Chụp cộng hưởng từ, tức là kỹ thuật cộng hưởng, tiếng anh gọi là MRI. Nguyên tắc cơ bản dùng là lực từ trường mạnh tác dụng vào, vận hành khí quan bên trong hạt nguyên tử hidro. Sau khi trải qua tính toán cùng xử lý, có được ảnh chụp kiểm tra của các bộ vị. Các bộ vị này có thể là đại não, cột sống, trái tim, bàng quang…… Còn nữa, MRI có thể lấy được ảnh chụp lập thể của đại não cùng sống tủy. So với kiểm tra CT truyền thống còn triệt để hơn một tầng, sẽ không thiếu bất kì bộ vị nào.
Hàn Phong đến phòng thay đồ mặc cái bộ "quần liền áo" vô. Cúi đầu nhìn mình một chút, tựa hồ vô cùng tức cười, bộ "quần liền áo" tạo hình không tệ, nhưng mất tự nhiên nhất chính là nhan sắc của nó. Tại sao nhất định phải là màu đỏ nhỉ?
Từ Phong thay đồ đi ra, Liễu Nguyệt Sương sau khi thấy trong mắt tràn đầu ý cười. Khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì cố nín cười mà đỏ bừng lên.
Hàn Phong nhìn nàng khổ sở, nhún nhún vai, nói: "Muốn cười thì cười đi. Đừng có nhịn, coi chừng mắc nghẹn đó."
Liễu Nguyệt Sương nghe vậy, lần này cười đến run rẩy cả người. Cuối cùng dứt khoát ôm bụng "thống khổ" ngồi chồm hổm xuống mặt đất.
Nhẫn nại của MiMi y tá chịu đựng hiển nhiên so với Liễu Nguyệt Sương còn mạnh hơn. Trừ khuôn mặt mỉm cười ra, những cái khác đều hoàn hảo, dù sao mặc như vậy nàng cũng thường xuyên gặp. Chỉ bất quá là lần đầu thấy một cậu nhóc đẹp trai tức giận vì chụp cộng hưởng từ mà thôi. Nàng tiếp tục hướng dẫn Hàn Phong các mục cần chú ý: "Em trước giờ có bắn qua tia X hoặc kiểm tra CT chưa?"
Bởi vì Hàn Phong trước kia cũng đã làm qua cộng hưởng từ. Biết nếu đã làm kiểm tra này, là phải có báo cáo kiểm tra, hắn liền trả lời: "Không có làm, nhưng trước kia em đã từng chụp cộng hưởng từ, đã biết các hạng mục cần lưu ý. Trong cơ thể không thể có kim loại. Lúc lên nằm không được cử động, ngay cả động tác ho khan cùng nuốt nước miếng cũng đều không được đúng không? Cái đó không thành vấn đề."
Mimi y tá thấy Hàn Phong quen thuộc như vậy, cũng không nói thêm nữa.
Thiết bị ở bệnh viện này so với chỗ trước kia của Hàn Phong tốt hơn rất nhiều. Dù sao cũng là bệnh viện thủ đô, hiển nhiên không bình thường. Hàn Phong nằm vào ống kiểm tra. Đỉnh đầu gắn lồng tử hình mũ giáp, có chút tạp âm, nhưng sau đó liền chuyển thành tiếng nhạc êm diệu.
Lúc làm MRI, muốn một người không lộn xộn, điểm ấy thì có thể dễ dàng làm được. Nhưng mà muốn cho hắn không ho khan, không làm động tác nuốt nước miếng. Điểm ấy phỏng chừng khó khăn có chút lớn. Bất quá đối với Hàn Phong mà nói, cái này căn bản không tồn tại khó khăn gì. Hắn vừa mới nằm lên trên đó, liền trực tiếp đem chức năng liên quan đến cái này khóa lại. Bây giờ dù ngươi có cầm kim đâm hắn, hắn cũng đều không có bất cứ phản ứng gì.
Thời gian đại khái khoảng nửa tiếng, Hàn Phong khá là nhàm chán, đành bắt tay biên soạn lại chương trình khống chế tay lần nữa. Bất quá lần này là hắn chỉ đem cái trước đó biên soạn lại thôi. Chức năng vẫn chỉ có thể khống chế bốn ngón tay. Toàn bộ chức năng khác, hắn nghĩ có lẽ để lúc sau biên lại.
Do lần trước đã biên soạn qua, lần này làm lại, quả thực là quen việc dễ làm. Dù sao có rất nhiều chức năng giả lập có thể trọng dụng. Cho nên Hàn Phong viết rất lẹ. Lúc MRI hoàn thành, thì hắn cũng đã biên soạn xong "chương trình bốn ngón".
Đẩy mũ giáp trên đầu lên, Hàn Phong bắt đầu mở chức năng đã khóa. Sau đó dùng tay chống ngồi xuống, giơ hai tay lên, làm mấy động tác ưỡn ngực. Sau đó thử chức năng mấy đốt ngón tay. Tốt lắm, rất linh hoạt.
Bước ra khỏi phòng, Hàn Phong không thấy được Liễu Nguyệt Sương. Mà bên ngoài mặt khác lại nhiều hơn hai người. Hiển nhiên là đang chờ làm MRI. Đó là một đôi vợ chồng, ôm một cậu bé, cậu nhóc giờ phút này đang ngủ, trên người mặc bộ quần áo hơi mỏng. Nhìn bộ dáng này của cậu bé, Hàn Phong biết, cậu nhóc khẳng định là bị rót thuốc mê, cái này hẳn là để tránh cho cu cậu loạn động đó mà, đây là thủ tục cần thiết.
Làm xong MRI, lúc ấy đương nhiên có thể thấy kết quả. Bất quá muốn lấy được báo cáo văn bản của bệnh viện, thì lại phải đợi một hai ngày. Đó là vì để bác sĩ tiến hành chú giải, nhờ đó mà phán đoán nguyên nhân bệnh.
Đương nhiên, Hàn Phong là không quan tâm cái này, tra đến đâu thì tra, dù sao cũng đâu phải như vậy?
Thay quần áo xong, đi tới bên ngoài, Hàn Phong thấy Liễu Nguyệt Sương đang ngồi ở hàng ghế dài ngoài hành lang. Giờ phút này nàng một tay dựa vào một tay, mắt lim dim ngủ. Ngay cả Hàn Phong ra tới cũng không có phát hiện, xem ra nàng hôm nay khá mệt mỏi.
"Tiểu Sương tử, tiểu Sương tử......" Hàn Phong nhẹ nhàng kêu.
"Ư...?" Liễu Nguyệt Sương mở hai mắt ra, thấy Hàn Phong liền nói, "Ngươi làm xong rồi hả?"
"Ừ, làm xong rồi." Hàn Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai nàng, "Đừng ngủ ở chỗ này, vào phòng bệnh chốc lát đi, ngoài này lạnh lắm, coi chừng bị cảm."
"Không có việc gì, ta chỉ là đợi chút.... Á? Tay ngươi, tay ngươi khỏi rồi à?!" Liễu Nguyệt Sương trừng lớn con mắt, kinh ngạc chỉ vào tay phải Hàn Phong.
"Haha, ta không phải đã nói rồi sao, tay của ta không có việc gì. Ngươi xem, bây giờ không phải tốt lắm sao?" Hàn Phong làm mấy động tác, biểu hiện sự linh hoạt của hai tay, "Uhm, ngày mai khai giảng rồi. Ta xem xuất viện là vừa rồi đó."
"Không được." Liễu Nguyệt Sương lập tức từ chối nói, "Bác sĩ nói, còn phải ở lại quan sát vài ngày. Tình huống của ngươi khi tốt khi xấu, nếu phát sinh chuyện như vầy nữa thì làm sao bây giờ?........"
Liễu Nguyệt Sương chết sống cũng không đồng ý cho Hàn Phong xuất viện như vậy. Hàn Phong cũng đành phải vậy thôi, dù sao bây giờ thủ tục nhập viện đã làm, tiền cũng đã giao, thôi cứ ở vài ngày vậy.
Lúc tối, Liễu Nguyệt Sương đã quay về trường học. Mà Hàn Phong sau khi ăn cơm tối xong, trở về phòng bệnh của mình, bắt đầu cân nhắc viết lại trình khống chế tay.
Bây giờ Hàn Phong nghĩ không ra nhất chính là "Siêu Cấp Hệ Thống" tại sao lại phát sinh hiện tượng chết máy. Dựa theo thiết kế của hắn, căn bản là không có khả năng tồn tại. Hơn nữa điều này cũng không cho phép tồn tại, cũng giống như hệ thống chủ yếu khống chế tàu con thoi, căn bản là không cho phép phạm sai lầm, một khi phạm sai lầm, đó chính là vết thương trí mạng.
Siêu cấp hệ thống của Hàn Phong cũng giống vậy, lần này chết máy cũng may là hắn vận khí tốt, đang ở trong phòng mình. Nếu như là lúc đi trên đường cái, hoặc là thân đang ở trong tình huống nguy hiểm. Một khi phát sinh loại tình huống này, rất có khả năng cái mạng già của mình phải tống đi rồi.
Hàn Phong nhớ tới, trước khi mình chết máy, là lúc thấy rãnh ngực mê người của Liễu Nguyệt Sương. Còn có cảm giác thân thể hai người cọ xát truyền tới, khiến hắn theo bản năng sinh ra phản ứng sinh lý…… Sau đó hắn liền chết máy.
Hắn trước sau suy nghĩ mấy lần, tựa hồ chỉ có chuyện đó là đáng nghi. Tựa hồ như dưới trạng thái đó, "Siêu Cấp Hệ Thống" chịu không nổi các tín hiệu số liệu truyền tới trong đại não mà hỏng mất.
Mà trên thực tế, Hàn Phong đích xác không có kinh nghiệm xử lý tín hiệu này. Cho nên siêu cấp hệ thống của hắn cũng không biết xử lý, tiến hành hưởng ứng như thế nào loại tình huống đó. Muốn biết rõ ràng cụ thể hàm nghĩa của tín hiệu thần kinh này, Hàn Phong phải làm thế nào để mỗi ngày không ngừng tiến vào trạng thái này mới được, nhưng mà loại trạng thái này há có thể nói vào là vào được?
"Nói như như vậy chẳng phải là, mình tạm thời phải tránh tình huống này sao?"
Hàn Phong có chút bất đắc dĩ, bất quá cũng không có biện pháp, chỉ đành tạm thời đem vấn đề này gác lại. Hắn bây giờ cũng chỉ có thể tận lực tránh đụng tới tình huống đó, hắn tin tưởng mình sẽ có được năng lực tự khống chế. Dù sao sống vài chục năm, ngay cả một người phụ nữ trong cuộc sống hắn cũng không có, đành vậy thôi.
Đem vấn đề chết máy vứt sang một bên, Hàn Phong bắt đầu tự hỏi tại sao chương trình khống chế tay không có tác dụng.
* * * * * * * * *
Lúc hết giờ làm, y tá tiểu Tiễn đem tư liệu MRI trong ngày của bệnh viện sửa sang lại một chút. Sau đó gởi cho chủ nhiệm Mã Ân. Cùng lúc đó, nàng đem một ít ảnh chụp không đủ chất lượng loại trừ. Vì trong quá trình, rất có khả năng có người không dựa theo lời bác sĩ, lộn xộn lúc làm MRI.
Tiểu Tiễn làm công việc này đã lâu rồi, đối với ảnh chụp MRI của bệnh nhân cũng tương đối quen thuộc. Làm việc này tài năng cũng là có thừa, bất quá nàng bây giờ lại đụng phải một cái nan đề - - Nàng phát hiện một nhóm ảnh chụp kỳ quái. Hơn nữa nàng không thể xác nhận ảnh chụp rốt cuộc có phải thiếu chất lượng hay không. Nàng nhìn tên bệnh nhân một chút.
"Hàn Phong?" Tiểu Tiễn trong đầu xuất hiện hình ảnh một người khá đẹp trai. Đối với người này, ấn tượng của nàng dường như khắc sâu, lúc ấy còn cố tình lưu ý tên cùng tư liệu của hắn một chút.
Từ lúc chụp cho đến những tấm ảnh chụp này. Lúc Hàn Phong làm MRI, cũng không có bất kì động tác gì. Thậm chí ngay cả hô hấp cũng phi thường vững vàng. Nhưng mà hình ảnh não chụp cộng hưởng từ của hắn lại hết sức kì quái. So với người thường khác nhau rất lớn, trên ảnh chụp khu vực màu đỏ biểu hiện là khu vực hoạt động của đại não. Trên vùng này diện tích của mọi người cũng không kém là bao nhiêu, hơn nữa đều tập trung tại một vùng rất nhỏ. Nhưng mà đại não Hàn Phong lại biểu hiện khác, tại mặt bên của đại não, cũng xuất hiện một khu vực màu đỏ.
"Cái này làm sao có thể?" Y tá tiểu Tiễn mặc dù không phải bác sĩ, nhưng đối với cơ bản thường thức nàng cũng biết. Nhìn ảnh chụp não cộng hưởng từ nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ vẫn chưa từng gặp qua tình huống như bây giờ.
Tiểu Tiễn không thể xác định ảnh chụp này có đủ tiêu chuẩn hay không. Do dự hồi lâu, nàng dứt khoát đem ảnh chụp của Hàn Phong chuyển thẳng cho chủ nhiệm Mã Ân. Sau đó trực tiếp đi tới văn phòng của chủ nhiệm,đem hoài nghi của mình nói ra. Đây là ước định phương thức xử sự giữa nàng cùng chủ nhiệm Mã Ân. Bởi vì Mã Ân là từ Mỹ du học về, hắn cổ vũ tiểu Tiễn nếu như đụng phải chỗ nào không biết, cứ việc trực tiếp hỏi hắn, không cần khách khí.
"Hàn Phong?" Mã Ân cũng hiện lên hình ảnh cậu nhóc không chịu làm MRI, "Ảnh chụp này nhìn qua tựa hồ cũng không có vấn đề gì. Ngươi để Trầm Bán Sơn thử đi kiểm tra thiết bị xem có xảy ra vấn đề gì không."
Trầm Bán Sơn là nhân viên kỹ thuật toàn chức của bệnh viện, toàn quyền phụ trách tất cả thiết bị cùng tu sửa, kể cả vấn đề về phương diện inte.
Nhưng là Trầm Bán Sơn đem cái máy trị giá vài trăm vạn USD kiểm tra toàn diện vài lần, cũng không phát hiện vấn đề gì. Thuận tiền nhìn ảnh chụp MRI của Hàn Phong một chút, hắn lầu bầu một câu: "Có cái gì đó kỳ quái đâu, chỉ là não vực khai phát của hắn trình độ so với những người khác lớn hơn thôi."
______________________________________
CT Scanner: Chụp cắt lớp điện toán hay CT Scanner là phương pháp khảo sát hình ảnh kỹ thuật cao, CT Scanner dùng phương pháp điện toán xử lý dữ liệu thu được từ hệ thống cảm biến bộ phận ghi nhận tia X còn lại sau khi đi qua phần cơ thể khảo sát để dựng hình. Hình ảnh CT Scanner gần giống hình ảnh giải phẫu, có độ ly giải và tương phản cao.
CT là từ viết tắt của thuật ngữ Computed Tomography. Tomography là phương pháp chụp ảnh cắt lớp; Computed Tomography mang ý nghĩa là chụp cắt lớp với sự hỗ trợ của máy tính. Đây là phương pháp tạo ảnh dựa vào tính chất hấp thụ tia X của vật chất. Cùng với các phương pháp tạo ảnh khác như siêu âm, chụp cộng hưởng từ (MRI), chụp cắt lớp vi tính CT giúp cho ta “nhìn thấy” các cơ quan bên trong của con người mà không phải thực hiện phẫu thuật.
Chụp cắt lớp điện toán là kỹ thuật được Godfrey Hounsfield, một nhà khoa học người Anh sáng tạo năm 1972 và nhận giải Nobel Y học năm 1979. Lúc này ông vừa tròn 60 tuổi. Ðây là một kỹ thuật X-quang đặc biệt cho phép nghiên cứu trên những hình ảnh cắt lớp các phần mô khác nhau của một cơ thể sống nhờ một dụng cụ đặc biệt gọi là scanner (thuật ngữ chính thức được Hounsfield dùng năm 1980).
CT được ứng dụng rất rộng rãi trong chẩn đoán lâm sàng cũng như trong sinh thiết. CT được dùng để chẩn đoán các phần cứng của cơ thể bị tổn thương như: sọ não, cột sống, xương … Trong tất cả các phương pháp chẩn đoán hình ảnh hiện nay thì CT cho hình ảnh về các phần cứng của cơ thể rõ nhất. CT còn được dùng để chẩn đoán ung thư, giúp phát hiện sớm khối u. Chụp CT có tiêm cản quang có thể giúp cho bác sĩ đánh giá sự phát triển và sự di căn của khối u. Các bệnh về tim mạch như tắc nghẽn mạch máu, các dị tật của tim…có thể được phát hiện bởi CT. CT được dùng trong nha khoa, nhi khoa, nhãn khoa hay để thực hiện nội soi ảo dùng kỹ thuật tạo ảnh 3D với sự hỗ trợ của máy tính. Ngoài ra, CT còn dùng để trợ giúp sinh thiết như sinh thiết tuyến tiền liệt, sinh thiết ung thư vú, sinh thiết cổ tử cung…
Một ưu điểm lớn nhất của CT là cho phép khảo sát các phần xương có cấu trúc tinh tế. Phương pháp chụp cộng hưởng từ - MRI (maic resonance imaging) không tỏ ra hữu hiệu trong trường hợp này. Hình ảnh CT cho chất lượng rất tốt. Vì vậy, hiện nay người ta kết hợp CT với phương pháp PET (dùng để tạo ảnh chức năng) để tạo ra máy quét CT/PET vừa cho hình ảnh giải phẫu vừa khảo sát được chức năng của các cơ quan.