ngọn núi này mấy lần thế mà không hề phát hiện ở đây có một căn nhà trang nhã như thế.
Bá Thông kinh ngạc nói.
-Dù sao nó nằm khá khuất nên không thấy là phải. Vào thôi.
Farm mỉm cười nói sau đó lại dẫn Bá Thông đi tham quan ngôi nhà một lượt rồi đưa hắn đến một bãi đất đầy cây rừng và thảo dược, xa một chút là một bãi đất trống có nhiều dụng cụ luyện tập và một đoạn sông chảy êm đềm gần đó.
-Cảnh vật ở đây tuyệt quá. Nơi này...cứ như thiên đường.
Bá Thông kinh ngạc, đầu óc bỗng trở nên thư thái khi bước chân vào khu rừng.
-Ta chọn nơi đây làm nơi luyện tập thể chất bởi vì nó có khá nhiều chỗ hữu ích. Cháu xem, cây ở đây khá là cứng cáp và to rất tốt để cháu leo cây và hít xà đơn. Nơi này có sông chảy siết vào buổi chiều rất tốt để luyện bơi ngược dòng. Đất rộng thế này ta làm ra mấy chục cái cọc theo một đường dài để có thể luyện thăng bằng trên đó...
Farm hưng phấn giới thiệu một tràng dài các dụng cụ tập luyện của hắn, Bá Thông càng nghe càng thấy phấn khích, dù sao bản thân hắn là kẻ cuồng luyện thể chất mà.
-Ông ơi!
Bất chợt một tiếng gọi trẻ con vang lên khi Farm đang luyên thuyên giới thiệu về bãi luyện "báu vật" của hắn.
-A, Fatrack. Vào đây đi cháu.
Farm ngoái đầu nói vọng ra.
Một lúc sau, một thiếu niên to con cao lớn đi vào, đầu cắt ngắn mắt tròn tròn, vẻ mặt thật thà có chút uy nghiêm. Hai mày rậm của thiếu niên khẽ nhướn khi trông thấy Bá Thông, hỏi:
-Ai đây ạ?
-Là thành viên mới của phái chúng ta. Fatrack, đây là Leaka!
Farm mỉm cười giới thiệu.
-Chào cậu, tôi là Fatrack.
Thiếu niên cao lớn chìa tay ra nói.
-Tôi là Leaka, rất vui được làm quen. Nhưng hình như tôi đã gặp cậu ở đâu thì phải...
Bá Thông hơi nhíu mày nhìn Fatrack cao lớn, nói.
-Gặp ở đâu không quan trọng. Giờ hai đứa là đồng môn rồi, ngày nào mà chẳng gặp chứ!
Farm vui vẻ choàng tay lên Bá Thông và Fatrack cười nói.
-Vậy là sau này cháu không phải một mình tập luyện rồi, vui quá.
Fatrack híp mắt cười hiền lành thật khiến người khác dễ mến, nói.
-Ta ngày nào cũng tập cùng cháu mà, cháu coi ta là không khí hả?
Farm xụ mặt, thật sự đau lòng khi có một đứa cháu vô tình.
-Nhưng mà ông lớn tuổi rồi, cháu thực ra muốn so sánh mình với người đồng tuổi cơ.
Fatrack thật thà nói.
-Đồng tuổi? Năm nay tôi mười hai tuổi, cậu mấy tuổi?
Bá Thông chớp chớp đôi mắt hỏi.
-Mười hai. Nhưng mà...
Fatrack trả lời sau đó có chút nghi hoặc nhìn chòng chọc Bá Thông. Farm cũng không ngoại lệ, soi Bá Thông từ đầu tới chân.
-Làm gì mà nhìn cháu chòng chọc vậy?
Bá Thông bị nhìn tới nổi da gà, lên tiếng.
-Cháu mười hai thật sao? Vậy mà ta tưởng cháu mới chín, mười tuổi thôi.
Farm xoa xoa cằm săm soi có chút không tin, nói.
-Này, câu đó khiến cháu đau lòng lắm đấy.
Bá Thông rất tự ti về chiều cao không chút giấu diếm nói ra.
-Vậy thì ta xin lỗi, ha ha.
Farm cười ha hả vỗ vai Bá Thông.
Bá Thông không hề tức giận vì Farm nói xin lỗi mà lại cười há há, trái lại hắn cảm thấy tiếng cười của Farm thật ấm áp dễ chịu. Hắn cảm thấy thật may mắn khi nhận được một vị sư phụ chuyên về luyện thể bởi có như vậy hắn có thể sẽ tiến bộ về mặt thể chất nhanh hơn mà không lo có trục trặc gì về thân thể.
Tuy nhiên có một điều canh cánh trong lòng hắn. Sau khi mạnh hơn rồi hơn nữa, ngoài đi săn thú thì hắn cần phải làm gì? Hắn cảm thấy không có mục đích dù rằng đã có hai mục tiêu bảo vệ mà Albert và Leaka giao phó nhưng hắn luôn cảm thấy trống trải và không cảm giác được chính mình đang mang gánh nặng trên vai.
Nhà Leaka, gian phòng khách.
-Cậu đi đâu mà sớm vậy?
Lidia đang ăn dở nửa chén cơm có chút thắc mắc, đã hai hôm rồi Bá Thông toàn ăn vội rồi đi ngay.
-Uyện... ập.
Bá Thông còn nhai cơm trong miệng nói.
Lidia nhíu nhíu mày trong lòng nghi hoặc, không phải tên này lại định làm trò mạo hiểm nào đó chứ? Đôi khi có mấy chuyện đột xuất sẽ khiến cô chú ý, giống như cái hôm Bá Thông bị đám Dogo bắt vậy, đột nhiên xuất hiện nữ sinh hẹn gặp sau đó là bị bắt cóc. Nếu bây giờ đột nhiên thay đổi thói quen thì lại là chuyện gì?
-Mình không phải vì tò mò muốn biết cậu ta làm gì...mình chỉ lo lắng cậu ta làm tổn hại cơ thể Leaka thôi.
Lidia tự nhủ với bản thân mặc dù tận đáy lòng cô chính là sự hiếu kỳ đối với hành động của Bá Thông. Đợi cho hắn đi một lúc, Lidia mới rời khỏi ghế và đi theo.
Trong quá trình theo dõi Bá Thông, Lidia có chút ganh tỵ khi hắn sử dụng siêu năng lực liên tục mà chẳng biết mệt gì cả. Cô tự hỏi hắn lấy đâu ra năng lượng mà làm được như thế?
-Thuấn ảnh.
Bá Thông đang chạy bộ chầm chậm rồi đột ngột tăng tốc, cả người đánh qua đánh lại theo hình zic zắc, tạo ra tàn ảnh khiến người khác hoa cả mắt. Lidia hai mắt trợn to kinh ngạc, rốt cuộc tên này còn bao nhiêu bí mật?