Buổi sáng.
Trong nhà.
Mẹ, vậy con sẽ cố gắng.
Tốt, con nỗ lực lên.
Dù sao thì mẹ nên chuẩn bị sẵn sàng đi, tùy thời đều có thể.
Con làm ra thành tích trước rồi nói sau, ha ha.
Được, vậy không quấy rối mẹ nghỉ ngơi, mẹ chờ tin tức của con đi.
Ừm, bất quá tên nhóc con đừng làm công trình mặt mũi gì cho mẹ đấy.
Khẳng định sẽ không, con mà mẹ còn không biết sao, con trời sinh cũng là làm chuyện thực cho nhân dân, sao có thể lấy chiến tích mặt mũi ra lừa gạt.
Vậy là tốt rồi, đi nghỉ ngơi đi.
Được, mẹ với ba chú ý thân thể.
Sau khi cúp điện thoại của mẹ vợ, gánh nặng trong lòng của Đổng Học Bân cũng rơi xuống, tối thiểu cũng có được cam đoan của Hàn Tinh, cái này là đủ rồi, mẹ vợ mình có thân phận gì, khẳng định là nhất ngôn cửu đỉnh, Đổng Học Bân muốn cũng là câu nói đó của Hàn Tinh, làm ra một phần chiến tích là mình có thể được điều động, Đổng Học Bân tự nhận hẳn là không khó lắm, nhanh thì một tháng, chậm thì hai tháng cũng được, về phần ra tay từ chổ nào để lấy chiến tích, à, tạm thời Đổng Học Bân còn chưa nghĩ ra.
Ngâm nga một chút, Đổng Học Bân lại thẳng chân nằm lên giường, sau khi dựa vào đầu giường, hắn liền ôm laptop đăng nhập QQ, lên mạng xem.
Khụ khụ.
Tích tích tích.
Rất nhiều tin tức cần xử lý hiện ra.
Đổng Học Bân sau khi tắt đi thì nhìn lướt qua danh sách bạn, ơ, Khương Phương Phương cũng lên mạng à, hôm nay là thứ sáu, Đổng Học Bân nghỉ, Khương Phương Phương không có nghỉ, phỏng chừng là ngồi máy tính trong phòng làm việc, lúc này nghỉ ngơi? Nhàn rỗi không có việc làm hay là lên mạng tìm tư liệu?
Đổng Học Bân thân thiết gõ chữ gửi tin : Chị Khương.
Qua nửa ngày, Khương Phương Phương mới trả lời : Đây.
Đổng Học Bân gõ chữ : Bận cái gì thế?
Tích tích, Khương Phương Phương trả lời : Xem tư liệu.
Buổi tối rảnh không? Tới nhà của tôi ăn một bữa cơm? Bằng không tôi đi chổ ngài cũng được. Đổng Học Bân mấy ngày nay đều bận công tác, từ sau khi đến nhà mẹ chị Khương thì cũng không gặp riêng Khương Phương Phương, mà như vậy, Đổng Học Bân cũng có chút nhớ cô ấy.
Khương Phương Phương: Buổi tối có việc.
Đổng Học Bân: Vậy sáng mai hay ngày kia?
Khương Phương Phương: Ngày mai cũng không được, ngày kia có thể.
Đổng Học Bân: Vậy được, hẹn được rồi, buổi tối chủ nhật.
Khương Phương Phương: Ừm, không nói, tôi bận.
Định được thời gian, Đổng Học Bân lại xem tin tức trên mạng một hồi, sau đó không còn việc gì khép laptop lại, lại nhớ thương đến chuyện chiến tích, lúc đầu vừa muốn hỏi chị Khương một tiếng, bất quá người ta bận rộn như vậy, Đổng Học Bân vừa nghĩ cũng thấy thôi, để ngày kia rồi nói sau.
Lúc này, điện thoại di động vang lên.
Ơ, dãy số là của dì họ Chung Lệ Trân.
Đổng Học Bân nhanh chóng tiếp, A lô, Chung giáo sư.
Đầu kia vang lên tiếng nói của Chung Lệ Trân, Ngày hôm qua gọi cho cậu hai lần điện thoại của cậu đều đang trò chuyện.
Ài, trước đó bận muốn chết, điện thoại di động không dừng qua, ặc, ngài tìm tôi có việc sao? Đổng Học Bân quan tâm nói: Có phải là thân thể lại khó chịu? Tôi đã nói với rồi, ngài cả ngày hận không thể hai mươi bốn tiếng đồng hồ đều trong trạng thái công tác, phải chú ý làm việc kết hợp nghỉ ngơi.
Tôi nói thân thể tôi khó chịu lúc nào?
Khụ khụ, không có hả? Vậy ngài tìm tôi có chuyện gì?
Sáng sớm ngày mai cậu đi sân bay đón vài người, buổi tối sẽ đem người đưa ra sân bay.
Ơ? Đón người? Đón người nào? Bạn ngài? Vậy được không thành vấn đề, tôi tìm người an bài, ở lại phải không? Có cần dẫn bọn họ đi chơi một chút? Mấy người? Chuyện của Chung Lệ Trân Đổng Học Bân tự nhiên để bụng.
Hai người, cậu đón người xong thì mang đi đến huyện các người là được, đều là nhân viên nghiên cứu của trung khoa viện.
Nhân viên nghiên cứu? Tới huyện chúng tôi làm gì? Không phải tới chơi chứ hả?
Âm điệu của Chung Lệ Trân có chút trầm thấp, Cậu nói đi huyện các người làm gì? Lần trước nói chọn vị trí căn cứ thực nghiệm của trung khoa viện, cậu không phải sống chết nhờ tôi nói giúp cậu sao? Tài chính đã đến đúng chỗ, hiện tại cũng bắt đầu chọn vị trí, tôi đề cử huyện Trinh Thủy các người, nhân viên nghiên cứu đi là khảo sát hoàn cảnh và địa lý vị trí của huyện các người, cái này chỉ là khảo sát sơ bộ, nếu như không có vấn đề trong vòng một tháng sẽ có viện sĩ của trung khoa viện dẫn người xuống phía dưới phối hợp với huyện các người, sau khi bàn xong là có thể xác định, à, không ngờ tôi bận việc cho cậu nửa ngày, vừa đề cử cho các người vừa nói tốt cho các người, cậu một chút cũng không bụng hả? Tất cả đều đã quên?
Thì ra là chuyện này!
Đổng Học Bân bỗng nhiên vỗ trán, Hắc, coi cái trí nhớ của tôi, không có không có, chủ yếu là mấy ngày nay bận quá mệt mỏi, đầu óc đều hồ đồ.
Vậy tôi đề cử địa phương khác, lần này chọn vị trí là đại sự, hạng mục mà căn cứ thực nghiệm sau này muốn khai triển cũng đều rất quan trọng, loại thái độ làm việc này của cậu, tôi rất hoài nghi các người có thể phối hợp tốt với việc xây dựng căn cứ thực nghiệm hay không, mấy ngày nay đã có không ít huyện khu tìm tới, các viện nghiên cứu và viện sĩ cũng đề cử không ít chỗ làm tham khảo, các người nếu như không được, đổi chổ khác! Chung Lệ Trân ngữ khí không tốt lắm.
Đổng Học Bân vội làm khuôn mặt tươi cười, Ngài coi ngài coi, sao lại tức giận, dì họ, tôi thật không có cái ý kia, ngài yên tâm, chúng tôi khẳng định để bụng, tận tâm tận lực phối hợp tốt với công tác của trung khoa viện, đừng cho người khác, nhất định phải tới chổ chúng tôi, máy bay sáng sớm ngày mai đến phải không? Được, tôi đi đón, tôi tự mình đi đón, cảm ơn ngài nha, ngài giúp đỡ chúng tôi một đại ân.
Đầu kia Chung Lệ Trân không nói chuyện.
Đổng Học Bân nhanh chóng nói: Quyết định như thế, tôi làm việc ngài yên tâm, tuyệt đối không có vấn đề, vừa rồi trách tôi, xin ngài bớt giận, xin bớt giận.
Im lặng chốc lát, Sáng mai tám giờ rưỡi, sân bay quân dụng phía tây tỉnh thành các người.
Đổng Học Bân cười nói: Không thành vấn đề, tôi sẽ đến sớm, nghênh tiếp đồng chí của trung khoa viện.
Chung Lệ Trân ừ một tiếng, Tôi đem số điện thoại di động của cậu cho bọn họ, là hai người học sinh dưới phòng ban tôi nghiên cứu, đến lúc đó cho bọn họ liên hệ cậu.
Học sinh của ngài hả? Được.
Bất quá tôi nói trước, chọn vị trí có thể xác định tại huyện các người hay không, còn phải xem tình huống thực tế của huyện các người, tuy rằng cái này là tôi phụ trách, có vài hạng mục sau này cũng sẽ là tôi tự mình giám sát, cho nên đối với chọn vị trí có quyền đề cử đệ nhất, nhưng có thể thành hay không cũng không nhất định, không phải một mình tôi định đoạt, cái này cậu nên có chuẩn bị tâm lý trước, nếu như tình huống thực tế của huyện các người không phù hợp yêu cầu, vậy cũng không có cách nào, tôi không thể bởi vì quan hệ tư nhân mà làm trái nguyên tắc, đó là không có trách nhiệm.
Cái này khẳng định, tôi rõ ràng, được rồi, Trần Học Giai Trần viện sĩ cũng đề cử huyện chúng tôi?
Không có.
Ngài không nói cùng thầy của ngài?
Làm nghiên cứu tôi am hiểu, cầu người? Tôi sẽ không.
Ặc, không có việc gì, vậy tôi nói cùng Trần viện sĩ, ngài xem được không?
Cậu tùy tiện.
Được, được rồi, hạng mục nghiên cứu của căn cứ thực nghiệm chủ yếu là theo phương hướng gì? Lần trước hỏi ngài không nói với tôi, ngài nói cho tôi một chút được không?
Hạng mục là bảo mật, không có khả năng tiết lộ.
Vậy, vậy cũng không có việc gì, ừm, dù sao lần này mặc kệ kết quả thế nào đều cảm ơn ngài, quay đầu lại tôi trở về kinh thành nhất định mời ngài ăn một bữa lớn!
Không cần, cậu phối hợp tốt công tác là có thể.
Chung Lệ Trân nói chuyện vẫn là có nề nếp như vậy, không có chút tình cảm nào.
Bất quá Đổng Học Bân biết, Chung giáo sư là một người mặt lạnh tâm nóng, cô ấy có thể bởi vì quan hệ của Đổng Học Bân đề cử huyện Trinh Thủy, cái này đã có thể nhìn ra, cô ấy đối với chuyện tình của Đổng Học Bân cũng rất để bụng, hơn nữa, Đổng Học Bân cũng sớm quen với giọng điệu cứng rắn của Chung giáo sư.
Cúp điện thoại, Đổng Học Bân không có cất điện thoại di động, trực tiếp gọi điện thoại cho Trần Học Giai.
Tít tít tít.
Điện thoại thông.
A lô, Trần viện sĩ, tôi Tiểu Đổng đây.
Xin chào Tiểu Đổng, có việc sao?
Có một chút, ngài có phải là đang bận không?
Cũng được, không sao, cậu nói đi.
Ài, cái này không phải vì chuyện trung khoa viện muốn mở căn cứ thực nghiệm mới sao.
Ha ha, tin tức của thật linh thông, có việc này, làm sao vậy?
Huyện chúng tôi cũng là muốn tranh thủ một chút, đúng rồi, tôi hiện tại công tác tại huyện Trinh Thủy.
Huyện Trinh Thủy? À, thì ra là thế, chổ Lệ Trân đề cử sao? Ha ha, vậy các người còn tranh thủ cái gì? Ngày mai hẳn là sẽ có nhân viên khảo sát đi qua mà?
Tôi cái này có chút không rõ, ngài xem huyện chúng tôi có cơ hội lớn không?
Cái này là do Lệ Trân phụ trách, cô ấy nếu đề cử các người, chỉ cần hoàn cảnh đại khái của huyện các người không vấn đề gì, vậy hẳn là không khác biệt lắm.
Ồ, vậy được.
Cậu cũng không cần lo lắng, như vậy đi, nếu như thật sự có vấn đề gì, đến lúc đó tôi bắt chuyện giúp cậu, tám chín phần. Trần Học Giai lúc trước thiếu Đổng Học Bân một nhân tình không nhỏ, hiện tại Đổng Học Bân mở miệng, Trần viện sĩ cũng sẽ không thể không giúp.
Vậy tôi cảm ơn ngài.
Tiền đề cũng phải là huyện các người thật sự phù hợp với yêu cầu chọn vị trí, cho dù mặt nào không được, cũng không thể kém quá nhiều.
Cái này tôi rõ ràng.
Được, vậy cúp trước.
Căn cứ thực nghiệm. . .
Căn cứ thực nghiệm. . .
Đổng Học Bân đi bộ vài vòng trong phòng, tâm tình cũng khó bình phục, quay lại cửa sổ duỗi lưng một cái, hận không thể cười ha ha một tiếng.
Muốn cái gì tới cái đó!
Mẹ vợ không phải vừa mới nói bảo hắn làm thêm một phần tư lịch sao?
Nhìn đi! Đang nói còn chưa dứt lời, chiến tích chớp chớp con mắt đã tới rồi!
Cái tầm quan trọng của hạng mục này không cần nói cũng biết, hơn nữa không phải công trình mặt mũi, nếu như trong tay Đổng Học Bân chứng thực cái căn cứ thực nghiệm này, vậy khẳng định có thể coi là chiến tích của Đổng Học Bân, ặc, đương nhiên, tiền đề là Đổng Học Bân phải đem quyền phân công quản lý khoa học kỹ thuật nắm trong tay, cái này gần đây phải vận tác một chút, ngẫm lại làm sao bây giờ, hình như khoa học kỹ thuật vẫn là phó huyện trưởng Từ Bá Dương phân công quản lý, cũng không dễ làm lắm. Nhưng mặc kệ thế nào, Đổng Học Bân đã hạ quyết tâm, vì quy hoạch sau này, phải đem cái chiến tích này lấy được, hơn nữa khẳng định là phải lưu một tâm nhãn, loại chuyện này ai cũng không thể nói, bằng không sau khi bị biết tất nhiên sẽ ra phiền phức, hắn ngày mai phải lén lút dẫn dắt người của trung khoa viện đi khảo sát, sau đó nắm chắc đem khoa học kỹ thuật đến đây, như vậy mới có thể là vạn vô nhất thất. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh