[Dịch] Siêu Cấp Hệ Thống

Chương 39 : Võ học gia truyền.




Bây giờ, siêu cấp hệ thống trong đại não của Hàn Phong đã thăng cấp lên bản 1.5, trên cơ bản cùng người bình thường không giống nhau lắm, các chức năng như thính giác, khứu giác, thị giác thậm chí còn được tiến hành tăng mạnh, so với người thường còn muốn hơn một cái cấp bậc.

Nhưng mà Hàn Phong bây giờ chiều cao lại chỉ có 1m73. Hơn nữa thông qua chuyện lần trước, Hàn Phong ý thức được đã đến lúc mình cần phải tự thân tăng mạnh thực lực rồi. Ít nhất lúc đối mặt với hắc đạo hắn sẽ có thể nắm chắc đánh thắng được.

Hơn nữa tuyến sinh trưởng xương trong cơ thể hắn đã bắt đầu có dấu hiệu bế hợp(khép kín). Nếu không có kế hoạch tiến hành kích thích, chiều cao của hắn rất có khả năng sẽ dừng lại ở giai đoạn trước mắt này.

Cho nên Hàn Phong một lần nữa tự mình chỉ định ra một kế hoạch tập thể hình mới. Hơn nữa trong đoạn thời gian gần đây, tâm tư chủ yếu của hắn vốn đều đã tập trung trên cái kế hoạch tập thể hình này.

Hàn Phong rất rõ ràng ưu thế của mình, việc phát hiện đan lưu khiến cho hắn có thể đem tiềm năng lớn nhất của cơ thể mà kích thích ra. Đối với đan lưu, hắn cũng từng tự hỏi qua, loại xung mạch lưu thần kinh đặc thù này liệu có phải là nội lực theo như lời cổ nhân nói hay không?

Bất quá, Hàn Phong cũng không có thể xác định, dù sao nội lực là một loại hư vô gì đó. Dựa theo bên trong tư liệu lịch sử hoặc tiểu thuyết miêu tả, nội lực tựa hồ như một loại giống như là thủy lưu(nước chảy) hoặc khí lưu(khí chảy) gì đó, có thể phi thường cảm giác được nó lưu động trong cơ thể. Thậm chí có thể ngoại phát, tác dụng đến vật thể khác, ngay cả mắt thường cũng có thể thấy được. (ngoại phát: phát ra bên ngoài)

Rất hiển nhiên, đan lưu trong cơ thể Hàn Phong không có công năng này, hắn trước mắt cũng chỉ có thể thông qua động tác đặc thù nào đó làm nó sinh ra, cường độ rất yếu, bản chất của nó vẫn là một loại xung mạch thần kinh được tạo ra dựa theo hình thức biểu hiện.

Bất quá loại đan lưu này, đối với thân thể thật là có chỗ tốt đích xác rất lớn. Trải qua hai năm duy trì rèn luyện liên tục, các tế bào chết, cơ năng sinh lý bị suy thoái bây giờ đều đã khôi phục không sai biệt lắm rồi. Đan lưu quả đúng như cái tên của nó, có công hiệu của linh đan diệu dược.

Bây giờ, Hàn Phong đem bộ sách về phương diện tập thể dục thể hình nhét vào phạm vi đọc của mình. Bởi vì bộ sách về chủ đề này nằm ở tầng khác của thư viện, cho nên hắn gần đây cơ hồ rất ít nhìn thấy Lý San San.

Bởi vì chuyện lần trước ở vũ hội, Lý San San động thân ra giúp Hàn Phong nói chuyện. Sau đó bọn họ hai người cũng coi như là nhận thức nhau rồi. Tại thư viện ngẫu nhiên gặp cũng sẽ mỉm cười gật đầu, xem như đánh một cái bắt chuyện. Bất quá, bởi vì lực sát thương của nàng đối với Hàn Phong vô cùng lớn, cho nên lúc hai người tiếp xúc, cũng chỉ thoáng chút mà thôi.

Có vài lần, Lý San San cũng rất tự nhiên trước mặt chào hỏi Hàn Phong. Hơn nữa còn tiến thêm một bước trò chuyện vài câu, nhưng mà Hàn Phong lại chưa từng cấp cho nàng cơ hội nói câu thứ hai. Mỗi lần đều rất xấu hổ nhìn nàng cười cười, sau đó liền vội vã rời đi, động tác có chút thừ người ra, hơn nữa trên trán tựa hồ lại còn mơ hồ đổ mồ hôi.

Đối mặt với loại tình huống này, Lý San San có chút buồn bực, có vài lần hướng PaPa hỏi xem trên người của mình có chỗ nào khiến kẻ khác chán ghét hay không, khiến cho giáo sư Lý Trọng Văn phải thường xuyên lúng túng.

Đương nhiên, Hàn Phong cũng rất buồn bực, rõ ràng trong lòng rất muốn cùng Lý San San nói chuyện, nhưng mà một khi đối mặt nàng, vận chuyển của siêu cấp hệ thống lại bắt đầu giảm bớt. Loại tình huống này, thật giống như là đột nhiên vận hành một chương trình lớn cực kỳ hao tổn dung lượng, khiến cho CPU của hắn hiệu suất đạt tới trăm phần trăm. Nếu không đem hiệu suất giảm xuống, hệ thống sẽ hỏng mất.

Có thể là do tình cảm con người khống chế thật sự vô cùng phức tạp, Hàn Phong đến nay vẫn không có phương thức hữu hiệu giải quyết vấn đề này. Cho nên, đối mặt với loại tình huống này, Hàn Phong không thể làm gì khác hơn là tạm thời trốn tránh nó, tận lực tránh gặp mặt cùng Lý San San. Hàn Phong thừa nhận bản thân tựa hồ có chút thích Lý San San, nhưng mà loại cảm giác này cũng không phải rất mạnh. Hắn bây giờ còn không có tâm tư nói chuyện tư tình nhi nữ, hết thảy đều lấy siêu cấp hệ thống của mình làm trọng.

Duyệt xong đại lượng sách tập thể dục, thể hình, võ thuật, Hàn Phong tổng kết lại động tác của mình, rồi lại gia tăng không ít động tác. Động tác này phạm vi bao dung rất rộng, có chiêu thức võ thuật Trung Quốc, cũng có động tác Yoga Ấn Độ. Thậm chí lại còn tham khảo động tác cúng tế của bộ lạc vùng Phi Châu. Các bộ động tác này đều có một đặc điểm chung, đó chính là đều có thể sinh ra đan lưu có cường độ không kém.

Sau đó, Hàn Phong không đi thư viện nữa, mà đổi lại thành thao trường, chỗ khu tập thể dục. Thế nhưng trong mắt các bạn ngủ cùng phòng, hắn tựa hồ đột nhiên bị cái gì đó kích thích nghiêm trọng, bỗng dưng bắt đầu nổi giận đi ngược đãi thân thể của mình.

Hôm nay, sau khi Hàn Phong tập thể hình xong trở lại kí túc xá, nhưng lại chứng kiến ba người bọn họ sắc mặt phi thường nghiêm túc ngồi ở một chỗ chờ hắn, tựa hồ xảy ra đại sự gì đó.

Hàn Phong hỏi: "Có việc gì thế?"

Hứa Lâm Hổ đầu tiên mở miệng: "Phong tử, trong nhà có phải xảy ra chuyện gì hay không? Nếu có khó khăn gì, cứ nói thẳng, đừng khách khí với huynh đệ, nếu có thể giúp được, bọn này khẳng định giúp!"

Hàn Phong lắc đầu: "Cám ơn, nhưng nhà tao tốt lắm."

Lý Vượng nói tiếp: "Phong tử, mày phải cố gắng trân trọng thân thể của mình chứ, thất tình có gì đâu mà đáng sợ, chẳng phải người xưa thường bảo: Thiên Nhai Hà Xử Vô Phương Thảo……" (Thiên nhai hà xử vô phương thảo: Xa xăm nơi nào mà không có cỏ)

"……Ặc, tao thất tình hồi nào." Hàn Phong không nói gì.

Sở Suất vuốt cằm, tròng mắt linh hoạt chuyển qua chuyển lại, sau đó nói: "Mặc dù hành vi của thiên tài cũng rất khó khiến cho người ta có thể giải thích, nhưng mà tao vẫn muốn hỏi một câu: Phong tử, mày không phải thật sự phát điên rồi chứ? Hay là, mày đang tu luyện võ công bí tịch?"

Bạn cùng phòng đối với mình quan tâm, khiến Hàn Phong có chút cảm động nhỏ.

Nhìn vẻ mặt bọn họ ân cần nhìn mình, Hàn Phong trong lòng vừa động, nói: "Đừng nói anh em tao không nói, kỳ thật là tao đang luyện một loại công phu gia truyền, đối với cường thân kiện thể rất có trợ giúp, mà cũng có thể giảm béo, gia tăng chiều cao. Tụi mày nếu cảm thấy hứng thú, hay là theo tao luyện luôn đi."

"Thật ư?" Hai tròng mắt ba người đột nhiên phát sáng lên.

Một câu nói này của Hàn Phong, khơi dậy hứng thú của ba người.

Hứa Lâm Hổ là một người điên cuồng vận động, thích đánh bóng rổ, đối với võ thuật cũng phi thường cảm thấy hứng thú.

Lý Vượng vóc người có chút ục ịch, chiều cao vẫn là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng hắn, ăn "n" Thuốc đặc trị rồi mà vẫn chưa từng thấy hiệu quả.

Sở Suất từ nhỏ thân thể nhiều bệnh, có được một thân khí lực cường kiện chính là giấc mộng của hắn.

Võ học gia truyền? Từ này mê người cỡ nào chứ!!

Hàn Phong mỉm cười gật đầu.

Tính cách của Hàn Phong, bọn họ cũng biết, nói chuyện độ tin cậy cũng phi thường cao, tuyệt không đem chuyện như vậy ra đùa.

Bọn họ không chút do dự, tất cả đồng thanh nói: "Tốt, bọn này tin mày!"

Hàn Phong cười nói: "Tao trước đó chưa nói hết. Một khi bắt đầu rồi, là tuyệt đối không cho phép rút lui, nếu không……" Nụ cười trên mặt của hắn, nhìn thế nào cũng cảm giác được mang theo điểm tà khí.

Lý Vượng rụt cổ hỏi: "Nếu không thì như thế nào?"

"Nếu không, lúc ở thao trường, phải cởi hết đồ chạy ba vòng!"

Bọn họ thất kinh: "Bà mẹ mày, chơi ác vậy!"

"Có học hay không, tùy theo tụi mày, bây giờ bọn mày quyết định kĩ đi. Tao nói trước rồi đó, tụi bây cũng biết, tao luôn luôn nói chuyện giữ lời."

Ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi xem một chút, cuối cùng đều cắn răng đồng ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.