[Dịch]Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới

Chương 152 :  Thanh Vũ xuất quan!




Quân Đoàn Gaia được thống lĩnh bởi ba vị Quân Đoàn Trưởng, trong số đó, Rinka chỉ huy sáu trăm người, Dieter chỉ huy bốn trăm người, Richard chỉ huy gần năm trăm người, tổng số lượng thành viên của Quân Đoàn Gaia là một ngàn năm trăm người, mỗi người đều có tu vi Nhất Dương Hậu Kỳ trở lên, trong đó hơn một trăm người đã trở thành Nhị Dương sơ kỳ, đây là một chi quân đoàn cực kỳ mạnh mẽ ngay tại thời điểm này.

Một phần thành viên có nhiệm vụ duy trì tri an trật tự của Thập Linh Hỏa thành, phần còn lại chia nhóm và tập luyện với nhau, diễn hóa Bách Thánh Trận.

Bách Thánh Trận được chia làm bốn cảnh giới: Linh Thể, Chân Thể, Kim Thể và cuối cùng là cảnh giới khó đạt được nhất Thiên Thể, muốn diễn hóa đại trận cần một trăm người kết hợp với nhau, sức mạnh của Bách Thánh Trận dựa trên cảnh giới trung bình của một trăm người đó.

Sau đó tăng lên dựa theo mức độ ăn ý, thuần thục Bách Thánh Trận của một trăm người.

Ví dụ cảnh giới trung bình của một trăm người là Nhị Dương sơ kỳ, thì sức mạnh của Bách Thánh Trận ở cảnh giới Linh Thể là Nhị Dương hậu kỳ, ở Chân Thể là Nhị Dương Đỉnh Phong, ở Kim Thể là nửa bước Tam Dương cảnh, còn Thiên Thể là Tam Dương sơ kỳ.

Vì vậy, sức mạnh của Bách Thánh Trận quá lớn làm cho độ khó của nó cũng tăng theo, cho dù ở Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ đoàn cũng chưa có thấy Chân Thể xuất hiện.

Linh Thể là cảnh giới một trăm người kết hợp tạo thành đại trận, phát huy ra sức mạnh và đồng bộ với nhau tạo nên một hư ảnh khổng lồ tùy thuộc vào sức mạnh mà quyết định độ to lớn của hư ảnh, còn Chân Thể khác với Linh Thể ở chổ hiển hóa ra là một thực thể được ngưng tụ cao chứ không phải hư ảnh, Kim Thể diễn hóa ra thêm một bộ giáp vàng chóe làm tăng sức mạnh của thực thể, cuối cùng, cảnh giới Thiên Thể diễn hóa ra một thực thể bằng vàng, một Thánh Kỵ Sĩ màu hoàng kim rực rỡ với đôi cánh bắt mắt.

Còn một số đại trận nữa là Thiên Thánh Trận, Vạn Thánh Trận, Bách Vạn Thánh Trận, Thánh Hoàng Trận… Nhưng giá cả của chúng cực kỳ mắc cho nên Thanh Vũ không thể mua được.

Thanh Vũ từ từ mở đôi mắt mệt mỏi sau khi tu luyện trong mười ngày, quá trình tu luyện không phải chuyện đùa, mà cần phải đặt tinh thần vào đó, chăm chú từng chi tiết tỉ mỉ, nếu không làm như vậy, sẽ để lại hậu quả khôn lường, nó sẽ trở thành một mối nguy hiểm tiềm tàng chỉ chờ đợi thời cơ xuất hiện.

Cho nên, tu luyện cực kỳ mệt mỏi và là một việc khô khan nhàm chán, mười ngày qua, Thanh Vũ đã hấp thu nhiều tinh thể tiến hóa và nhận ra được, đó là chất độc từ quá trình tiến hóa đã xâm nhập vào cơ thể hắn ngay lúc hắn vừa bước chân vào thế giới này đã bị năng lượng tiến hóa đánh tan, bài trừ triệt để.

Điều này làm Thanh Vũ vui mừng, biết được nhiều thông tin càng làm Thanh Vũ lo lắng về vấn đề tăng nhân lực ở đây bằng cách di chuyển một bộ phận của Giáo Đình, có một lý do làm hắn cảm thấy bất an, đó là sự hoạt động của các chất độc tiến hóa, Thanh Vũ không chắc chắn tất cả ai di chuyển đến đây đều có thể kháng lại chất độc đó, nếu thất bại, họ sẽ trở thành Venger tàn bạo khát máu, Thanh Vũ sẽ tự trách mình vì đã làm hại họ.

Bây giờ, vấn đề đó có thể giải quyết bằng cách để những người ở thế giới kia hấp thụ một lượng lớn năng lượng tiến hóa trước khi đi đến đây, làm như vậy sẽ tạo thành một bức tường cản những chất độc ở trong không khí.

Chất độc đó là nguyên nhân tạo ra các Venger, cũng là nguyên nhân làm cho các sinh vật tiến hóa.

“Các sinh vật ở thế giới này, ngoại trừ con người đều có thể hấp thụ chất độc đó để gia tốc quá trình tiến hóa, làm bọn chúng trở nên mạnh mẽ cực kỳ nhanh chóng, nếu có thể lợi dụng hoàn cảnh này để bồi dưỡng các chiến thú thì Giáo Đình sẽ có một chi quân đoàn chiến thú mạnh mẽ.” Thanh Vũ suy nghĩ.

“Nhưng mà, ta không biết được chất độc đó có ảnh hưởng gì khác ngoài làm bọn chúng tiến hóa hay không? Nếu như có thì sẽ là một mối họa lớn, thôi thì, trước tiên hãy bồi dưỡng một chi chiến thú với số lượng vừa phải đã.” Thanh Vũ tiếp tục tính toán.

Thanh Vũ khẽ cảm nhận cơ thể của hắn, hắn đang tu luyện Thánh Kỵ Sĩ và Thánh Điển, trong Giáo Đình đều tu luyện theo cách này, chọn một trong hai làm chính là cái còn lại làm phụ, như vậy sẽ gia tăng sức chiến đấu, Thanh Vũ khá bất với ngờ với tốc độ tu luyện này, chỉ trong mười ngày, cảnh giới của hắn đã tăng cao, từ Nhị Dương Hậu Kỳ thẳng đến Tam Dương Sơ Kỳ.

“Dương như là thân thể ta đang thích ứng dần với việc hấp thu năng lượng tiến hóa và chuyển thành linh lực, quá trình này là thích nghi với hoàn cảnh, kiềm theo thiên phú ở mức nhị tinh thiên tài, cho nên tốc độ tu luyện của ta tăng lên quá nhanh.” Thanh Vũ vui vẻ phân tích.

Lúc đầu, năng lượng từ tinh thể tiến hóa là một thứ xa lạ đối với thân thể của Thanh Vũ, nhưng thân thể của hắn đã thích ứng theo thời gian làm tốc độ hấp thụ nhanh hơn.

Một lát sau, Thanh Vũ phiền muộn nhìn một đống bụi phấn ở xung quanh, đó là tàn tích của lần tu luyện này, Thanh Vũ thở dài một cái rồi nói: “Tài nguyên tu luyện không đủ a!”

Các tinh thể tiến hóa mà Thanh Vũ thu được từ cuộc chiến với bầy Bọ Ngựa đã chia cho nhóm của Mặc Hàn, hắn giữ lấy một phần, nhưng bây giờ phần đó đã hết sạch.

Thanh Vũ rời khỏi cái giường bằng đá có chức năng duy trì nhiệt độ ở trạng thái thoải mái, và tiến về phòng tắm để vệ sinh cá nhân, hắn nhìn xung quanh một chút, đó là một phòng tắm rộng rãi với những tia nước chảy róc rách ấm áp, làn sương mù từ từ rời khỏi mặt nước và lơ lửng ở trên không.

Chẳng có người nào ở đây vào giờ này, không gian to lớn và im ắng tạo thành một bầu không khí quỷ dị cực điểm.

“Cái này giống như một lâu đài bỏ hoang quá a! Không biết có ma ở đây không nữa.” Thanh Vũ bồn chồn nói.

“Hừ hừ! Cho dù có ma thì ta cũng phải bắt nó quỳ! Bây giờ ta là một cường giả ở cảnh giới Tam Dương sơ kỳ, sợ gì hồn ma?” Thanh Vũ gật đầu, cứng rắn nói.

Nếu mà Thanh Vũ biết được có một cái thế giới gọi là Âm Giới, nơi cư ngụ của hàng trăm ngàn tỷ hồn ma, trong đó không thiếu hồn ma có sức mạnh chuyển tinh hoán nhật, thì hắn sẽ không nói ra lời nói kiêu căng này.

Không có tri thức thật sự là đáng thương!

Thanh Vũ bước đi đến hồ nước và ngâm mình xuống đó, khuôn mặt hắn hiện lên vẻ thỏa mãn, thích thú vì cảm giác sảng khoái chạy dọc khắp thân thể.

“Quả nhiên chỉ có nước nóng là tuyệt nhất.” Thanh Vũ thư sướng nói.

“Tất nhiên rồi, nước nóng có nhiều tác dụng như giảm căng thẳng, mệt mỏi, thư giãn cơ bắp và nhiều công dụng khác nữa.”

Đột nhiên một âm thanh dịu nhẹ vang lên, chắc chắn chủ nhân của giọng nói này là một nữ giới, Thanh Vũ đang dựa thân thể vào thành của hồ bơi và trước mặt lên trong khi đôi mắt hắn đang nhắm nghiền để tận hưởng phút giây tuyệt vời này. Nghe được giọng nói này làm Thanh Vũ giật bắn người khỏi mặt nước, để lộ ra thân thể cường tráng ở bên ngoài.

“Là ai?” Thanh Vũ bất ngờ hỏi, trong đầu hắn nghĩ đến một con ma nữ nào đó đang nhìn lén hắn tắm?

Làn sương mù nơi cuối hồ nước nóng từ từ tản đi, để lộ một không gian ở bên trong, lúc này, có một người con gái đang ở đó, mái tóc màu đen óng ánh được cột lên cao để lộ ra một cái cổ trắng ngần mĩ lệ, đôi mắt đen to tròn đang nhìn Thanh Vũ với ánh mắt hiếu kỳ, làn da màu trắng bóng mịn tạo một cảm giác dịu nhẹ, ẩn dưới làn nước là một thân thể lồi lỏm, Thanh Vũ có thể nhìn thấy hai đồi phong cao nhút ẩn hiện ở dưới đó.

“Là cô sao, Lilith?” Thanh Vũ vội vàng ngồi xuống để che đi thân thể và quay đầu nhìn về phương hướng khác.

“Không ngờ Giáo Hoàng đại nhân lại có một mặt như vậy.” Lilith cười khúc khích, âm thanh yêm ái của cô bị những bước tường vọng lại và lan tràn khắp căn phòng.

Thanh Vũ cố gắng xóa đi những suy nghĩ xấu trong đầu, nhưng chúng lại bị níu kéo bởi những âm thanh của Lilith, cuối cùng Thanh Vũ nghĩ đến hắn là một Giáo Hoàng, không thể mất đi uy nghiêm trước mặt những người khác được.

Thanh Vũ hắng giọng nói: “Tại sao cô lại xuất hiện ở đây?”

Lilith tiếp tục nở nụ cười và hỏi ngược lại Thanh Vũ: “Cái đó phải để tôi hỏi mới đúng, đây là phòng tắm của nữ mà?

“Phòng tắm của nữ?” Thanh Vũ nghi hoặc, hắn chỉ lựa chọn một phòng tắm để vào, không biết được ở đâu là của nữ hay của nam a, Thanh Vũ muốn tát mình một tay bởi vì hắn không dùng thân thức để điều tra mà dung mắt thường, cho nên không nhìn thấy Lilith ở sau làn sương mù đó.

“Anh không biết sao? À đúng rồi, trong lúc anh bế quan thì chuyện đó đã xảy ra, anh không biết cũng là điều hiển nhiên.” Lilith cười nói.

Thanh Vũ bụm mặt lại bằng một tay, nếu như Lilith đã ở đây từ trước, vậy là cô ấy đã nghe được những lời lẩm bẩm ngu ngốc của hắn rồi, hắn muốn tìm một chỗ đất để chui xuống vào lúc này, nhưng dưới chân hắn là gạch đá cứng rắn, cho nên hắn không thể chui được, đầu của Thanh Vũ sẽ vỡ nát mất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.