". . . . . . Ngươi tên gì?"
Bụi điểu vô cùng kiểu cách giơ một cánh, "Ta là Tiểu Bụi!"
". . . . . ." Ba người đều hóa đá.
"Các ngươi đó là vẻ mặt gì hả!" Tiểu Bụi nổi giận, nhìn chằm chằm Đóa Đóa, "Tên của đại gia ta không dương cương suất khí sao!"
". . . . . . Suất, rất suất, rất uy vũ. . . . . ."
Bạch Tử Dạ khinh bỉ Đóa Đóa, rất khiến cho người ta mất mặt!
Hoàng Phủ Dật bật cười không thôi, tiếng cười hấp dẫn lực chú ý của Tiểu Bụi, miễn cho nó lại đi dọa nạt Đóa Đóa, "Ngươi tới hoàng cung làm cái gì?"
"Tìm Mộ Dung!"
Tiểu Bụi bay vòng vòng trên đầu ba người bọn họ, "Xem ra không cho các ngươi biết lợi hại của đại gia ta, các ngươi sẽ không nói thật!"
Ba người bị lời này đánh tan, Tiểu Bụi vẫn rất tự tin phát ra một tiếng kêu.
Tiếng hót trong trẻo khiến Hoàng Phủ Dật cùng Bạch Tử Dạ đều nao nao, nếu nó là người, phải rất có nội lực mới có thể phát ra tiếng kêu như vậy.
Một trận vỗ cánh vang lên, sau đó trước mắt ba người liền hiện ra một đám màu sắc nham nhở, vóv dáng nhỏ bé của con chim. . . . . .
Đóa Đóa choáng, đây là cái gì cùng cái gì a. . . . . .
Tiểu Bụi đắc ý dào dạt hừ một tiếng, "Sợ rồi sao?"
". . . . . . Khụ, sợ." Rất "uy vũ" . . . . . .
Đóa Đóa im lặng nuốt xuống, những con chim này là tổ chức thành tập đoàn dùng sét đánh người à?
Một con hắc điểu toàn thân đen bay lại, hai cánh ôm ngực, đánh giá Đóa Đóa từ trên xuống dưới.
Sau đó nó lắc đầu, "Mộ Dung soi mói như thế, không có khả năng tránh ở chỗ nàng, chúng ta tìm lầm người."
"Ta thế nào . . . . . ." Ô ô, bị hiềm nghi.
Hắc điểu nhìn nàng, "Cùng Mộ Dung khí chất kém nhiều lắm."
". . . . . ." Đóa Đóa thở phào nhẹ nhõm.
Nếu phá điểu thật sự là "Mộ Dung" mà chúng nói, nàng rất cảm tạ chúng nó nói nàng không giống nó!
Bất quá nàng nhịn không được tò mò hỏi, " Mộ Dung kia thế nào?"
Tiểu Bụi giọng điệu trở nên nghiêm túc, "Đây là việc riêng của quốc gia chúng ta!"
". . . . . ." Còn có quốc gia. . . . . .
Một đám chim tụ cùng một chỗ thì thầm thương lượng vài câu, cũng không chào hỏi liền bay đi.
Chim đều đi rồi, hiện chỉ còn lại chuyện người đáng giải quyết.
Hoàng Phủ Dật cười nhìn Bạch Tử Dạ, "Chúng ta đã lâu chưa ‘nói chuyện’.