[Dịch] Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 62 :  Bước đường cùng




Tốc độ bay trên không của hai luồng sáng nhanh hơn nhiều so với tốc độ chạy của con người, trên cơ bản là có thể so sánh được với tốc độ của tuấn mã thông thường. Nhất là trong hai luồng sáng đó đốm lửa tủa ra khắp nơi, đốm lửa nhiệt độ cao làm cho tay chân gia tộc Hắc Hồ ở bốn phía không tài nào tiếp cận được, chỉ có thể vật vả mà né sang hai bên.

Người một đao lập công là Baar lạnh lùng cười lên:

- Hai cô bé thần thuật sĩ nhỏ nhoi, cũng dám làm xằng làm bậy ở đây!

Một đao vừa nảy chém đứt thần thuật hộ thân của Nhã và Linh một cách dễ dàng, Baar chuẩn xác mà phán đoán ra đạo hạnh của hai nàng. Tương ứng với Thiên cảnh giới với chín màu chín chức vị của kỵ sĩ, thần thuật sĩ của giáo hội cũng chia ra chín bậc, bậc một đến bậc ba của thần thuật sĩ được giáo hội gọi là “phàm bậc”, bậc bốn đến bậc sáu của thần thuật sĩ thì được gọi là “linh Bậc”, mà ba bậc cao nhất của thần thuật sĩ thì gọi là “tôn Bậc”.

Trong cuộc chiến tranh lâu dài với đảo Ngũ Đại Liên, để khiến cho người đại lục thống nhất nhận thức về cấp bậc khác nhau, thậm chí chức vị của thần thuật sĩ cho đến pháp sư cũng đều giống với chín chức vị lớn bên kỵ sĩ, sử dụng chín loại màu sắc để ký hiệu rõ ràng. Hơn nữa cũng giống với kỵ sĩ, thần thuật sĩ và pháp sư lúc ra tay, bất kể thứ pháp thuật mà bọn họ thi triển là loại pháp thuật nào, nhưng lúc rat ay cũng đều sẽ xuất hiện loại màu sắc đặc biệt nhất định tương xứng với chức vị của họ.

Lúc lưỡi đao của Baar chém nát thần thuật hộ thân của hai cô gái, trong đốm lửa bị vỡ nát, mơ hồ có một tia sáng màu xanh đậm lóe sáng lên, điều này chứng tỏ thực lực của hai cô gái này chỉ tương ứng với địa vị kỵ sĩ bậc trung, đem so sánh với người đã đặt chân vào thiên vị như Baar trên cơ bản là không đáng nói đến.

Thấy hai cô gái chạy trốn, mà đám tay chân không cách nào tiếp cận được, Baar khặc khặc cười một cách quái dị, bước đi với bước chân quái đãng, nhẹ bổng cứ như là vong hồn vậy, nhanh chóng tiếp cận hai cô gái, lưỡi đạo dài dài lại lần nữa được vung ra, lần này Baar nhấm chính xác vào phần eo của hai cô gái mà bổ xuống.

- Thiếu gia nói, các ngươi phải chết, thế thì các ngươi nhất định phải chết!

Baar hung phấn đến nổi hai mắt đỏ chót, một đôi chị em song sinh xinh đẹp, hơn nữa còn là thần thuật sĩ của giáo hội, có thể chém kẻ địch như thế này dưới đao mình, đây là cảm giác hưởng thụ tuyệt vời nhường nào, dưới lưỡi đao của gã có vô số oan hồn, trong đó thậm chí bao gồm cả những thứ hung ác ngang ngược như Băng Sương Titan vậy, nhưng thú săn xinh đẹp và đáng yêu như vậy, cũng là lần đầu tiên mới gặp trong đời đấy.

Liêm đao dài dài mang theo tiếng rít câu hồn đoạt phách, trên lưỡi đao sắc bén có một vầng sáng màu xanh đậm đang chuyển động, Thiện vị bậc dưới, đây là thực lực thật sự của Baar, nếu như không có sức mạnh nhường này, thì làm sao ông ta có thể một mình nắm giữ được đám hỗn tạp hơn trăm người ở bến cảng Duner như thủy thủ, lưu manh, du côn, ác ôn và bọn tội phạm bị truy nã cùng cực đi kiếm ăn chứ?

Nhã và Linh cảm nhận được sau lưng mình có một luồng âm khí ùa đến, Baar người mặc áo bào màu đen, sắc mặt trắng bệch chẳng khác nào ác quỷ đã nhanh chóng bổ nhào đến sau lưng bọn họ, bọn họ thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của Baar, cũng giống như vẻ ngoài của Baar, hơi thở của Baar cũng lạnh lẽo đến thấu xương, hơi thở mà ông ta phì ra còn lạnh lẽo hơn cả gió lạnh ùa đến từ nguồn băng Odin.

Cười khẩy một cái, thần thuật hộ thân của hai cô gái vừa mới miễn cưỡng duy trì thêm lại lần nữa vụn vỡ, nhưng lần này không đợi liêm đao của Baar chém vào người, hai cô gái đã cùng lúc bóp nát cái ống cuộn màu đỏ bên trong túi áo. Bọn họ đồng thanh quát:

- Dưới sự phù hộ của Viêm Thần, kẻ nào bất kính với thần linh, ắt sẽ nhận lấy sự trừng phạt!

Một luồng sáng màu vàng đỏ tựa như lửa sáng hòa tan pha lê đã phun ra từ trong túi áo của hai cô gái, nhanh chóng vay quanh bọn họ và hợp thành một màn chắn bảo vệ kiên cố, chỉ nghe tiếng vang lớn, liêm đao của Baar đang dao động kịch liệt, màn chắn bảo vệ sáng chói nứt ra vô số vết nứt, tiếp theo sau đó một luồng lửa sáng lóa mắt kèm theo tiếng gầm kéo dài của rồng, hóa thành một con rồng bay có hai cánh dài khoản một thước kịch liệt phóng nhanh ra, hướng thẳng vào ngực Baar mà đâm vào.

Baar biến sắc, ông ta vứt liêm đao đi, hai tay dẫn theo luồng sương mù màu đen nghịt, phía biên luồng sương mù mơ hồ còn lấp lóe cả màu của máu, vô số tia sáng màu xanh đậm pha trộn bên trong lớp sương mù, hai vuốt của Baar cứ quấu về trước như cái câu bằng sắt vậy, bám chặt lấy con rồng bay hoàn toàn được hợp thành từ thần lực của lửa đó.

- Người đàn bà bụng dạ nham hiểm! Uy lực của pháp thuật này, các ngươi muốn ủy đi mảng này sao?

Đôi tay của Baar bị ngọn lửa trên mình con rồng bay thiêu đốt tới kêu lộp bộp, Baar cố nén cơn đau trên tay, thân người chợt xoay tròn cấp tốc, dốc hết sức quăng con rồng xuống chỗ nước biển ở một bên phía cảng biển.

Rồng bay rớt nước, một tiếng nổ lớn truyền tới, một mảng mặt biển có phạm vị chừng trăm mét bị nổ đến nổi cả bong bóng nước khổng lồ. Tiếng nổ rầm rầm như là tiếng sét, con rồng bay đó bị nổ tạo thành một cột nước cao tầm hơn mười mét, những con sóng bị dấy lên khiến con thuyền gần đó bắt đầu lắt lư dữ dội.

Theo sau tiếng nổ lớn này, không chỉ là khối dân cư ở ven đường vùng biển này, kể cả toàn bộ Duner đều bị giậc mình tỉnh giấc.

Tiếng chiêng gấp rút vang lên ở khắp nơi, bên trong những trạm canh gác dầy đặc ở Duner truyền đến tiếng còi cảnh báo chói tai, cuộc chiến Lục đảo trăm năm đã kết thúc ba mươi năm rồi, nhưng Duner vẫn duy trì tiêu chuẩn cảnh giới thời chiến đấu suốt, chỉ là cấp bậc có hơi xuống một chút, hiện giờ tiếng nổ lớn như vậy khiến cho cư dân của cả thành phố đều tỉnh giấc, quân trấn thủ trong quân doanh, còn có mũ đồng của trạm canh gác Duner, cộng thêm đại đội liên phòng do bản thân cư dân của Duner lập thành, tất cả lần lượt hành động, vô số ngọn đuốt trào sang bến cảng bên này.

Lâm Tề đã dẫn theo mấy hộ vệ xông đến bên bến cảng, hắn nghiêm giọng quát lớn:

- Đánh nhanh thắng nhanh, cường nỏ, bắn chết bọn chúng!

Tiếng dây của dây cung bằng đồng vang lên khiến người ta nghe chua chát, trong bóng tối truyền đến tiếng máy nỏ chuyển động kêu cạc cạc. Baar lạnh lùng hừ một tiếng, ông ta cố nén cơn đau kinh khủng trên lớp da tay bị sức nóng ngọn lửa đốt phỏng, chụp vào không trung nắm lấy cây liêm đao của mình trở lại, ông ta mang theo một luồng gió điên cuồng, lại lần nữa xông đến sau lưng hai cô gái, lại lần nữa chém vào lưng của hai cô gái.

Màn chắn bảo vệ bằng thần thuật vừa mới bị chém nứt ra vô số vết nứt liền đột nhiên bị hóa giải, hai cô gái sợ hãi la lên, ngón tay hai cô khẽ động đậy, đang muốn bóp nát một lá bùa mạnh của thần thuật hộ thân đang giấu trong túi áo.

Nhưng đám tay chân đã được gia tộc Hắc Hồ huấn luyện kỹ càng đã không cho các cô cơ hội này, ba mươi tên thuộc hạ tay cầm cường nỏ hiện ra từ trong bóng tối, bọn chúng nhấm thẳng vào luồng sáng phát ra từ thân người của hai cô ở trong bóng tối, đồng thời cài động cơ nỏ vào.

Tiếng động cạc cạc lạ lùng truyền tới, ba mươi cây tên dài hai thước dày bằng ngón tay cái, thân đồng được chế tạo bằng đồng đen hòa chung xích ngân trên núi lửa, là nỏ săn bắt chuyên dùng để bắn giết kỹ sĩ tê giác da dày thô kệt trong đám người dị tộc của đảo Ngũ Đại Liên, phóng đi với tốc độ mà mắt thường không nhìn thấy được, hung hăng cấm thẳng vào ngọn lửa hộ thân của hai cô gái.

Nỏ săn bắt có thể xuyên thủng làn da dầy cộm của đám kỵ sĩ tê giác trong lớp người thú, sức mạnh lớn đến kinh người, cơ bản là không phải chiến rìu mà sức người ném ra có thể so sánh được, ngọn lửa của hai cô gái có thể chóng đỡ được sự tấn công của chiến rìu, nhưng đỡ không nổi uy lực của tên nỏ này.

Dưới sự soi rọi của ánh lửa, ba mươi cây tên nỏ nhanh chóng tới gần, hai cô gái sợ đến nổi trong đầu trống trãi, bọn họ chỉ còn có thể theo bản năng của mình cùng lúc đem hết những thần lực trong người ra, một luồng lửa cháy rực hợp thành lốc xoáy thổi quét khắp nơi, cơ thể của bọn họ cũng nhanh chóng chuyển động chệch đi theo cơn lốc xoáy.

Một tiếng kêu thảm thiết, cơ thể hai cô gái mang theo máu tươi phun trào bay thẳng ra xa cách khoản mười mấy bước chân.

Trên người Nhã và Linh đồng thời bị trúng ba năm cây tên nỏ, tên nỏ bằng đồng nguyên chất xuyên thủng cơ thể của bọn họ, bờ vai và đùi của hai cô gái đều bị rách toạt, lỗ thủng to tầm cỡ quả đấm, điều khiến hai cô tuyệt vọng hơn nữa là, bụng của Nhã cũng bị một mũi tên xuyên thủng, máu tươi đang không ngừng phun ra từ vết thương.

Hai cô gái phát ra tiếng kêu rên tuyệt vọng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.