[Dịch]Siêu Cấp Yy Hệ Thống

Chương 330 : Luyện cấp




Minh Hạo trên mặt hắn hiện lên vui mừng, hắn không nghĩ tới mình và Sinh Đạo vậy mà có một đứa con.

Không biết sau khi đứa con sinh ra, mang trong mình thiên phú thế nào, phải biết Minh Hạo cùng với đám nữ kia Tuyết Linh Nhi, Hỏa Thiên Hương, Kaguya, Narede, Bulma, Phượng Mị Nương, Mị Yểm, Lý Tôn Dạ, Nicole, Mị Tình, Mê Cốt Thỏ, Bỉ Bỉ Đông, Thiên Nhận Tuyết, Hồ Liệt Na, Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh, Băng Đế, Tuyết Đế, Tam Nương, Doremin, Doremi các loại….là khác đấy.

Sinh Đạo tối cao nhất nguyên thủy vũ trụ đạo, gọi là thần sinh mệnh cũng không sai, nhưng so với thần sinh mệnh còn mạnh hơn gấp trăm lần.

Minh Hạo đồng đẳng cấp với Sinh Đạo, hai người kết hợp lại, sinh ra đứa con mang trong mình sức mạnh hai người, chuyện này trình độ thực sự đạt đến một loại kinh khủng, siêu việt đạo hiện tại.

Minh Hạo đứng lên, chầm chậm đi tới chỗ Sinh Đạo, dùng tinh thần lực tập trung quét nơi bụng nàng, hắn muốn xác nhận xem đúng không hay mình dò xét nhầm.

Một tia sinh mệnh nhỏ đang động đậy trong vòi trứng bộ phận, tia này sinh mệnh rất nhỏ, khác với đám sinh mệnh vô vàn đang trôi nổi trong cơ thể Sinh Đạo, tia này sinh mệnh là vừa mới hình thành, hình dáng giống như con giun vậy, con giun này đang ngọ ngoạy, kích thích của nó theo từng giây từng phút lớn lên rõ ràng.

Không hề nghi ngờ gì nửa, con giun này chính là ngày đêm Minh Hạo chịch Sinh Đạo, từ tiểu jj bắn ra, tinh hoa của đàn ông, thứ mà người phụ nữ không thể có được, tác dụng của nó rất là đa dạng: TT là thức ăn bổ dưỡng, làm đẹp - trị mụn mặt bằng TT…

Công dụng quan trọng nhất, phải kể đến là truyền nòi giống, nếu không có TT, chắc có lẽ nhân loại sớm đã tuyệt chủng từ lâu.

Cho nên có thể nói, TT là một loại đa năng công dụng, mà người phụ nữ không có được.

Minh Hạo thăm dò xong trên mặt hiện lên nụ cười vui vẻ, thật mong đợi đứa con trong bụng Sinh Đạo sớm sinh ra nha.

Sinh Đạo trong lòng giống như Minh Hạo, ban đầu dò xét nàng thật sự không thể tin chính mình vậy mà sẽ mang thai.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Sinh Đạo dần thích ứng với tình trạng này, rốt cuộc chấp nhận việc mình mang thai, trong nội tâm dâng lên một cỗ cảm xúc yêu thương, cảm xúc được làm mẹ, nhìn xuống bụng mình, một tay ôn nhu xoa xoa cái bụng, nở nụ cười tuyệt mỹ phong nguyệt, nụ cười vừa ra, như muốn đem thế giới mọi màu sắc lấn át đi, đem bóng tối xua tan, chỉ chừa lại nụ cười xinh đẹp đang tỏa sáng này hiện ra.

Trong chốc lát, ngoài trừ khí chất quyến rũ động lòng người, ôn nhu khí tức, còn có một loại mẫu tính phát ra, làm người ngẩn ngơ, trầm mê trong đó.

Minh Hạo không ngoại lệ, vừa nhìn nụ cười ôn nhu của Sinh Đạo không khỏi ngẩn ngơ trong vài giây.

Sinh Đạo thấy hắn ngẩn người nhìn mình, trong lòng cực kiêu ngạo, nhìn qua vui cười nói: “Anh y~ê~u...”

Giọng nói kéo dài hai chữ, khiến cho càng thêm cực mị hoặc, tựa như đang làm chuyện ấy rên rỉ, làm Minh Hạo tiểu jj không khỏi chào thua đứng lên.

Sinh Đạo nhìn giữa quần Minh Hạo to lên không khỏi nhõng nhẽo cười khanh khách, con mắt xanh ngọc chớp chớp, cực độ mê hoặc chúng sinh hỏi: “Em có xinh đẹp không?”

Minh Hạo nhìn dáng người lòi lõm, khí chất dụ hoặc, âm thanh bá mị, trong lòng sớm đã nhộn nhào lửa nóng, chợt nghe Sinh Đạo nói: “Anh yêu, anh muốn?...”

Minh Hạo nghe nàng chào hỏi, thành thật gật đầu.

Sinh Đạo xoa xoa cái bụng, ra vẻ khó khăn, ỏn ẻn nói: “Em cũng rất muốn cho anh làm nha…có điều mang thai rồi, lỡ làm xẩy thai thì làm sao.”

“Phốc” Minh Hạo nghe câu đầu của nàng còn hưng phấn, muốn lập tức tại chỗ đè nàng ra chịch, chua được hai giây hưng phấn, vừa nghe câu sau của nàng không khỏi nội thương nặng, phun ra một ngụm máu.

Minh Hạo vẻ mặt ủ rủ như con gà trống bị đánh bại, vì an toàn cái thai trong bụng Sinh Đạo, đành tạm thời vài tháng nhịn không chịch vậy.

Mặc dù Sinh Đạo chưởng quản sinh mệnh, có thể hồi sinh người chết thành người sống, nhưng hắn không muốn đứa con của hắn xảy ra chuyện gì a, ai biết bởi vì vận động quá mạnh làm nàng xảy thai đây?

“Được rồi đừng buồn, chúng ta có thể làm, có điều ít hơn so trước.” Sinh Dạo nhìn vẻ mặt chán buồn của Minh Hạo không khỏi bật cười, an ủi nói.

Vì tránh sẩy thai ngoài ý muốn, Minh Hạo chỉ đành chấp nhận vậy, sau đó hai người bắt đầu nằm lên giường hôn hít một hồi, đội vào mũ trò chơi, đăng nhập game thần chiến.

Một tuần lễ nhanh chóng trải qua, bảy ngày này, trong game thần chiến người chơi các ngày đầu đẳng cấp phần lớn 25, đẳng cấp lớn nhất không cần nghi ngờ là Tùng Vô Địch, đẳng cấp 38.

Nhìn xếp hạng đẳng cấp, Minh Hạo cảm thán tên Tùng Vô Địch này đúng là thanh niên chịu cày nha, mới nửa ngày trôi qua đẳng cấp từ 37 lên 38 rồi, mình cũng phải kéo đẳng cấp, nếu không bị bọn người bỏ thua xa.

Quyết định liền làm, Minh Hạo lựa chọn khu vực gần nhất nơi đây luyện cấp, Núi Tuyết.

Minh Hạo đi về phía tây, nơi này một mảnh khu vực bắt đầu xuất hiện lác đác tuyết rơi.

Nơi đây quái đẳng cấp 45 sinh sống, thuộc hệ băng, phòng ngự và công kích tầm trung, mang theo trong mình hiệu quả xấu đóng băng kẻ địch, khiến kẻ địch không thể nhúc nhích hoạt động trong 10~15 giây.Cái z2cN03O này không phải chỗ đáng sợ, đáng sợ nhất chính là tai nạn thời tiết, tại đây, sẽ ngẫu nhiên xuất hiện các hiện tượng tính tai nạn chết người như ngoài đời thật như: bão tuyết, lỡ tuyết, đem người chơi xui xẻo dính phải giết chết.

Có điều, trước khi xuất hiện loại này tai nạn, sẽ xuất hiện hiện tượng báo hiệu trước cho người chơi, người có đầu óc nhanh nhẹn một chút liền có thể dễ dàng tránh thoát loại này tai nạn, hoặc đẳng cấp tầm 50 có thể trong điều kiện tai nạn sống sốt.

Minh Hạo dựa theo trí nhớ tư liệu khu vực, rất nhanh đi bộ chỉ tốn 2 tiếng là tới nơi.

Khu vực này được gió tuyết bao trùm, lạnh lẽo gió tuyết ập vào mặt, Minh Hạo không khỏi run lên.

Cảm nhận như thật, nếu ngoài đời lấy cảnh giới của Minh Hạo tất nhiên là không thể nào cảm nhận được nhiệt độ, nhưng hiện tại bản thân trong game, không phải da thịt thật ngoài đời, nhưng cảm giác lạnh lẽo lại chân thật đến từng tí một.

“Gàooo!”

Âm thanh gào thét vang lên, theo âm thanh phương hướng nhìn lại, trước mặt Minh Hạo xuất hiện một đầu khổng lồ quái vật, lông màu trắng xám xù xì, huyết hồng con mắt nhìn chằm chằm Minh Hạo, thân cao lớn vượt hơn 3m, đi bằng hai chân, Minh Hạo nhìn hình dáng của nó không khỏi nhớ đến con vượn trưởng thành cổ đại, có điều khác biệt là lông trắng cùng thân cao vượt qua bình thường.

Lúc này nó gào thét, miệng rộng mở ra, lộ ra bên trong đôi răng nanh dài trước miệng.

Minh Hạo nhìn trên đầu con khỉ này, hiện lên số liệu:

------

Khỉ Tuyết (quái thường)

Đẳng cấp: 45

Máu: 1380

Giáp: 95

------

Số liệu ngắn gọn, chỉ hiện lên bốn mục, sát thương, tốc độ hay giới thiệu kỹ năng bị che đi.

“Gào!”

Thét thêm một tiếng như thị uy với kẻ dịch, Minh Hạo lấy lại tinh thần,bình tĩnh đứng im tại chỗ, lúc này con khỉ tuyết thét xong đã động.

Khỉ Tuyết hai chân chuyển động, bộ dáng như bị Minh Hạo chọc giận, nó dùng tốc độ của một đứa bé 10 tuổi chạy tới, lúc chạy, mặt đất tuyết rung rẩy rầm rầm một chút.

Minh Hạo khóe miệng cong lên nở nụ cười, nhìn máu cùng giáp của Khỉ Tuyết, nếu tính toán không lầm, dựa theo sát thương hiện tại của hắn là 365 dame, chỉ cần 3-5 quyền liền có thể hạ gục con quái trước mặt này.

Chờ khỉ tuyết chạy đến trước mặt, Minh Hạo biết thời cơ tới lập tức thân động, thân thể lóe lên một cái biến mất, khỉ tuyết chạy đến đột nhiên ngơ ngác đứng nhìn vị trí nơi Minh Hạo biến mất, nó không hiểu, tại sao người này đang đứng đột nhiên không dấu hiệu biến mất?

Khỉ tuyết còn đang ngu ngơ nhìn chằm chằm suy nghĩ, đột nhiên “Bành” một tiếng, âm thanh trầm thấp từ sau lưng vang lên, một quyền đánh lén của Minh Hạo thành công đánh trúng lưng nó, khỉ tuyết không kịp trở tay lung lay thân thể té xuống đất.

“-270 “

Con số đỏ trên đầu khỉ tuyết bay lên, máu từ màu xanh lá tuột xuống màu vàng, theo thanh máu tuột, con số máu từ 1380 giảm xuống còn 1110 máu.

Minh Hạo đắc thế không tha, bắt lấy thời cơ lúc khỉ tuyết ngã, một quyền đấm vào đầu nó.

Nhược điểm lớn nhất của khỉ tuyết chính là tốc độ chậm chạp, trong thần chiến trừ Minh Hạo ra, còn có một chức năng không ai biết đến: quái mất mục tiêu.

Đây là chức năng đặc sắc trong chiến đấu, nếu người chơi bất thình lình biến mất trước mặt quái, quái sẽ mất đi mục tiêu để tấn công. Chức năng này nếu được lợi dụng có thể khiến quái đứng ngẩn người tại đó 1-3 giây, cũng là một điểm tốt của chức năng này.

Vì đề phòng chức năng bị người chơi lợi dụng, cho nên thần chiến hệ thống bố trí quái cấp 50 trở lên hoàn toàn vô hiệu, bởi vì quái trên cấp 50 có trí tuệ riêng, có thể biết quay qua quay lại tìm kiếm kẻ địch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.