Lên trên lầu, lầu bốn lúc này đã không còn bao nhiêu người, vài người phục vụ đang quét tước vệ sinh. Hai đại lão Trương Dực Hoàng và Trần Vệ Quốc cũng đã sớm rời đi. Có thể tới nơi này, đã là rất nể mặt Tiếu lão rồi, không có khả năng ngồi từ đầu tới cuối. Thủ trưởng cao nhất của một quân khu, thực sự là bề bộn nhiều việc.
Một nhân viên phục vụ tiến lên, nói với ba người:
- Tiếu lão đang chờ các anh, mời đi theo tôi.
Nói xong trực tiếp dẫn ba người xuyên qua đại sảnh, đi tới trước một cánh cửa gỗ có phong cách cổ xưa.
- Mời vào!
Người phục vụ mở chốt cửa, bản thân lại vẫn đứng ngoài cửa.
Triệu Thiết Trụ trực tiếp đẩy cửa bước vào. Bên trong còn có vài người. Tiếu lão gia tử vẻ mặt tỉnh táo ngồi sau bàn làm việc, Tiếu Thiên Hổ đứng bên cạnh, sắc mặt cung kính. Ngoài ra, còn một nữ nhân đang cầm ấm trà, nhìn rất xinh đẹp, có lẽ là người châm trà cho lão gia tử.
Tiếu lão gia tử cười cười, nói với Triệu Thiết Trụ:
- Tiểu tiểu hữu, không nghĩ tới cậu lại quen biết Trần lão.
Triệu Thiết Trụ cũng không ngạc nhiên vì sao Tiếu lão gia tử lại biết quan hệ của mình và Trần Vệ Quốc. Vừa rồi khi lão gia tử mời mình đến phòng này, Trần Vệ Quốc phỏng chừng đã nói qua với lão gia tử, chỉ là không biết ông ta nói đến mức độ nào mà thôi.
- Tôi chỉ là bạn tốt của cháu ngoại của Trần tư lệnh mà thôi.
Triệu Thiết Trụ cẩn thận trả lời. Người trước mắt này chính là hắc đạo kiêu hùng, tung hoành ở thành phố FJ này vài chục năm, một đời nhân kiệt, khiến cho đệ nhất bang phái – Bang Tung Hoành không dám làm gì, không thể không cẩn thận.
- Ha ha ha…Là Lôi Tử à, uhm.
Tiếu lão cười nói tiếp:
- Nghe nói tiểu tử đó ra nước ngoài, cũng vừa trở về. Xem ra Triệu tiểu hữu cũng là một nhân tài.
- Lão gia tử quá khen!
- Nói một chút xem, cậu làm sao có được chiếc nhẫn này? Tôi rất ngạc nhiên.
Tiếu lão gia tử chào hỏi Triệu Thiết Trụ xong, lấy gói giấy trắng ra. Bên trong đúng là chiếc nhẫn trên người tên mập mà đêm đó Triệu Thiết Trụ giết.
- Lão gia tử thấy thế nào?
Triệu Thiết Trụ hỏi lại một câu.
Tiếu lão gia tử đột nhiên cười to một tiếng:
- Bất kể như thế nào, mối nhân tình này, Tiếu Mãnh ta nhận. Tiểu tử bên cạnh là Thiết Thủ phải không? Sau này nếu bang Thiết Thủ khuếch trương đến nội thành FJ, ta sẽ chào đón các cậu.
Thiết Thủ gật đầu, cũng không nói gì.
- Đa tạ lão gia tử. Tuy nhiên, một chút ưu ái như vậy, lão gia tử cảm thấy có thể đổi được cái mạng của tên mập đó sao?
Thần sắc Triệu Thiết Trụ có chút tính toán nhìn Tiếu lão gia tử.
- A? Triệu tiểu hữu còn có yêu cầu gì, cứ việc nói.
Tiếu lão gia tử có chút tò mò. Thân phận Triệu Thiết Trụ, Trần Vệ Quốc chỉ nói với lão một chút, chỉ là bạn bè tốt của Lôi Tử mà thôi. Cái khác, Trần Vệ Quốc không nói thêm. Trước mắt, lão coi trọng Triệu Thiết Trụ, cũng không phải vì việc đó. Chiếc nhẫn này là của thủ hạ mập phản bội. Hắn là nhân vật cấp cao của bang Bàn Long, biết rất nhiều bí ẩn trong bang. Cho nên, sau khi hắn làm phản, Bàn Long bang từng bỏ rất nhiều công sức tìm kiếm, nhưng lại không tìm được chút manh mối nào. Nghe người trẻ tuổi trước mặt này nói, dường như tên mập đã bị người ta đánh chết.
- Tiểu bối có một nghi vấn, vì sao vài năm nay Bàn Long bang để cho bang Tung Hoành tùy ý hoành hành tại thành phố FJ? Theo tiểu bối biết, thành phố FJ này trước kia chính là thiên hạ của Bàn Long bang.
Triệu Thiết Trụ hỏi vấn đề nghi vấn lâu nay trong lòng hắn. Bang Tung Hoành đúng là rất lớn, nhưng Bàn Long bang cũng không kém, dưới tình huống không phát sinh tranh chấp quy mô lớn, Bàn Long bang lại có thể để bang phái này leo lên vị trí Đệ nhất bang phái, thực là kỳ quái.
- Nguyên nhân chuyện này sao? Ta không tiện nói nhiều.
Tiếu lão gia tử trầm ngâm một chút nói:
- Có cơ hội, cậu đi hỏi Trần tư lệnh đi, về tràng rung chuyển mười lăm năm trước.
Ánh mắt Triệu Thiết Trụ biến đổi. Tràng rung chuyển mười lăm năm trước? Bản thân mình tại sao lại chưa từng nghe qua! Năm đó, hình như chính là năm cha mẹ mình bỏ đi.
- Vậy lão gia tử có nghĩ tới chuyện một ngày nào đó lấy lại ngai vàng đệ nhất?
Triệu Thiết Trụ áp chế nghi hoặc trong lòng, hỏi tiếp.
- A?
Tiếu lão gia tử có chút tò mò liếc mắt nhìn Triệu Thiết Trụ một cái, không biết hắn đặt chủ ý lên cái gì.
- Lão gia tử lo lắng Bạch Hổ kia?Cho nên vẫn không dám cùng bang Tung Hoành khai chiến toàn diện?
Trên mặt Triệu Thiết Trụ mang theo vẻ tự tin.
- Cậu cũng biết Bạch Hổ? Xem ra chiếc nhẫn này, cũng không phải người khác đưa cho cậu .
Tiếu lão gia tử gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Triệu Thiết Trụ có thêm một phần coi trọng.
- Cái tên Bạch Hổ, có ai lại không biết.
Triệu Thiết Trụ cười cười:
- Tôi có biện pháp làm cho Bàn Long bang có thể trở thành bang phái đệ nhất thành phố FJ, diệt trừ tận gốc bang Tung Hoành.
- Tiểu tử, tự tin là chuyện tốt, nhưng quá tự tin, lại chính là cuồng vọng a.
Tiếu Thiên Hổ ở bên cạnh khinh thường cười cười.
Triệu Thiết Trụ không nói lời nào, trực tiếp đặt giấy chứng nhận của mình lên bàn làm việc.
Tiếu lão gia tử vừa cầm lên xem, sắc mặt đại biến.
- Cậu…Cậu là người của Đội hành động đặc biệt của Cục Quốc an?
- Đúng vậy! Bây giờ lão gia tử đã có lòng tin chưa?
Triệu Thiết Trụ cười hỏi.
- Ai!
Tiếu lão gia tử lại đột nhiên thở dài:
- Cho dù cậu là người của Đội hành động đặc biệt của Cục Quốc an, chỉ cần cậu không phải mấy lão yêu quái kia, cậu không thể lại Bạch Hổ.
- Thật vậy sao? Tôi vẫn nghĩ Bàn Long bang chính là một con cự long ngủ say, không nghĩ tới, lại chỉ là một con cá chạch bị rút hết móng vuốt. Thôi vậy, coi như tôi chưa tới đây.
Triệu Thiết Trụ thất vọng lắc lắc đầu.
- Tiểu tử, mày nói cái gì?
Tiếu Thiên Hổ hét lớn một tiếng, khí thế trên người đột nhiên tăng lên, hiển nhiên là một cao thủ thực lực tầm cuối Long bảng.
- Thiên Hổ!
Tiếu lão gia tử quát khẽ một tiếng. Khí thế của Tiếu Thiên Hổ lập tức tiêu tán.
- Cậu còn trẻ, cậu không biết Bạch Hổ lợi hại thế nào. Ta nói, nếu cậu có biện pháp đối phó Bạch Hổ, Bàn Long bang ta nguyện giúp đỡ hết sức, chỉ là, cậu muốn có cái gì?
Ánh mắt Tiếu lão gia tử rực sáng.
- Tôi muốn Thiết Thủ bang trở thành Bàn Long bang thứ hai.
Triệu Thiết Trụ cười nói.
- Tốt!
Tiếu lão gia tử trực tiếp gật đầu:
- Chỉ cần cậu có thể diệt trừ Bạch Hổ, 5 biệt khu thành Tây, thành Bắc của thành phố FJ, ta cho Thiết Thủ bang của cậu.
- Ba!
Tiếu Thiên Hổ bên cạnh muốn chen lời, Tiếu lão gia tử vung tay lên, ý bảo im lặng.
- Tốt! Một lời đã định!
Triệu Thiết Trụ cười nói, đưa tay nhận lấy giấy chứng nhận từ tay nữ nhân châm trà kia, cho vào trong túi, ôm quyền với Tiếu lão gia tử:
- Tôi phải trở về chuẩn bị một chút.
- Được!
Sau khi Triệu Thiết Trụ rời khỏi văn phòng, Tiếu Thiên Hổ có chút khó hiểu nhìn cha mình, hỏi:
- Ba, Thành Tây, thành Bắc kia đều là khu vực màu mỡ, tại sao lại có thể dễ dàng giao đi như vậy?
- Hừ, tiểu oa nhi này, có thể giết chết tên phản đồ kia, hẳn là có thủ đoạn nhất định. Hơn nữa hắn là người của Đội hành động đặc biệt của cục Quốc an, lần này có thể khiến Bạch Hổ gánh chịu phiền toái nhất định, đến lúc đó chính là lúc Bàn Long bang chúng ta quật khởi. Đưa cho hắn? Ta nói đưa cho hắn lúc nào? Ha ha ha…
Tiếu lão gia tử nở nụ cười đắc ý. Tiểu Thiên Hổ khẽ giật mình.
- Thiết Trụ ca, lão đầu tử này cũng không phải là người nói suống đâu.
Trên xe trở về, Thiết Thủ nói.
- Hừ, Tiếu lão đầu tử cũng rất khôn khéo, nhưng vậy thì sao chứ?
Triệu Thiết Trụ châm thuốc hút:
- Thế giới ngầm FJ này, không phải của Tung Hoành bang, cũng không phải của Bàn Long bang, mà là của Thiết Thủ bang chúng ta. Hiện tại, ta cho lão nhân này một chút hi vọng, đến lúc đó chỉ cần bố trí thêm một chút, nhất định có thể làm cho hai bang này khai chiến đại quy mô. Đây chính là cơ hội phát triển của chúng ta.
Triệu Thiết Trụ nhìn ra ngoài cửa sổ, ở đây cho dù đêm đã khuya, đèn đuốc vẫn sáng trưng. Đêm FJ, về sau, chỉ có thể là của ta.