[Dịch] Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi

Chương 34 : TÊN XẤU XA LÀ NGƯƠI À?




Từ công ty đi ra, Cao Tiệm Phi trong lòng tràn đầy cảm giác vui mừng cùng thành công. Đúng vậy, chính là cảm giác thành công, có thể nói kết quả của ngày hôm nay đến cả bản thân hắn cũng thật không ngờ.

Dĩ nhiên là được chấp nhận.

Cũng chưa cần đề cập đến tương lai của công việc hay tiền lương bao nhiêu, cái quan trọng là ở tại nơi xa xứ này, rốt cuộc Cao Tiệm Phi cũng dựa vào năng lực của chính mình hoàn thành công việc, hơn nữa chuyện này thực sự là không dễ dàng.

"Một khởi đầu tốt, nếu có nơi ở ổn định nữa thì ta sẽ có thể phát triển thêm nhiều" Cao Tiệm Phi trong lòng vui mừng: "Đợi lát nữa gọi điện thoại về nhà, đem tin tức tốt này nói cho dì và cha nghe để họ đem chuyện này nói lại cho mẹ để mẹ cũng vui vẻ, tuy rằng mẹ không thể nói chuyện thế nhưng mẹ nhất định có thể nghe được, nhất định!"

Cao Tiệm Phi vừa suy nghĩ vừa đi về hướng trạm xe buýt. Lúc này, Trương Lượng cũng từ công ty chạy ra, đuổi theo Cao Tiệm Phi hô: "Chờ chút, chờ chút!"

"Này, cậu lại muốn gì hả?” Cao Tiệm Phi xoay người nhìn Trương Lượng hỏi.

Trên mặt tên này dĩ nhiên tràn đầy nụ cười.

Một nụ cười rất quái đản.

"Tôi đã nghĩ thông rồi, " Trương Lượng cười nói với Cao Tiệm Phi: "Chú vào phòng kế hoạch này làm cũng tốt. Kỳ thực, trong phòng chỉ có một mình tôi là đàn ông, có đôi khi cũng rất buồn chán, đúng lúc chú lại được nhận vào, tôi đã có thêm một người để chơi đùa rồi! Ha ha, Tiểu Cao, ngày hôm nay chú biểu hiện được lắm, bất quá đừng có mà đắc ý sớm, anh đây có cơ hội sẽ chơi chú đấy! Chờ đó mà xem!"

Nói xong, Trương Lượng đem cà vạt của hắn tháo ra bỏ vào cặp của hắn rồi xoay người bỏ đi.

"Tên này đúng là bệnh lâu năm mà giấu!” Cao Tiệm Phi nghĩ, bất quá những lời kia cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của hắn, hắn đi bộ tới trạm xe buýt rồi đón xe về nội thành Quảng Châu phồn hoa.

Hành lý còn đang nằm trong khách sạn mà Đường Báo để hắn ở ngày hôm qua, hơn nữa, Cao Tiệm Phi vẫn chưa có chỗ ở nữa nên phải chuẩn bị thời gian đi kiếm.

Trở lại phòng trong khách sạn, Cao Tiệm Phi tắm rửa xong xuôi rồi lấy điện thọai di động ra điện báo tin vui cho cha và dì hắn.

Điện thoại gọi được, Cao Tiệm Phi đem mọi chuyện kể qua loa cho dì hắn nghe, chỉ điểm quan trọng là hắn đã thành công được nhận vào một công ty rất có tiềm năng làm việc và có đãi ngộ rất nhiều. Tóm lại hắn chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu.

Dì của hắn nghe điện thoại vui đến nỗi mà khóc.

Sau đó, Cao Tiệm Phi nói với cha hắn vài lời, cha hắn cũng vui vẻ không thôi, liên tục khen hắn.

10 phút gọi điện làm cho Cao Tiệm Phi cảm giác tình thân gia đình quý cỡ nào.

Trời chạng vạng tối, trong nhà hàng của khách sạn thức ăn chất đầy, mùi thức ăn thơm ngào ngạt bay khắp trong không khí.

Cao Tiệm Phi hỏi một chút và được trả lời là những thức ăn này đều là miễn phí. Khi Đường Báo đặt phòng tại đây, trong hợp đồng có ghi rõ là nếu có người ở, khách sạn sẽ cung cấp miễn phí thức ăn cùng thức uống.

Cao Tiệm Phi yên tâm và lao vào ăn.

Ăn xong cơm tối, Cao Tiệm Phi trở về phòng, sau đó ngồi ở ghế trong vườn hoa, hút thuốc.

"Ta sau này cũng sẽ dựa vào năng lực của bản thân để ở được nơi ở như thế này, ăn được những món ngon như thế. Ta còn phải mua nhà, mua xe, nhất định làm được” Cao Tiệm Phi nhìn trời, thì thào lẩm bẩm.

Lúc này, điện thoại di động reo lên, Cao Tiệm Phi móc ra nhìn, thấy là Đường Báo gọi tới.

"Chào chú Đường, chú tìm cháu có việc gì không?”"

"Tiểu Cao, chú vừa gọi điện thoại đến khách sạn và đặt cho cháu ở một đêm nữa. Việc này Phi Long bảo chú làm, hắn nói đêm nay thì được nhưng ngày mai cháu nhất định phải tự mình ra ngoài tìm nơi ở, nói là giúp rèn luyện cháu, móa!"

"Ha ha, chú Đường, cháu nghĩ Phi Long ca làm như vậy cũng đúng, hơn nữa hiện tại với thân phận và thu nhập của cháu thì ở không nổi khách sạn loại này đâu. Cháu sẽ ra ngoài tìm một nơi khác để ở, chú đừng lo lắng. Chú Đường, chú không cần phải xen vào nữa, ngày hôm nay cháu đã vượt qua thử thách, trưởng phòng Hoàng thái độ làm người rất tốt, đối với mọi người và cháu cũng tốt, ngày mai còn cho cháu nghỉ phép một ngày để đi tìm chỗ ở nữa. Chú đừng quá lo lắng cho cháu nữa, cháu không còn là trẻ con, rất nhiều việc cháu biết xử lý mà."

Cao Tiệm Phi cũng không có đem việc tên xấu xa Trương Lượng kể cho Đường Báo nghe, nếu như Cao Tiệm Phi nói ra thì sợ rằng ngày mai Trương Lượng sẽ nằm trong bệnh viện Quảng Châu mà cấp cứu.

Cùng Đường Báo nói chuyện tào lao một hồi rồi cúp máy, lúc này màn đêm đã dần dần bao phủ Quảng Châu.

Vào đêm, thành phố Quảng Châu dường như tăng thêm vẻ hấp dẫn của nó, thật giống như một người phụ nữ xinh đẹp được trang điểm và mặc y phục cao cấp, càng thêm xinh đẹp động lòng người.

Từ phòng ở trong khách sạn, Cao Tiệm Phi có thể nhìn cả thành phố trong đêm. Đèn nê ông giống như sao trên trời chớp lóe không thôi, rất nhiều xe chạy cùng những đợt sóng người qua lại, tỏ rõ sự phồn vinh của Quảng Châu. Cao Tiệm Phi thưởng thức cảnh đêm một hồi, sau đó ý nghĩ khẽ động, "tiến vào Quỷ Oa!"

Trước mắt nhòa đi, khi mở mắt ra thì Cao Tiệm Phi thấy mình đã ở trong Quỷ Oa.

"Người sử dụng tôn kính, hiệu suất chơi trò chơi của ngài quả thật là rất cao. Đến bây giờ, ngài tổng cộng đã thu được 172 quỷ hồn cấp 1, ngài làm rất tốt. Ngài cần phải tìm thêm 828 quỷ hồn cấp 1 nữa thì mới có thể tăng cấp thành sưu quỷ giả cấp 2. Ngài hãy cố gắng lên!" Vừa vào Quỷ Oa thì giọng của lập trình trí tuệ liền vang lên bên tai Cao Tiệm Phi.

Nghe được giọng của lập trình trí tuệ, trong lòng Cao Tiệm Phi liền dâng lên một cảm giác thân thiết: "Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì ta nghĩ vài hôm nữa, ngươi sẽ phải giải thích cho ta về những công năng mới của sưu quỷ giả cấp 2 rồi”

"Xin ngài hãy yên tâm!" Lập trình trí tuệ nói.

Cao Tiệm Phi khóe miệng mỉm cười, sau đó trực tiếp đi về hướng dãy phòng những quỷ hồn cấp 1 đang ở. Hiện tại ở tầng 1 của Quỷ Oa đã rất náo nhiệt, 172 quỷ hồn cấp 1, chúng nó đều mở cửa phòng, đứng ở trước cửa nhìn xung quanh, thậm chí còn có quỷ hồn này tìm quỷ hồn khác nói chuyện nữa.

Cao Tiệm Phi đi tới căn phòng số 1-168.

Một cô gái tuổi còn trẻ đang đứng ở trước cửa, nhìn thấy Cao Tiệm Phi liền lên tiếng: "Anh, anh là chủ nhân của nơi này, là Tiểu Cao à?"

Có thể nhìn ra được, cô gái này lúc còn sống chắc hẳn là có tính cách rất ngại ngùng. Mặc dù đã trở thành quỷ hồn nhưng những cử chỉ của cô gái vẫn được giữ như lúc còn sống. Trong khi nói chuyện thì ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng Cao Tiệm Phi.

Cô gái tuổi còn rất trẻ, thân mặc một bộ váy văn phòng màu hồng phấn, không đẹp lắm, trên mặt có chút tàn nhang.

Trác Tiểu Phàm.

Cao Tiệm Phi vì để có đựơc tiếng Anh nên đã chọn quỷ hồn của cô gái này. Sở trường đặc biệt của cô gái chính là tiếng Anh Hương Cấp.

"Trác Tiểu Phàm đúng không? Tôi muốn cô dạy cho tôi tiếng Anh." Cao Tiệm Phi đi thẳng vào vấn đề.

"Ừm, không…không thành vấn đề, mời vào trong." Trác Tiểu Phàm nghiêng người mời Cao Tiệm Phi vào trong phòng.

Sau khi bước vào căn phòng, Cao Tiệm Phi trực tiếp đem việc mình muốn học tập sở trường đặc biệt của Trác Tiểu Phàm nói cho lập trình trí tuệ.

"Mở ra không gian học tập của Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi!"

Hoàn cảnh trong căn phòng liền biến đổi, có thêm một cái bàn học, một cái giá sách, trên giá sách có rất nhiều cuốn từ điển tiếng Anh cùng với một số tài liệu khác liên quan đến học tập.

Trác Tiểu Phàm bắt đầu dạy Cao Tiệm Phi tiếng Anh.

Công năng học tập của Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi quả rất mạnh, dưới sự chỉ dạy của Trác Tiểu Phàm, trình độ tiếng Anh của Cao Tiệm Phi rất nhanh liền đạt được ngang trình độ của Trác Tiểu Phàm.

Sở trường tiếng Anh của Trác Tiểu Phàm chỉ là Hương Cấp nên giọng phát âm và khả năng nghe có hơi yếu, những kỹ năng mạnh hơn một chút chính là viết, nói và phiên dịch một ít văn bản tiếng Anh.

Sau khi có được sở trường tiếng Anh của Trác Tiểu Phàm, Cao Tiệm Phi liền hiểu rõ với trình độ của mình hiện nay thì muốn cùng nói chuyện với người nước ngoài là không có khả năng, thế nhưng cũng đã có khả năng ứng phó những công việc trong văn phòng, phiên dịch hợp đồng hay những văn bản đơn giản khác là dư dả!

Sau đó, Cao Tiệm Phi rời khỏi Quỷ Oa.

Mở khóa, sửa chữa máy lạnh, tiếng Anh, hiện tại Cao Tiệm Phi có được 3 loại sở trường đặc biệt, tuy rằng đều chỉ là Hương Cấp nhưng cũng không tệ rồi.

Đêm qua ngủ không ngon giấc, rốt cuộc ngày hôm nay Cao Tiệm Phi cũng đã có một giấc ngủ ngon.

Ngủ tới gần trưa ngày hôm sau, thức dậy vệ sinh và ăn cơm xong xuôi, Cao Tiệm Phi tinh thần no đủ kéo va li rời khỏi khách sạn.

Cao Tiệm Phi đi tới một công ty môi giới nhà ở và cho thuê.

Nhân viên tiếp tân của công ty rất nhiệt tình, mời Cao Tiệm Phi vào ngồi trên sô pha trong đại sảnh.

Tiếp theo có một nhân viên khác là một thiếu phụ khoảng 30 tuổi, thân mặc một cái áo thun cổ rộng lộ ra một khe rãnh thật sâu giữa ngực, làn da trắng như tuyết đi ra tiếp Cao Tiệm Phi.

"Xin hỏi, anh muốn thuê hay mua nhà?" Thiếu phụ rất khách khí hỏi.

"Tôi muốn thuê nhà" Cao Tiệm Phi mỉm cười nói.

"Anh muốn thuê ở đâu hay có yêu cầu cụ thể gì khác không xin cứ nói? Thí dụ như diện tích, ở nơi yên tĩnh, các tiện nghi.., anh cứ cho tôi biết, tôi có thể tận lực thỏa mãn yêu cầu của anh." Thiếu phụ nói.

Cao Tiệm Phi liền suy nghĩ.

Vốn, mình đến đây mang theo khoảng 7000 đồng, đêm qua mời đám người Đường Báo ăn uống đã dùng hết khoảng 3000, bây giờ chỉ còn lại khoảng 4000đồng. Còn phải chi tiêu những thứ lặt vặt khác nữa.

"Như vầy thì tìm một chỗ ở giá khoảng 2000 đồng trở lại là được!" Cao Tiệm Phi thầm nghĩ.

"Thật xin lỗi, tôi vừa đến Quảng Châu, đối với giá cả thuê tại đây không hiểu cho lắm, cô có thể giới thiệu trước cho tôi một chút hay không?" Cao Tiệm Phi nói.

Thiếu phụ rất có kiên trì nói rằng: "À, tôi giới thiệu cho anh rõ, ở những con đường phồn hoa thuộc khu trung tâm thành phố thì thuê một phòng ở đơn giản, thiết bị điện nước đầy đủ, giá mỗi tháng là khoảng 4000 đồng; ở những đoạn đường cách xa khu trung tâm một chút, điều kiện phòng ở cũng giống nhau thì mỗi tháng là 1500 đồng. Tại công ty chúng tôi thì cái giá 1500 là giá thấp nhất."

1500 đồng?

Cái giá này tuy rằng cũng trong suy tính của Cao Tiệm Phi thế nhưng hắn cũng ngạc nhiên vì nghe đây là giá thấp nhất.

Cao Tiệm Phi suy nghĩ một lát rồi chuẩn bị mở miệng đáp ứng thuê một chỗ ở giá 1500 đồng.

Tuy nhiên người thiếu phụ lại bổ sung thêm: "Còn nữa, dựa theo quy định của công ty, khi thuê phòng anh phải phải trả trước nửa năm tiền thuê, thí dụ như anh thuê phòng giá mỗi tháng 1500 đồng thì anh phải trả trước 9000 đồng."

"Ồ… còn chuyện như vậy nữa à.. ." Cao Tiệm Phi thóang cái sững người khi nghe: “Không biết tôi có thể trả từng tháng hay không?”

"Thành thật xin lỗi, không thể trái quy định được" Thiếu phụ nhún vai ra vẻ bất đắc dĩ.

"Nếu thế thì tôi đi nơi khác tìm vậy, xin cảm ơn cô nhiều" Cao Tiệm Phi cũng tỏ vẻ rất bất đắc dĩ, đứng lên, kéo vai li rời khỏi công ty.

Cũng không phải Cao Tiệm Phi không có 9000 đồng. Ở trong Quỷ Oa hắn còn tới 500 nghìn tiền mặt, tuy nhiên Cao Tiệm Phi cũng bất đắc dĩ không dám đụng vào số tiền này.

Ngay khi Cao Tiệm Phi đứng lên kéo va li đi được vài bước thì người thiếu phụ bỗng nhiên đuổi theo gọi: "Anh ơi, xin chờ một chút”

Cao Tiệm Phi quay đầu lại thấy người thiếu phụ đang chạy về phía hắn.

"Tôi thấy điều kiện kinh tế của anh dường như cũng không tốt, thực tế mà nói thì giá thuê trong thành phố cũng xem xem với giá ở chỗ chúng tôi thôi. Là như vầy, tôi có có người hàng xóm, ông ta có phòng muốn cho thuê, cũng rất tiện nghi, bất quá ở hơi xa thôi, không biết anh có chịu không?” Thiếu phụ nói.

"Xin hỏi giá cả bao nhiêu ? Ở đâu?" Cao Tiệm Phi quan tâm hỏi.

"Giá 300 đồng một tháng" Thiếu phụ vừa nói vừa móc ra một tờ giấy: "Đây là địa chỉ, ở gần đường Nguyệt Hoa”

Cao Tiệm Phi nhận lấy tờ giấy, đọc: "Đường Nguyệt Hoa, số 67 Nguyệt Hoa thôn, Nghiêm khuê."

"Đường Nguyệt Hoa à?" Cao Tiệm Phi sờ sờ đầu: "Chính là nơi có rất nhiều quán ăn phải không?”

"Đúng vậy, nếu nói đến ăn khuya thì phải nói đến đường Nguyệt Hoa. Hi hi, sau này vào đêm anh muốn ăn gì thì không cần phải đi đâu xa rồi. Còn nữa, giá thuê 300 đồng là giá thấp nhất Quảng Châu này rồi đó." Thiếu phụ cười nói.

Vừa nói tới đường Nguyệt Hoa, Cao Tiệm Phi liền nhớ tới hai cha con chủ quán ăn, Hiểu Hiểu cùng người cha cao gầy của cô.

"Không phải trùng hợp vậy chứ? Đừng nói chính là họ à?” Cao Tiệm Phi gật đầu cảm ơn người thiếu phụ, sau đó rời đi, trên đường đi trong miệng lẩm bẩm: "Giá cả như thế thì còn gì bằng, thôi đi tìm vậy. Hiện tại vừa có việc làm, tiết kiệm một chút cũng tốt, cùng lắm thì khi có tiền rồi chuyển ở nơi khác. . ."

Đi hơn mười thước, trong lòng Cao Tiệm Phi đã quyết định đi đến đường Nguyệt Hoa tìm người tên Nghiêm Khuê, thuê phòng của hắn!

Thành phố lớn có chỗ tốt đặc biệt là chỉ cần ngươi biết chữ, ngươi sẽ không lạc đường vì phương tiện giao thông công cộng tại thành phố lớn như Quảng Châu quả là rất tốt.

Cao Tiệm Phi kéo va li đi đến một trạm xe buýt, sau đó đọc bảng hướng dẫn thì thấy đi Nguyệt Hoa Thôn là xe số 467.

Cao Tiệm Phi vận khí không tồi, đợi được khoảng 2 phút thì chiếc xe buýt số 467 chạy đến trạm, Cao Tiệm Phi vội vã kéo hành lý lên xe.

Xe buýt chạy dần ra khỏi khu thành thị, sau đó chạy vào mấy con đường nhỏ không êm chút nào.

Nhìn qua cửa sổ xe, Cao Tiệm Phi phát hiện những con đường này ngày hôm qua Đường Báo đã chở hắn chạy qua.

Tuy nhiên, xe buýt cũng không có chạy đến đường Nguyệt Hoa mà ngày hôm qua Cao Tiệm Phi đã ăn uống tại đó, nó dừng lại tại một thôn nhỏ trước đường Nguyệt Hoa.

Đã tới Nguyệt Hoa thôn.

Cao Tiệm Phi kéo va li xuống xe.

Quan sát xung quanh, Nguyệt Hoa thôn này khoảng chừng có mấy trăm hộ gia đình, có nhà trệt, có nhà 2 tầng, 3 tầng, còn có một số nhà 4 tầng. Trên mỗi nóc nhà đều có một thiết bị thu tín hiệu vệ tinh tivi .

Ba mặt núi vây quanh, có ruộng lúa, có ao hồ, còn có rất nhiều cây ăn quả.

"Xem ra ở đây hẳn là vùng nông thôn của Quảng Châu." Cao Tiệm Phi gật đầu, sau đó trực tiếp đi vào.

Chỗ này mặc dù xa thành phố nhưng cũng không sao, Cao Tiệm Phi tính toán một chút, nếu như thuê phòng ở đây thì mỗi ngày chỉ cần đón xe sớm thì có thể đến công ty đúng giờ, thời gian mất không tới 40 phút.

"Số 67 Nguyệt Hoa thôn. . ." Cao Tiệm Phi lấy tờ giấy ghi địa chỉ ra nhìn, sau đó đi tìm. Mỗi ngôi nhà trong thôn đều có treo bảng số nhà trước cổng.

"61. . . 62 . . . à, số 67 chắc là ở phía trước rồi" Cao Tiệm Phi kéo va li đi tới.

Ngay lúc này thì bỗng nhiên có từng đợt âm thanh kỳ lạ từ căn nhà 2 tầng phía trước mặt truyền tới: "Bụp! Bụp! Bụp!"

Thật giống như là tiếng búa đóng vào cọc gỗ vậy.

Đồng thời, trong loại âm thanh này còn pha lẫn tiếng của một cô gái: "Hây ya!" "Hây ya!"

Cao Tiệm Phi sờ sờ đầu, chân vẫn bước tới.

Đi được vài bước thì Cao Tiệm Phi đi tới trước căn nhà đó, nhìn vào trong sân, sau đó hắn ngạc nhiên sững người.

Chỉ thấy ở trong sân của căn nhà có cắm hơn mười cây cọc gỗ, mỗi cây cọc gỗ cao khoảng 1m5, đựơc sắp xếp theo một hình thù kỳ lạ.

Cách đám cọc gỗ không xa lại có mười mấy hình người bằng gỗ. Những cây gỗ này được điêu khắc rất giống người.

Lúc này, hắn thấy một cô gái đang đá chân vào cọc gỗ, động tác rất nhanh, trong nháy mắt đã đá trúng mấy cọc gỗ, sau khi nhảy lên đá cọc gỗ cuối cùng và trong khi rơi xuống vừa chạm đất thì thân hình của cô gái chợt lóe lên, tiếp theo rất nhanh vọt tới giữa mấy hình người gỗ, hai tay liên tục đấm vào trên hình người gỗ làm phát ra âm thanh "Bụp bụp" nặng nề, đồng thời vừa đấm hình người gỗ vừa quát liên tục "Hây ya! Hây ya!"

Tốc độ của cú đấm từ từ nhanh hơn, phần chân thì chuyển đổi liên tục, có lúc đứng tấn, có lúc thì không, còn di chuyển vòng vòng, thay đổi thất thường.

"Quyền pháp tốt!" Cao Tiệm Phi nhịn không được khen.

Tuy rằng hắn nhìn không ra cô gái đánh quyền gì, thế nhưng rất rõ ràng là cô gái đang luyện tập võ thuật, hơn nữa trình độ còn rất cao.

Cô gái nghe được tiếng của Cao Tiệm Phi, vội vã quay đầu lại nhìn.

Lúc này thời gian đã là buổi chiều, ánh nắng chiếu xuống làm Cao Tiệm Phi thấy được cô gái này tóc để ngang vai, mũi miệng nhỏ nhắn, đôi mắt thật to, làm da ngăm đen khỏe mạnh, nhãn thần linh động, trên trán lấm tấm mồ hôi, mặt không trang điểm, cả người toát ra một cỗ khí thế oai hùng hiên ngang.

Đúng là cô gái tên Hiểu Hiểu gặp tại quán ăn trên đường Nguyệt Hoa hôm qua!

"A? Là cô sao?" Cao Tiệm Phi nhịn không được thốt ra.

Cùng lúc đó, Hiểu Hiểu cũng nhận ra là Cao Tiệm Phi, hầu như lên tiếng cùng lúc với hắn: "Tên xấu xa, là ngươi à?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.