Đêm tối phủ xuống khu rừng, nhóm bạn Satoshi và Lâm Phàm không thể không dừng lại hành trình đốt lên lửa trại để nấu ăn và nghỉ ngơi. Mỗi người một công việc chuẩn bị cho một đêm ở giữa khu rừng.
Brock chuẩn bị đồ để nấu ăn phục vụ cho bữa tối của mọi người, Lâm Phàm và Satoshi dựng lều ngủ cho mọi người.
May và Max thì được miễn đi những việc này. Làm xong hết mọi thứ Lâm Phàm và nhòm bạn tiêu diệt thức ăn của bữa tối do Brock chuẩn bị sau đó mỗi người tiến vào lều ngủ của mình để đi ngủ sớm vì dù sao nơi này cũng không có gì để làm.
Hơn nữa ngày hôm nay phơi nắng cùng đi đường cả ngày mệt mỏi nhóm bạn cũng cần nghỉ sớm để tĩnh dưỡng để tích lũy năng lượng cho hành trình ngày mai.
Trong lều vải đang chờ đợi mọi người ngủ say để dời đi nơi đây vì quả Master Ball này Lâm Phàm cũng không muốn ai biết do mình sở hữu để tránh phiền phức không đáng có.
Dù sao phòng còn hơn chống tuy rằng tin tưởng nhân phẩm nhóm người của Satoshi nhưng điều Lâm Phàm không muốn là bại lộ thực lực.
Qua quan sát của hắn con Whiscash kia từ khí thế cũng đã có thực lực ít nhất là Chuẩn thiên vương viên mãn đến Thiên vương trung cấp cấp bậc thực lực.
Hơn nữa với Tinh anh cao cấp cấp bậc huấn luyện gia của ông lão câu cá tung ra Master Ball vậy mà cũng không thu phục được con này Whiscash nên Lâm Phàm khẳng định chênh lệch chỉ ở tầm đó.
Nằm suy nghĩ về Master Ball cùng Whiscash thời gian trôi qua rất nhanh. Đột nhiên cửa lều của Lâm Phàm mở ra, một bóng hình nhỏ chui vào quấn lấy Lâm Phàm. Không phải May còn có thể là ai.
May thuần thục chui vào chăn gối đầu lên ngực hắn, hai tay ôm lấy eo hắn thoải mái mà nằm bên Lâm Phàm.
“ Không ngủ được sao?” Lâm Phàm quan tâm hỏi May
“ Ta sợ bóng tối trong rừng không dám ngủ một mình.” May dụt dè đáp lại Lâm Phàm
“ Trước kia không phải ngươi vẫn ngủ được như vậy sao?”
“ Trước kia đêm ta thường bị giật mình tỉnh giấc ngủ không ngon hơn nữa còn phải thả ra những Pokemon của mình để cho đỡ sợ trong đêm tối, bây giờ thì khác hì hì.”
Nói xong May rụi đầu vào ngực Lâm Phàm rồi ôm hắn chặt hơn cười ngọt ngào. Cô gái nhỏ này càng ngày càng lớn mật dám đưa mình vào miệng cọp.
Nhưng khi nghĩ đến May còn nhỏ Lâm Phàm lại đành cố dập tắt đi những suy nghĩ tà ác trong đầu.
Ôm May hắn xoa nhẹ lưng cho May để cho May dễ chịu còn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Cảm nhận được vòng tay ấm áp của Lâm Phàm ôm mình vào lòng May lộ ra nụ cười hạnh phúc sau đó dần dần chìm sâu vào giấc ngủ.
Khi truyền đến những tiếng hít thở đều đều báo hiệu May đã ngủ say Lâm Phàm lập tức nhẹ nhàng mà đặt đang gối đầu trên ngực mình ngủ một cách thơm ngọt May xuống gối rồi nhẹ nhàng không một tiếng động mà dời đi lều nhỏ tiến về phía hồ nước.
Cách một đoạn hắn dừng lại thả ra S.Ariados để bảo vệ cho May an toàn rồi mới yên tâm dời đi.
Dùng tốc độ nhanh nhất Lâm Phàm đường cũ phản hồi về đến bên bờ hồ nơi Whiscash tồn tại.
Vì không muốn dọa chạy Whiscash Lâm Phàm thả ra Vibrava, Delibird, Ninjask và Shedinja tìm kiếm tung tích của Whiscash trong hồ nước lớn.
Còn bên cạnh hắn thả ra Electivire chỉ cần có Pokemon của mình báo hiệu thấy tung tích của Whiscash hắn sẽ cùng Electivire Teleport đến đó.
Đến lúc đó tất cả công việc còn lại Lâm Phàm sẽ giao cho đang ở trong Ultra Ball chờ đợi B.Gyarados.
Dù mạnh đến đâu là Chuẩn thiên vương hay Thiên vương cấp Pokemon Lâm Phàm tin tưởng chỉ cần B.Gyarados xuất hiện con này Whiscash sẽ lập tức treo.
Trừ khi nó là Quán quân cấp bậc thực lực Pokemon, nhưng rất tiếc điều đó là không có khả năng.
Bốn con Pokemon tìm kiếm tốc độ rất nhanh, một vòng hồ chúng chỉ mất 15 phút để hoàn tất tìm kiếm một lượt. Nhưng rất tiếc lượt đầu tiên tìm kiếm không thấy bóng dáng của Whiscash.
Tìm kiếm vẫn tiếp tục diễn ra, đến lượt thứ 4 sau một giờ đồng hồ chờ đợi cuối cùng Lâm Phàm cũng nhận được tin vui từ Delibird và Ninjask. Hai con Pokemon cùng phát hiện được vị trí của con này Whiscash và kêu lên trong đêm.
Lúc này Whishcash nổi lên mặt nước thong thả mà thả trôi mình trên mặt hồ. Nơi này cách bờ tuy không xa nhưng lại là phía đối lập chỗ nó bị bắt lúc chiều ở bờ bên kia hồ nước.
Thấy một tiếng thét lên truyền dài đi rất xa trong đêm làm cho Whishcash giật mình sau đó hai bóng đen đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu nó. Là Delibird và Ninjask tiếng thét dài cũng là Delibird truyền ra.
Whiscash thấy hai con Pokemon nhỏ này lộ ra vẻ mặt khinh thường sau đó không quan tâm mà tiếp tục trôi nổi đầy thư thích.
Nó đã là bá chủ của vùng hồ này rất nhiều năm nên mắt cao hơn đầu là chuyện rất bình thường.
Chỉ là hai con Pokemon nhỏ hồ nháo trên đầu mình nó mới không quan tâm và coi đối phương như không khí mà tiếp tục công việc yêu thích từ chiều đến giờ của mình.
Chiếc lưỡi dài của nó còn không ngừng duỗi ra nhìn một chút Master Ball bằng đôi mắt híp sau đó lộ ra nụ cười thỏa mãn rồi lại thu lại rất nhanh như sợ mất.
Đây là chiến lợi phẩm mà nó chiếm được cho nó cảm giác thành tựu nhất từ trước đến giờ bảo sao nó không quý trọng cho được.
Đột nhiên không một chút báo trước trên đầu Whiscash xuất hiện thêm hai bóng đen, một to lớn một bình thường.
Bóng đen to lớn kia tỏa ra khí thế làm cho Whiscash cảm thấy có chút sợ sệt. Ý định lẩn trốn mới vừa hình thành trong đầu Whiscash lập tức xụi lơ mà đứng im bất động không dám nhúc nhích trên mặt nước.
Lúc này đây vừa Teleport tới Lâm Phàm không cho Whiscash cơ hội suy nghĩ.
Đã sớm đạt thành tâm ý tương thông trình độ với B.Gyarados nên hắn vừa động ý nghĩ B.Gyarados ở trong Ultra Ball lập tức ra khỏi bóng Poke tỏa ra khí thế kinh khủng của mình khóa chặt đến vị trí của Whiscash.
Whiscash không dám động đậy chút nào dù cho là một sợi râu. Trước mặt nó một con thủy quái khổng lồ xuất hiện nhìn chằm chằm khí tức kinh khủng khóa chặt nó nó còn dám làm ra dị động sao.
Chỉ một con Thiên vương cấp Electivire đã làm cho có thực lực Chuẩn thiên vương viên mãn nó sinh ra muốn chốn ý định nói gì đến con này đã có tiếp cận Quán quân cấp thực lực kinh khủng tột cùng B.Gyarados.
Lúc này Lâm Phàm đứng trên lưng của Delibird trong tay ôm Spoink. Trên người Spoink đang tràn ra sức mạnh của niệm lực hai mắt cùng cả người nó sáng lên giúp cho Electivire lơ lửng trên không trung.
“ Mang nó về bên bờ chỗ của ta” Truyền đạt cho B.Gyarados ý nghĩ của mình Lâm Phàm thu hồi 4 con Pokemon nhỏ đã tập trung lại đây. Sau đó còn mình hắn, Electivire và Spoink dùng Teleport đến bên bờ hồ gần nhất.
Thấy Lâm Phàm đã đi B.Gyarados hướng về phía Whiscash rống lên một tiếng cảnh cáo sau đó nó dùng đuôi của mình cuốn chặt lấy Whiscash không cho nó cơ hội chạy chốn dùng tốc độ kinh khủng rẽ nước bơi về phía bờ Lâm Phàm đang ở đó chờ đợi
Whiscash xám xịt mà nằm yên trong vòng đuôi “ấm áp” của B.Gyarados. Cho nó mười là gan nó cũng không dám có ý định phản kháng cùng chạy chốn vì nó biết nó chốn không thoát khỏi B.Gyarados. Chỉ có ngoan ngoãn nghe theo đối phương mới có cơ hội sống.
Rất nhanh B.Gyarados mang theo Whiscash đến trước mặt Lâm Phàm. Ném nó lên bờ B.Gyarados ở một bên dõi theo không một chút sơ sẩy.
Đây cũng là suy nghĩ trong đầu Lâm Phàm vì dù sao Master Ball thật sự quá quý trọng nếu như được sử dụng đúng cách.
Còn như ông già kia dùng Master Ball thì không khác gì dùng bánh bao thịt ném chó. Còn không bằng tung ra một quả Poke Ball tốt. Nhưng tất cả điều này mới có thể sáng tạo cơ hội cho Lâm Phàm để rồi tất cả đều tiện nghi hắn.
Lâm Phàm cười mỉm mà nói với con này Whiscash.
“ Xin chào chúng ta lại gặp mặt còn nhớ ta sao Whiscash?” Whiscash nghi hoặc một chút sau đó lộ ra bừng tỉnh biểu lộ. Qua ánh trăng mờ mờ nó thấy được dung mạo của Lâm Phàm và nhớ đến hắn cũng ở trong đám người chiều nay câu cá ở đây.
“ Nhớ ra là tốt như vậy ta cũng không cần nói nhiều, mau giao ra quả kia Master Ball mà lúc chiều ngươi trộm được, đừng bảo với ta là không có ta biết ngươi giữ nó cho nên mau mau giao ra đừng để ta phải dùng biện pháp của mình để lấy được nó..”
Nói xong Lâm Phàm lộ ra nụ cười tà ác mà nhìn Whiscash. Trong màn đêm hàm răng trắng của Lâm Phàm hé ra như ác ma khiến cho Whiscash lạnh run.
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của B.Gyarados như thúc dục Whiscash nó nhanh chóng mà lè lưỡi ngoan ngoãn để vào tay Lâm Phàm quả này Master Ball.
Cầm đến Master Ball Lâm Phàm nở nụ cười hài lòng. Khuôn mặt lại chuyển biến thành hiền lành biểu lộ mà khen Whiscash.
“ Tốt lắm Whiscash ngươi quả là một con Pokemon thông minh, ngay từ cái nhìn đầu tiên ta đã biết ngươi là phúc tinh của ta.
Đã chúng ta quen biết thời gian lâu như vậy để đáp lại tình cảm nồng nhiệt ta dành cho ngươi ngươi có thể hay không cấp cho ta thêm chút chỗ tốt..”
Vừa nói Lâm Phàm vừa lau sạch quả này Master Ball rồi cất đi rất cẩn thận và kĩ càng. Rồi hắn mới nhìn Whiscash cho nó một cái ngươi hiểu ánh mắt.
Whiscash thì khóc không ra nước mắt. Trong đầu vạn điều oán trách hiện lên cho Lâm Phàm khi nghe hắn nói xong.
“Ai cần ngươi khen ta thông minh, ai là phúc tinh của ngươi có ngươi là tên khắc tinh của ta mới đúng, Mới có một ngày chưa đến thời gian ai cùng ngươi quen biết lâu.
Ta có cần ngươi giành tình cảm cho ta sao? Hơn nữa ngươi thật dành tình cảm cho ta sao? Có sao? Đã cướp đi Master Ball ta gian khổ có được còn công phu sư tử ngoạm đòi moi thêm chỗ tốt từ ta sao ngươi không đi chết đi.
Từ trước đến nay chỉ có đại ác ma ta đi cướp của người khác chứ nào có ai dám đánh cướp ta, đáng chết vạn lần tên tiểu ác ma… Không đúng ngươi mới là đại ác ma ta là tiểu ác ma…”
Mặc kệ dám nghĩ thế nào Whiscash cũng không dám biểu lộ ra ngoài mặt.
Đột nhiên một cái “roi” khổng lồ quất thẳng vào người của Whiscash đem nó đánh bẹp xuống mặt đất thiếu chút nữa phun ra cả nội tạng.
Đang mải suy nghĩ Whiscash không chút nào phòng bị nên nó nôn hết những bảo bối giấu ở trong miệng ra cùng với đó là bữa ăn chiều này của nó gồm mấy con Pokemon nhỏ hệ Water.
Nhìn đống hỗn độn lẫn lộn giữa bảo vật cùng với cả thức ắn của Whiscash Lâm Phàm vui vẻ không ngậm được miệng vì trong này hắn nhìn sơ qua có không ít thứ tốt.
“ Thiện tai Thiện tai, ngươi con nghiệt súc này đã biết lỗi lầm của mình sao? Tạo nhiều như vậy sát nghiệp ngươi không sợ bị trời giáng thiên lôi đánh thành cá nướng sao?
Còn nhìn gì mau mau cút khỏi đây đừng để đến khi ta động sát tâm thay trời hành đạo ngươi cũng đừng nghĩ đi.”
Nghĩa chính ngôn từ Lâm Phàm đuổi đi con này Whiscash để còn kiểm kê bảo bối vì có Whiscash ở bên hắn không yên tâm.
Whiscash có xung động cùng Lâm Phàm liều mạng. Tên giảo hoạt này vậy mà lợi dụng lúc nó không phòng bị cho nó một kích đánh cho nó phọt hết bảo vật tích lũy bao nhiêu năm nay ra ngoài.
Đến cơm trưa bình thường phọt ra của nó từ miệng tên đại ác ma này nói ra cũng thành như nó là đại ma đầu chuyên đi giết chóc một dạng.
Nó phẫn uất mà không làm gì được Lâm Phàm chỉ có thể xám xịt dời xa nơi đây dưới cái nhìn chằm chằm của B.Gyarados.
Dù sao bảo vật mất đi còn có thể kiếm lại nhưng mạng chỉ có một nếu mất đi thì coi như tèo nên nó thức thời biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Phàm và B.Gyarados.
Whiscash vừa đi B.Gyarados lập tức dùng nước tẩy rửa đi ô uế lẫn lộn vào đống bảo vật dưới chỉ thị của Lâm Phàm để Lâm Phàm còn có thể dễ dàng tổng kết bảo vật.
Vui tươi yêu đời mặt mày hớn hở Lâm Phàm bắt đầu phân loại từng thứ lẫn trong đám bảo bối kia. Quả thật là vui như tết à...