[Dịch]Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 300 : Lời cầu xin của một người mẹ




Sau khi ở Uông gia ăn cơm tất niên, sang ngày thứ hai Lục Duệ cố gắng tìm một nhà hàng trong huyện đang còn làm việc để mời tiệc gia đình Chu Kiến Dân, ngay cả nhà nhạc phụ của Chu Kiến dân cũng bị Lục Duệ mời tới đây. Lúc ăn cơm, Lục Duệ cung kính mời lão nhân gia ngồi lên ghế trên, khiến cho lão gia tử vô sáng lạn, Chu Kiến Dân cũng cảm kích không ngớt. Dù sao Lục Duệ làm như vậy, rõ ràng là cấp cho hắn mặt mũi.

Cái gọi là lễ mừng năm mới, đối với người đi đường mà nói, cthì chẳng qua là đi chung quanh chúc tết các nhà khác một chút với Lục Duệ cũng vậy thôi. Sau đó không có chuyện gì làm nữa thì hắn cùng tiểu nha đầu Uông Tuyết Đình gọi điện thoại một hồi, tranh thủ tán gẫu. Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt, đã đến mùng tám tháng giêng, huyện ủy lại bắt đầu làm việc, Lục Duệ tự nhiên cũng trở nên bận rộn.

Ngày mùng mười tháng riêng, Lục Duệ chính đang ở trong phòng làm việc, điện thoại đặt ở trên bàn bỗng nhiên vang lên, cầm điện thoại nhìn qua số điện thoại thì thấy số của của Lâm Nhược Lam, vừa bắt máy Lục Duệ còn chưa kịp nói chuyện gì, thì đã nghe âm thanh Lâm Nhược Lam rất hưng phấn vang lên trong điện thoại, há mồm chính là câu: "Chồng, em yêu anh chết mất!"

Nói, điện thoại bên kia vang lên một trận âm thanh ba ba, xem ra Lâm đại tiểu thư đang hôn vào microphone.

Lục Duệ bị cô nháo loạn như thế thì giật mình, vừa muốn nói chuyện, thì lại nghe thấy từ microphone bên kia thanh âm hưng phấn của Lâm Thiên Nam truyền đến nói: "Em rể, cậu đúng là thần tài, em quả là thần tiên sống, sau này nếu ai dám chống đối với cậu, thì hãy nói cho anh biết, anh sẽ giết chết cả nhà hắn!"

"Tôi ngất!" Lục Duệ ngây cả người, chẳng hiểu đầu cua tôio nheo gì. Hai huynh muội nhà này sao lại điên tập thể như thế chứ.

"Chồng,êm nghe lời của anh quả nhiên là đúng, ha ha, chúng ta có tiền, có tiền rồi! Lần này các loại hàng hóa ở New York giao dịch ở tháng 6 đa phần đều giảm nhẹ, thế nhưng giá dầu thô lại đảo chiều tăng lên khoảng sáu đôla Mỹ mỗi thùng, cao nhất từ trước đến nay. Trước đó em mua không ít, lần này kiếm được không ít, ha ha ha!"

Gương mặt của Lục Duệ hiện ngạc nhiên, một lát mới từ mấy câu nói đứt quãng của Lâm Nhược Lam hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra.

Hôm nay là ngày 16 tháng 2, trong trí nhớ của Lục Duệ, giá dầu mỏ quốc tế, từ hôm nay bắt đầu tăng vọt vượt qua kỷ lục của những lần trước, chẳng qua thời gian cụ thể là ngày nào thì trước đó Lục Duệ cũng không rõ ràng. Vì lẽ đó hắn đã thẳng thắn nói cùng Lâm Nhược Lam, khiến cho nàng quan tâm một thoáng tới phương diện kỳ hạn giao hàng của dầu mỏ, nói rằng theo mình phân tích, thì với tình hình hiện giờ thì giá cả dầu mỏ rất dễ tăng trưởng.

Cái gọi là kỳ hạn giao hàng, chính ra rất thần kỳ, nó đối lập cùng hàng hiện có. Chính là tiến hành buôn bán ở hiện tại, thế nhưng ở trong tương lai mới tiến hành giao thu hoặc thanh toán tiền nong. Hàng hóa dùng để giao dịch có thể gồm rất nhiều loại tỷ như vàng bạc, dầu thô, nông sản, cũng có thể là công cụ tài chính, hay là chỉ tiêu tài chính. Kỳ hạn giao hàng có thể là một tuần lễ sau đó, hoặc là một tháng, ba tháng, thậm chí một năm sau đó cũng có thể. Ở trong kỳ hạn giao hàng, ngươi có thể buôn bán đầu cơ, cũng chính là số lượng hàng hóa dùng để giao dịch kia, cũng có thể bán hàng hoa cho người ký hiệp ước với ngươi ở thời điểm giá cao chót vót, sau đó lúc giá cả hạ xuống thì lại mua vào để tích trữ, đây chính là mua hạ.

Ngược lại, nếu ngươi là người mua thì ở kỳ hạn giao hàng, ngươi có thể thỏa thuận với người ký hiệp ước mua hàng hóa ở thời điểm giá cả thấp, sau đó đợi giá cả tăng lên lập tức bán hàng hóa, cái này gọi là thặng dư.

Lần này không có bất kỳ người nào có thể dự liệu được thị trường giá dầu thô quốc tế sẽ tăng giá, chỉ có Lâm Nhược Lam bởi vì được Lục Duệ nhắc nhở nên đã sớm chuẩn bị. Cô biết trong kỳ hạn giao hàng thị trường giao dịch luôn luôn thay đổi, tất cả xảy ra chỉ trong nháy mắt. Lục Duệ nhớ mang máng, đến cuối thời điểm năm 2004, giá dầu thô tựa hồ đột phá qua cửa ải lớn là năm mươi đôla Mỹ, chỉ là hắn thực sự không nhớ rõ nó sẽ xảy ra vào thời gian cụ thể nào.

Ở trong kỳ hạn thời gian, mỗi người đều hiểu rất rõ việc giá dầu tăng lên mạnh nhất cũng là thời điểm thị trường cổ phiếu trong các sàn chứng khoán tăng cao, là thời điểm đầu tư kiếm lời. Thế nhưng kỳ hạn giao hàng cùng thị trường chứng khoán không giống nhau, lúc hiệp ước đến kỳ hạn ngươi nhất định phải giao hàng hóa, một khi vận may không tốt, trước lúc giá dầu giảm xuống mà phải giao hàng, vậy thì thê thảm rồi, nếu thiệt hại nhẹ thì có thể không có lời, nặng thì mất hết tất cả, táng gia bại sản. Vì lẽ đó, hàng năm đều có rất nhiều người lao đầu vào thị trường hàng hóa, cũng có rất nhiều người phải âm thầm rời bỏ.

Lần này Lâm Nhược Lam đầu tư khoảng sáu trăm triệu đô la Mỹ, sau khi được Lục Duệ đưa ra kiến nghị kia, cô không chỉ có bán cổ phần Y0BE cho Hồng Sam đầu tư, mà còn thu mua Y0BE khi Google xuất ra cổ phần, không chút do dự đem gần bốn trăm triệu đô la mỹ giá mau toàn bộ cổ phần Y0BE còn dư bán cho công ty Google. Lúc đó ngay cả Lý Chí Cường đều cho rằng Lâm Lam điên rồi, toàn bộ công ty ngoại trừ các vị chuyên gia cố vấn, cũng chỉ có Lý Chí Cường và Lâm Thiên Nam biết trong vòng hai tháng này Lâm Nhược Lam đã có những cử động điên cuồng như thế nào, ngay cả Lục Duệ cũng không nghĩ đến, nữ nhân của mình, lại sẽ có những hành động như thế.

Tín nhiệm! Đối với Lục Duệ cô luôn tuyệt đối tín nhiệm, vì tin tưởng người yêu mà Lâm Nhược Lam mới dám đánh cược như thế!

Mà thời điểm Lâm Nhược Lam tiến hành mua vào, giá tiền mỗi thùng dầu là hơn 35 đôla Mỹ, kết quả hiện tại đã đột phá đến hơn bốn mươi mốt đôla Mỹ một thùng, nói cách khác, trong khoảng ngăn ngắn không tới một tháng, lợi nhuận cao tới 6-1, thêm vào nguyên lý đòn bẩy của kỳ hạn giao hàng, các con số ấy đại biểu ý nghĩa gì mọi người không nghĩ cũng biết. Lục Duệ sững sờ!

"Việc này, Như Lam, em kiếm được bao nhiêu?" Yết hầu của Lục Duệ khẽ nhúc nhúc sau khi đứng im nãy giờ, vội hét vào microphone hỏi, hắn không tin vào mấy con số mà trong đầu mình hiện lên.

"1 tỉ, 1 ức!" Lâm Nhược Lam trở nên cực kỳ hưng phấn không biết phải làm sao, hiện tại khắp người cô đều nằm có một loại cảm giác hết sức hưng phấn.

Lục Duệ cũng ngây ngẩn cả người, 1 tỉ! Đây chính là 1 tỉ đô la mỹ! Không phải Nhân Dân tệ, không phải đồng yên! Nếu đổi ra nhân dân tệ thì…

"Vợ ngoan, không phải sau này em có thể mua hai chén sữa đậu nành, uống một chén vứt một bát rồi sao?" Lục Duệ sửng sốt nửa ngày, bỗng nhiên nói ra một câu hết sức trẻ con.

Lâm Nhược Lam lập tức bị Lục Duệ chọc cười vui vẻ, ước mơ của người này xem ra vẫn còn quá thấp, một bát sữa đậu nành đã thỏa mãn hắn.

"Chồng, sau này nếu như anh còn tư tưởng đầu tư gì đó thì trực tiếp nói cho em biết, em sẽ để cho Lâm Thiên Nam đi theo anh, đập chết cái nhóm quan liêu kia đi!" Lâm Như Lam hiện tại là người có tiền, khi nói chuyện cũng đã bắt đầu bạo dạn hơn, hiện tại cho dù cô ở quốc nội, cũng coi như là phú hào có mười tỉ.

Lục Duệ cười ha ha: "Em cũng đừng làm như vậy, người khác mà biết được lại cho rằng anh lấy quyền mưu tư. Anh hỏi chút, lần này em không bán nhà để mua hàng đấy chứ?" Hắn vừa nghe nói được chuyện này, Lâm Nhược Lam vì lần đầu tư này mà đem bán tất cả mọi thứ để kiếm tiền, chỉ bởi vì một lời kiến nghị của chính mình, điều này làm cho trong lòng Lục Duệ ấm áp hẳn lên, cái này gọi là tín nhiệm.

"Chồng ngu ngốc, sao em lại làm như vậy được chứ? Anh không phải nói với em, sau này sẽ để em lên làm nữ phú hào đệ nhất thế giới sao? Em sao lại cam lòng bán đi được chứ? Anh không biết mấy ngày trước ánh mắt của hai người Lâm Thiên Nam và Lý Chí Cường xem em như thế nào đâu. Trông cứ như em đã bị phát điên rồi ấy, kết quả mấy ngày nay, đám người này đã hoàn toàn bị em làm choáng váng, xem em giống như thần tiên sống vậy. Chồng thân yêu, nh quả thực thật lợi hại, làm sao anh biết giá dầu biết sẽ tăng?"

Lục Duệ bất đắc dĩ lắc đầu một cái, hiện tại tư duy của Lâm Nhược Lam đã trở nên cực kỳ bay bổng mơ mộng, chính mình hoàn toàn không theo kịp cô.

"Lâm Nhược Lam, em tỉnh táo cho anh, mới kiếm được ít tiền thì không biết họ mình là gì nữa sao?" Âm thanh của Lục Duệ bỗng nhiên trở nên nghiêm lệ, dừng lại một chút nói tiếp: "Lần sau không cho phép anh làm như vậy nữa, tối thiểu, cũng không được gạt anh."

Lâm Nhược Lam nghe được giọng nói của Lục Duệ có chút giận giữa, âm thanh dần dần thấp xuống: "Em biết rồi, chồng, anh đừng tức giận, em không ở bên cạnh anh, phải chiếu cố thật tốt cho chính mình, đừng chỉ từ sáng đến tối chỉ biết cân minh tranh ám đấu với người khác, đừng để mình quá mệt mỏi.

Lục Duệ nhẹ nhàng gật đầu, thấp giọng nói: "Như Lam, nếu như quá mệt mỏi... thì hãy đem chuyện làm ăn giao cho anh em…

Lục Duệ muốn nói thêm gì nữa, nhưng mũi đau xót, cũng không nói thêm được cái gì nữa, hai bên điện thoại đều lâm vào sự thương cảm. Trên thực tế, Lục Duệ đối với Lâm Như Đức vẫn áy náy, không thể dùng bất cứ ngôn ngữ nào để biểu đạt. Con gái người tôi vốn có gia thế hiển hách và tương lai tốt đẹp, nhưng bởi vì quan hệ với mình, không thể không xa xứ dốc sức làm ăn ở dị quốc, tuy rằng sở hữu của cải vô số, thế nhưng loại cảm giác cô độc kia người bình thường không cách nào có thể lĩnh hội.

Để điện thoại xuống, sắc mặt Lục Duệ cũng không dễ nhìn nào chut, hắn vẫn cứ như trước không có cách nào có thể thoát khỏi thương cảm, mãi tới đêm khuya hắn mới tôin việc, tâm tình Lục Duệ không tốt lắm.

Bởi vì mùa đông, giờ tôin việc như thế vẫn coi như còn sớm, thế nhưng trời cũng đã tối đen, ở trên phố lớn ngõ nhỏ đã đỏ đèn. Sau tết mọi người ở thường thích đi hết nhà này đến nhà kia, hàng năm toàn bộ thị trấn của Đại Hồng huyện chỉ có vào lúc này náo nhiệt nhất. Hoặc có thể nói, cũng chỉ có vào lúc này, rất nhiều người khổ sở phấn đấu ở bên ngoài mới trở về đến nhà.

Đối với Lục Duệ mà nói, rất nhiều lúc hắn thích một thân một mình đi dạo một chút ở trong thi trấn, như vậy càng có thể hiểu được tình huống thật ở các địa phương cơ sở. Thân là một quan chức, cũng chỉ có lúc ở cơ sở mới có thể hiểu rõ tình huống chân thực, một khi ngồi ở vị trí cao, rất nhiều lúc con mắt ngươi sẽ thấy nhưng điều mà không hẳn ngươi muốn thấy.

Câu nói này, chính là một vị trưởng giả mà Lục Duệ đã từng vô cùng kính nể nói, chỉ có điều vị trưởng giả này bây giờ đã muốn về hưu đi nghĩ dưỡng, y chính là vị tổng lý thủ đoạn mạnh mẽ, gia gia của Triệu Vũ Dương.

Lững thững thả bước, thời gian dần qua Lục Duệ đã đi tới phụ cận trạm xe lửa của Đại Hồng huyện.

Đại Hồng huyện nằm trên tuyến đường chính của một tuyến đường sắt, cho nên có đường sắt đi qua. Ở chỗ này hoàn toàn chỉ có mỏ than đá, cũng vì vận tải than mỏ, mới xây dựng một cái trạm xe lửa ở đây.

"Đại huynh đệ, ngài là là người tốt, để tôi trước xe a."

Một tiếng nói già nua vang lên bên tôii Lục Duệ, tựa hồ đang cầu khẩn cái gì đó.

"Không được! Lão thái thái, ngươi coi xe lửa là của nhà bà à, cứ muốn lên xa là sẽ được lên sao, muốn lên nhất định phải mua vé!" Một âm thanh thô bạo đáp lại.

Chân mày hơi nhíu lại, sắc mặt Lục Duệ càng lúc càng không dễ nhìn, chậm rãi đi tới bên trong sân ga, Lục Duệ đã nhìn thấy một bà lão đã hơn bảy mươi tuổi đang cầu khẩn một người đàn ông trung niên đang ngồi trong trạm bán vé.

"Hài tử, xin cậu hãy thương xót bà lão này, để lão lên xe, lão từ nông thôn đến, chỉ còn có một chút tiền như thế thôi." Khuôn mặt của bà lão hiện lên vẻ khẩn cầu.

Người đàn ông trung niên rõ ràng đã hết kiên nhẫn: "Không được, chúng tôi có quy định, người không đủ tiền sẽ không được lên xe."

Chân mày Lục Duệ cau lại, nhưng cũng chỉ đành thở dài một hơi, đây là chuyện không có biện pháp, dù sao nhân viên đường sắt cũng chỉ dựa theo điều lệ ngành để làm việc.

Ai ngờ, đúng lúc đó, lão nhân lại nói một câu khiến Lục Duệ phải dừng lại xoay người đi tới.

"Hài tử, con trai của lão đã hi sinh được hơn ba mươi năm, bà lão này mà không đi thăm nó một chút, thì thật có lỗi với nó, đại nương van cậu mà!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.