[Dịch] Siêu Cấp Hệ Thống

Chương 62 : Trụ sở huấn luyện




Tinh anh quân huấn đã bắt đầu khai mạc, giống như thi đại học vậy, tất cả lễ tiết đều hình thành theo một quy trình vận chuyển cố định với tốc độ cao.

Ngoài tiêu chuẩn ra, chủ yếu là theo ba phương diện đức trí thể khảo sát, đối với đại học Thủy Mộc mà nói. Đức cùng trí có đôi khi căn bản là không tồn tại vấn đề gì hết, bởi vì có thể thi đậu Thủy Mộc, cũng đã chứng minh ngoài trí lực là vô cùng không tồi rồi, đại bộ phận đều là bị vướng ở điểm thể năng mà cuốn gói đi về.

Trước kia, nói đại khái, học sinh có thành tích tốt, mỗi ngày trừ học tập ra thì cũng là học tập, đám người này chân yếu tay mềm giống như mấy bé gái vậy. Tới lúc tuyển chọn tinh anh quân huấn, những người này thường đều khó có thể đạt tiêu chuẩn, ngay cả tư cách đi tham gia quân huấn cũng không có. Mặt khác, đề cử của lão sư trong trường cũng chiếm được một bộ phận rất là quan trọng.

Theo xu thế tinh anh quân huấn càng ngày càng được coi trọng, mọi người cũng đều bắt đầu từ từ rèn luyện thân thể của mình, có vài người, thậm chí từ lúc học trung học đã bắt đầu chuẩn bị. Chủ yếu là để cho mình có một thân thể đủ tư cách, đến lúc đó lúc tuyển lựa, có thể vượt qua. Đương nhiên, nếu như không thể tuyển, ít nhất bản thân rèn luyện, dù sao cũng không có chỗ nào xấu.

Lại nói tiếp, gặp phải khó khănm mà vẫn có thể kiên trì rèn luyện thân thể. Dù sao cũng rất ít, hàng năm số học sinh bởi vì thân thể không đạt tiêu chuẩn mà bị loại, cơ hồ chiếm lấy hơn một nửa số học sinh báo danh rồi.

Tuyển chọn bắt đầu rồi, vì vậy thao trường ngày thường không thấy bóng một ai. Bây giờ cả ngày đều trở nên náo nhiệt, tất cả mọi người đều tới rèn luyện vài ngày chuẩn bị kiểm tra thể năng. Dù sao, nước tới chân mới nhảy, không lụt thì cũng phải ngập mà thôi, ít nhiều gì cũng có chút hiệu quả, cùng lắm thì gia tăng một chút lòng tự tin cho mình.

Hệ khoa học thần kinh vốn chỉ có một chuyên ngành, mà chuyên ngành này cũng chỉ có một ban, nhân số cũng không nhiều, vài người mà thôi. Giáo sư Lý Trọng Văn coi trọng Hàn Phong như vậy, sớm đã đem hắn coi là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, đưa hắn vào danh sách đề cử, cũng không có gì kỳ quái.

Hàn Phong suy nghĩ một chút, cũng đưa ra quyết định.

Nếu Lý Trọng Văn đã nhìn trúng mình, thì cũng không cần phải cô phụ ý tốt của hắn. Dù sao quân huấn chung quy tiến hành ở trường học hay bộ đội, đều giống nhau thôi, không ảnh hưởng gì hắn hết. Mà cái này, cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu khiến cho hắn hạ quyết tâm.

Hàn Phong quyết định tham gia tinh anh quân huấn, là vì hắn nghe nói địa điểm quân huấn chính là trụ sở huấn luyện của quân khu Bắc Kinh. Mà trụ sở huấn luyện này, trùng hợp chính là trụ sở huấn luyện năm đó hắn thụ huấn.

Mới đó 20 năm thôi, đã là cảnh còn người mất.

Cuộc sống bây giờ của Hàn Phong cùng cuộc sống trước kia, cơ hồ không có bất cứ cái gì liên quan.

Những gì đáng giá để lưu luyến ở kiếp trước cũng không nhiều, cho nên sau khi Hàn Phong sống lại, cũng không có tận lực tìm lại bước chân năm xưa của mình. Thậm chí hắn còn có ý tránh né. Lần trước ngẫu nhiên nhớ tới Ngụy Kỳ, chủ yếu là bởi vì Ngụy Kỳ đối với tình huống của hắn căn bản hoàn toàn không biết gì cả.

Nhưng mà có một số việc, tận lực tránh đi, trong lòng nhưng lại càng thêm hoài niệm. Rất nhiều thứ cùng nhiều người trong kiếp trước, bây giờ vẫn thường xuyên di động rõ ràng trong đầu Hàn Phong.

Lúc này đây sau khi nghe được tên trụ sở huấn luyện, khiến cho hắn nhớ lại rất nhiều. Dù sao, Hàn Phong có thể nói là ở nơi nào hắn lớn lên, thì mỗi ngõ ngách khắp nơi, cũng đều ghi lại thân ảnh của hắn cùng các chiến hữu.

Những tên gia hỏa này, nếu như không giống như những gì mình hoài niệm lúc trước. Bây giờ hẳn là sống không tồi rồi."

Nghe nói Hàn Phong được chủ nhiệm hệ khoa học thần kinh đề cử vào danh sách, cả ba người khác trong phòng ngủ hâm mộ không thôi. Bọn họ đã có thể xác định, Hàn Phong tiến vào tinh anh quân huấn, là chuyện chắc chắn khỏi phải bàn rồi. Mặc dù còn có kiểm tra thể năng, nhưng cái tên biến thái Hàn Phong này mà còn phải sợ kiểm tra thể năng nữa sao?

"Nguyên lai mày đã sớm có kế hoạch a!" Lý Vượng nghĩ tới gì đó rồi gật đầu nói, "Sớm biết thế tao cũng tìm một môn chuyên nghiệp rồi. Ai, thật sự là khi núi không hổ, thì khỉ xưng vương a!"

"Nhảm~ lười như mày, cho dù tìm được một môn chuyên nghiệp, cũng đừng mơ nhận được đề cử." Hứa Lâm Hổ đả kích một cách vô tình.

"Lấy thực lực của Phong tử, muốn tham gia tinh anh quân huấn, đặt vào chỗ nào thì cũng vậy thôi." Sở Suất nói, "Hy vọng đến lúc đó, phòng ngủ 301 chúng ta đều có thể tham gia đầy đủ. Vượng tài, mày cũng cố gắng lên đi, đừng để đến lúc đó cả phòng ngủ, chỉ còn thừa lại một mình mày cô đơn tại chỗ này."

Lý Vượng trịnh trọng gật đầu: "Uhm, tao sẽ cố gắng, đi bộ đội quân huấn, ngẫm lại cảm giác được có chút nhiệt huyết sôi trào a!"

**************************

Phòng ngủ 301, Hứa Lâm Hổ, Sở Suất cùng Hàn Phong 3 người đang thu thập đồ đạc.

Hứa Lâm Hổ đem những thứ cần thiết thống nhất nhét vào trong ba lô, đồng thời nói: "Tiểu tử Vượng tài trốn đi đâu rồi."

Sở Suất thở dài: "Phòng ngủ chúng ta, chỉ có hắn là không trúng tuyển, hẳn là trong lòng hắn khó chịu lắm."

Kết quả tuyển chọn đã có, trừ Lý Vượng ra, 3 người khác trong phòng ngủ 301 đều trúng tuyển. Hôm nay đúng là ngày xuất phát, Lý Vượng đã sớm rời giường ra khỏi phòng rồi.

Hàn Phong: "Kỳ thật, tụi bây đem chuyện này coi trọng quá. Cái này bất quá chỉ là một hình thức thôi, chỉ cần bình thường mình chú ý bồi dưỡng năng lực bản thân, đi hay không có quan hệ gì cơ chứ!"

Đối với lời Hàn Phong nói, Sở Suất cùng Hứa Lâm Hổ hai người cũng không dám cẩu thừa nhận. Mặc dù Hàn Phong nói cũng không sai, nhưng trên thực tế, thông thường lại có hai nghĩa. Đạo lý này, so với thi đại học giống nhau vậy, tất cả mọi người đều muốn thi đậu đại học trọng điểm. Chỉ có thể nói, Hàn Phong là loại "khác người" Mà thôi.

Trầm mặc trong chốc lát, tất cả mọi người đều thu thập đồ đạc hoàn tất.

"Phong tử, sao mày đem ít đồ vậy?" Hứa Lâm Hổ thấy túi của Hàn Phong chỉ bằng một nửa túi của mình. Hơn nữa nhìn bộ dáng Hàn Phong đứng lên vô cùng thoải mái, bèn hỏi thử.

"Chúng ta là đi quân huấn, tụi mày tưởng là đi du lịch hả, đem một 7,8 cái, cũng không dùng tới. Tao dám khẳng định, cho dù bây giờ tụi mày mang theo, đến lúc đó khẳng định cũng không cho mang nó tiến vào quân doanh." Nhắc tới kinh nghiệm cuộc sống quân doanh, cũng không phải Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất có thể cùng Hàn Phong so sánh được.

Sở Suất suy nghĩ một chút, cảm giác được Hàn Phong nói rất có đạo lý. Vì vậy mở ba lô ra lần nữa, đem mấy thứ mình cho rằng không cần dùng tới, toàn bộ bỏ ra.

Hứa Lâm Hổ thấy thế, cũng không nhiều lời liền học theo, lập tức đem ba lô của mình giảm tải một nửa.

Cuối cùng, sau khi để lại vài chữ cho Lý Vượng, bọn họ ba người lưng đeo ba lô, đi tới chỗ tập hợp.

Có tư cách tham gia tinh anh trong tinh anh quân huấn, nam nữ đều nhau mỗi bên 30 người. Đây là những người tuyển chọn trong số mấy ngàn tân sinh, chất lượng tương đối cao.

Chờ một lát, 60 người này, đều cùng các học sinh của trường khác giống nhau tới quân khu Bắc Kinh, lên xe chuyên dụng, chạy tới trụ sở quân huấn.

Nam sinh Thủy Mộc hàng một, nữ sinh hàng hai, hai hàng tạo thành một đội. Đội trưởng cùng phó đội trưởng do trường học chỉ định thành viên trẻ tuổi đảm nhiệm. Mà hai đội trưởng, thì sẽ ở trong các học sinh mà tuyển lựa ra. Lần đầu, thì sẽ có một người phụ trách chủ yếu, do lão giáo sư có kinh nghiệm đảm nhiệm.

"Xem kìa, nhìn hai người mặc quân trang bên kia, chính là hai vị đội trưởng dẫn đầu lần này." Sở Suất chỉ vào chỗ không xa nhỏ giọng nói: "Hai người đều đang là nghiên cứu sinh."

Hứa Lâm Hổ nhìn thoáng qua, nói: "Cô gái kia, trông thật đẹp nha!"

Hàn Phong nghe thế quay lại, không khỏi có chút sửng sốt. Bởi vì, cô gái đội trưởng mặc quân trang kia, không ngờ chính là Dương Hi Văn tự xưng là vị hôn thê của Hàn Phong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.