-Trần lão, ông không cần khiêm tốn, tất cả mọi người đều thấy được, đây quả thật là biểu hiện của bậc Tông Sư!
Hoàng Hạo nhỏ giọng nói một câu, trong giọng nói mang theo sự tôn kính, lúc trước Hoàng Hạo cũng tôn kính, nhưng trong đó có một chút là làm lấy lệ, hắn trước đó luôn có chút không phục, không hề giống như lúc này hoàn toàn khâm phục, hoàn toàn tôn kính.
Đây là lục ảnh hưởng của Tông Sư, cho dù là Hồng lão cũng không dám dùng mình đối lập chứ nói chi là Hoàng Hạo.
Hồng lão thở dài, lại nói:
-Lão Trần, ông không cần phủ nhận, rất lâu rồi chúng ta chưa từng có tông sư sinh ra!
Trần Vô Cực yên lặng nhìn bọn họ rồi lại lắc lắc đầu.
Ông cúi đầu nhìn chiếc vòng, trong lòng có chút mơ hồ, hay là, ông thật sự đã trở thành tông sư?
Điểm này không phải là không thể, khi tiến hành chạm khắc muốn tiến vào trạng thái thiên nhân hợp nhất khó hơn nhiều khi đánh Thái Cực Quyền, Thái Cực Quyền là lấy mình làm trung tâm tiến vào Thiên Nhân Hợp Nhất. Mà chạm ngọc thì phải dựa vào vật trên tay làm trung tâm rồi tiến vào trạng thái vong ngã.
Loại trạng thái này càng khó thực hiện hơn.
Trần Vô Cực còn nhớ rõ lần đầu tiên chạm khắc tiến trạng thái này là khi ông hơn 30 tuổi, cũng chính tác phẩm kia đã giúp ông trở thành đại sư, từ một chạm khắc sư bình thường trở thành đại sư chân chính.
Cũng ngay lúc đó, thời đại của Trần Vô Cực ông chính thức bắt đầu.
Lần thứ hai, là lúc ông hơn 50, tác phẩm đó được sự công nhận của tất cả người trong nghề, cũng từ lần đó, ông mới cùng Hồng lão và 2 người khác trở thành 4 vị đại sư hàng đầu.
Một lần xuất hiện 4 vị đại sư làm cho mọi người cho rằng chạm khắc đã tới thời kỳ huy hoàng của nó, tương lai nói không chừng còn có thể xuất hiện một vị tông sư.
Lúc đó có suy đoán như vậy, sự thật chứng minh, từ đó về sau giới chạm ngọc Trung Quốc ngày càng phát triển, càng ngày càng nhiều người gia nhận ngành này, mà địa vị của chạm khắc sư cũng dần dần được nâng cao.
Thế nhưng Tông Sư vẫn chưa xuất hiện.
-Tôi muốn nói ch lão Tống, lão Tề một tiếng để gọi bọn họ tới, lão Trần, ông hãy chuẩn bị sẵn sàng đi!
Hồng lão lại nói một câu, xuất hiện tông sư là một việc vô cùng quan trọng, cho dù là Hồng lão thì cũng không dám chậm trễ, ông cũng hiểu được Trần Vô Cực đã không còn cùng một tầng lớp vơi bọn ông nữa.
Tống lão và Tề lão ở Bắc Kinh, hai người cũng là chuyên gia đứng đầu, hiện giờ tất cả đều phong đao ở nhà, an hưởng tuổi già.
Trần Vô Cực sửng sốt, lập tức lắc đầu:
-Đừng nóng vội, chờ ngày mai khi làm hết mọi thứ rồi nói sau!
Trần Vô Cưc rất nghi hoặc, cứ không hiểu như vậy thì ông đã trở thành tông sư, chuyện này làm cho ông rất mơ hồ. Hơn nữa, trong lòng ông cũng không tán thành chuyện này, có lẽ ông siêu việt bản thân nhưng không thể nào trở thành Tông Sư được.
Hồng lão mỉm cười gật gật đầu, nói:
-Cũng tốt, dù sao chúng ta cũng cần thời gian chuẩn bị!
Trần Vô Cực không nói gì mà tiếp tục cầm lấy vòng tay, đây chỉ là một món bán thành phẩm, cho dù là có hiệu ủa thần kỳ đi nữa thì nó vẫn là vật chưa hoàn thiện.
Trạng thái Thiên Nhân hợp nhất không có khả năng sẽ xuất hiện nữa, có điều vóng tay này chỉ còn việc kết thúc nữa mà thôi, có loại trạng thái này hay không cũng không quan trọng.
Nữa giờ sau, vòng tay thành phẩm xuất hiện trước mặt mọi người.
Sau khi đánh bóng xong, vòng tay thành phẩm xuất hiện trước mặt mọi người, ánh huỳnh quang kia nhìn thật giống như những bong nước xanh biếc, nó làm cho mọi người nhịn không được muốn cầm nó lên nhìn.
Nhưng khi vương tay thì người ta lại cảm thấy do dự, nếu thật sự cầm lấy thì sẽ khinh nhờn nó, không ai nguyện ý khinh nhờn này vật xinh đẹp này cả.
-Lão Trần, ông còn không chịu thừa nhận sao, đây chẳng phải là biểu hiện của tông sư ư?
Nhìn vòng ngọc, trong mắt Hồng lão xuất hiện sự hâm mộ, loại tác phẩm này là thứ mà ông tha thiết mơ ước, nhưng ông căn bản là không thể nào hoàn thành.
Trần Vô Cực bất đắc dĩ gật đầu, nói:
-Đây dích thật là biểu hiện của tông sư, hơn nữa thứ này cũng là tác phẩm tiêu biểu của tông sư!
Cho dù là linh khí của cái vòng hay là con rồng đen thì chúng đều là biểu hiện của sự cao quý, hơn nữa chúng không thể nào bị phục chế được, đây là đặc điểm lớn nhất của Tông Sư.
Một vị Tông Sư không phải lúc nào cũng làm ra được loại tác phẩm này, Tông Sư cũng có tác phẩm bình thường, thí dụ như Lục Tử Cương, Tử Cương Ngọc cũng có không ít thứ chỉ thuộc hàng đại sư hàng đầu mà thôi.
Có điều một khi xuất hiện biểu hiện của Tông Sư thì người đó đã trở thành Tông Sư.
Ai cũng không thể phủ nhận được điều này.
Lúc này đã là 11 giờ tối, sau khi làm xong, Trần Vô Cực cuối cùng cũng đã lộ ra sự mỏi mệt, tình trạng thiên nhân hợp nhất rao hao phí tinh thần, hơn nữa còn là trong tình trạng chạm khắc thì sẽ càng tiêu hao nhiều hơn, cho dù thân thể của Trần Vô Cực có tốt hơn thì cũng không chịu nổi.
Lý Dương Diu Trần Vô Cực ra bên ngoài, cái vòng tay kia cũng tạm thời đặt ở chỗ Trần Vô Cực.
Ông hiện còn đang tự hỏi mình bước vào cảnh giới Tông Sư như thế nào, nếu có thể làm rõ, nói không chừng ông có thể làm ra thêm nhưng món mang biểu hiện Tông Sư.
Biểu hiện Tông Sư có thể nói chính là điều kiện tất yếu để hình thành thần khí, cho dù không phải thần khí thì cũng khôn kém bao nhiêu.
Trở lại phòng ngủ, tốc độ tim đập của Lý Dương mới phục hồi lại bình thường, Vương Giai Giai đang ngủ, Lý Dương đi vào nhà vệ sinh kiểm tra thân thể của mình.
Chuyện hôm nay đã làm hắn vô cùng hoảng sợ.
Hắn chưa bao giờ biết công năng này của sợi tơ đen.
Lúc này Lý Dương cảm giác rất rõ chiếc vòng tay đang ở đâu, hơn nữa còn cảm giác được chiếc vòng tay đang được người khác vuốt ve.
Năng lực đặc thù mở ra hình ảnh lập thể xuất hiện, sợi tơ đen lại xuất hiện, trong mười ngón tay của hắn đều tràn đầy sợi tơ đen.
Mười sợi tơ đen này rõ ràng là mỏng hơn lúc trước một chút, nhưng so với tình trạng thiếu một đoạn lớn vừa rối thì tốt hơn nhiều vì có sợi tơ đen ở cánh tay bổ sung, với tình trạng này thì đến ngày mai sẽ trở lại như cũ.
Yên lặng khống chế sợi tơ đen, Lý Dương khống chế nó tập turng lại một ngón tay, lần này tụ tập ở ngón tay cái.
Từ từ đầu ngón tay cái xuất hiện một lớp màu đen, những sợi tơ đen đã được Lý Dương thành công khống chế ra ngoài cơ thể, cùng lúc đó, ánh mắt Lý Dương gắt gao nhìn ngón tay cái, trong hình ảnh lập thể rõ ràng có thể nhìn thấy nhưng bằng mắt thường thì không thể nào thấy được.
"Hô!"
Thở ra một hơi, sợi tơ đen nhanh chóng rút vào cơ thể.
Lý Dương cuối cùng cũng có kết luận sợi tơ đen có thể rút ra ngoài cơ thể, nhưng cho dù ra ngoài thì cũng chỉ có Lý Dưng dùng năng lực đặc thù mới có thể thấy được, mắt thường không thể nào trông thấy nó.
Đây cũng chứng minh ví sao khi đi kiểm tra sức khỏe không hề phát hiện được sợi tơ đen này, hiện tại trên thế giới không có thứ gì có thể phát hiện sự khác biệt trong cơ thể của Lý Dương.
Không có ai phát hiện thì rất tốt, như vậy hắn càng an tâm về bí mật của mình, đây là bí mật lớn nhất của hắn cũng là bí mật mà hắn không muốn chia sẽ cho bất cứ ai.
Thở dài một hơi, đôi mày Lý Dương lại nhíu, lúc này hắn đang nhớ tới con rồng đen trong chiếc vòng tay.
Người khác không biết, nhưng hắn biết rất rõ Trần Vô Cực sỡ dĩ làm được như thế hoàn toàn là do sợi tơ đen thần bí trong cơ thể hắn
Nghĩ đến đây, Lý Dương đột nhiên có một ý tưởng.
Nếu sợi tơ đen có thể tạo thành biểu hiện của Tông Sư vậy chẳng phải là hắn có thể tạo thành số lượng lớn tác phẩm Tông Sư, thậm chí là số lượng lớn Thần Khí?
Khi nghĩ tới đây tim Lý Dương không nhịn được đập nhanh hơn.
Cố gắng ổn định lại, Lý Dương lấy dây chuyền mình vẫn đeo ra, một lần nữa mở hình ảnh lập thể, khống chế sợi tơ đen tràn ra ngoài cơ thể.
Một lát sau, sợi tơ đen lại xuất hiện ở đầu ngón tay.
Lý Dương ngừng thở, từ từ đem mặt dây chuyền chạm vào ngón tay, dưới hình ảnh lập thể Lý Dương thấy rõ hai thứ này chạm vào nhau.
Lý Dương trừng lớn đôi mắt.
Sợi tơ đen vẫn như cũ, Ngọc Quan Âm cũng vậy, hai thứ đặt cùng nhau giống như là Ngọc Quan Âm bị một lớp khói đen bao phủ, hai thứ chẵng hề có ảnh hưởng gì với nhau.
Không có xuất hiện hắc long, mà sợi tơ cũng không có nhập vào Ngọc Quan Âm, thậm chí không có biến háo gì.
Điều này làm cho Lý Dương có chút uể oải, suy nghĩ một chút hắn liền ra ngoài.
Hắn đang hoài nghi tình huống này có phải là có liên quan tới chất liệu hay không, chiếc vòng tay làm bằng Thủy Tinh Chủng, vừa lúc bên ngoài hắn cũng có 2 khối ngọc bài bằng Thủy Tinh Chủng, lúc này vì giải quyết sự tò mò nên hắn cũng bất chấp không suy nghĩ nhiều.
Hắn quyết định dùng Long Thạch Chủng để thí nghiệm.
Ngọc Bài có một khối đang nằm trên tay Vương Giai Giai, một khối khác thì nằm ở ngăn kéo đầu giồng, Lý Dương nhẹ nhàng lấy ngọc bài ra rồi một lần nữa trở vào phòng vệ sinh.
Nắm ngọc bài, tâm trạng Lý Dương một lần nữa có chút kích động.
Một phút sau, Lý Dương thất vọng nhìn khối ngọc bài, trong hình ảnh lập thể, khối ngọc bài không khác gì Ngọc Quan Âmchúng đều không có cộng hưởng với sợi tơ đen, càng không nói tới chuyện sơi tơ đen xâm nhập vào trong.
Không phải nguyên liệu, đôi mày của Lý Dương lại nhíu.
Thứ hắn có thể nghĩ tới chỉ còn 1, đó chính là Thiên Nhân hợp nhất.
Trong quá trình chế tác, Trần Vô Cực đã tiến vào trạng thái Thiên Nhân Hợp nhất, nói không chừng loại trạng thái thần kỳ này chính là nguyên nhân.
Thiên nhân hợp nhất, Lý Dương cũng từng trỉa qua nên hắn cũng có thể nếm thử một lần.
Mở hình ảnh lập thể, Lý Dương nắm khối ngọc bài rồi yên lặng nhớ tới cảm giác khi mình tiến vào Thiên Nhân Hợp nhất, hắn có thể đi vào trạng thái này hoàn toàn là do nặng lực đặc thù hỗ trợ.
Khoảng nữa giờ sau, Lý Dương mới thất vọng lắc đầu.
Hắn có thể tiến vào cảm giác này nhưng không thể hoàn toàn quên chính mình, chỉ khi trong lòn hắn chỉ còn đồ ngọc thì mới được, mà hiện tại hắn hoàn toàn chưa đạt tới cảnh giới này cho nên thí nghiệm có thể nói là hoàn toàn thất bại.