[Dịch] Phong Lưu Pháp Sư (Dị Thế Chi Phong Lưu Đại Pháp Sư

Chương 94 : Thất Sát Khôi Lỗi




Hoàng hôn mênh mông, làn sương mù nhè nhẹ từ trong thác nước lan tỏa phiêu tán khắp nơi, mang lại từng đợt cảm giác sảng khoái mát mẻ.

Đây là một khoảng trống bằng phẳng được kiến tạo một cách thần kỳ trên vách đá dựng đứng nơi tận cùng dãy núi, hai bên là những thác nước từ trên cao chảy xuống luồn qua khe núi thành những dòng suối nhỏ, hình thành nên một con đường thẳng tới ngọn thác hùng vĩ đang đổ xuống.

Long Nhất ôm lấy Vô Song đang còn chìm trong hôn mê ngồi trên một tảng đá nham thạch, xuất thần nhìn mặt trăng mới nhú đang ẩn hiện tại chân trời. Lãnh U U im lặng tựa vào vai hắn, cũng không biết đang nghĩ đến điều chi.

Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Long Nhất cúi đầu nhìn Vô Song đang hôn mê nằm trong lòng hắn. Nàng đã trở nên hốc hác hơn nhiều, khuôn mặt cùng nước da nhợt nhạt cho thấy bệnh tật của nàng đang ngày càng trầm trọng thêm, nhịp thở lúc dài lúc ngắn, hàng mi thanh tú ngay cả khi ngủ cũng cau lại, hiển nhiên là không thoải mái chút nào. Ba ngày nay tinh thần của Vô Song ngày càng hư nhược, mỗi ngày chỉ hồi tỉnh được một hai lần, tỉnh thì ăn được một vài loại hoa quả gì đó, chưa được đến một khắc lại tiếp tục chìm vào hôn mê. nhìn bộ dạng của nàng, Long Nhất không dám đảm bảo nàng có khả năng chống đỡ được cho đến khi tới được vùng đất băng giá đó.

“Long Nhất, đừng lo lắng nhiều quá, Vô Song nhất định sẽ không sao đâu.”

Lãnh U U nghe tiếng thở dài của hắn, ngọc thủ đặt trên bàn tay to lớn nắm thật chặt an ủi, thực ra trong lòng nàng sao lại không lo lắng? Nhưng nhìn tình lang như vậy,nàng phải đảm đương tốt vai trò của một hồng nhan tri kỉ.

Long Nhất nhìn Lãnh U U, vươn cánh tay còn lại ôm lấy vai nàng, nói: “ U U, cảm ơn nàng.”

Lãnh U U thâm tình nhìn Long Nhất nở mọt nụ cười, môi hồng hôn nhẹ lên khóe miệng hắn, nói: “Đồ ngốc, ai muốn chàng cảm ơn chứ. Người ta là thê tử của chàng mà.”

Long Nhất rùng mình, đột nhiên cảm thấy vai trò của bọn họ dường như đã thay đổi. Trước kia hắn toàn nói các nàng là “đồ ngốc” rồi sau đó lại an ủi các nàng. Nhưng cái cảm giác được người khác an ủi cũng thật là hay, trong lòng hắn thấy ấm áp vô cùng.

“Đúng thế, nàng là thê tử của ta, vậy nên nàng vĩnh viễn phải ơ lại bên cạnh chàng, phục thị chàng cả đời.” Lãnh U U nhãn thần say đắm mê li đáp lại.

“Một đời chưa đủ, ta muốn vĩnh viễn.” Long Nhất nhẹ nhàng nói với một nụ cười.

“Vĩnh viễn là bao nhiêu lâu?” Lãnh U U hỏi.

“Bao lâu hả? Vấn đề này có chút phức tạp, chúng ta phải nghiên cứu tốt một chút…”

Phàn lãnh địa bị đóng băng của Hồ tộc vẫn chưa hề bị tan chảy ra, đang phản xạ lại ánh trăng tạo nên hàn quang lạnh lẽo. Thình lình, phía chân trời xuất hiện hai đạo ánh sáng một lam, một hồng phóng tới tốc độ cực nhanh. Thân ảnh chợt lóe lên, hiện ra một lão nhân toàn thân áo choàng ma pháp màu đỏ cùng một trung niên mỹ phụ mặc chiếc áo choàng ma pháp màu xanh nhạt dừng lại bên ngoài vùng băng phủ. Hai người vô cùng kinh ngạc nhìn phần thế giới đang bị đóng băng này, hồi lâu không nói nên lời. Nếu người nào ở đây có đôi chút kiến thức nhất định sẽ nhận ra lão nhân kkia chính là hỏa hệ đại ma đạo sư Phổ Tu Tư, còn tung niên mĩ phụ là người tề danh với Phổ Tu Tư, thủy hệ đại ma đạo sư Thủy Linh Lung.

“Thủy Linh Lung, muội thấy thế nào?” Lão nhân quay đầu hỏi trung niên mĩ phụ.

“Cực mạnh. Mặc dù muội cũng có thể phóng xuát thủy hệ cấm chú, nhưng uy lực có lẽ chỉ bằng một nửa. Đây không phải băng khối bình thường, mà là băng giá cực âm. Người thi pháp thực lực đích thực đã đạt đến cấp độ tột cùng của thủy hệ đại ma đạo sư. Không biết trên Thương Lan đại lục từ khi nào lại xuất hiện một vị cường giả như thế?” Thủy Linh Lung cất giọng trong trẻo đáp. Bà trông như đã qua bốn mươi, nhưng thanh âm lại nghe như một thiếu nữ thanh xuân. Có thể hình dung khi còn trẻ bà nhất định là tuyệt thế mĩ nhân trong thiên hạ.

Phổ Tu Tư cẩn trọng quan sát bốn phía, ba ngày trước ông đang tranh luận cùng Thủy Linh Lung về ma pháp, đột nhiên cảm giác được một luồng hắc ám ma pháp vô cùng to lớn cùng ma pháp ba động thuộc thủy hệ ma pháp. Họp biết ngay rằng có người đang thi phóng hắc ám ma pháp cám chú để đối kháng lại với thủy hệ ma pháp. Hai người kinh hoàng thất sắc, lập tức động thân mau chóng đuổi tới vùng trung tâm của những làn sóng pháp thuật.

Phổ Tu Tư cau mày nhìn khoảng cách rất xa giữa hai đống khô cốt, nói giọng không chắc chắn: “Nhìn hình dáng của hắc ám ma pháp cấm chú phải cần tới chục vị pháp sư hắc ám liên thủ phóng xuất, mà thủy hệ cấm chú địch thị chỉ có một người phóng ra. Rõ ràng thủy hệ cấm chú mạnh hơn nhiều. Nhưng mà xem ra những vị pháp sư hắc ám này sở dĩ biến thành khô lâu là kết quả của hắc ám ma pháp – Hủ Thực Thuật. Nhiều khả năng khi đó còn có kẻ thứ ba là người của Hắc Ám giáo hội.”

“Phổ Tu Tư, huynh xem..nhiều chỗ cũng có những thi thể tương tự.” Thủy Linh Lung chỉ hướng xa xa.

Hai người phi thân qua đó, phát hiện có rất nhiều thi thể của nữ nhân Hồ tộc, đã trở nên cứng ngắc tự bao giờ.

“Họ chết vì người khác bóp gãy xương cổ.” Thủy Linh Lung chỉ vào chỗ xanh đen tên cổ họ. Vừa rồi bà dùng tay sờ vào phát hiện xương cổ họ đã nát vụn.

Phổ Tu Tư thở dài một tiếng nói: “Giờ đây Thương Lan đại lục đang có nhiều việc xảy ra. Ngạo Nguyệt đế quốc cùng Nạp Lan đế quốc dù chưa xảy ra chiến tranh toàn diện, nhưng những cuộc chiến cục bộ lẻ tẻ sẽ diễn ra không ngừng. Cuồng Long đế quốc tựa hồ đã tập hợp lại. Hắc ám giáo hội hiện đang hoạt động thường xuyên. Hiện tại lại xuất hiện thêm một vị thủy hệ ma pháp sư tuyệt đỉnh cường giả. Thương Lan đại lục không biết sẽ còn biến đổi như thế nào nữa?”.

“Tam đại đế quốc nếu như cùng lao vào chiến tranh, sợ rằng sinh linh đồ thán người chết khắp nơi. Khổ sở lại là bá tánh mà thôi.” Thủy Linh Lung khẽ thở dài, vẻ mặt biểu thị một nỗi lo lắng cho nhân loại.

Vô Song, người được Phổ Tu Tư và Thủy Linh Lung cho là thủy hệ ma pháp tuyệt đỉnh cường giả vẫn còn đang chìm trong hôn mê. Lãnh U U đang ngồi tọa thiền bên cạnh.

Long Nhất ngồi ở bên ngoài lều trầm tư suy nghĩ, Sau khi bioj người của Hắc ám giáo hội là hắc ám ma pháp sư cùng hắc ám võ sĩ phục kích ở Hồ tộc, hắn trở nên cẩn trọng hơn nhiều. Nếu không phải lúc ấy Vô Song liều mạng phóng ra cấm chú đối kháng, có lẽ cái kẻ tự đắc là hắn đã sớm hồn quy tây thiên cực lạc rồi. Hiện giwof v đêm ngày chìm trong hôn mê, phía trước cũng không biết xuất hiện thêm điều gì nguy hiểm. Xem ra hắn phải nhanh chóng tăng cường thực lực.

Nhưng giờ đây tu vi ma pháp của hắn đình trệ bất tiến. Nội lực tuy chóng đột phá đệ nhị tầng thôi, nhưng đâu phải một sớm một chiều mà được.

Nhớ tới siêu cấp khô lâu cùng Cuồng Lôi thú trong không gian giới chỉ, Long Nhất không khỏi suy nghĩ. Nếu như có thêm một ít trợ thủ không phải sẽ tốt hơn sao.

“Ai da, so ta lại quên bọn họ nhỉ?” Long Nhất vỗ trán một cái. Làm sao hắn có thể quên đi trong không gian giới chỉ còn có năm siêu cấp cao thủ đã mất đi linh hồn nhỉ? Thêm vào đó là những âm linh thu được trong mật thất của thành chủ Di Thất Chi Thành. Lúc đó, hắn đã tính đến chuyện luyện chế thành năm thất sát khôi lỗi (con rối) để sau này sử dụng, chỉ có điều sau này lại quên mất.

Long Nhất từ không gian giới chỉ gọi ra năm cao thủ bị chế trụ đứng trước mặt. Bọn họ gồm ba ma đạo sư phân biệt làm thủy hệ, thổ hệ cùng hỏa hệ va hai đại kiếm sư. Có thể hình dung trước khi tiến nhập Di Thất Chi Thành, bọn họ đều là những nhân vật danh chấn thiên hạ, giờ đây không tự chủ được chỉ là những con rối trong tay người khác.

Phương pháp luyện chế thất sát khôi lỗi Long Nhất đã thuộc nằm lòng. Hắn thiết lập một tầng kết giới xung quanh, hắc ám ma pháp nguyên tố trong ý thức hải bắt đầu tuôn ra. Long Nhất lâm râm niệm chú ngữ, song mục hắc quang chợt lóe, năm đạo hắc khí phân biệt nhập vào mi tâm của năm người. Hắn đã tạo nên ben trong đầu họ một đạo linh hồn lạc ấn. Những cặp mắt vốn nhắm kín của năm người chợt mở to, xạ xuất một luống hắc mang quỷ dị, thân thể họ ngày càng rung động theo tiếng niệm chú ngữ của Long Nhất.

Nhận thây linh hồn lạc ấn đã được đặt thành công, Long Nhất từ tong không gian giới chỉ xuất ra khoẳng mười mấy am linh thu được tại Di Thất Chi Thành, sử dụng Hóa Linh Thuật trong vong linh ma pháp dung hợp chúng vào trong thân thể của năm thất sát khôi lỗi. Có thêm một ít âm linh chí âm chí hàn, bọn họ sẽ càng thêm cường đại, chấp hành mệnh lệnh càng âm ngoan độc lạt.

Từng giọt từng giọt mồ hôi lạnh từ trên trán rơi xuống. Trong thể nội Long Nhất, tinh thần lực cùng ma lực tiêu hao gần như hết mười phần, xem ra những trợ thủ cũng phải thật lợi hại.

Trời dần dần sáng tỏ, lúc này Long Nhất đang đứng cạnh năm cỗ thất sát khôi lỗi toàn thân bao trùm hắc khí. Một câu chú ngữ khó hiểu từ miệng Long Nhất phát ra, năm cỗ thất sát khôi lỗi từ mặt đất bay lên lơ lửng, chầm chậm chuyển động trên không trung.

Khi Lãnh U U từ trạng thái nhập định hồi tỉnh lại, vừa từ trong lều đi ra đã nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị trước mắt. nàng không dám quấy rày Long Nhất, chỉ im lặng đứng bên cạnh bảo vệ cho hắn.

Đột nhiên, Long Nhất song thủ vung lên. Năm đạo huyết tiễn bắn tới mi tâm của năm bộ thất sát khôi lỗi, bị hấp thu như thể chạm vào miếng bọt biển. Trên thân năm bộ thất sát khôi lỗi hắc mang đại phát, tất cả từ không trung tà tà hạ xuống mặt đất.

Long Nhất thở ra một hơi thư thái, định đưa tay lên quệt đám mồ hôi trên trán, bất giác mũi cảm thấy làn hương thơm nhè nhẹ, ngọc thủ ôn nhu mát lạnh đang dịu dàng giúp hắn lau sạch những giọt mồ hôi trên trán.

Long Nhất biết được cười he he…ôm Lãnh U U thật chặt hôn nhẹ lên đôi môi hồng của nàng, hưng phấn nói: “U U, đay là thất sát khôi lỗi ta đã luyện chế được, để nàng thấy qua chút uy lực của chúng nhé.”

Long Nhất ý niệm chợt động, đầu tiên là hai vị đại kiếm sư nắm chắc cự kiếm nhảy lên không trung, kiếm mang thâm lam chém rách cả không khí rít lên đánh về phía dốc núi. Uỳnh uỳnh…hai tiếng vang lên, đá vụn bay tán loạn, trên vách đá xuất hiện hai khe nứt dài khoảng vài chục mét, chiều rộng cỡ hai mét.

Lúc này ba vị ma đạo sư cũng hoàn thành việc niệm chú, thủy hệ ma pháp cấp mười Băn Thiên Tuyết Địa, Thổ hệ ma pháp cấp mười Đại Địa Bào Hao, hỏa hệ ma pháp cấp mười Liệt Diễm Phần Thiên cơ hồ đồng thời đánh về phía nhai bích.

“Không ổn, chúng ta chạy mau” Khuôn mặt đắc ý của Long Nhất chợt biến, cả kinh kêu lên. Bởi vì hắn đã đồng thời hạ lện cho cả năm, vậy nên ba gã ma đạo sư cùng hai tên đại kiếm sư đều giống nhau, tất cả cùng công kích đến bên cạnh vách đá. Ba ma pháp cấp mười vì thế gần như cùng công kích, mục tiêu tấn công có phạm vi bao phủ cả bản thân vào tróng đó nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.