[Dịch]Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới

Chương 240 :  Ăn một chén cà ri liền đột phá!




Hơn bốn mươi đầu bếp và sáu mươi bếp phó và người phụ việc đứng ở trước căn nhà bếp nhìn lấy Aylimer và Durra vào trong theo Briona, nhất thời, mọi người không biết phải làm sao.

“Hai ngài đầu bếp đó lại coi trọng món ăn của Briona như vậy?” Một người phó bếp nói bằng giọng ngạc nhiên, ở trong mắt hắn, hai vị đầu bếp kia chính là núi cao mà hắn đang ngưỡng vọng, mục tiêu của hắn là vượt qua hai vị đầu bếp đó.

“Món cà ri của Briona có gì đó quái lạ, tựa như năng lượng vượt qua món ăn được chúng ta nấu nhiều.” Một người đàn ông tuổi tầm năm mươi ngẫm nghĩ nói. Dường như khi cánh cửa kia vừa được mở ra, luồng hương thơm xộc vào mũi và giống như chúng xuyên tạc hắn thành ngàn mảnh, biến hắn thành một phần của mùi thơm đó, cảm giác rất kỳ diệu và mới mẻ.

“Tôi nghĩ chúng ta nên vào xem một chút, bây giờ còn sớm, dư thời gian để chúng ta chuẩn bị, cho nên không cần phải chần chừ làm gì.” Giọng nói được phát ra từ một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi, cô ta không cảm nhận được gì khác, nhưng vì tính hiếu kỳ nên cô ấy đã đề nghị.

“Ý kiến hay đấy, tôi cũng muốn thưởng thức món cà ri này lắm rồi.” Một người khác đồng ý.

“Vậy thì hãy cùng nhau đi vào trong đi.” Một người nữa cười gật đầu.

Căn nhà bếp của Briona khá rộng rãi, nhưng chưa đủ sức để chứa một trăm người, vì vậy, những đầu bếp ra lệnh cho người bên cạnh họ trở về làm việc, còn họ tiến vào trong với khuôn mặt tò mò.

“Mùi thơm này thật là thần kỳ.” Durra vừa bước vào, lão ta liền ngửi ngửi và tấm tắc khen.

“Cô dự định dùng món ăn này vào tối nay à?” Durra hỏi, theo như ý kiến của lão, món ăn này có thừa tư cách để đặt lên bàn ăn của Giáo Hoàng và một số thành viên cấp cao.

“Món cà ri là một món đến từ quê hương của Giáo Hoàng, nếu đặt nó lên bàn tiệc vào tối nay thì tôi chắc chắn cô sẽ tỏa sáng nhất trong đám đầu bếp bọn tôi rồi.” Aylimer cười nói.

Briona nghe lời nói của hai người, cô liền suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu nói: “Đây chỉ là món ăn mà tôi nấu thử mà thôi, sẽ không dùng nó vào tối nay đâu.”

“Thế thì tiếc quá.” Aylimer lắc đầu, cũng phải, bây giờ còn hơi sớm, Briona có dư thời gian để nấu thử và sau đó nấu chính thức, tất nhiên món ăn dùng chiêu đãi Giáo Hoàng phải nấu riêng với món ăn dùng chiêu đãi các cư dân khác rồi.

Thân phận và địa vị quá chênh lệch nhau, không thể gộp chung để đối đãi được.

“Mời các ngài dùng thử.” Briona tiến lên rồi lấy một cái chén bằng sứ nhỏ rồi múc cà ri ở trong nồi đổ vào chén, sau đó cô đặt hai cái chén lên bàn, Briona làm động tác mời trong khi nói bằng giọng chờ mong, cô không biết món ăn của mình đạt đến cấp độ nào, nếu được hai vị đầu bếp trước mặt thử thì Briona có thể biết được trình độ đó.

Hơn nữa, dù Briona nấu ra món cà ri bất phàm như vậy, cô vẫn không tự cho mình cao hơn Aylimer và Durra, ngược lại, cô mười phần kính trọng họ, bất kỳ ai dùng gần như tất cả cuộc sống của mình để nấu ăn, làm rạng danh đầu bếp đều xứng đáng nhận được sự kính trọng của mọi người.

“Cảm ơn.” Aylimer gật đầu rồi cầm cái chén sứ lên, sau đó ông ta dùng mũi ngửi một hơi dài, đến nỗi mặt ông ấy đỏ lên vì nóng và vị cay của mùi hương đó, cuối cùng hình như ông ta phải bị sặc, Aylimer vội vàng đặt chén sứ xuống rồi, hít một hơi thật dài, đè nén cơn sặc, nếu không mặt mũi ông ấy sẽ mất hết.

Durra thì không hấp tấp như Aylimer, lão nhìn món cà ri có màu đỏ cam óng ánh, miếng thịt được cắt gọn gàng và tỉ mỉ, chứng tỏ người xử lí nó có kỹ năng dùng dao tốt.

Durra gật đầu nhẹ một cái rồi mới cầm chén sứ lên, lão nhận lấy cái muỗng dài từ Briona mới đưa đến, rồi chậm rãi múc một miếng thịt lên từ trong chén sứ.

Mùi thơm nồng nặc, cùng với món cà ri như bức tranh sơn dầu tuyệt mỹ vô giá, miếng thịt tắm mình trong làn nước màu cam tỏa hương khí, càng làm nổi bật vị trí trung tâm của nó.

“Vậy thì tôi xin phép.” Durra nói một câu với Briona rồi đưa miếng thịt vào miệng.

Cùng lúc đó, Aylimer cũng đã ăn một miếng thịt.

Chỉ trong nháy mắt, hai mắt Aylimer liền trừng lên, miếng thịt khớp với không gian của miệng hắn, nó vừa tiếp xúc với đầu lưỡi màu hồng, liền bùng lên một cỗ hương vị thấm ruột gan, mùi cay nồng cùng với sức nóng của nước cà ri tạo nên một cơn bùng nổ ở trong khoang miệng.

Aylimer thưởng thức đến say mê, sau đó hắn liền cắn miếng thịt nhện, miếng thịt mềm mại mà không nát, không dai, chỉ cắn nhẹ một cái, Aylimer cảm nhận được nước thịt chảy đầy miệng hắn, kết hợp với nước cà ri tạo nên một khoái cảm khiến hắn say mê.

Aylimer chậm rãi nhai miếng thịt trong miệng, ông thưởng thức nó bằng cả vị giác, xúc giác và bằng toàn bộ tâm hồn của một đầu bếp.

Ở bên đây, Durra với hai tay đang run rẩy, khuôn mặt của lão ta hiện lên sự kích động và vui sướng khi thưởng thức miếng thịt nhện, Durra nhắm nghiền đôi mắt lại một lúc, sau đó lão mới mở ra và nói bằng giọng như dùng toàn bộ sức lực.

“Ngon, tôi chưa từng ăn một món ăn nào ngon đến thế này, Briona, cô đã vượt qua tôi rồi.”

Briona nhìn thấy biểu tình của hai người, cô biết được món ăn của mình khá xuất sắc, nhưng không đủ để Briona tự cao tự đại, bởi vì cô biết mình vừa trải qua trạng thái kỳ lạ mới chế biến ra món cà ri đó, nói không chừng đây chỉ là vận may của cô, hơn nữa, cô không biết được mình có thể nấu ra một món giống vậy hay không.

“Cảm ơn ngài Durra, nếu không có ngài dốc lòng chỉ dạy thì tôi chưa chắc có thành tựu như bây giờ.” Briona nói bằng giọng nhỏ nhẹ.

Durra thỏa mãn gật đầu, dù không có tình nghĩa sư đồ với Briona, nhưng có thể chỉ dạy một đầu bếp xuất sắc chính là một việc mà lão kiêu ngạo. Durra vừa định thưởng thức tiếp thì lão nhận thấy gì đó, rồi quay đầu nhìn Aylimer ở bên cạnh.

Lúc này, Aylimer đã ăn xong chén cà ri ngon lành, thiếu mất món cơm trắng làm món cà ri không hoàn thiện, thế nhưng chẳng thể nào phá hủy sự ngon lành của nó. Aylimer chép chép miệng, thì ông đột ngột trợn mắt lên, ông cảm nhận được món ăn mà ông vừa ăn vào đang ở trong bao tử, sau đó chúng liền biến thành một dòng nước ấm lan tỏa toàn bộ thân thể.

Đi theo dòng nước ấm đó là một cỗ năng lượng tinh thuần, cơ thể Aylimer tham lam hấp thụ năng lượng từ món cà ri, chuyển hóa chúng thành linh lực, trong khoảng ba mươi giây, tu vi của Aylimer tăng nhanh không ngừng, đến một giới hạn nào đó, Aylimer thét dài một tiếng rồi phát ra khí tức mạnh mẽ hơn trước nhiều lần.

Mà cảnh tượng này được hơn bốn mươi người đầu bếp vừa chạy vào thấy được, hai mắt họ hiện lên vẻ không thể tin tưởng, bọn họ nhìn thấy gì?

Aylimer ăn một chén cà ri lại đột phá cảnh giới! Dù cho họ biết được các món ăn làm từ thịt sinh vật tiến hóa sẽ giúp tu vi mọi người tăng cao, mà chưa nghĩ tới món ăn sẽ giúp mọi người đột phá cảnh giới a.

“Aylimer vừa đột phá phải không?” Một đầu bếp hỏi, hắn biết được kết quả, nhưng mong muốn nhận được sự xác nhận của mọi người.

“Đúng rồi, Aylimer đột phá ở trước mặt của chúng ta, chuyện này thật bất khả tư nghị.” Một người đầu bếp nói.

“Món ăn của Briona lại thần kỳ đến như vậy? Tôi muốn nếm thử nó ngay lập tức.” Người đàn ông tuổi tầm năm mươi nhìn thấy toàn bộ quá trình, ngay tại thời điểm này, hắn nhìn vào nồi cà ri với sự mong đợi và khao khát.

“Cái gì vừa xảy ra thế này? Tại sao tôi lại đột phá?” Aylimer tỉnh lại, ông giật mình nói, bởi vì ông cảm nhận được ông đã đột phá đến cảnh giới Nhị Dương trung kỳ, trước đó Aylimer đạt đến cảnh giới Nhị Dương sơ kỳ gần đến thời khắc đột phá, đáng lẽ ra Aylimer cần phải tích lũy nhiều ngày nữa rồi sử dụng đan dược hỗ trợ, nào ngờ chỉ ăn một chén cà ri lại bằng tất cả những việc đó cộng lại.

Aylimer chưa kịp tỉnh hồn lại, thì ông nghe cảm nhận được một cỗ khí tức gần đó đang tăng lên một cách điên cuồng, Aylimer nhận ra được thứ gì, ông khó khăn quay đầu qua nhìn Durra.

Mà Durra vừa xem Aylimer đột phá, dự định chúc mừng bạn lâu năm một phen, nhưng chưa kịp nói ra khỏi miệng thì Durra biến sắc, lão dùng toàn bộ tinh thần để dẫn dắt dòng nước ấm chạy khắp thân thể, chỉ một thời gian ngắn sau, Durra phát ra một cỗ khí thế mạnh mẽ.

“Tôi cũng đột phá đến cảnh giới Nhị Dương trung kỳ rồi!” Durra ngơ ngác nói, rất nhanh thì lão lấy lại tinh thần, hai mắt hiện lên vẻ kinh hãi nhìn Briona và nồi cà ri.

“Chúc mừng các ngài đã đột phá.” Briona nói trong khi tim cô còn đang nhảy lên thình thịch thình thịch, cô đâu phải kẻ ngu ngốc, nhìn tình cảnh trước mặt liền biết được món ăn mà cô nấu ra giúp hai người đột phá.

Cảnh giới Nhị Dương trung kỳ đó! Một cảnh giới khá cao so với mặt bằng chung của toàn bộ Giáo Đình, phải biết rằng đa số mọi người chỉ có cảnh giới Nhị Dương sơ kỳ mà thôi! Chỉ có thành viên tinh nhuệ mới đạt đến cảnh giới Nhị Dương trung kỳ a!!

Nghe được tiếng nói nhỏ nhẹ của Briona, mọi người mới đặt sự chú ý vào cô và nồi cà ri ở sau lưng, nồi cà ri không hề có rung động gì, nó như một vị thần đang nhìn xuống thế gian bằng ánh mắt khinh thường trong khi vẫn tỏa ra mùi hương cay nóng, đương nhiên, nó nào có cảm xúc để thể hiện, đó chỉ là hình tượng trong mắt các đầu bếp mà thôi, đối với họ, món ăn kia chính là thần!

Một vị thần đang chỉ ra con đường để đầu bếp vươn cao đến đỉnh phong!!

“Cảm ơn cô Briona, món ăn của cô chứa một cỗ năng lượng lớn giúp tôi đột phá một cách dễ dàng, tôi còn chẳng cảm thấy bình cảnh nào nữa.” Durra hơi khom người và nói bằng giọng kích động. Lão có tuổi tác rất cao, tu luyện chậm chạp, nhờ vào kỹ năng nấu bếp mới lãnh được nhiều tài nguyên hơn người khác, cho nên tu vi mới ở cảnh giới này, nếu không có thể lão chưa chắc đột phá đến Nhị Dương kỳ.

Durra có lưng hơi còng, mà bây giờ, Durra có thể đứng thẳng người, lão cảm nhận được sinh cơ yếu đuối vừa được bổ sung, tinh thần sảng khoái, cơ thể nhẹ bổng như mây vậy.

Tất cả đều là nhờ vào món cà ri của Briona.

“Cảm ơn cô Briona, cô không chỉ là ân nhân của tôi, mà cô còn là người đã giúp tôi nhìn thấy được tương lai của đầu bếp.” Aylimer cúi đầu nói với Briona, ông ta biết được gần như tất cả đầu bếp trong Giáo Đình đều tập trung tại đây, vì thế, Aylimer cố ý đề cao âm lượng, tạo một địa vị siêu nhiên cho Briona.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.