Tin Quan Doãn trở về như một hòn đá làm dậy lên ngàn lớp sóng, nhanh chóng tạo thành một phong trào ở toà nhà huyện uỷ huyện Khổng, vô số người bỏ dở cả công việc, đi ra văn phòng, như nghênh đón anh hùng chiến thắng trở về, đón Quan Doãn.
Chả ai quan tâm Quan Doãn đã trải qua chuyện gì, cũng chả ai biết Quan Doãn từ huyện Khổng đến Hoàng Lương, lại từ Hoàng Lương quay về thành phố Yến, trong đó đã trải qua hành trình kiếp nạn sinh tử như thế nào, đối với người tầng lớp trung bình trong quan trường mà nói, họ chỉ coi trọng một kết quả - lên chức!
Huyện Khổng 20 năm mới xuất hiện một Lý Vĩnh Xương, ông ta bị lật đổ rồi, đang suy đoán rốt cuộc còn bao nhiêu năm mới lại xuất hiện một người còn vượt qua cả Lý Vĩnh Xương đây, mười năm, hai mươi năm, hay là ba mươi năm.
Lúc công bố đáp án, tất cả mọi người trố mắt đứng nhìn, chả cần đến ba mươi năm cũng chả cần đến mười năm, thậm chí đến mười ngày cũng chả cần, chỉ sau một ngày ngắn ngủi bổ nhiệm Lãnh Phong Bí thư huyện uỷ, sự bổ nhiệm của Quan Doãn chính thức được thông qua - Ban tổ chức cán bộ Thành ủy quyết định, đồng chí Quan Doãn điều nhiệm công sảnh văn phòng phòng Thư ký Thành ủy .
Nếu như bổ nhiệm Quan Doãn mà còn chưa đủ làm cho người ta liên tưởng đến bước tiếp theo của hắn, thì Sư Long Phi chính thức nhận chức ở huyện Khổng đã là xác nhận rõ ràng cái phỏng đoán của nhiều người trước đó. Thư ký của bí thư Tưởng thả ra ngoài, đồng thời Quan Doãn điều vào công sảnh văn phòng Thư ký Thành uỷ, hai người liên kết giải quyết thì chính là – Quan Doãn một bước lên thẳng mây xanh, nếu từ Phó chánh văn phòng Huyện ủy thẳng thăng lên thư ký Bí thư Thành ủy.
Cũng chính là người được người ta ngưỡng mộ vô đối, thư kí số một thành uỷ người tiếp cận Bí thư thành uỷ nhất Hoàng Lương.
Thư ký số một Thành uỷ 23 tuổi, gần như là thần thoại và truyền thuyết trong quan trường, lại thực xảy ra xung quanh mình, làm cho nhiều người kinh hoàng, Lý Vĩnh Xương dùng hai mươi năm mới đạt đến độ cao đó, Quan Doãn chỉ dùng một ngày đã vượt qua đó.
Quả thực, cấp bậc phó phòng của Quan Doãn mới không có cách nào đánh đồng với nhân vật thứ ba cấp phó huyện Lỹ Vĩnh Xương. Nhưng trong mắt người dân huyện Khổng, cấp bậc có cao đi nữa, cuối cùng cũng chỉ là ở trong cái hồ đạp nước mà thôi. Nhưng Quan Doãn lại bước thẳng vào toà nhà Thành Uỷ, ở bên cạnh Bí thư Thành uỷ, so với Lý Vĩnh Xương chưa từng ra khỏi huyện Khổng không biết cao minh hơn bao nhiêu.
Người ở ngoài xem kịch, người ở trong thì dựa cột nói, người ở bên ngoài toà nhà huyện uỷ bàn luận chỉ là Quan Doãn trở thành tâm phúc của bí thư thành uỷ, rất là vinh dự. Người bên trong thì trong lòng lại hiểu rất rõ, Quan Doãn vừa vào Thành uỷ, nhất định là tiền đồ như gấm. Qua năm sau mới 24 tuổi, mà chiếu theo lệ thường, thư ký thường kém lãnh đạo hai cấp, Bí thư Thành ủy là Giám đốc sở, thư ký Thành ủy chính là trưởng phòng.
Quan Doãn mới lên phó phòng không lâu, nhưng đã đảm nhiệm thư ký Thành uỷ. Không tới ba tháng chắc chắn sẽ dàn xếp trưởng phòng. Cứ theo đó sau này ba năm một bậc thang thăng chức, thế chả phải 33 tuổi đã là phó giám đốc sở rồi sao? Chậc chậc, Nhà họ Quan hương khói tốt, mấy trăm năm mới có một nhân tài như thế này.
Nói rộng hơn, huyện Khổng mấy trăm năm mới xuất hiện một Quan Doãn thế này?
Đương nhiên, dựa vào kiến thức của một đám người trong toà nhà huyện uỷ huyện Khổng, đoán tiền đồ của Quan Doãn chỉ là dựa vào kiến thức cơ bản nhất, Quan Doãn từ phó phòng lên trưởng phòng dễ dàng vượt qua, từ trưởng phòng lên Phó cục trưởng là một cửa kiểm soát. Mà từ cục trưởng đến phó giám đốc sở thì lại là một chuyện còn khó hơn cả lên trời. Với tài năng ngút trời của Thôi Đồng cộng thêm thế lực khổng lồ của họ Thôi, mới 35 tuổi đã làm Phó giám đốc sở, trở thành thần thoại quan trường của Hoàng Lương. Quan Doãn xuất thân dân đen có thể phá vỡ truyền kỳ của Thôi Đồng không?
Người khác hoặc có lẽ xuất phát từ tình đồng hương, tình cảm đồng sự, càng muốn tin tưởng Quan Doãn một bước vào Thành uỷ, chính là vùng đất bằng phẳng, đường thiên hạ bằng phẳng rồi, biết đâu được, Long Môn của Thành uỷ Hoàng Lương thực chất lóng lánh nhưng là ở bên ngoài thôi. Hoàng Lương nước sôi lửa bỏng, khắp nơi là mạch nước ngầm gợi sóng, cuốn Quan Doãn vào trong, xé rách xé nát.
Quan Doãn vừa xuống xe, thì bị một đám người vùng lên vây kín như nước, trong dòng người, tất cả đều là khuôn mặt tươi cười. Quan Doãn không cự tuyệt những tay với tới đều bắt tay, hắn bây giờ gần như trở thành thần tượng và mục tiêu sống của tất cả những người trẻ tuổi huyện uỷ.
Làm cho Quan Doãn kinh ngạc là, vất vả lắm mới rời được đám người đó ra, vừa mới ngẩng đầu lên thì phát hiện Lãnh Phong đứng bên ngoài cửa trong. Tự mình đi ra đón tiếp. Nếu là một mình Lãnh Phong thì cũng chả sao, đằng sau lại còn thêm một người, vẻ mặt tươi cười, hớn hở, chính là Trần Vũ Tường.
Được thôi, số một số hai huyện uỷ đích thân đến nghênh tiếp, cho dù Quan Doãn chính thức thành thư ký số một Thành uỷ hắn cũng không đủ trình kinh động bí thư và chủ tịch huyện. Nói cho cùng, Lãnh Phong là cất nhắc hắn, Trần Vũ Tường là nâng đỡ hắn.
Quan Doãn rảo bước về phía trước:
- Bí thư, Chủ tịch Trần, thật là không dám nhận.
- Sao lại không dám nhận? Bí thư Tưởng chọn đúng cậu, là vinh dự của huyện Khổng, tôi và Chủ tịch Trần cũng nở mày nở mặt.
Lãnh Phong bước lên một bước, bắt tay với Quan Doãn:
- Vất vả rồi, đến văn phòng nào.
Trần Vũ Tường bắt tay Quan Doãn:
- Quan Doãn, tôi mới đến huyện Khổng, cậu lại sắp đi rồi, thật là không đúng dịp, về vụ đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao, tôi vẫn muốn bàn bạc với cậu một chút nên bắt đầu thế nào.
Đến văn phòng của Lãnh Phong —sau khi đảm nhận chức Bí thư, chuyển đến văn phòng của Lý Dật Phong, cũng chính là văn phòng trước đây của ông, thế sự luân hồi, vòng một vòng lớn lại trở về - Lãnh Phong, Trần Vũ Tường và Quan Doãn ba người họ đóng chặt cửa phòng, người không phận sự miễn vào, triển khai họp hội ý.
Lẽ ra nếu dựa vào cấp bậc của Quan Doãn thì không đủ để tham dự vào phương hướng phát triển của huyện Khổng nhưng Lãnh Phong và Trần Vũ Tường chính là nhằm vào đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao để kéo nông nghiệp hưng huyện. Cùng với quy hoạch du lịch lớn của từ núi Bình Khâu tới sông Lưu Sa, từ một loạt hệ thống nông nghiệp, du lịch tạo thành huyện Khổng liên tục phát triển, triển khai xâm nhập thảo luận.
Dù sao Quan Doãn đã tham gia kế hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao từ đầu đến cuối, Kim Nhất Giai không có ở đây, hắn chính là người phát ngôn tốt nhất cho cô ấy, những chi tiết nhỏ cùng với qui mô đầu tư…v..v… các vấn đề cũng chỉ có Quan Doãn là rõ nhất.
Quan Doãn bàn lại một cách triệt để, cũng mừng vì Lãnh Phong cuối cùng cũng lãnh đạo toàn diện các công việc của huyện Khổng, càng vui mừng hơn vì quan hệ hợp tác chung sức của Lãnh Phong và Trần Vũ Tường. Từ việc Lãnh Phong hướng dẫn, thái độ hợp tác ăn ý của Trần Vũ Tường, hắn cũng có thể đưa ra kết luận. Huyện Khổng sau bộ máy của Lãnh Phong và Trần Vũ Tường ắt sẽ đi đến một con đường phát triển khác thường.
Lời tiên đoán của Quan Doãn đã được thực hiện, đường phát triển của hắn chắc chắn năm sau cũng được chứng minh tính chính xác. Đang là lúc các huyện xung quanh đang đi con đường công nghiệp mạnh huyện, huyện Khổng dưới chủ trương gắng sức của Lãnh Phong, đã đi một con đường khác về nông nghiệp hưng huyện.
Ngay từ đầu, bước chân huyện thị của công nghiệp mạnh huyện đều rất lớn, bước nhanh như bay, đẩy huyện Khổng tụt về sau. Huyện Khổng lại không hề hoang mang mà vững bước đi tới, quy hoạch từng bước nông nghiệp hiệu suất cao và du lịch. Trong hai, ba năm nhập lượng lớn tài chính lại không thấy một hiệu quả nào, nhất thời bị các huyện xung quanh chê cười.
Nhưng ba năm sau, công nghiệp mạnh huyện, ô nhiễm nghiêm trọng, sự phát triển sau này thiếu hụt năng lực, nhiều nhà xưởng đóng cửa, đa số nhà xưởng để đó không dùng, GDP cao chỉ đổi lấy sự vẻ vang bề ngoài và chiến tích. Nông dân sau khi bán đất, tiêu hết tiền, dựa vào sự sinh tồn của nhà xưởng, lại đóng cửa thì bỗng nhiên mất đi nguồn sống…
Mà huyện Khổng lại nghênh đón thu hoạch toàn diện, không nhắc tới từ du lịch núi Bình Khâu tới du lịch sông Lưu Sa đã có thành tựu. Vài lâm trường cũng gia nhập hàng ngũ du lịch nông nghiệp nhàn rỗi, hơn nữa lâm trường và nông trường đã trải qua ba năm trưởng thành, bước rất nhanh vào vụ, thu hoạch khá phong phú. Vừa chặt vừa gieo hạt. Sau uy lực nổi bật của qui mô hiệu quả và sự phát triển liên tục, huyện Khổng bắt đầu vẻ vang hơn.
Nhà chính trị gia chân chính phải có con mắt liên tục phát triển lâu dài, không so đo nhất thời được mất, dám vì thiên hạ trước, mới có thể đi con đường người bình thường không dám thử.
Từ văn phòng của Lãnh Phong đi ra, đã là lúc ăn cơm tối. Lãnh Phong vẫn chưa thoả mãn, đề nghị cùng đi căng-tin ăn cơm, vừa ăn vừa nói chuyện. Quan Doãn không có ý kiến, đề nghị để Lãnh Thư và Lý Lý cũng cho vào cùng. Lãnh Phong vẫn chưa nói, Trần Vũ Tường đã cười ha hả, thuận nước đẩy thuyền:
- Lãnh Thư và Lý Lý sau này là Thư ký chủ lực của phòng rồi, họ cũng nên nắm một chút về kế hoạch nông nghiệp hiệu quả cao, ý của Bí thư Lãnh sao?
Lãnh Thư đến huyện Khổng chính là rèn luyện và nâng cao cấp bậc, đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao là cơ hội khó có được. Nếu cô ấy không tham gia cũng chính là để tuột mất thời cơ. Lãnh Phong thấy Trần Vũ Tường vì người nghe tiếng đàn hiểu nhã ý, ắt cũng sẽ không từ chối, nói:
- Người mà Quan Doãn giới thiệu chắc chắn rất được, cứ để đến đi.
Một câu nói, lại bán một ân tình cho Quan Doãn.
Chờ sau khi Lãnh Thư và Lý Lý tham gia vào, không khí thảo luận càng nóng lên, Lý Lý biết ăn nói, lại biết nhìn mặt đoán lòng nhất, Lãnh Phong rất thích, nhưng nhìn điểm vào của vấn đề cũng rất chính xác, thường có thể tạo được tác dụng vẽ rồng thêm nắng.
Trong lời nói chậm rãi của Lý Lý và Lãnh Thư, Quan Doãn cười cười, đối với thế cục sau khi hắn rời huyện Khổng, hắn hoàn toàn yên tâm.
Sau bữa cơm, Quan Doãn lại gặp mặt Lưu Bảo Gia, chuẩn bị bàn bạc một chút về chuyện sau khi hắn đi. Triển vọng của Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực - Lý Lý đã lưu lại tại huyện uỷ - Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực còn tại thị trấn.
Lúc này Lưu Bảo Gia đã biết Quan Doãn lần đi Hoàng Lương gặp phải nguy hiểm, cậu ta hạ quyết tâm:
- Anh Quan, để Lý Lý đi con đường quan trường, tôi và Tấn Lực bàn bạc xong rồi, ở bên cạnh anh, cùng đến Hoàng Lương giành chính quyền.
Quan Doãn nghĩ nghĩ, tạm thời chưa đồng ý:
- Cậu và Tấn Lực bây giờ đều là cán bộ đất nước, làm cho tốt, sao nói bỏ là bỏ? Vậy đi, chờ tôi đến ổn định ở Hoàng Lương rồi tìm cơ hội điều cậu và Tấn Lực đến, thế nào?
- Thế cũng được.
Lưu Bảo Gia cười ha hả:
- Anh Quan, cách làm này của anh điều tôi và Tấn Lực đến Cục công an thành phố Hoàng Lương, chờ anh đây mặc vài bộ cảnh sát, đi bắt người xấu, uy phong biết mấy, nắm tay chuyên chính, thiên hạ mặc ta đi!
Đừng nói, một câu nói của Lưu Bảo Gia thật đúng là nhắc nhở Quan Doãn, nắm tay chuyên chính, không phải là Trịnh Thiên Tắc quen dùng thủ pháp của Hoàng Lương sao? Hắn sao không gậy ông đập lưng ông nhỉ?
- Đi, về nhà.
Quan Doãn sắp đến Hoàng Lương lại càng tràn trề kỳ vọng, liền mời Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực cùng về nhà.
Lưu Bảo Gia ha hả cười:
- Tôi và Tấn Lực không về nhà nữa, sợ ngăn cản chuyện tốt của anh.
Quan Doãn thấy Lưu Bảo Gia cười rất đen tối liền cười mắng:
- Có gì không nói thẳng, cẩn thận tôi đá cậu.
- Bác gái gọi Ôn Lâm, nói là có chuyện lớn cần bàn bạc.
Quan Doãn ngây người ra một chút, mẹ có thể có chuyện gì lớn cần bàn bạc với Ôn Lâm? Trừ phi là việc cưới!