Kỳ thực cái hang này, Lý Dường từng thấy qua một lần, chỉ là lúc nào Lý Dương hoàn toàn không chú ý, hắn đang nghĩ đến, bảo tàng nếu chôn trong cái huyệt mộ, cái huyệt mộ đó nhất định rất lớn, chứ không thể là cái hang thỏ như thế này, chỗ này rất giống với cái hang thỏ rừng lúc nãy, dưới đất rậm rạm um tùm, hoàn toàn không đáng chú ý, nếu không phải chạy theo con thỏ này tới, hắn cũng không để ý tới vết tích bị người ta che lấp rõ ràng là rất lâu rồi, hơn nữa cái hang này dưới đất rất dài, nếu đào lên tất cả, chỗ này phải là một con đường hầm dưới lòng đất do người ta đào, phát hiện này làm cho Lý Dương cảm thấy có chút kỳ lạ, ở một nơi thế này, xuất hiện một cái hang động bị người ta che lấp, thể nào cũng có cảm giác có chút kỳ lạ quái dị, đây là khu rừng nguyên sinh không có một bóng người, tinh thần của Lý Dương lập tức phấn chấn lên, năng lực đặc biệt từ từ kéo dãn ra, nhìn sâu vào cái hang phía trước, cái hang dưới lòng đất này quả thật rất dài, khắp nơi đều là cửa hang thỏ, chỗ này vốn là do người lấp, tính chất và cấu tạo của đất tươi xốp, khi đào hang vô cùng dễ dàng, đi không tới một trăm thước, mắt của Lý Dương bỗng sáng lên, từ từ bắt đầu đi sâu vào dưới lòng đất, chỗ đi sâu vào không có bị che lấp, lộ ra một cái hang rất tối, cũng may dưới năng lực đặc biệt phát hiện ra một nơi hoàn toàn không người nào phát hiện ra, cái hang rất lớn, hình như là một cái sân nhỏ, quan trọng nhất là, ở giữa cái sân này, có một xây một cánh cửa đá và bức tường đá, dưới cánh cửa và bức tường đá, còn có một cái hang nhỏ càng sâu hơn, tim của Lý Dương dần đập nhanh hơn, ở phía trong cái hang càng sâu hơn này, hắn cuối cùng cũng tìm được đồ mà hắn muốn, trong này có một lăng mộ rất đẹp, Lý Dương đột nhiên dừng lại ở đó, Lưu Cương, Triệu Vĩnh cũng dừng lại theo hắn, đang nhìn hắn lo lắng, sắc mặt của Lý Dương lúc này rất không bình thường, lúc kinh ngạc, lúc vui mừng, mặc dù Lưu Cương vẫn luôn theo hắn, lúc này cũng có chút lo lắng.
-Anh Lý, anh sao vậy? Lưu Cương nhỏ tiếng hỏi, Sang Dala cũng nhìn Lý Dương rất quan tâm, Lý Dương không thể xảy ra bất cứ chuyện gì, hắn là hy vọng cho sự phồn vinh của gia tộc mình.
-Tôi không sao, hình như tôi tìm được một chút manh mối! Lý Dương chợt tỉnh lại, mạnh mẽ kìm chế sự kích động đó, xoay người đi lại, lần này hắn đi cũng không nhanh, còn ngồi chổm nữa thân, tỉ mỉ xem xét mặt đất, mấy người cũng hiếu kỳ chạy theo hắn, trông dáng vẻ Lý Dương rất chăm chỉ nghiêm túc, ai cũng không có làm phiền, tai điếc không ai biết, cái dáng vẻ của Lý Dương bây giờ hoàn toàn nghiêm trang, lo lắng của Lưu Cương lúc nãy cũng làm hắn tỉnh ra, biểu hiện quá trực tiếp, lúc đầu không thể giải thích được, không lâu, mấy người này vào tới cái hang thỏ, Lý Dương đang đứng ở trong này, lại nhìn sâu vào trong quan sát, trong lòng có một cảm xúc rất lớn, tin tức của Lục Minh là đúng, cũng là rất chính xác, chỉ là bảo tàng không ở trong Nhất Tuyết Thiên, mà chính là ở dưới lòng đất một trăm thước của Nhất Tuyến Thiên, cái nơi đó, chính là trên đường bọn họ đến, sau khi Lý Dương lúc nãy vừa mới tìm ra, chỉ là men theo xung quanh Nhất Tuyến Thiên mà tìm, Lý Dương suy tính một chút, lúc hắn tìm ra lúc nãy, vị trí chính thật là cách bảo tàng không tới mười thước, cũng có thể nói là, nếu lúc nãy hắn đi ra ngoài thêm mấy thước, thì có thể phát hiện ra chỗ của bảo tàng, hơn nữa cái hang động dưới lòng đất lúc nãy, đã xuất hiện trong năng lực đặc biệt của Lý Dương, đáng tiếc bị người ta che lấp lại, hơn nữa Lý Dương lại hoàn toàn chú ý đến cái lăng mộ lớn hoặc cái sơn động gì, thì đã bỏ qua rồi, nếu không phải một lòng bắt con thỏ này, e rằng không thể tìm ra bảo tàng này, nếu như vậy, chuyện này mới thật làm người ta đau lòng, đương nhiên, nếu Lý Dương vẫn luôn mở năng lực đặc biệt, trên đường trở về cũng có thể phát hiện được, chỉ là tính khả năng không lớn, không ai muốn trực tiếp đi vào xem thế giới trong đó, đặc biệt những động vật ở dưới đất đó rất nhỏ lại sống thành đàn, dưới hình ảnh lập thể cũng làm toàn thân người ta tê liệt, bất luận nói thế nào, vận may vẫn luôn theo Lý Dương, hắn tìm được đồ mà hắn muốn, quan trọng nhất trước mắt chính là, phải đào ra cái hang rất dài này, chỗ này, có chút cổ quái, Lý Dương ngồi xổm xuống một chút, hốt một chút đất ở chỗ này, từ dấu vết che lấp cho thấy đã rất lâu rồi, cỏ cây ở chỗ này giống như rừng rậm, hoàn toàn không thể nhìn ra cái gì, nếu không phải là như vậy, khi vừa mới bắt đầu chỗ này đã bị Lý Dương phát hiện ra, cổ quái? Lưu Cương và Triệu Vĩnh cũng ngồi xổm theo, Triệu Vĩnh cũng hốt một chút đất trên mặt, rồi lắc đầu, y hoàn toàn không nhận ra chỗ này có gì cổ quái
-Đúng, mọi người đào chỗ này ra xem xem, tôi nghi mặt dưới có chuyện! Lý Dương gật đầu, đứng dậy nói lớn, Sang Dala không hỏi gì, liền bảo mấy chiến sĩ bên cạnh đào chỗ này ra, lần vào núi lần này của bọn họ, mang theo tất cả dụng cụ, Lý Dương đang đứng ở đó, tâm tình có chút kích động, tìm được rồi, cuối cùng tìm được rồi, hắn lúc này thậm chí muốn từ phía trên của bảo tàng trực tiếp đào thẳng xuống, nhưng cuối cùng bị hắn phủ quyết, chỗ cất dầu của bảo tàng rất sâu, hơn năm mươi thước, hơn nữa dưới đất có lớp đá, không có dàn khoan cỡ lớn không thể đào được, từ bên này đào sâu là sâu thêm một chút, nhưng mặt trong là đất, không có lớp đá, chỉ cần dùng lực, đào sẽ không thành vấn đề, con đường này bị người ta che lấp rất lâu, nhưng những con thỏ rừng vẫn luôn ở đó, lớp đất dày nhưng rất tươi xốp, nhìn thấy thì rất dài, nhưng đào rất nhanh, còn cái hang dưới đất này là ai lấp thì không ai biết, trước mắt tin tức mà Lý Dương nắm được, biết nơi này, ngoại trừ Lục Minh ra, phải là hoàng đế Đại Lý mới biết, hoàng đế Đại Lý không muốn người khác biết chỗ của mình, mới phong tử con đường dẫn, hai khả năng này đều có, ngoại trừ cái này ra, còn có rất nhiều chuyện làm Lý Dương không lý giải được và cũng không hiểu rõ được, Đoạn Trí Tường hoàng đế Đại Lý, là làm sao đào được con đường dẫn dưới lòng đất to lớn thế này, đây không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được, đặc biệt là người cổ đại, lại là ở trong rừng, đối với lịch sử Đại Lý Lý Dương biết chút ít, hoàng đế Đại Lý không nguyên cứu như hoàng đế Trung Nguyên, một nơi dưới lòng đất có nước có gió .
Nhưng mộ của hoàng đế bọn họ cũng không qua loa như vậy, nhìn thế nào cũng không đặt ở chỗ này, những nguyên nhân này, Lý Dương tạm thời không rõ, chỉ có thể đợi sau này tìm được, những cái này có thể tìm ra không, cũng chưa chắc biết được, nhưng những cái này mà nói đối với Lý Dương cũng không quan trọng, tìm được món đồ mà hắn muốn tìm, đây mới là then chốt, mấy vệ sĩ cùng đào, rất nhanh, bọn họ cảm giác không giống, đất của cái hang này là sau này che dấu, lớp đất rất cứng, nhưng không giống đất xung quanh chút nào, hơn nữa càng đào càng tươi xốp, dần dần, cả Sang Dala cũng phát hiện ra điều này, sau hai tiếng, các chiến sĩ đã đào ra một các cửa cao bằng một người, càng đi sâu vào, lớp đất càng cứng, mà xung quanh rõ ràng có những chất đất cứng hơn so với chỗ đất này, tất cả mọi người cũng đều biết rõ, chỗ này là từng bị che lấp, trong đây là rừng nguyên sinh, sẽ không có người rảnh rỗi chạy tới đây để canh lấp hang, còn lấp cái hang như thế này, lúc này không cần Lý Dương giải thích, mọi người đều biết dưới chỗ này nhất định có cổ quái, phát hiện này, làm Sang Dala rất kinh ngạc, Lưu Cương và Triệu Vĩnh cũng nhìn Lý Dương sửng sốt, bọn họ càng biết nhiều hơn, cho nên bọn họ càng kinh ngạc hơn Sang Dala, nhìn dáng vẻ, là Lý Dương tìm đến chỗ này, nhưng rốt cuộc Lý Dương làm sao phát hiện ra chỗ này, chỉ là đi một chuyến, thì phát hiện rồi, cả Lưu Cương và Triệu Vĩnh đều có cảm giác nghi ngờ tại sao Lý Dương phát hiện ra chỗ này, Lý Dương chỉ là giải thích, không có nói nhiều, kỳ thực hắn cũng giải thích không rõ, nói nhiều càng làm mọi người nghĩ nhiều, để đơn giản nên không nên nói nhiều, nhất định mọi người sẽ nghi ngờ, nhưng vẫn không hoài nghi nhiều, vẫn trong phạm vi chấp nhận của Lý Dương, tìm được chỗ này, ai cũng rất vui, cho dù những chiến sĩ đó không biết tình hình cụ thể, các chiến sĩ thay phiên nhau đào, mãi cho đến tối, mới đào được một đoạn dài hơn năm thước, đất ở chỗ này cũng tơi xốp một chút, nên càng dễ đào, lúc tối, cuối cùng Lý Dương chủ động nói cho Sang Dala mục đích đến chỗ này, nhưng cũng không có nói quá rõ, chỉ nói đến đây tìm một bảo bối quan trọng, món bảo bối đó có thể nắm ở phía dưới cái hang đang đào, Lý Dương không nói rõ như vậy, không phải là không tin tưởng Sang Dala, chuyện này, nói quá rõ cũng không tốt, hơn nữa tin tức hắn có được cũng không rõ chi tiết, chỉ biết Tùy Hầu Châu và Lan Đình Tự có thể ở dưới, cái khác thì không biết, biết được Lý Dương là đến tìm bảo bối, Sang Dala chỉ cười cười, không có nói gì, kỳ thực hành động lúc bắt đầu của Lý Dương, đã làm y hoài nghi, chính miệng Lý Dương nói cho y biết, cũng để xò xét cách nghĩ của y, buổi tối nghỉ một đêm, ngày thứ hai tiếp tục đào, ngày thứ hai đào nhiều hơn, bắt đầu đào rộng ra, đồng thời đào sâu vào trong, mỗi ngày đào hơn hai mươi thước, đào sâu như vậy, Sang Dala cũng có chút bối rối, Lý Dương vốn muốn tìm người mang một số dụng cụ máy điện và máy phát điện đến, đất hang động này là tơi xốp một chút, nên nghĩ tới đây hắn lại thôi, người khác không biết cái hang động này sâu bao nhiêu, nói nhiều cũng không được gì, lãng phí chút thời gian, cũng không thể làm mọi người hoài nghi thêm gì, Lý Dương không nói, Sang Dala ngược lại chủ động mang theo máy móc đến, ý tưởng kịp đưa ra, tất nhiên Lý Dương sẽ không phản đối, ngày thứ ba từ bên ngoài mang đến máy phát điện và một số dụng cụ đào, tốc độ đào gia tăng cực nhanh, nhưng số lượng người bên cạnh bọn Lý Dương không thay đổi, cũng vẫn là những người này, những người cũng đủ rồi, ngày thứ sáu, Ngày thứ sáu, có sự giúp đỡ của dụng cụ, cuối cùng bọn họ cũng đào được cái hang uốn lượn dưới lòng đất, đi tới một chỗ hơi trống, chiếu cái đèn pha vào tất cả bên trong, mỗi người đều tỏ ra rất hưng phấn, mơ hồ nhiều ngày như vậy, rất nhiều người đều cho rằng không thể đào xong cái hang này, lớp đất che phủ cuối cùng cũng được đào ra.