[Dịch] Phong Lưu Tiêu Dao Thần

Chương 50 : Mân Côi hoa yêu




Mộc Phong phân ra một tia thần thức kiểm tra con đường phía trước. Cách đó không xa có một thiếu nữ yếu ớt đang đứng một mình, toàn thân tỏa đầy yêu khí. Mộc Phong vô thanh vô tức xuất hiện cách ả chừng hơn một trượng, Khổn Tiên Quyết trong tay nhẹ như bông tuyết trên cây, không một tiếng động xuất hiện phía trên đầu yêu nữ, khi còn cách một bước chân thì bất ngờ tung ra tấm lưới lớn vô hình giam ả vào trong.

Yêu nữ kinh hãi nhất thời ra sức tránh né nhưng vẫn bị trói chặt, trong chớp mắt bị kéo về bên cạnh Mộc Phong.

Mộc Phong vẫy tay thiết lập một đạo cấm chế bảo vệ, dùng ý niệm lập tức mang yêu nữ cùng mình và Yên Nhiên nhập vào ngọc trạc.

Hai người bây giờ thấy rõ, yêu nữ mà Mộc Phong bắt trói về trên đầu có cài một bông Mân Côi Hoa màu đen, nếu thị không có vẻ đẹp yêu mị bẩm sinh, toàn thân toát ra yêu khí thì cả hai người đã ngộ nhận là một thiếu nữ xinh đẹp nhỏ tuổi.

Mộc Phong lạnh lẽo hỏi:

- Yêu nữ, tốt nhất ngươi nên thành thật trả lời ta, nếu như có nửa lời gian trá, ta có thể khiến cho ngươi sống cũng không được, chết cũng không xong.

Nói rồi nhẹ nhàng vẫy tay, lập tức trói yêu nữ bằng một tấm lưới vô hình bằng những sợi kim quang lấp lóa. Yêu nữ tức thì đau đớn kêu to một tiếng, nhanh chóng gật đầu liên tục.

Mộc Phong hỏi:

- Bổn thể của ngươi là cái gì?

Yêu nữ run lên đáp:

- Bổn thể của tiện thị chính là đóa Hắc Mân Côi trên đầu.

Mộc Phong lại hỏi:

- Ngươi chính thị hoa yêu. Vậy ngươi đến từ nơi nào?

- Yêu giới.

- Làm cách nào ngươi đến được đây?

Hoa Yêu ngậm chặt miệng lại, nhìn Mộc Phong với vẻ mặt kinh hãi không dám nói.

Mộc Phong lại hạ tay xuống làm cho hoa yêu đau đớn hét lên thảm thiết. Hắn giận giữ nói:

- Trúng phải Khổn Tiên Quyết của ta, dù là tiên nhân cũng không thể phản kháng, ngươi chỉ là một hoa yêu nhỏ bé, lại không biết tự lượng, tốt nhất là nên thành thật 1 chút thì sẽ không phải chịu đau đớn! Dù ngươi không muốn nói thật đi chăng nữa, ta cũng có thể dùng thần thức thâm nhập vào trong não bộ ngươi tìm hiểu những gì mà ta muốn biết! Nói, Yêu giới từ lâu đã bị thần tiên thần thông quảng đại phong ấn, làm thế nào các ngươi đến được đây?

Hoa yêu sợ hãi khẽ liếc nhìn Mộc Phong, thấy rằng mình không có một chút khả năng nào trốn thoát khỏi gã chả biết là người hay thần tiên này, phẫn hận nói:

- Hôm nay Hắc Mân Côi ta rơi vào tay thượng tiên, cũng không nghĩ mình có được một chút sinh cơ, những gì ta biết sẽ nói ra hết, nhưng có một yêu cầu nho nhỏ, xin thượng tiên thành toàn cho.

- Trước hết, ngươi lúc này chả có tư cách gì để cùng ta bàn bạc điều kiện, bất quá, ta cũng muốn nghe yêu cầu của ngươi thế nào?

- Đợi sau khi ta nói xong, chỉ cầu xin công tử ban ơn cho bổn thể của ta được chết, tha cho linh hồn ta quay về U Minh giới để đầu thai chuyển thế một lần nữa.

Mộc Phong vốn không có ý muốn tha cho ả, liền gật đầu đồng ý.

Hoa yêu thấy Mộc Phong đồng ý, bình tĩnh nói:

- Thực ra thông đạo giữa Yêu giới và Nhân gian giới chưa hề khai thông, hơn một trăm năm trước, có vị tu chân công tử trẻ tuổi tại Phàm gian tới Cửu U Trì lấy đi một Yêu giới pháp khí và vô ý phá phong ấn của Cửu U Trì làm cho giữa Yêu giới và Nhân gian giới mở ra thông đạo nhỏ như đầu kim. Phát hiện có thông đạo bé nhỏ, Tam Đại Yêu Tôn của Yêu giới lập tức nghĩ kế đưa Khôn Liên Yêu Vương đến thám thính Nhân gian giới, lợi dụng Yêu giới pháp khí cùng pháp lực của Khôn Liên Yêu Vương không ngừng dẫn dắt chúng ta tới đây.

Mộc Phong trầm giọng quát:

- Có phải Yêu giới pháp khí của các ngươi là một vật dài chừng một thước, hình dáng giống như củ nhân sâm, trên thân có hai con mắt nhỏ màu xanh lục không?

- Chính xác, ngay từ đầu thượng tiên đã biết rồi ư?

Hoa Yêu si ngốc hỏi.

Mộc Phong nghĩ thầm:"Tội phạm đầu sỏ quả nhiên là tiểu tặc Uông Lan Phương!"

Yên Nhiên tò mò hỏi:

- Yêu giới sao lại có pháp khí lưu lạc tại Nhân gian giới vậy?

- Năm đó, trước khi Yêu giới bị phong trụ toàn bộ, vào thời khắc cuối cùng, tam đại yêu tôn đã hợp lực tạo ra một tia yêu thức duy nhất lưu tại Cửu U Trì, cho nó nhập vào một củ nhân sâm ngàn năm sắp thành tinh. Trải qua mười vạn năm, tia yêu thức này liên tục hấp thụ tinh hoa của củ nhân sâm rồi tiến hóa thành Yêu khí. Nếu chỉ có Yêu khí thì bọn ta cũng không có cách nào tiến nhập Nhân gian giới vì Cửu U Trì đã bị một vị đại tiên phong ấn. May mắn là vị công tử trẻ tuổi trong lúc tò mò, vội vã lấy yêu khí đã vô tình phá bỏ phong ấn.

- Vậy thì Cửu U Trì ở đâu?

Yên Nhiên thanh âm có một chút run rẩy.

Hoa yêu bình tĩnh nhìn vào mắt Yên Nhiên đáp:

- Tại kinh đô của Thiên Nam Quốc có một tòa đại viện, trước cửa tòa đại viện có đặt một đôi thạch sư cao chừng một trượng. Cửu U Trì mà bọn ta đã đi qua ở đó.

- A!

Yên Nhiên thần sắc đại biến, gần như ko đứng vững nổi.

Mộc Phong giơ tay giữ lấy Yên Nhiên kinh ngạc nói:

- Nương tử, nàng đã biết Cửu U Trì ở đâu đúng không?

Yên Nhiên gật đầu đáp:

- Thiếp đã ở phủ của Uông Lan Phương vài ngày, giữa hậu viện có một hồ nước sâu, rộng khoảng ba trượng, thiếp từng nghe nha hoàn nhà hắn nói là nước ở trong hồ quanh năm mờ đục, nhìn không thấu, mùa đông ấm, mùa hè lạnh, rất là kì lạ. Thiếp đoán rằng đây là Cửu U Trì mà cô ta nói.

- Đó đúng là Cửu U Trì.

Hoa yêu nhìn Yên Nhiên nói.

- Trong vòng trăm năm qua, các ngươi có bao nhiêu yêu vật đã tới đây?

Mộc Phong trầm giọng hỏi.

Hoa yêu điềm nhiên nở nụ cười, tựa như không còn để ý đến chuyện sinh tử, bình tĩnh đáp:

- Vết nứt ở Cửu U Trì rất nhỏ, Yêu giới sinh linh đi qua tiêu hao năng lượng rất nhiều, trong vòng trăm năm qua, chỉ có chừng ba ngàn yêu linh đi qua được, có điều công lực của họ cũng không tồi.

Mộc Phong cười lạnh nói:

- Ta thấy công lực của ngươi rất kém, những yêu linh công lực cao cường kia không ở đây thì đi đâu?

Hoa yêu lạnh lẽo đáp:

- Tôi chẳng qua chỉ là một thị nữ bình thường của Khôn Liên yêu vương, làm thế nào có thể so sánh với những yêu linh khác chứ?

- Những yêu linh này nếu so sánh với những tu chân giả của chúng ta, đại khái tương đương với cấp độ nào?

- Cái đó tôi cũng không rõ lắm, nếu tính mười năm trước, chúng tôi dùng một ngàn yêu linh đã dễ dàng tận diệt Vân Hạc môn.

- Cái gì? Vân Hạc môn đã bị các người tiêu diệt?

Yên Nhiên kinh ngạc biến sắc.

Mộc Phong trong lòng hơi lo lắng cho Hàn Yên, ngày trước tại Hỗn Nguyên môn có xem qua điển tịch, Vân Hạc môn tu luyện được nguyên anh cũng có trên trăm người, trong đó đạt đến Độ Kiếp Kì cũng có hai ba người, đạt đến cảnh giới kinh nhân cũng đến năm sáu người. Yêu linh công lực không quá cường mãnh, nhưng số lượng lại quá đông, thật không thể coi thường.

Yên Nhiên bất an nói:

- Ta không tin, Vân Hạc môn là môn phái lớn thứ ba trong tu chân giới, có lý nào bị các người diệt phái?

- Lúc ấy Khôn Liên yêu vương không ở đó, vì thế cuối cùng mới để cho mười tu chân công lực khá cao trốn thoát, còn lại toàn bộ đều bị tiêu diệt, tất cả đều là sự thật.

Hoa yêu lời nói cứng cỏi, có chút tự hào.

Mộc Phong nghe thấy có đến mười người đào tẩu được, trong tâm bớt chút căng thẳng, hắn nghĩ đến một vấn đề lại hỏi tiếp:

- Vậy sao Yêu giới không phái vài Yêu vương hoặc Yêu tôn tự thân tiếp nhập Nhân gian giới?

- Tôi có nghe Khôn Liên yêu vương nói rằng trên Nhân gian giới này linh khí bình thường, dù cho thống trị cũng cũng không có giá trị lớn, bất quá chỉ vì tham luyến vô số hoa cỏ cây cối, nên muốn thiết lập một cơ sở của Yêu giới tại đây. Vì vậy, không cần họ phải tự thân đến động thủ.

Mộc Phong vô thức gật đầu.

- Tất cả những gì ta biết đều đã nói với các ngươi, một lần nữa thỉnh cầu thượng tiên ban cho được chết, để cho ta được đầu thai chuyển thế.

Hoa yêu lạnh lẽo cười, thần sắc thản nhiên.

Mộc Phong và Yên Nhiên cùng nhìn nhau, trong ánh mắt Yên Nhiên lộ ra một chút bất nhẫn, Mộc Phong thầm nghĩ: “Nếu như hoa yêu này chưa từng làm điều gì xấu, ta cũng không có lí do gì lạm sát kẻ vô tội, làm như vậy sẽ trái với đức hiếu sinh của ông trời."

Liền phái xuất một tia thần thức tiến vào trong não hoa yêu, Mộc Phong nói:

- Ngươi từ khi đến Nhân gian giới này đã giết chết bao nhiêu sinh linh rồi?

- Tôi chỉ là một thị nữ vô cùng nhỏ bé, công lực kém cỏi, Yêu giới sẽ thống trị Nhân gian giới mà không cần đến những người như tôi động thủ, hơn nữa tôi cũng không có năng lực giúp họ, cũng không có hứng thú làm điều đó, nếu như không vì Khôn Liên yêu vương muốn thu nhận tôi đến phục thị ả thì tôi cũng không muốn đến đây.

Hoa yêu thần thái rất thản nhiên nói.

Thần thức của Mộc Phong trong đại não nàng ta không có một chút dao động, chứng minh nàng ta không nói dối.

Mộc Phong cố ý uy nghiêm nói:

- Tự xưa chánh tà không thể cùng tồn tại, hôm nay ta phải lập tức giết ngươi, để cho ngươi có cơ hội được đầu thai chuyển thế.

Nói xong, Tiêu Diêu Thần Châu trong tay Mộc Phong hóa thành một thanh trường kiếm, tư thế như muốn chém xuống.

Hoa yêu song nhãn nhắm chặt, thần thái an nhiên.

Yên Nhiên khẽ nói:

- Tướng công, hoa yêu này chưa làm chuyện thương thiên hại lí, chúng ta nên thả nàng ta!

Mộc Phong cười đáp:

- Cũng tốt, cứ thả nàng ta rồi tính sau.

Hoa yêu nghe Mộc Phong hai người muốn thả mình, hai giọt lệ lấp lánh từ đôi mắt to đẹp đầy yêu mị lập tức rớt xuống, mặt lộ rõ thần sắc sợ hãi, khóc to nói:

- Thượng tiên, tôi đã nói cho người tất cả những gì tôi biết, một lần nữa cầu xin người hãy ban cho tôi được chết, nếu để Yêu Vương biết được, tôi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.

Mộc Phong cùng Yên Nhiêu vô cùng khó xử, giết cũng không được, tha cho cũng không xong, thực sự không dễ dàng gì.

Tiểu Tinh Linh bay ra từ trong thể nội Mộc Phong, cười nhẹ nói:

- Chủ nhân, có lẽ Mân Côi Hoa Yêu cùng ta có chút duyên phận, có thể giao cho ta xử lí được không?

Mộc Phong nhìn Tiểu Tinh Linh, không biết con bé đó có ý gì.

Trong đầu Yên Nhiên lóe lên ý nghĩ: “Tiểu Tinh Linh này chính là do trăm loài hoa tinh sinh ra, không biết có Mân Côi Hoa Tinh trong số đó không?” Liền nói:

- Tướng công, hãy để Tiểu Tinh Linh xử lí đi.

Mộc Phong gật đầu, cười nhẹ nói:

- Tiểu Tinh Linh, ngươi định xử lí hoa yêu như thế nào?

- Trước kia, khi ta sinh ra, Mân Côi Hoa Tinh nương nương cũng góp một phần công sức, huống chi, ta thấy Mân Côi Hoa Yêu bản tính thuần lương, Hắc Mân Côi là loại rất là khó tìm trong số các Mân Côi Hoa. Trong tương lai, nếu có cơ hội quay về Thần giới, ta sẽ nhân tiện mang nàng ta đến cho nương nương. Nương nương thường hay lấy làm tiếc rằng trong số các hoa nữ của người chỉ thiếu mỗi Hắc Mân Côi. Tiểu Tinh Linh nét mặt như hoài niệm chuyện xưa.

Hắc Mân Côi nghe nói đến Mân Côi Hoa Tinh nương nương, lập tức quỳ xuống đất:

- Đa tạ thượng tiên thành toàn.

Tiểu Tinh Linh lại nói:

- Hắc Mân Côi, ta tạm thời thu ngươi vào trong lòng bàn tay, ngươi hãy cố gắng chuyên tâm tu luyện, trong tương lai nếu cơ duyên đến, ta sẽ đem ngươi dâng lên nương nương.

Hắc Mân Côi quỳ trên mặt đất liên tục gật đầu. Thấy vậy, Mộc Phong thu hồi đạo thần thức đã tiến nhập vào não trung của hoa yêu, vung tay giải khai Khổn Tiên Quyết.

Tiểu Tinh Linh vận khởi song thủ nhỏ nhắn xinh đẹp, hợp lại thành hình chữ thập. Một dải cầu vồng rực rỡ chiếu ra từ lòng bàn tay bao phủ lấy Mân Côi hoa yêu, trong nháy mắt thu liễm nàng ta vào lòng bàn tay. Thu xong, Tiểu Tinh Linh lại nhanh chóng biến vào trong thân thể Mộc Phong.

Mộc Phong không nghĩ được Tiểu Tinh Linh có thể thu lấy hoa yêu. Nếu cứ như vậy, thân thể mình hóa ra thành cái kho chứa đồ của con bé đó, nghĩ đến đây không thể không lắc đầu cười khổ.

Mộc Phong ngẩng đầu hướng về Yên Nhiên nói:

- Việc khẩn cấp bây giờ là chúng ta phải nghĩa ra biện pháp phong ấn vết nứt tại Cửu U Trì, không để yêu vật có thể đi lại làm nguy hại đến Nhân gian giới, sau đó mới quay lại tìm Hàn Yên muội muội. Nương tử, nàng nghĩ sao?

Yên Nhiên cười nhẹ gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.