[Dịch]Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 171 :  Chương 171: Không Gì Không Biết Nam Nhân?




Một vật nhỏ có bộ dạng tiều tụy với thân hình lấm lem đầy bụi đất xuất hiện dưới ánh sáng của chiếc đèn chuyên dụng dùng cho cắm trại.

Khi thấy ánh mắt của mọi người nhìn qua nó có chút sợ hãi mà lùi lại đằng sau một chút.

Nhưng vì thức ăn Pokemon của các Pokemon hôm nay Lâm Phàm chuẩn bị cho chúng phá lệ thơm ngon nên đã đói đến cồn cào vật nhỏ này không thể cưỡng lại sức hấp dẫn từ chúng mà tiến đến trước mặt ba người đáng thương mà nhìn lên.

May là người đầu tiên không chịu nổi ánh mắt này của con Pokemon nhỏ.

Lập tức cô bé cúi người xuống ôm nó vào lòng không ngại việc nó còn đang dơ dáy bẩn thỉu sau đó nói với Lâm Phàm để cho hắn chuẩn bị một phần nữa thức ăn vì con Pokemon nhỏ đã đói đến có chút đáng thương.

Nhìn con Pokemon nhỏ và May rất nhanh thân cận Lâm Phàm lại thấy được bánh xe vận mệnh kì diệu.

Vốn tưởng rằng May và con Pokemon nhỏ này không có duyên để đến được với nhau nhưng định mệnh đã an bài nên không thể thoát khỏi vòng quay của nó để rồi đến cuối cùng May vẫn gặp được con Pokemon này.

Rất nhanh một phần thức ăn thơm ngon và bổ dưỡng được Lâm Phàm chuẩn bị xong. May lập tức lấy nó đưa cho con Pokemon nhỏ.

Sau khi lấp đầy dạ dày cũng năng lượng đã được bổ sung vào cơ thể con Pokemon nhỏ quấn quít lấy May không dời.

May cũng yêu thích mà không buông tay khỏi con vật nhỏ đáng yêu này.

Tuy có chút bẩn thỉu nhưng rất nhanh vấn đề này được May giải quyết bằng một chậu nước ấm cùng xà bông tắm chuyên dụng mà cô bé vẫn luôn mang theo để dùng cho Pokemon của mình.

Vì là một nhà biểu diễn Pokemon nên May chăm chút rất kĩ càng vấn đề vệ sinh cùng vẻ ngoài của các Pokemon của mình nên những vật như vậy là không thể thiếu trong balo của May.

Được May kì cọ tắm rửa sạch sẽ xong một con Pokemon nhỏ trở về với dáng vẻ hoạt bát đáng yêu xuất hiện trước mặt mọi người.

Lâm Phàm thấy nó và May vui sướng bộ dạng không thể không lên tiếng nhắc nhở.

“ May ngươi thử hỏi nó xem nó đã có huấn luyện gia sở hữu hay là Pokemon hoang dã đi lạc à. Nếu là Pokemon hoang dã ngươi có thể thử thu phục nó xem.”

“ Miu miu ngươi là Pokemon của ai đi lạc sao?” Nói đến nó là Pokemon của ai con này Pokemon lập tức lộ ra thần sắc buồn bã cùng thống khổ biểu lộ.

“ Xem ra nó là một con Pokemon bị chủ nhân của mình vứt bỏ à” Nhạy cảm Winona lập tức nhìn ra vấn đề và cho ra nhận xét.

Nhìn biểu lộ của con Pokemon nhỏ và nghe đến Winona nhận xét May lập tức ôm con Pokemon nhỏ vào lòng.

“ Đừng buồn, hãy để chuyện quá khứ trôi qua hết đi và hướng đến tương lai vì ở đó sẽ có ta bầu bạn với ngươi, yêu thương ngươi, chăm sóc ngươi.

Ngươi nguyện ý đi theo ta cũng đi đến một tương lai tươi sáng sao? Ta hứa sẽ không cho ngươi phải chịu thêm bất kì tổn thương nào và cho ngươi một cuộc sống hạnh phúc.”

May dùng tình cảm chân thành mà an ủi và nói ra suy nghĩ của mình với con Pokemon nhỏ.

Con Pokemon nhỏ nhìn May nó cảm nhận tấm lòng của May. Hai mắt nó ướt át sau đó gật đầu rồi rúc đầu vào trong lòng May. Thấy May đang định rút ra một quả Poke Ball thông thường Lâm Phàm lập tức nhắc nhở.

“ May, nên dùng Moon Ball à vì Moon Ball đối với thu phục Skitty không những chắc chắn thành công hơn nữa còn đem lại cho nó những lợi ích cùng chỗ tốt nhất định.

Nó có thể bù đắp thiếu hụt về mặt thể chất cho Skitty cũng như giúp nó phát triển một cách thuận lợi nhất.”

Đến lúc này May mới nhớ đến bộ vật phẩm bao gồm Moon Ball cùng Moon Stone mà Lâm Phàm đã đưa cho mình và hắn đã nói sẽ có một con Pokemon thích hợp với mình cần sử dụng đến bộ vật phẩm này. Không lẽ đó là Skitty sao?

“ Ngươi đã biết ta sẽ gặp Skitty nên mới đưa cho ta hai thứ này sao?” May kinh ngạc dùng ánh mắt to tròn mà hỏi Lâm Phàm. Nghe May hỏi Lâm Phàm Winona cũng dùng ánh mắt tò mò mà nhìn hắn.

“ Ha ha xem như là thế đi cũng không khác biệt nhiều lắm đâu. Hai ngươi nên nhớ nam nhân của các ngươi còn rất nhiều bản lĩnh chưa bộc lộ ra hết đâu. Có thể nói ta là không gì không làm được hoàn mĩ nam nhân à”

Nói xong hắn hôn nhẹ vào miệng nhỏ đang mở ra của hai nữ sau đó tiêu sái quay người Rời đi... chuẩn bị chỗ ngủ.

Hai nữ không còn gì để nói chỉ nhìn nhau mà cười khổ. Có khi họ cảm thấy người đàn ông mình chọn có chút không đáng tin cậy.

May cầm lấy Moon Ball đặt nó ở trước mặt Skitty, đã bị thu phục qua một lần Skitty cũng không xa lạ gì vật trước mặt nó biết mình phải làm gì.

Nhấn vào chiếc nút nhỏ Skitty hóa thành bạch quang chui vào Moon Ball. Cũng không có chút nào phản kháng từ Skitty May thành công mà thu phục con mèo nhỏ màu hồng phấn này. Vì sợ Skitty không thói quen nên May lại thả nó ra ngoài.

Nhưng khi nhìn thấy Skitty May biết mình lo lắng là dư thừa hơn nữa Lâm Phàm nói đúng Moon Ball đối với Skitty Pokemon loại này có tác dụng đặc biệt nào đó.

Skitty chỉ vào trong Moon Ball ít giây nhưng khi trở ra ngoài nó như được ánh trăng tẩy lễ mà lộ ra vui sướng biểu lộ.

Trên người nó còn tỏa ra nhàn nhạt bạch quang, hai mắt nó đã vui thích mà híp thành hình nguyệt nha. Sau đó vui vẻ Skitty chạy quanh chân của May để biểu hiện trong lòng mình phấn khích.

Nhìn thấy Skitty như vậy May triệt để yên tâm. Sự việc nhỏ qua đi màn đêm cũng dần buông xuống ba người lại rúc vào trong lều nhỏ mà Lâm Phàm đã dựng xong. Các Pokemon nhỏ thì ở ngoài thành đoàn mà ôm nhau ngủ.

“ Ngươi nói ta nên khi nào cho Skitty sử dụng Moon Stone để tiến hóa à?” May có chút thắc mắc mà hỏi Lâm Phàm.

“ Moon Stone ngươi cần phải đợi đến khi Skitty khôi phục cùng tiềm lực đã được kích phát hoàn toàn đến khi đó mới cho nó sử dụng Moon Stone để tiến hóa là thích hợp nhất.

Nhưng đó là chuyện của Skitty còn bây giờ là chuyện của ta ta cần “sử dụng” hai người các ngươi à.”

Trong lều nhỏ truyền đến tiếng oán trách khe khẽ của hai nữ dành cho tên sắc lang này nhưng cũng không có sự phản kháng có chỉ là tiếng cười vui kết thúc một ngày dài.

Trên bầu trời cao, sau khi rời xa thành phố Mossdeep Lâm Phàm và Winona lại gọi ra phi hành vật cưỡi bay lên bầu trời cao tiến đến thành phố tiếp theo và cũng là thành phố cuối cùng của chuyến hành trình dài hơn một năm này.

Còn 8 tháng nữa là đến đại hội liên minh 3 năm tổ chức một lần ở một địa khu khác nhau và lần này là ở Hoenn địa khu này.

Dù đã nắm giữ trong tay 7 tấm huy hiệu nhưng còn rất nhiều việc chưa làm nên Lâm Phàm vẫn giữ tốc độ cực nhanh để hoàn thành chuyến lữ hành. Mục tiêu tiếp theo của Lâm Phàm là thành phố Sootopolis nơi có đạo quán và huy hiệu Rain tồn tại.

Vẫn là những ngày tháng ngày phi hành đêm nghỉ ngơi của Lâm Phàm và hai nữ. Lại sau một tuần Lâm Phàm không thể không dừng lại để đến trung tâm Pokemon của thị trấn nhỏ tiếp theo trên đường đi để nghỉ ngơi và khôi phục cho Pokemon của mọi người..

Một tuần phi hành cũng làm cho chúng và hai nữ có chút mệt mỏi nên Lâm Phàm quyết định sẽ dừng chân lại ở thị trấn với cái tên Ghost này.

Không có không khí nhộn nhịp của một thành phố, thị trấn này lộ ra có chút âm u tuy vậy cũng không thể thiếu các huấn luyện gia đang so đấu Pokemon trên đường đi.

Bọn trẻ thì vui đùa bên Pokemon của mình, cũng có những đứa trẻ sẽ đến xem các trận so đấu của các nhà huấn luyện sau đó nhìn nó với đôi mắt ước ao. Vừa vào thị trấn Pokedex của May lập tức run lên báo hiệu có tin nhắn.

“ Là tin nhắn của ba ta hắn nói muốn chúng ta mau chóng liên lạc với ba, ba ta có chuyện quan trọng cần thông báo.” May xem xong tin nhắn nói với Lâm Phàm nội dung tin nhắn của Norman.

“ Vậy chúng ta mau chóng đến trung tâm Pokemon à, có lẽ sư phụ đang chờ chúng ta liên lạc đâu.” Lâm Phàm nói xong mọi người tăng nhanh tốc độ mà tiến về phía trung tâm Pokemon của thị trấn nhỏ.

Đến trung tâm Lâm Phàm lập tức gọi điện cho Norman. Hình ảnh chưa được kết nối đã hiện lên trước là tiếng cười cùng tiếng nói sang sảng của Norman.

“ Ha ha Lâm Phàm ngươi thật khá vậy mà có thể đuổi tới tay con gái yêu quý của ta, hai người các ngươi định bao giờ cho ba uống chén rượu mừng à?”

“ Ba ngươi nói linh tinh gì đó” Nghe đến Norman nói chuyện May mặt lập tức liền đỏ mặt hờn dỗi mà trách móc Norman.

Còn Lâm Phàm chỉ biết cười khan không dám nói gì vì dù sao đối phương cũng là sư phụ hắn hơn nữa bây giờ còn kiêm luôn chức bố vợ nên hắn trêu chọc thì mặc hắn đi mình làm sự tình của mình là được.

“ Được rồi không đùa nữa các ngươi đôi này tình nhân trẻ, ta vừa gọi điện thoại liên lạc với Satoshi và biết được từ Max là ngươi và May tách đội Rời đi kèm theo một số thông tin rất hữu ích khác từ Max.

Vì vậy ta vội vàng liên lạc để thông báo cho ngươi vì sự việc có chút quan trọng”

Mặt Norman hiện lên màn hình và nói cho chuyện với mọi người, tuy rằng nói là sự tình quan trọng nhưng Norman trên mặt lại không có chút nào quan trọng bộ dạng. Hắn cười ngâm ngâm mà nhìn Lâm Phàm và May đứng sát bên nhau.

“ Kia sư phụ ngươi có thể hay không nói cho ta biết là chuyện gì sao?” Lâm Phàm lựa chọn bỏ qua Norman trêu chọc mà đi vào vấn đề chính.

“ Gọi bố vợ à, gì mà suốt ngày sư phụ sư phụ không thấy mệt sao?” Norman không nói ngay mà là bắt bẻ Lâm Phàm vẻ mặt nếu ngươi không gọi ta bố vợ ta không nói cho ngươi bộ dạng.

Lâm Phàm thì càng thêm kì quái Norman biểu hiện ngạc nhiên mà nhìn hắn ý nói “ Không phải trước đây ngươi năm lần bảy lượt đòi ta gọi ngươi một tiếng sư phụ sao? Ta không gọi ngươi sư phụ ngươi còn phiền muộn đâu.

Đây là cái gì biểu hiện, không muốn?” Tuy nghĩ như vậy nhưng thấy Norman thái độ Lâm Phàm đành nhún nhường hắn. “ Bố vợ thì bố vợ đi dù sao cũng không mất đi thứ gì.”

“ Bố vợ kia ngươi nói à là chuyện gì quan trọng.” Lâm Phàm kêu một tiếng này bố vợ làm cho Norman hưng phấn kêu to một tiếng tốt còn May thì đỏ mặt xấu hổ cúi đầu đếm kiến dưới sàn nhà.

“ Tốt, có thế chứ người trẻ tuổi dám làm dám nhận. Đúng rồi đi vào vấn đề chính.

Kì thật ta cũng là vừa mới ra ngoài lữ hành trở về nên cũng mới nhận được thông tin cách đây một tuần của liên minh tổng bộ.

Đó là đạo quán của thành phố Sootopolis được liên minh Hoenn cho tạm dừng hoạt động vì quán chủ ở nơi đó Wallace đang tham gia một cuộc thi Pokemon Contests do liên minh tổng bộ tổ chức cho các đại sư cấp bậc nhà biểu diễn.

Chính vì thế giải thi đấu liên minh ở địa khu Hoenn cũng xảy ra chút thay đổi nhỏ.”

Dừng một chút cho Lâm Phàm tiêu hóa đi lượng thông tin nhận được Norman mới nói tiếp.

“ Vì sợ ngươi chưa biết thông tin này nên ta mới cố ý liên lạc để thông báo cho ngươi biết không ngờ còn được đến niềm vui bất ngờ.” Norman vẫn không quên trêu chọc một chút Lâm Phàm và May sau đó mới chịu nói.

“ Cụ thể thay đổi đó là do đạo quán Rain không tìm được người thích hợp thay thế nên sẽ loại bỏ yêu cầu về huy hiệu của đạo quán này.

Tức là sẽ chỉ cần thu thập đủ 7 huy hiệu còn lại của 7 đạo quán ở vùng đất Hoenn là có thể đủ điều kiện tham gia thi đấu giải đấu liên minh. Nhưng cũng chính vì thế mà liên minh Hoenn rút ngắn đi thời gian tổ chức của giải đấu lần này.

Cụ thể đó là giải đấu sẽ được tổ chức sớm hơn dự kiến dự kiến, vào thời gian là 5 tháng nữa.”

Nghe đến đây Lâm Phàm không có chút nào gấp gáp cùng bất ngờ vì dù sao hắn cũng đã thu thập đủ số lượng huy hiệu cần thiết. Có chỉ là Lâm Phàm háo hức cùng mong đợi vì hắn đã có thể buông tay đi làm những việc mà hắn định làm trong đầu.

“ Xem ngươi biểu hiện có lẽ đã thu thập đủ số lượng huy hiệu đi cũng đúng lấy thực lực của ngươi mấy đạo quán ở khu vực Hoenn này lộ ra có chút không đáng nhìn.

Nếu có thì chỉ có một số đạo quán ở Kanto hoặc Kalos mới lộ ra có chút đáng nhìn với ngươi à.” Norman có chút cảm thán.

Đột nhiên như nhớ ra thứ gì Norman lập tức hỏi Lâm Phàm “ Thế nào có hay không trở về thành phố Petalburg một chuyến để sớm tổ chức đám cưới với May cho chúng ta uống chút rượu mừng của các ngươi à?”

“ Ba chúng ta còn nhỏ đâu, ngươi nói chuyện này làm gì à?” May gắt lên với Norman nhưng thái độ của Norman vẫn dửng dưng hơn nữa hắn còn bồi thêm.

“ Ngươi xem Lâm Phàm hắn có chỗ nào nhỏ sao?” Norman lời nói rất bình thường vì vốn Lâm Phàm hình thể cũng lớn hơn đồng lứa nhưng nghe đến trong tai May mặt cô bé bá lập tức liền đỏ trong đầu thầm nghĩ “ Kì thật không phải nhỏ mà còn rất lớn bộ dạng.”.

“ Norman tiên sinh ta còn có chuyện quan trọng cần làm nên thời gian này sẽ không trở về. Có lẽ thi đấu xong giải đấu liên minh ta sẽ cùng May trở về diện kiến ngài. Đến lúc đó ta cũng sẽ chính thức gọi ngươi một tiếng bố vợ ở trước mặt ngươi à.”

Lâm Phàm cười cười giải thích cho Norman.

“ Tốt có lời này của ngươi ta yên tâm kia ta cúp máy trước, à nói cho ngươi một tin thời gian gần hai năm này lữ hành ta cũng đã có thực lực xưa đâu bằng nay đợi đến lúc đó ngươi trở về chúng ta sẽ làm một trận quyết chiến cho ra trò à.”

Nói xong Norman lập tức cúp máy. Sau cuộc nói chuyện Lâm Phàm bắt đầu chỉnh lí thông tin cùng kế hoạch trong đầu mình rồi nhanh chóng đưa ra quyết định. Mỏm đá tinh khiết thẳng tiến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.