Vào đêm.
Đã mười một giờ.
Chim ngủ, người c ũng ngủ, trong sân ngoài sân đều yên tĩnh.
Trên cái giường đôi lớn, Đổng Học Bân nằm trong cái chăn đầy mùi thơm, nằm trên cái gối được làm bằng chiếu cỏ, từ từ nhắm hai mắt lại.
Có ngồi dậy không? Trương đại tỷ nói.
Không dậy. Đổng Học Bân bất động.
Trương Long Quyên cười nói: Chơi xấu phải không? Được! Đừng trách chị Trương cậu không khách khí?
Đổng Học Bân không cho là đúng, căn bản là không dự định đi, Ngài muốn khách khí không khách khí cũng được, tôi ngủ.
Trong bóng tối yên tĩnh một hồi, chỉ nghe Trương đại tỷ nói: Được, tên nhóc cậu không đi chị Trương đi, tôi đi phòng nhĩ ngủ là được.
Phòng nhĩ cũng là phòng bắc, Tứ Hợp viện phân ra một gian phòng bắc, bất quá bởi vì diện tích tương đối nhỏ, lại có mái hiên phòng tây che lại, ánh sáng cũng không đẹp như phòng chủ của phòng bắc, cho nên ngủ không quá thoải mái như phòng tây. Trương đại tỷ vừa dứt lời, giường gỗ liền vang lên tiếng kẹt kẹt, chăn từ từ bị kéo ra, tiếng dép cũng phát ra phía dưới, Trương đại tỷ thật sự xuống giường. Đổng Học Bân kinh ngạc, mở mắt ra nương ánh trăng nhìn thấy mông thịt và bóng lưng khêu gợi của Trương đại tỷ bị khăn tắm bao lấy gần trong gang tấc.
Một bước. . .
Hai bước. . .
Ba bước. . .
Trương Long Quyên hai chân tựa như vẫn không thoải mái, dáng vẻ khập khiễng chậm rãi đi ra ngoài cửa, vài giây trôi qua, cô ấy mới đi được ba bước.
Đổng Học Bân vừa nhìn liền nhẹ dạ, làm gì còn tức giận, cuống quít a một tiếng, gấp gáp ngồi dậy mặc quần cộc nhảy xuống, ngay cả giầy đều không kịp mang đỡ lấy Trương Long Quyên.Ngài làm gì vậy, nhìn kìa nhìn kìa, đều như vậy ngài còn đi cái gì, ngài ngã bây giờ, ài, tôi vừa rồi không phải là chỉ đùa một chút thôi sao, ngài còn coi là thật, mau trở lại mau trở lại, tôi sai rồi, sai rồi.
Trương Long Quyên nhìn hắn cười.Biết sai rồi?
Đã biết. Đổng Học Bân bất đắc dĩ nói: Ngài nhanh ngủ đi. Tôi đi phòng tây.
Trương đại tỷ này, luôn biết cách bắt nạt mình, Đổng Học Bân dù sao cũng bó tay với cô ấy, cái lão yêu tinh này!
Hai người trở về giường.
Đổng Học Bân dìu cô nằm xuống.Ngài nghỉ ngơi đi.
Ha ha. Coi như tên nhóc cậu còn có chút lương tâm. Trương Long Quyên mê hoặc vuốt tóc dài, thân thể cũng nằm thẳng, Hôm nay mệt mỏi chứ?
Đổng Học Bân đắp chăn cho cô ấy.Không mệt.
Trương đại tỷ cười, Vừa rồi ai nói mệt chết vậy?
Đổng Học Bân ặc một cái, Vậy cũng có sao đâu, ngài giúp tôi nhiều như vậy, còn tặng tôi một đại viện tốt như vậy, hầu hạ ngài còn không phải sao, hơn nữa ngài đẹp như thế. . . Suy nghĩ một chút lại bổ sung thêm một từ, Vừa trẻ tuổi vừa đẹp như thế, hầu hạ ngài là vinh hạnh của tôi.
Trương Long Quyên cười nhéo mặt của hắn, Cái miệng thật ngọt.
Ăn ngay nói thật thôi. Đổng Học Bân khom lưng đem giày xếp lại cho cô ấy, Vậy tôi đi, buổi tối có việc ngài gọi.
Đang muốn đi ra ngoài, Trương đại tỷ lại một lần nữa ở phía sau gọi hắn lại, Chờ một chút. Thấy Đổng Học Bân quay đầu lại nhìn qua, Trương Long Quyên cười nói: Thấy cái miệng của tên nhóc cậu ngọt như thế. . . Vừa nói vừa vỗ chổ hồi nãy Đổng Học Bân nằm, Đến đây đi, hôm nay cùng nhau ngủ.
Đổng Học Bân a một tiếng.
Trương Long Quyên ngoắc ngoắc tay, Tới đây.
Đổng Học Bân đổ mồ hôi, Được thật hả chị Trương?
Nói nhảm cái gì vậy, bảo cậu tới thì cậu cứ tới. Trương Long Quyên lại vỗ giường một chút.
Đổng Học Bân do dự bước chân, vẫn là cất bước đi qua, cuối cùng sợ Trương đại tỷ đổi ý, bước chân rất nhanh, nhảy ngay lên giường, chụp lấy một cái khăn vừa nãy chị Trương lau tóc phủi đất trên chân của mình, đều là do vừa rồi nhảy xuống đất không mang giày, sau đó ném khăn kéo chăn, nhanh chóng chui vào, hương vị quen thuộc lập tức bốc lên, Đổng Học Bân vẻ mặt nhẹ nhàng, tuy rằng bất đắc dĩ vì lão yêu tinh hỉ nộ vô thường, nhưng tới tới lui lui nửa ngày như thế, cuối cùng cũng là có thể nghỉ ngơi.
Trong phòng không tiếng động.
Đổng Học Bân nhìn trộm qua bên cạnh, Trương đại tỷ đưa lưng về phía hắn, cũng không thấy được tia sáng của điện thoại di động, tám phần mười là nhắm mắt ngủ rồi, Đổng Học Bân cũng trở mình điều chỉnh tư thế một chút, cũng đồng dạng nhắm mắt, hô hấp đều đều, chuẩn bị ngủ một giấc đẹp.
Sau một lúc lâu.
Mười phút trôi qua.
Đổng Học Bân phiền muộn phát hiện, mình lại không thể ngủ được, hơn nữa là cái loại cảm giác càng nằm càng tỉnh, hắn không khỏi dở khóc dở cười, cái này hay rồi, lúc không ngủ được cả người mệt mỏi muốn nằm xuống đánh một giấc, hiện tại có thể ngủ, nhưng lại ngủ không được, cái này gọi là chuyện gì chứ. Đổng Học Bân trở mình trái phải vài lần, trằn trọc, thật khó ngủ, trong đầu chủ yếu vẫn là hình ảnh của Trương đại tỷ, vẻ gợi cảm mười phần không nhịn được xoay quanh trước mắt, không đi đâu được, trong lòng ngứa cực kỳ.
Phiền nha.
Loạn nha.
Hiện tại rốt cuộc là tình huống gì?
Từ ý nghĩa truyền thống mà nói, tuy nói đụng chạm trong vài giây ngắn như vậy, ngày hôm nay Đổng Học Bân cũng coi như là ăn được Trương đại tỷ, nhưng từ ý nghĩa chân chính mà nói, cái này lại không tính là ăn cô ấy, hơn nữa thái độ của Trương Long Quyên thật sự có chút mờ ám không rõ, rất mơ hồ, Đổng Học Bân cũng không biết cô ấy là suy nghĩ gì, một hồi tức giận, một hồi cười, một hồi mắng hắn, một hồi lại cho hắn ngon ngọt, có thể cũng là cái cảm giác nửa vời không xác định quan hệ mới khiến cho Đổng Học Bân mất ngủ, hắn không phải một người trong lòng có thể chịu đựng chuyện này.
Vì vậy lại sau một lúc lâu, Đổng Học Bân cũng không dự định ngủ, mà là xoay người mặt hướng cái ót của Trương đại tỷ, chớp mắt mấy cái, cẩn thận xê dịch về phía lưng cô ấy.
Một chút.
Lại một chút.
Đổng Học Bân đến gần, hầu như đều có thể ngửi thấy được mùi hương trên tóc của Trương đại tỷ, hắn dùng lực hít vào một hơi lớn, rất dễ chịu, trong lòng cũng bình lặng một ít, hơi ngẩng đầu nhìn cô ấy một chút, Trương đại tỷ nhắm hai mắt, cũng không biết ngủ hay không, bất quá cho dù là Trương đại tỷ ngủ thì khuôn mặt tựa như cũng mang theo nụ cười, rất đẹp, mỗi lúc đều tản ra mê hoặc, là một đại yêu tinh mười phần.
Chị Trương?
. . .
Ngài đã ngủ chưa?
. . .
Ngẩng đầu kêu hai tiếng, không người đáp lại hắn.
Đổng Học Bân lá gan cũng lớn, lúc đầu hai người nằm trên một cái giường đôi một cái chăn, gần kề như thế, thân thể của Trương đại tỷ trong chăn tản ra hơi ấm bay tới chổ Đổng Học Bân ở đây, sưởi ấm cánh tay của hắn, sưởi ấm ngực của hắn, cảm giác thật tốt, dục vọng đối với thân thể của Trương đại tỷ lại gia tăng rất nhiều, Trương đại tỷ trời sinh cũng là một yêu tinh câu người, Đổng Học Bân nhớ thương cô ấy rất lâu, hiện tại cái quan hệ không minh bạch này khiến cho hắn rất quấn quýt, hắn muốn thử đêm nay có thể chân chính nếm thử tư vị của lão yêu tinh hay không.
Đổng Học Bân sắc tâm không thay đổi vươn tay, lặng lẽ từ phía dưới chăn dò xét đi qua, chậm rãi mò tới vai trơn của Trương đại tỷ, đầu ngón tay xoa xoa, đụng phải khăn tắm trên người nàng, Đổng Học Bân tiếp tục cắn răng thám hiểm xuống, hổn hển, chỉ cảm thấy hai ngón tay rơi vào một khe sâu không thấy đáy, hai ngón tay đều bị thịt mềm nhũn bao phủ, hắn không lùi mà tiến tới, tay càng đi xuống, từng chút từng chút theo khăn tắm trước ngực của Trương đại tỷ tiến vào bên trong, không bao lâu liền nhét vào bên trong.
Vóc người của Trương đại tỷ quá nóng bỏng, lúc đầu khăn tắm đã buộc có chút chặt, hiện ở bên trong có thêm một bàn tay, càng thêm chặt một chút, làm cho móc khăn tắm ở phía sau lưng nhất thời lỏng ra.
Khăn tắm mở!
Thân thể của Trương đại tỷ từ bên trong bắn ra!
Đổng Học Bân hoảng sợ, vội vàng ngừng tay quan sát phản ứng của Trương Long Quyên, Trương đại tỷ tựa như còn đang ngủ say, động tĩnh gì cũng không có, cái này không thể nghi ngờ làm cho Đổng Học Bân tăng lá gan lên, khiến cho hắn càng thêm không kiêng nể gì cả lên, ở trong chăn sờ tới sờ lui, làm cho bàn tay nóng hổi.
Mềm mại!
Trơn trượt!
Đổng Học Bân thằng nhãi này nhộn nhạo cực kỳ.
Trong lúc đang sờ phê tay, đột nhiên, trước người không hề có dấu hiệu vang lên một giọng nói , Ha ha, tên nhóc cậu một mình chơi còn rất tốt, chơi vui không?
Là Trương Long Quyên!
Trương đại tỷ tỉnh dậy!
Sai! Vẫn là không ngủ!
Đổng Học Bân ho khan một tiếng, Cũng được.
Trương Long Quyên cười nói: Vóc người của chị Trương cậu nóng bỏng như thế, cậu chơi nửa ngày mà chỉ có một câu đánh giá cũng được?
Không có. Đổng Học Bân mặt đỏ lên, có chút xấu hổ, Không phải cũng được, khụ khụ, là rất tốt, vóc người của ngài rất tốt, ai cũng không bằng ngài. Khen vài câu, Đổng Học Bân tay còn đặt lên trên ngực của Trương đại tỷ, lấy ra cũng không được, không lấy ra cũng không được.
Cái này còn không khác biệt lắm. Trương Long Quyên cười cười thoả mãn, rốt cục quay đầu đến đây, nhìn chằm chằm con mắt Đổng Học Bân, cười ha ha một tiếng, Có phải là sớm nhớ thương chị Trương cậu không?
Đổng Học Bân thành thật ừ một tiếng.
Vậy tôi còn rất có mị lực, gươm quý không bao giờ cùn, cũng như năm đó. Trương Long Quyên bắt đầu không biết xấu hổ nói: Lúc trước đến trường, cậu cũng không biết có bao nhiêu người theo đuổi chị Trương cậu đâu, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, tràng diện đó không nên nói ra, xem ra chị Trương cậu hiện tại cũng là mị lực không giảm.
Đổng Học Bân nói theo cô ấy: Đương nhiên, ngài cũng không biết ngài có bao nhiêu gợi cảm đâu.
Lời này chị thích nghe, thật biết nói chuyện! Trương Long Quyên không sờ mặt của hắn, cười nói: Không phải nói mệt muốn chết sao? Sao hơn nửa đêm còn không ngủ?
Đổng Học Bân cười khổ, Cái này không phải không ngủ được sao.
Trương Long Quyên tự ngạo nói: Cũng phải, nằm bên cạnh một đại mỹ nhân gợi cảm kinh thiên động địa như chị Trương cậu, cậu có thể ngủ mới là lạ.
Đổng Học Bân: . . .
Ha ha, cậu là biểu tình gì thế? Trương Long Quyên nhìn hắn.
Đổng Học Bân nhanh chóng nói: Không, ặc, cũng là cảm thấy ngài nói có lý.
Thấy Trương đại tỷ không có phản ứng gì, Đổng Học Bân thử đưa tay vuốt vuốt trên đùi cô ấy, cảm thụ đùi ấm áp và mềm mại của cô ấy một chút.
Trương Long Quyên khóe mắt cười rộ lên, Đã sao?
Đổng Học Bân gật đầu, Ừm.
Đi qua chút, nằm thẳng. Trương đại tỷ nói.
Sao? Làm gì? Đổng Học Bân hỏi.
Bảo cậu nằm xuống thì cậu cứ nằm xuống, nhiều lời vô ích vậy. Trương Long Quyên từ trong chăn ngồi dậy, chăn nhất thời từ trên thân thể trống trơn của cô ấy rơi xuống, cô ấy cũng không che đậy gì cả.
Đổng Học Bân nằm xong.
Trương Long Quyên liền cười nói: Hôm nay chị Trương sẽ làm cho cậu đã ghiền. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh