''Được, vậy chúng ta thi họa.'' Ngũ công chúa hừ lạnh nói. Mẫu phi nàng tức là Lăng Qúy Phi từng điều tra qua tiện nha đầu này cầm kì thư họa cái gì cũng không biết, chỉ là thứ phế vật. 'Muốn so họa ư? Họa chính thứ mà bản quận chúa am hiểu nhất.'
Bảo Bảo nhìn vẻ mặt 'Ta đây thắng chắc' của Ngũ công chúa mà lắc đầu ngán ngẫm. Tuy ở hiện đại nàng chỉ là một sinh viên đại học bình thường nhưng đối với môn hội họa nàng rất yêu thích. Lúc trước, gia đình không cho nàng học hội họa vì tiền học phí rất cao lại khó làm ra tiền. May mắn nàng có đứa bạn học hội họa, nên mỗi lần Tiểu Phong Phong lên lớp đều dẫn nàng đi học ké.
Kêu nàng cầm bút lông chấm mực mà vẽ, nàng chắc chắn sẽ vẽ không được. Nhưng nếu có bút chì, nàng chắc chắn vẽ ra tuyệt phẩm.
''Vô Ưu quận chúa, nếu đã so tài thì phải có phần thưởng dành cho người thắng chứ''
''Được'' Bảo Bảo nhìn con mồi ra vẻ thợ săn truy bắt nàng.
''Bản công chúa rất thích Nguyệt Bảo cung của Vô Ưu quận chúa, nếu bản công chúa thắng vậy thì Nguyệt Bảo cung sẽ là của ta.'' Ngũ công chúa đắc ý nói.
''Lệ Nhi, hồ nháo'' Lăng Qúy Phi vội vàng nói. Nữ nhi thật ngu ngốc, hoàng thượng có bao nhiêu sủng ái tiện nha đầu đó mà nữ nhi lại dám đòi cung điện đó cơ chứ.
''Không sao'' Bảo Bảo rộng lượng phất tay ''Nếu bản quận chúa thắng, ta muốn tước danh hiệu công chúa của ngươi.'' Chẳng lẽ ngươi cho rằng thân phận công chúa của ngươi có bao nhiêu cao quý sao? Xem thử không còn thân phận công chúa ngươi làm sao ra oai.
Nghe thấy điều kiện của Bảo Bảo, Lăng Qúy phi khinh thường. Phế vật sao có thể so sánh với nữ nhi bảo bối mà nàng ta bồi dưỡng từ nhỏ được cơ chứ?
Diệp thái tử nhìn Ngũ công chúa như đang nhìn kẻ sắp chết, hắn từng chứng kiến tài năng vẽ của Nguyệt Bảo rồi. Sao muội muội hắn có thể thua được cơ chứ?
''Vậy thì phụ hoàng cùng chư vị xin làm chứng.'' Bảo Bảo xoay người phúc thân cùng Tần Đế.
''được'' Tần Đế gật đầu.
''Vậy bản cung tặng cho người thắng một cây trâm phỉ thúy tồn tại ba ngàn năm.'' Nguyệt thái tử bắt đầu tham gia náo nhiệt.
''Nếu Nguyệt thái tử tặng trâm phỉ thúy thì Bản cung tặng một cây nhuyễn kiếm chém sắt chém ngọc như bùn cho người thắng.''
''Bản vương không có gì đáng giá, nên tặng người thắng một trăm vạn lượng hoàng kim.'' Nghệ vương hào phóng nói.
Chỉ có Tề Đế bệ hạ vẫn không mở miệng thưởng lễ vật gì cả. Nghệ Vương tò mò hỏi:
''Tề Đế không tặng người thắng phần thưởng ư?''
''Lát sẽ có'' tề Đế đáp ngắn gọn.
Sau khi cung nhân bày dụng cụ ra hai bên đại điện. Ngũ công chúa dẫn đầu vào vị trí bên phải nói ''Vô Ưu quận chúa chúng ta thi đấu trong thời gian một nén hương.''
''Được'' Bảo Bảo cũng bước lên vị trí của mình.