[Dịch] Sát Vương (Áo Bỉ Đảo

Chương 565 : Hóa thành hình người.




Thị nữ người cá thấy Đường Tiêu không chịu ăn những món ăn này, vì vậy lại đi ra ngoài một chuyến. Lúc quay trở về có mang theo một ít cải biến trắng, rong biển, và một số hải ngư, tôm biển sơ cấp được chế biến thành đồ ăn. Đường Tiêu lúc này mới có thể ăn hết bữa tối.

Buổi tối, thị nữ người cá sau khi giúp Đường Tiêu tắm rửa xong thì hắn leo lên chiếc giường đá thiếp đi. Còn thị nữ người cá thì cùng nằm dưới phiến đá mà ngủ.

Đường Tiêu nửa đêm tỉnh lại, nương nhờ ánh sáng của một ít biển tinh trên vách tường để nhìn gương mặt xinh đẹp của thị nữ người cá. Bên trong bộ quần áo rong biển của nàng là một bộ ngực đầy đặn, toàn bộ phần thân dưới là cái đuôi cá thì lại bắt đầu cân nhắc lại việc mình nghĩ tới lúc sáng.

Không nghĩ tới thị nữ vẫn không có ngủ say. Không biết có phải hay không cảm thấy Đường Tiêu có động tĩnh, cho nên có chút mở to mắt nhìn, kết quả phát hiện ánh mắt Đường Tiêu đang nhìn chằm chằm vào bộ ngực đầy đặn của nàng thì hai má liền đỏ ửng.

Thân là thị nữ người cá, bị Đông Hải Long Vương đưa cho người khác, trở thành vật sở hữu của họ. Thị nữ người cá đương nhiên rất hiểu điểm này. Nếu như có thể đi theo một chủ nhân tốt thì sau này có thể tránh khỏi kết cục trở thành cá chiên, cá hấp và cá viên. Rất hiển nhiên, người thanh niên này chính là một chủ nhân tốt.

Giờ phút này, thấy Đường Tiêu nhìn chằm chằm vào bộ ngực của nàng, thị nữ người cá cũng là người có đầu óc thông minh, cảm thấy đây chính là một thời cơ tốt để nịnh nọt. Tuy làm vậy có chút thẹn thùng, nhưng sau vài lần tự đánh giá, thị nữ người cá vẫn cảm thấy không muốn bỏ qua cơ hội này.

Thị nữ người cá nhẹ nhàng cởi bỏ bộ quần áo quấn quanh bằng rong biển. Cái vật che chắn trước ngực tùy ý trượt xuống, đem bộ ngực căng đầy hiện diện trước mặt Đường Tiêu.

Đường Tiêu xác thực đang nghĩ đến việc quan hệ với thị nữ người cá này. Mắt thấy cảnh tương mê hoặc trước mặt thì liền ngẩn người. Không thể không nói, bộ ngực này so với bộ ngực của con người thì càng hoàn mỹ hơn, rất dễ khiến đàn ông phải sục sôi khí tiết.

- Nô tài thân thể này thuộc về chủ nhân. Nếu chủ nhân ưa thích thì có thể tùy tiện làm bất cứ chuyện gì với nô tài.

Thị nữ người cá có chút thẹn thùng nói với Đường Tiêu.

- Cái này….không tốt lắm đâu.

Đường Tiêu nhìn chằm chằm vào bộ ngực no tròn của thị nữ người cá, rất giả dối mà nói một câu.

- Chủ nhân ghét bỏ nô tài sao?

Thị nữ người cá liền hoảng sợ kêu lên.

- Không phải!

Đường Tiêu an ủi thị nữ người cá. Sau khi do dự một chút, bàn tay liền sờ vào bộ ngực của cô gái, rồi lại lần lên ngay hạt đỉnh đỏ hồng. Kết quả là cái hạt đỉnh đỏ hồng đó lập tức có chút cứng lên.

- Có thoải mái không?

Đường Tiêu nhìn thấy phản ứng của thị nữ người cá, thấy cũng chẳng khác gì những cô gái loài người bình thường.

- Đúng vậy, chủ nhân!

Thị nữ người cá xấu hổ đỏ mặt trả lời Đường Tiêu.

Đường Tiêu tiếp tục sờ soạng xuống bụng, rồi lại xuống chút nữa. Nhưng khi đụng đến cái vẩy cá thì trên mặt liền lộ ra sự thất vọng.

- Nô tài tu vi không đủ nên chỉ có thể biến hóa đến trình độ này.

Thị nữ người cá nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Đường Tiêu thì vội vàng giải thích với hắn một câu.

- Các người biến hóa thành bộ dạng như vậy, thì sau này sẽ sinh sôi nảy nở như thế nào?

Đường Tiêu lại đem vấn đề mà mình suy nghĩ hỏi ra.

- Chúng tôi trước khi hoàn tất việc biến hóa cho đến khi thân thể thành thục, thì sẽ đem trứng cá của mình phóng vào trong nước biển. Sau đó sẽ có những con cá khác phái căn cứ vào trứng cá tìm được, và sẽ chủ động thụ tinh những trứng cá này.

Thị nữ người cá rất kỹ càng mà giài thích với Đường Tiêu.

- Ta là giống cá cái. Nói cách khác, giống cá đực trong nước sẽ ngửi thấy mùi trứng cá, sau đó sẽ tự mây mưa một mình? Vậy chẳng phải là quá chán sao?

Đường Tiêu nhịn không được cảm thán vài câu.

- Cái gì là tự mây mưa một mình?

Thị nữ người cá có chút khó hiểu hỏi Đường Tiêu một câu.

- Cái này….nàng muốn biết sao?

Đường Tiêu rất mập mờ mà nở nụ cười.

- Nô tài….muốn biết.

Thị nữ người cá từ trong ánh mắt tà ác của Đường Tiêu tựa hồ ý thức được điều gì.

- Nàng chưa từng nhìn qua thân thể bình thường của người đàn ông à?

Đường Tiêu rất muốn lập tức đem cái vật kia ra hù dọa Tiểu Nhân Ngư đáng thương, nhưng vẫn hàm súc nói một câu.

- Người cá nam của chúng tôi bình thường đều trần truồng, nhưng khác với loại người. Nô tài cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy.

Thị nữ người cá đối với vấn đề này tựa hồ như chẳng có gì thẹn thùng.

- Vậy cũng được. Bọn hắn không có cái kia, cho nên trần truồng cũng không sao cả.

Đường Tiêu nhẹ nhàng gật đầu.

- Cái gì…đàn ông loài người…. có cái gì khác với người cá nam tử như chúng tôi?

Thị nữ người cá rất hiếu kỳ mà hỏi ngược lại một câu.

- Chúng ta có hai cái đùi…

Đường Tiêu sau khi suy nghĩ một chút, lại lắc đầu:

- Không đúng….ba cái chân…

- Ba cái chân sao? Nô tài chỉ thấy có hai cái đùi thôi mà?

Thị nữ người cá có chút hâm mộ mà nhìn hai cái đùi của Đường Tiêu, đồng thời cũng cảm thấy khó hiểu khi Đường Tiêu nói đến hắn có ba cái chân.

- Tại đây còn có một cái chân.

Đường Tiêu rất tà ác, thuận lý thành chương mà cởi quần, đem cái chân thứ ba hướng thị nữ người cá phô bày ra.

- A….!

Thị nữ người cá lần đầu tiên nhìn thấy cái chân thứ ba của Đường Tiêu thì liền kinh hô một tiếng.

- Sợ không?

Đường Tiêu thấy biểu lộ của nữ người cá, cũng cảm thấy không kỳ quái. Cô gái loài người khi nhìn thấy cái vật này cũng không sai lắm khi có vẻ mặt này.

- Không sợ….không sợ! Nó….lớn lên thật kỳ quái.

Thị nữ người cá cẩn thận quan sát.

- Nàng chưa từng thấy qua nên đương nhiên cảm thấy kỳ quái rồi. Đây là thứ tốt. Chỉ đáng tiếc là…Phía dưới của nàng không có cái chỗ để tiếp nó. Nói cách khác…Hắc hắc…

Đường Tiêu lại nở nụ cười tà ác.

- Bằng không thì như thế nào?

Thị nữ người cá cảm giác Đường Tiêu rất hiền. Dưới sự trêu đùa của hắn, nàng cũng dần thả lỏng một chút.

- Bằng không thì nàng sẽ cảm nhận được cảm giác khoái hoạt nhất trong cuộc sống. Loại cảm giác này không cách nào nói rõ, chỉ có người nữ nào thể nghiệm qua mới biết.

Đường tiêu hướng thị nữ người cá giải thích một câu.

- Hy vọng tương lai sẽ có một ngày nô tài sẽ hoàn toàn hóa thành nhân hình.

Thị nữ người cá bị lời nói của Đường Tiêu làm cho hứng thú, trên mặt hiện ra sự ước mơ.

- Muốn hóa thành hình người, ta ngược lại sẽ có một biện pháp có thể giúp được nàng.

Đường Tiêu bắt đầu vô sĩ mà dụ dỗ nàng thị nữ người cá đáng thương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.