[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1025 : Sự kết hợp của đại sư đỉnh cấp




Trác Lão và Phỉ Thúy Vương đều cười, Lý Dương thì có phần ngơ ngác.

Ý của hai người đó là muốn kết hợp lại để đổ thi với mình, đổ thạch tuy là không chú trọng đến nhân lực ít nhiều, nhưng hai đại sư cấp đỉnh liên kết lại với nhau không đơn giản chỉ là một thêm một.

Cái khác thì không nói chứ chuyện này mà truyền ra ngoài thì sẽ gây chấn động lắm đây.

Phỉ Thúy Vương và Trác Lão cũng đổ thạch thi với Lý Dương, chắc chắn bất cứ người nào ở Myanmar biết được tin này đều sẽ bị kích động vô cùng.

Trác Lão ở Myanmar tên tuổi cũng không thua kém gì Phỉ Thúy Vương ở trong nước.

Nói ông chính là Phỉ Thúy Vương của Myanmar cũng không hề khoa trương chút nào.

- Trác Lão, ông đừng đùa với cháu nữa!

Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu, vấn đề này là do Trác Lão khởi xướng, nhưng nghe có vẻ như là lời nói đùa vậy, Lý Dương không hề nghĩ là sẽ đổ thạch thi cùng với hai vị đại sư.

- Sao lại đùa chứ, hay là cậu coi thường hai vị bại tướng như chúng tôi?

Lý Dương hơi ngẩn người ra vội vàng giải thích:

- Không, tuyệt đối không có, Trác Lão ông quá lời rồi!

Trác Lão và Phỉ Thúy Vương bật cười vui vẻ, lần này đúng là Trác Lão nói đùa Lý Dương, vậy mà Lý Dương tưởng thật.

- Nếu không phải như thế thì quyết định vậy nhé!

Sau cơn bạo bệnh lần này, tính cách Trác Lão trở nên phóng khoáng hơn, hơn nữa sức khỏe ông hồi phục rất nhanh, thậm chí còn khỏe hơn lúc trước nữa.

Trác Lão cười lớn rồi kéo Phỉ Thúy Vương vào bên trong, Lý Dương lại quay lại nhìn cà độc dược, thôi đành vậy.

Cùng đổ thi với Phỉ Thúy Vương và Trác Lão, thực ra cũng là một niềm vinh hạnh, niềm vinh hạnh này cũng chỉ có Lý Dương mới có được, đây là hai vị đại sư cấp đỉnh, mà còn là đại sư thần thoại, người khác hoàn toàn không có tư cách này.

Một lúc thách đấu với hai người, chuyện này nếu đối với người khác e rằng nghĩ thôi cũng không dám.

Vừa có được niềm vinh hạnh nhưng Lý Dương cũng thấy hơi áp lực, khối nguyên thạch của Trác Lão hắn đã xem qua rồi, bên trong đúng là Phỉ Thúy cao cấp, cũng có nghĩa là Lý Dương phải tìm được Phỉ Thúy cao cấp tốt hơn mới có thể thắng, tuy nhiên Phỉ Thúy cao cấp không phải cầu là có được, cứ cho là hắn có năng lực đặc biệt cũng không nhất định có được may mắn đó.

Loại Phỉ Thúy này thực sự là rất hiếm, cho dù là ở giao dịch Myanmar, nơi mà nhiều nguyên thạch cấp cao hội tụ cũng chỉ có thể xuất hiện vài khối, mấy khối này đã bị mấy lần giao dịch trước lấy đi không ít.

Ngoài ra, Phỉ Thúy Vương cũng không phải là người dễ đối phó.

Phỉ Thúy Vương không có năng lực đặc biệt, nhưng kinh nghiệm phong phú của ông Lý Dương không thể sánh được, lần trước khi ở Côn Minh, nếu không phải là nhờ năng lực đặc biệt phát hiện ra khối Băng Phỉ kia thì hắn đã bị thua rồi.

Cùng đổ thi với hai người này thực sự Lý Dương phải chịu áp lực rất lớn.

Tiếc là hắn không thể phản đối được, bị Trác Lão chụp mũ, Lý Dương cảm thấy như không trâu bắt chó đi cày vậy.

Đương nhiên rồi, cách nghĩ này của hắn nếu người ta biết được chắc chắn sẽ bị không ít người chửi là không biết thỏa mãn.

Cùng đổ thạch với hai vị tiền bối này, nếu mấy chuyên gia đổ thạch khác có được cơ hội này thì có sứt đầu mẻ trán cũng dành về bằng được, cuộc thi đổ thạch như thế này bất kể là thắng hay bại đều trở nên nổi tiếng.

Trác Lão và Lý Dương định chuyện thi đổ thạch xong nhưng không nói rõ là khi nào cả.

Buổi trưa lúc ăn cơm, ông lại kể chuyện này cho tướng quân Thornton và Sang Dala nghe, hai người nghe xong đều sững người lại.

Họ cũng giống như Lý Dương, cứ tưởng là Trác Lão nói đùa.

Trác Lão và Phỉ Thúy Vương tuy là bạn tốt, nhưng từ trước đến giờ họ chưa từng liên kết lại để đổ thi với một người, nếu không phải hôm nay không phải là ngày nói dối thì hai người nhất định sẽ cho là Trác Lão lừa mình.

Đợi Phỉ Thúy Vương và cả Lý Dương đứng ra xác nhận xong, hai người mới dần dần tin.

Hai người ngoài kinh ngạc ra còn có sự vui mừng cuồng nhiệt nữa, hai người đều biết chuyện này mang đến cho họ những lợi ích gì.

Trận đấu này bất kể là Lý Dương thua hay thắng đều có một tiếng tăm rất lớn, hai đại sư cấp đỉnh cũng đấu với một người sẽ nâng vai trò của Lý Dương lên cao hơn, danh tiếng của Lý Dương càng cao thì gia tộc họ càng được lợi.

Bây giờ ai cũng biết, gia tộc họ có quan hệ tốt nhất với Lý Dương, trên một mức độ nhất định thì Lý Dương cũng là đại diện của gia tộc họ.

Danh tiếng của Lý Dương cao thì danh tiếng của gia tộc họ cũng cao.

Đừng có xem thường những danh tiếng này, nó sẽ giúp gia tộc họ phát triển dễ dàng hơn, làm cho những gia tộc khác thay đổi cách cư xử đối với họ, thậm chí còn chủ động dựa dẫm vào họ, cứ theo đà này thì gia tộc họ trở thành lớn mạnh nhất trong năm gia tộc cũng không phải là không thể.

Ngoài ra, họ cũng thu được lợi trực tiếp.

Đây là lần thi đổ, là một cuộc thi thật sự, nếu mấy người Trác Lão không phản đối thì có thể công khai tiến hành, nếu tổ chức tốt thì có thể kiếm được món lợi lớn.

Thông báo với Thornton xong, cuộc đấu giữa Trác Lão, Phỉ Thúy Vương với Lý Dương cũng coi như chính thức xác định.

Còn lại là cách thi đấu, yêu cầu là Trác Lão đưa ra, phương thức thi đấu họ nhường lại cho Lý Dương quyết định.

Cái này cũng làm cho Lý Dương nhẹ nhõm được một chút.

Để hắn quyết định phương thức thi đấu thì cũng đỡ được phần nào, nếu không Trác Lão mà đưa ra thời hạn đổ thạch thì hắn không thể nào chọn được nguyên thạch trong khi thời gian bị giới hạn được, như vậy thua là cái chắc.

Trong thời gian ngắn mà tìm ra được nguyên thạch còn tốt hơn cả Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục thì một người luôn gặp may như Lý Dương e rằng cũng không đủ tự tin.

Do dự một lúc lâu, Lý Dương mới đưa ra phương thức đánh ba thắng hai.

Mỗi người chọn ba khối nguyên thạch, chọn xong thứ tự rồi giải cùng một lúc, giá trị cao nhất thì sẽ thắng, phương thức này cũng giống như lần Lý Dương và Phỉ Thúy Vương thi đấu ở giao dịch Myanmar, nhưng điểm khác là, lần này Lý Dương phải thắng cả hai người mới được.

Nếu thắng Trác Lão nhưng lại thua Phỉ Thúy Vương thì cũng tính là hắn thua.

Đây chính là áp lực khi thi đấu với hai người cùng một lần, cho dù là Sang Dala người tin tưởng Lý Dương nhất, thì lần này cũng cảm thấy e ngại cho hắn.

Hai người này không phải là chuyên gia đổ thạch bình thường mà là đại sư đổ thạch đỉnh, cùng một lúc thi đấu với họ, e rằng cũng chỉ có Lý Dương dám đi làm chuyện ngông cuồng như vậy, nếu đổi thành hắn thì chỉ có áp lực này thôi cũng đủ để hắn nhận thua rồi.

Xác định phương thức thi đấu xong, còn lại là lựa chọn nguyên thạch.

Trác Lão đã có sẵn một khối rồi, ông chỉ chọn thêm hai khối nữa là được, còn Phỉ Thúy Vương và Lý Dương thì phải chọn ba khối nữa, địa điểm chọn nguyên thạch rất đơn giản, chính là thị trường nguyên thạch Ngõa Thành.

Thời gian chọn nguyên thạch cũng có giới hạn.

Thời gian là sáu ngày, Lý Dương đồng ý, trong một ngày hắn có thể nhìn hết được cả thị trường, ít nhất thì cũng có thêm một phần chắc chắn.

Hẹn xong tất cả mọi thứ Sang Dala liền mừng rỡ chạy ra ngoài.

Hắn phải đi chuẩn bị lôi đài thi đấu, đây là cơ hội để làm tăng danh vọng của gia tộc hắn, hắn không thể để lãng phí cơ hội này được.

Trác Lão, Phỉ Thúy Vương và Lý Dương đều không có ý kiến gì về việc bày lôi đài, tuy nhiên Phỉ Thúy Vương cũng yêu cầu là người xem không nên quá nhiều, tôt nhất là không vượt quá 300 người, người đông quá dễ gây hỗn loạn.

Trác Lão và Lý Dương cũng tán đồng với điều này, đặc biệt là Lý Dương, lại nghĩ đến đêm điên cuồng ở giao dịch Myanmar.

Lần đó nếu không phải là ban quản lý kịp thời chuẩn bị máy chiếu, thì biển người đã loạn lên hết rồi, đến hắn e rằng cũng bị xui theo.

Lần đó có đến trên nghìn người.

Hạn chế ba trăm người, San Dala liền đồng ý, người xem không cần quá nhiều, chỉ cần tạo ra được cái thế này là được rồi.

Có hạn chế số người có khi lại mang đến hiệu quả tốt hơn.

Hẹn ngày mai cùng đi chọn nguyện thạch xong, Lý Dương cùng Vương Giai Giai quay về phòng của mình.

Cùng thi với hai lão tiền bối, nếu nói Lý Dương không vui là nói dối, đây là cơ hội nghìn năm có một, nếu không phải làn này Trác Lão đột nhiên bệnh nặng rồi lại hồi phục trở lại, thì cơ hội này e rằng mãi mãi không bao giờ xuất hiện.

- Ông không sợ ép cây con lớn nhanh sao, tạo áp lực cho nó lớn quá?

Phỉ Thúy Vương vừa pha trà vừa nói, đầu vẫn không ngẩng lên.

- Không đâu, khả năng bẩm sinh của nó tôi nghĩ ông cũng biết, nếu nó có thể qua được thử thách này, cho dù tôi thực sự nhắm mắt cũng yên lòng!

Trác Lão ngồi đối diện với Phỉ Thúy Vương cười lắc đầu, giờ chỉ có hai người ở trong phòng của Phỉ Thúy Vương.

Cùng thi đổ thạch với Lý Dương không phải là Trác Lão nhất thời nghĩ ra mà ông đã bàn bạc trước với Phỉ Thúy Vương rồi.

Bệnh nặng lần này tuy là đã hồi phục nhưng Trác Lão vẫn có cảm giác có gì đó không hiện thực, cảm giác này rất đột nhiên, làm ông không biết vì sao.

Ông thậm chí còn thấy mình vốn nên chết nhưng vì một chuyện gì đó nên mới ở lại.

Lúc tỉnh lại, ông liền cảm nhận được sự tồn tại của Lý Dương, biết được Lý Dương đến Myanmar thăm mình nhanh như vậy, thực sự ông rất cảm động.

Sau khi nghe chuyện Băng Phỉ Thúy xong, làm Trác Lão lại có thêm một cách nghĩ khác.

Ông không biết là mình có bị bệnh lại hay không, cũng không biết là mình có vượt qua được hay không, tận dụng khoảng thời gian hữu hạn này mà giúp đỡ Lý Dương trưởng thành, Lý Dương hôm nay cũng không thua kém gì đại sư đỉnh cấp, chỉ dựa vào một mình ông hoặc một mình Phỉ Thúy Vương thì không thể gây áp lực lớn cho hắn được, chỉ có hai người hợp lại mới khống chế được hắn.

Vì vậy ông mới tìm Phỉ Thúy Vương để bàn bạc chuyện này.

Phỉ Thúy Vương cũng vậy, ông suy nghĩ một chút rồi đồng ý ý nghĩ ngông cuồng của Trác Lão.

- Ôi Tông Sư!

Phỉ Thúy Vương đưa ly trà sang cho Trác Lão, rồi ngẩng đầu than một câu.

Ông ngẩng đầu lên, mắt hình như đang nhìn cửa sổ, họ cũng giống như Lý Dương, đều là đại sư đỉnh cấp, nếu bước thêm một bước nữa thì sẽ trở thành Tông sư, nhưng chuyện đó đâu có dễ gì, làm Tông sư trong giới đổ thạch rất khó.

Lúc này ông lại nghĩ đến Trần Vô Cực, thực ra ông rất ngưỡng mộ Trần Vô Cực, những đại sư đỉnh cấp như ông không ai là không ngưỡng mộ Trần Vô Cực, nhiều năm qua, Trần Vô Cực là người duy nhất đạt đến trình độ đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.