Nửa ngày sau ở bên ngoài lều truyền tới từng tiếng cười, thanh âm vô cùng thanh tịnh rất có sức cuốn hút như xa tận chân trời lại gần trong gang tấc, kế đó từ ngoài lều đi vào một người mặc y phục màu xanh sắc mặt hồng hào, hiện ra vẻ tiên phong đạo cốt mỉm cười nhìn Trương Lãng.
Trương Lãng sững sờ sau đó cảm thấy nghi hoặc người này là ai tại sao chưa từng xuất hiện ở trong quân, giống như chưa từng có nhân vật như thế.
Người này thong dong mỉm cười mở miệng nói:
- Tướng quân không nhớ sao, mới vừa rồi tướng quân còn mang thảo dân đến đây.
Trương Lãng kinh hãi sau đó bừng tỉnh đại ngộ, vô cùng kỳ quái, người này chính là lão khất cái vừa rồi tới đây sao, tại sao sau khi trải qua tắm rửa thay quần áo lại một trời cách biệt, một người là trời một người là đất, thật khó có thể tiếp nhân.
Đã như vậy tại sao hắn lại phải giả làm một tên ăn mày, chỉ cần bề ngoài tiên phong đạo cốt này cũng đủ cho người ta sinh kính ý.
Hắn lập tức nổi lê nghi ngờ bốn phía tuy nhiên vẫn không kìm được cảm thán nói:
- Lão nhân gia thay quần áo xong, diện mạo đổi mới hoàn toàn, giống như thần tiên khiến cho người ta phải kinh ngạc.
Lão nhân mỉm cười sắc mặt vô cùng thoải mái dễ chịu, hai mắt bắn ra tinh quang người thường khó có mà nói:
- Tướng quân không phải phàm nhân, không cần học bọn hủ nho nghiền ngẫm từng chữ một, thảo dân là người huyện Lư Giang họ Tả tên Từ tự là Nguyên Phóng đạo hiệu là Ô Giác tiên sinh.
- A!
Trương Lãng kinh hô một tiếng, không thể ngờ được lão nhân này chính là thần tiên ở trong tam quốc, trong lòng khiếp sợ vô cùng.
Tả Từ mỉm cười thần sắc vô cùng phiêu dật mà nói tiếp:
- Thảo dân bình sinh học ngũ kinh kiêm thông tinh khí kỳ môn độn giáp nay thấy hán thất sắp suy thần tinh nổi lên bốn phía thiên hạ đại loạn dân chúng lầm than, sinh hoạt ở trong nước sôi nửa bỏng, ngày trước đang ở núi Nga Mi tu học thì thiên lôi đánh trúng vỡ đá, được ba quyển sách một quyển tên là Thiên Độn một quyển tên là Địa Độn một quyển tên là Nhân Độn Thiên Độn có thể cưỡi mây vượt gió, phi thăng lên trời, địa độn có thể xuyên qua đất đá nhân độn có thể vân du tứ hải, tàng hình biến thân, bao quát thiên văn địa lý, kỳ môn độn giáp các loại, chỉ cần tinh thông một hai là có thể tiếu ngạo muôn dân trăm họ.
- Độn Giáp Thiên Thư?
Hai mắt của Trương Lãng trợn trừng trong lòng vô cùng kích động và mong đợi.
Tả Từ gật nhẹ đầu hai mắt híp lại mà nói:
- Không sai thảo dân muốn tặng ba quyển sách này cho chí sĩ trợ người đó lập nghiệp bá vương cứu muôn dân trăm họ.
mình Trương Lãng thì ở trong quân doanh bắt đầu xử lý quân vụ.
Nửa ngày sau ở bên ngoài lều truyền tới từng tiếng cười, thanh âm vô cùng thanh tịnh rất có sức cuốn hút như xa tận chân trời lại gần trong gang tấc, kế đó từ ngoài lều đi vào một người mặc y phục màu xanh sắc mặt hồng hào, hiện ra vẻ tiên phong đạo cốt mỉm cười nhìn Trương Lãng.
Trương Lãng sững sờ sau đó cảm thấy nghi hoặc người này là ai tại sao chưa từng xuất hiện ở trong quân, giống như chưa từng có nhân vật như thế.
Người này thong dong mỉm cười mở miệng nói:
- Tướng quân không nhớ sao, mới vừa rồi tướng quân còn mang thảo dân đến đây.
Trương Lãng kinh hãi sau đó bừng tỉnh đại ngộ, vô cùng kỳ quái, người này chính là lão khất cái vừa rồi tới đây sao, tại sao sau khi trải qua tắm rửa thay quần áo lại một trời cách biệt, một người là trời một người là đất, thật khó có thể tiếp nhân.
Đã như vậy tại sao hắn lại phải giả làm một tên ăn mày, chỉ cần bề ngoài tiên phong đạo cốt này cũng đủ cho người ta sinh kính ý.
Hắn lập tức nổi lê nghi ngờ bốn phía tuy nhiên vẫn không kìm được cảm thán nói:
- Lão nhân gia thay quần áo xong, diện mạo đổi mới hoàn toàn, giống như thần tiên khiến cho người ta phải kinh ngạc.
Lão nhân mỉm cười sắc mặt vô cùng thoải mái dễ chịu, hai mắt bắn ra tinh quang người thường khó có mà nói:
- Tướng quân không phải phàm nhân, không cần học bọn hủ nho nghiền ngẫm từng chữ một, thảo dân là người huyện Lư Giang họ Tả tên Từ tự là Nguyên Phóng đạo hiệu là Ô Giác tiên sinh.
- A!
Trương Lãng kinh hô một tiếng, không thể ngờ được lão nhân này chính là thần tiên ở trong tam quốc, trong lòng khiếp sợ vô cùng.
Tả Từ mỉm cười thần sắc vô cùng phiêu dật mà nói tiếp:
- Thảo dân bình sinh học ngũ kinh kiêm thông tinh khí kỳ môn độn giáp nay thấy hán thất sắp suy thần tinh nổi lên bốn phía thiên hạ đại loạn dân chúng lầm than, sinh hoạt ở trong nước sôi nửa bỏng, ngày trước đang ở núi Nga Mi tu học thì thiên lôi đánh trúng vỡ đá, được ba quyển sách một quyển tên là Thiên Độn một quyển tên là Địa Độn một quyển tên là Nhân Độn Thiên Độn có thể cưỡi mây vượt gió, phi thăng lên trời, địa độn có thể xuyên qua đất đá nhân độn có thể vân du tứ hải, tàng hình biến thân, bao quát thiên văn địa lý, kỳ môn độn giáp các loại, chỉ cần tinh thông một hai là có thể tiếu ngạo muôn dân trăm họ.
- Độn Giáp Thiên Thư?
Hai mắt của Trương Lãng trợn trừng trong lòng vô cùng kích động và mong đợi.
Tả Từ gật nhẹ đầu hai mắt híp lại mà nói:
- Không sai thảo dân muốn tặng ba quyển sách này cho chí sĩ trợ người đó lập nghiệp bá vương cứu muôn dân trăm họ.ở trước mặt dân chúng cũng có phần diễn trò sau này một đồn mười mười đồn trăm dân tâm sẽ hướng về đây.
Tuy nhiên hắn vẫn kiên định nói:
- Đạo trưởng yên tâm Lãng nhất định sẽ có khả năng, mưu đồ thiên hạ dẹp loạn dân chúng.
Tả Từ nghe được thì gật nhẹ đầu sau đó xuất ba quyển sách trong lồng ngực đưa cho Trương Lãng.
Sách này nhìn bề ngoài thì rất bình thường không có gì đặc biệt giống như các cuốn sách bình thường tuy nhiên mấu chốt đây là độn giáp thiên thư Trương Lãng muốn biết đến tột cùng bên trong ghi chép gì tuy trong lòng ngứa ngáy nhưng vẫn không có ý mở miệng.
Tả Từ không nhanh không chậm nhìn Trương Lãng mà cười nói:
- Không biết tướng quân nghĩ trị quốc thế nào là tốt?
Trương Lãng không hề nghĩ ngợi mà nói:
- Đương nhiên là dùng đức làm căn bản dùng pháp chế quốc, hai cái song hành.
Tả Từ hứng thú với Trương Lãng liền truy vấn:
- Bần đạo nguyện nghe tinh tường.