[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 506 :  Phỉ Thúy song long (1)




Cuối cùng người hối hận nhất vẫn là cô gái bỏ chạy kia.

Cô vốn là một thực tập sinh vừa học vừa làm, một việc làm ăn cô cũng chưa làm xong, nếu như lần này cô có thể nắm bắt được việc làm ăn này thì không những đạt được công việc chính thức mà còn có được phần trăm nữa.

Nếu cuối cùng Lý Dương mua ngôi nhà trị giá 160 triệu thì hoa hồng của công ít nhất cũng là 46 triệu, đây không phải là một con số nhỏ đâu.

-Lý tiên sinh, vừa rồi ngài muốn xem phòng, không biết là ngài xem trúng căn nhà nào?

Thường thịnh rất tự nhiên mời Lý Dương ngồi xuống, hơn nữa còn tự mình ngồi trước mặt hắn, Thường Thịnh là người làm ăn nên thái độ của hắn chuyển biến giỏi hơn Lý Dương nhiều.

-Chúng tôi nhìn trúng một ngôi nhà cổ điển, nghe nói là do chủ nhà di dân nên để lại, định đến xem thử không ngờ lại xảy ra chuyện này

Lý Dương cười khẽ lắc lắc đầu, hiện giờ chỉ sợ không có nhân viên nào dám tới gần hắn nữa.

-Biệt thự cổ điển, tôi hiểu rồi, ngài chờ một chút

Thường Thịnh mỉm cười đứng lên, hắn để cho Thường Phong tiếp, chính mình thì đi tìm hiểu tình hình cụ thể. Sau khi biết được Lý Dương chọn trúng chính là căn nhà 160 triệu thì hắn không nói hai lời liền lấy chìa khóa rồi đích thân mang Lý Dương đi xem nhà.

Sau khi lấy chìa khóa, Thường Thịnh và Lý Dương cùng nhau rời khỏi đại sảnh, người quản lí kia cũng đi theo vì Thường Thịnh không biết vị trí cụ thể của ngôi nhà này.

Chờ bọn họ rời khỏi, đại sảnh lại một lần nữa vang lên tiếng xì xào to nhỏ

Chuyện vừa rồi có thể nói là chuyện mà cả đời bọn họ không thể quên được, ai cũng không ngờ là cuối cùng lại có kết quả như vậy, lúc này bọn họ đã hiểu sâu sắc câu nói ‘người thì không chỉ nhìn tướng mạo’.

Một ít người còn vui sướng nhìn cô gái bán hàng, hiện tại khách đã cùng ông chủ lớn đi xem nhà, căn bản không có khả năng tìm cô, vụ làm ăn này cuối cùng cũng rơi vào tay cô.

-Thường tổng, ngôi biệt thự này vốn là của chủ tịch công ty Khang Danh Lý Diệu, Lý chủ tịch năm nay đã di dân, việc làm ăn cũng từ từ chuyển ra nước ngoài nên mới bàn căn biệt thự này, cuối tuần trước ủy thác cho chúng ta, tới nay đã có 3 người xem ngôi nhà này

Người quản lí ở trên xe cẩn thận giới thiệu cho Thường Thịnh, Lý Dương và Vương Giai Giai đều ngồi trên chiếc Hồng Kỳ chứ không ngồi trên chiếc xe này.

Thường Thịnh trầm mặt một hồi rồi đột nhiên hỏi:

-Căn nhà này có giá quy định là bao nhiêu?

-Nó có giá 150 triệu, nếu thành giao thì chúng ta có 13% hoa hồng

Người quản lí vội vàng nói một câu, nói xong hắn suy nghĩ một chút rồi bổ sung:

-Căn nhà này Lý chủ tịch mua một năm trước với giá 52 triệu, trang hoàng xong thì có giá 60 triệu.

-Tôi biết rồi, cậu nhớ kỹ, căn nhà này có giá quy định là 120 triệu, một hồi trực tiếp báo giá này, thứ khác không cần nói tới

Thường Thịnh gật đầu rồi nói, người quản lý có chút sững sốt, vội vàng nói:

-Thường tổng, 120 triệu, cho dù là không có hoa hồng thì chúng ta cũng lỗ hơn nghìn vạn

-Lỗ tiền là chuyện của tôi, cậu chỉ cần làm theo lời tôi nói là được.

Thường Thịnh trừng mắt nhìn hắn một cái, người quản lí rụt đầu lại rồi không nói gì nữa, xem ra người thanh niên này rất có lai lịch, ngay cả ông chủ lớn cũng phải chịu thiệt để kết giao, một nghìn vạn a, không ngờ lại dùng số tiền này chỉ để kết giao.

Ngôi nhà mà Lý Dương nhìn trúng cách trung tâm nhà đất không xa, nó nằm ở dưới chân núi Ngọc Tuyền Sơn, cahc1 nhà Vương Giai Giai không tới 10 km

Hai chiếc xe trực tiếp chạy tới cửa biệt thự, nơi này có có một con đường đủ rộng cho hai chiếc xe chạy thẳng vào bên trong.

Trước cửa là một cánh cửa hiện đại, năng lực chống trộm rất tốt, máy camera theo dõi có thể nhìn thấy mọi vật trong phạm vi 50 thước.

Ngoại trừ máy theo dõi, nhân viên bảo an trong này làm việc rất có trách nhiệm, mỗi mười lăm phút sẽ có bảo an đi tuần tra xung quanh, mỗi ngày có nhân viên vệ sinh tới quét dọn, cam đoan hoàn cảnh thoải mái.

Điểm này làm cho Lý Dương rất vừa lòng, đồ tốt của hắn có không ít, đặt ở chỗ này cũng tốt.

Nhìn một số cây cổ thụ xung quanh biệt thư, Vương Giai Giai cũng vừa lòng gật gật đầu, hoàn cảnh biệt thự này rất tốt, cô rất vừa lòng với nó.

-Lý tiên sinh, tôi nghe nói chủ nhân biệt thự này cũng là một người ham mê đồ cổ nên lúc trang trí nhà có kèm theo không ít nhân tố cổ xưa, mấy thứ này khi đi chủ nhân ngôi nhà cũng không có mang theo, chúng ta vào xem một chút đi

Thường Thịnh cười cười rồi đi tới chỗ Lý Dương, người quản lí thì chạy đi mở cửa, kỳ thật mấy thứ mà Thường Thịnh vừa nói là do người quản lí ở trên xe nói cho hắn biết.

-Tốt

Lý Dương có chút động lòng, căn nhà này khẳng định đã trang trí qua, với những người khác mà nói thì cũng không tốt vì mỗi người đều có phong cách trang trí của riêng mình, rất nhiều người mua nhà xong liền trang trí lại theo cách của mình.

Có điều Lý Dương thì không có kiên kị nhiều, nếu như căn nhà này có trang trí phù hợp với hắn thì hắn chỉ trang trí lại một cách đơn giản là được, đặc biệt là hai ngày nữa cha mẹ hắn sẽ đến đây, trang trí tốt cũng tiện hơn.

-Lý tiên sinh, mời ngài.

Thường Thịnh khom người mời Lý Dương đi vào, Lý Dương cũng không khách khí, Vương Giai Giai kéo cánh tay hắn, hai người cùng nhau đi vào bên trong.

Kiến trúc của biệt thự mang những nét đặc sắc của Giang Tây vào thế kỉ 19, nó không giống với ngôi nhà cổ ở Bắc Kinh, biệt thự có 3 tầng, cánh cửa bên ngoài được sơn màu đỏ rất sáng.

Sau khi đi vào thì thấy ngay phòng khách, từ cửa tới phòng khách khoảng 30 thước, hai bên có đủ loại hoa cỏ, nhìn giống như là một vườn hoa thu nhỏ vậy.

Bên ngoài vườn hoa là một bể bơi, bên cạnh đó có một nơi dùng để nghỉ ngơi thư giãn, ở nơi này đủ rộng để tô chức một buổi tiệc ngoài trời.

Lý Dương trực tiếp đi theo Thường Thịnh vào phòng khách, phòng khách quả nhiên trang hoàng theo phong cách cổ, chỗ ngồi trong phòng khách và nơi cả Hà lão ở Minh Dương có chút giống nhau, dồ hiện đại torng này rất ít, nó mang lại cho người xem một cảm giác rất cổ kính.

Bên cạnh là một cái ghế sô pha bằng gỗ lim, bộ ghế này là hàng mỹ nghệ hiện đại, có điều vật liệu thì rất tốt, tính ra thì giá nó cũng hơn 10 vạn, người chủ nhân trước khi đi cũng không mang theo những thứ này.

Trung ương phòng khách có một cái bàn bát quái, bên trên có đặt rất nhiều đồ sứ, Lý Dương nhìn kỹ, những thứ này đều là tác phẩm phỏng chế hiện đại rất không tồi, giá trị của chúng rất cao.

Đứng ở khu trống trải torng phòng khách, Lý Dương yên lặng gật gật đầu, trên mặt còn lộ ra một nụ cười vừa lòng.

Vương Giai Giai cẩn thận đánh giá 4 phía xung quanh, nơi này rất có thể là nơi cô phải ở lại một thời gian rất lâu, xem cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Với người không hiểu đồ cổ như Vương Giai Giai, hơi thở ấm áp của căn nhà này vẫn làm cô thấy rất thích, ít nhất thì ấn tượng của cô với nơi này rất là không tệ.

-Lý tiên sinh, phòng khách lầu 1 rất lớn, ngoại trừ phòng ăn và phòng bếp ra, phòng nghỉ đều nằm ở lầu 2, chúng ta có cần lên trên xem một chút hay không?

Thường Thịnh vẫn luôn chú ý tới sắc mặt của Lý Dương, thây Lý Dương tươi cười nên hắn cũng an tâm hơn không ít.

Từ sau khi ở Ruili về, Thường Thịnh vẫn luôn tìm cách thành lập quan hệ với Lý Dương và Hà Kiệt, đặc biệt là Lý Dương, Thường Thịnh càng coi trọng hắn hơn.

Dù sao thì Hà Kiệt là người của nhà nước, không có khả năng quá mức thân cận với hắn, mà Lý Dương thì không giống vậy, Lý Dương tính ra thì cũng là một thương nhân, hắn và Lý Dương có rất nhiều tiếng nói chung.

Có một điểm mấu chốt nữa là Lý Dương xuất thân rất bình thường, người như vậy càng dễ dàng tạo quan hệ. Hiện tại Bắc Kinh không có nhiều người biết thân phận của Lý Dương, nếu Thường Thịnh không nắm chắc thì sau này không chừng cơ hội làm quen này sẽ bị người khác cướp mất, đến lúc đó hắn sẽ không kịp hối hận.

Hôm nay thấy Lý Dương, đặc biệt là sau khi biết người xung đột với Triệu Bằng là Lý Dương, Thường Thịnh liền biết đây là một cơ hội rất tốt, mượn cơ hội này thành lập quan hệ với Lý Dương, tương lai cũng có thể tiến thêm một bước tăng cảm tình.

Thường Thịnh làm chuyện này giống như là chuyện của Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm lúc trước, không thể không nói loại từ từ tăng lên tình cảm này có hiệu quả rất tốt, cảm tình một khi thành lập thì tốt hơn nhiều việc giao dịch bằng tiền bạc

-Đây là phòng chính, lầu hai tổng cộng có hai thư phòng, tám phòng ngủ, hai phòng chứ đồ. Phòng chính có diện tích hơn 50 mét vuông, là căn phòng lớn nhất lầu hai, hơn nửa nó còn có đường thông qua phòng sách bên cạnh.

Tới lầu hai, người quản lí trực tiếp dẫn mọi người tới phóng sâu nhất bên trong.

Phòng chính có diện tích rất lớn, hơn nữa còn có cửa sổ sát đất, từ bên ngoài cửa sổ có thể thấy toàn bộ phong cảnh bên dưới.

Đứng trước cửa sổ, Vương Giai Giai lộ ra nụ cười tươi sáng, cảnh sắc bên ngoài quả thật không tệ, kiến trúc của căn biệt thự này không tính là nhiều, nhưng sân thì rất lớn, điểm nỳ làm cho cô rất thích.

Trong phòng chính nhìn một hồi, Lý Dương và Vương Giai Giai cùng nhau gật đầu rồi cùng quản lí đi tới phòng sách bên cạnh.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.