Từ nhỏ Hồng Liên hòa thượng được sư tôn dạy bảo, suy nghĩ này càng thâm canh cố đế trong nội tâm hắn.
Ba ngàn năm trước, sư tôn đã là Nguyên Anh trung kỳ, cộng thêm ba cao thủ Nguyên Anh trong Vân Cư Tự liên thủ cướp lấy tiên thiên linh bảo, nào biết giữa đường có một tu sĩ cướp đoạt tiên thiên linh bảo, hơn nữa thi triển Hồng Liên Nghiệp Hỏa gập trời, một trận đại chiến diễn ra, ba tu sĩ Nguyên Anh Vân Cư Tự thân tử đạo tiêu, sư tôn cũng bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa ăn mòn, tu vi rút lui xuống Nguyên Anh sơ kỳ, quãng đời còn lại phải thừa nhận nỗi khổ bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa nung khô.
Sau đó Vân Cư Tự xuất động toàn bộ tông môn, phái ra tất cả tu sĩ Nguyên Anh, tiến hành trả thù.
Trận đại chiến kinh thiên kia đã phá vỡ trầm lắng trong tu tiên giới, đại dương mênh mông bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa thiêu đốt hóa thành sa mạc, tám Nguyên Anh lão tổ Vô Lượng Môn bị thương nặng, hiện nay chỉ còn lại một người, cuối cùng tổ sư Vô Lượng Môn ra tay, hắn dùng một tấm linh phù phong ấn hung ma kia.
Từ đó về sau, uy danh Hỏa Diễm Ma Thần Liễu Tàn Dương vang vọng tu tiên giới.
Một năm sau, Vô Lượng Môn tuyên bố Hỏa Diễm Ma Thần bị Vân Cư Tự đánh chết.
Nhưng mà tất cả mọi người cũng không nghĩ tới, hiện thực tàn khốc chỉ mới bắt đầu, đại kiếp nạn tu tiên giới bộc phát.
Một người tên là Phi Ngư đạo sĩ, tự xưng đệ tử thân truyền thừa của Hỏa Diễm Ma Thần đơn thương độc mã độc tiến vào Vân Cư Tự, một trận đại chiến kinh thiên suýt phá nát cổ tháp vạn năm nơi này, tổ sư Vô Lượng Môn ra tay lần nữa, hắn ngăn cản một kích tự bạo Nguyên Anh của Phi Ngư đạo sĩ, nhưng Vân Cư Tự bị hủy hơn phân nửa, chưởng giáo Vân Cư Tự vì che chở cổ tháp vạn năm, vào lúc Nguyên Anh tự bạo đã thân tử đạo tiêu.
Một trận giết chóc thảm thiết khác bộc phát, Liễu Tàn Dương nhất mạch bắt đầu điên cuồng đánh chết tu sĩ giao hảo với Vân Cư Tự, cuối cùng biến thành tu tiên giới tự giết lẫn nhau, lúc này Vô Lượng Môn cũng bị trùng kích to lớn, bị hủy hơn mười ngọn núi.
Tổ sư Vô Lượng Môn ra tay ba lần mới hoàn toàn trấn áp đại kiếp nạn tu tiên giới lần đó.
Ba ngàn năm trôi qua, sự khủng bố của Hỏa Diễm Ma Thần dần dần bị người ta quên lãng.
Nhưng mà...
Mười năm trước, Hỏa Diễm Ma Thần phá phong ấn thoát ra ngoài, chiêu cáo thiên hạ, thề không đội trời chung với Vân Cư Tự, tu tiên giới chấn động, có tu sĩ Nguyên Anh đại thừa thọ nguyên mấy ngàn năm đều nghe qua sự tích Liễu Tàn Dương, bọn họ phá quan xuất thế, khuyên bảo môn hạ đệ tử tuyệt đối không được trêu chọc người nào biết sử dụng Hồng Liên Nghiệp Hỏa, bằng không sẽ bị diệt môn.
Ma Thần lại xuất hiện, thế gian run rẩy.
Vân Cư Tự sợ tới mức phong bế sơn môn, co đầu rút cổ không xuất hiện, lão tổ Vô Lượng Môn cũng không muốn lại gây chuyện, chỉ đứng ngoài quan sát.
- Tiền bối! Tiểu tăng không biết tiền bối ở đây, có điểm đắc tội xin tha thứ!
Hồng Liên hòa thượng bóp nát xá lợi, hắn chạy trốn để khỏi chết, cho dù hắn có tu vi Nguyên Anh đại thừa, nhưng đối mặt với hung ma dẫn phát hạo kiếp ba ngàn năm trước, hắn không có dũng khí đối địch.
Nếu như tu sĩ Nguyên Anh đại thừa một lòng muốn chạy trốn, tu sĩ ngang cấp không thể đuổi theo.
Liễu Tàn Dương thu hỏa diễm, hắn quay về động phủ và bố trí trận pháp, tiếp tục quay về Tiên quốc, trở về tiểu viện hưởng thụ sinh hoạt an bình.
Tiên quốc đang phát triển thần tốc.
Cách đó trăm vạn dặm, ngoại viện Vô Lượng Môn, phân thân Liễu Tàn Dương vẫn tiến vào Kinh Lâu như mọi ngày.
Tại ngoại viện, hình tượng Liễu Tàn Dương lãnh khốc vô tình đã xâm nhập nhân tâm.
Trong ngoại viện có bảng Phi Thăng, đây là nơi tu sĩ ngoại viện biểu hiện chính mình.
Vốn Liễu Tàn Dương không có tiếng tăm gì, hắn xếp sau một ngàn, bởi vì đánh chết Tư Mã Đằng cho nên tăng lên vị trí chín mươi chín.
Đệ tử ngoại viện rất xem trọng bảng Phi Thăng, mỗi lần đều đến đây quan sát, Liễu Tàn Dương lại cho rằng đây là thứ vô dụng.
- Sư thúc! Ngài đến.
Đệ tử thủ hộ Kinh Lâu chào hỏi.
Liễu Tàn Dương tiến vào Kinh lâu, tàng thư từ tầng một đến tầng hai mươi sáu đã bị hắn sao chép, không đến một năm, Kinh Lâu này sẽ bị hắn sao chép hoàn toàn.
Đệ tử ngoại viện cho rằng, sư thúc lãnh khốc này trừ giảng bài uống trà ra, ưa thích lớn nhất là đọc sách, hắn đọc các loại sách, không bỏ qua thể loại gì.
- Ồ!
Liễu Tàn Dương cảm nhận có khí tức yếu ớt, sau khi Liễu Tàn Dương đi đến thì hắn lặng lẽ trốn đi.
Thậm chí có người lén tiến vào Kinh lâu, Liễu Tàn Dương cũng không có vạch trần, sau khi đi đến tầng này, hắn lập tức đi lên tầng tiếp theo.
Thiếu niên trốn sau giá sách thở ra một hơi, tiếp tục quan sát công pháp như si như mê.
Màn đêm hàng lâm, thiếu niên đặt công pháp lên giá sách, hắn lặng lẽ ra khỏi Kinh lâu, thiếu niên đi rồi, Liễu Tàn Dương đi đến vị trí thiếu niên, phát hiện thiếu niên đang xem một bộ Đạt Ma Tâm Kinh.
Kinh thư này chú ý an thần, tĩnh tâm tu hành.
Liễu Tàn Dương thay đổi vị trí Đạt Ma Tâm Kinh với một bộ Vạn Pháp Chú.
Ngày thứ hai, Liễu Tàn Dương thụ nghiệp hoàn tất, hắn tiếp tục đi đến Kinh lâu, quả nhiên thiếu niên lén tiến vào Kinh lâu đã ở nơi này, nhưng mà hắn không có quan sát Vạn Pháp Chú, chỉ khổ tu Đạt Ma Tâm Kinh.
- Ngộ tính không tệ, tâm tính kiên định.
Liễu Tàn Dương lại đi lên tầng khác.
Mấy ngày như thế, mỗi lần thiếu niên tiến vào Kinh lâu đều quan sát Đạt Ma Tâm Kinh, hắn rốt cục đã mở Vạn Pháp Chú ra xem, từ ngày đầu tiên hắn nhìn thấy bộ Vạn Pháp Chú này phối hợp với Đạt Ma Tâm Kinh, nhưng hắn không bị hấp dẫn, không tu Đạt Ma Tâm Kinh trước, Vạn Pháp Chú khó thành.
- Ai ở đằng kia!
Tiếng hét vang lên, thiếu niên kia sợ hãi đặt Vạn Pháp Chú trở về, lập tức trốn đi.
Đệ tử trông coi Kinh lâu đuổi tới, thình lình nhìn thấy Liễu Tàn Dương đứng ở nơi đó, đệ tử trông coi Kinh lâu xin lỗi, sau đó rời đi.
- Xuất hiện đi, đệ tử trông coi đã rời đi rồi.
- Sư thúc, ngươi đã phát hiện ta từ lâu rồi đúng không?
Một thiếu niên đi ra khỏi góc khuất, là thiếu niên được Liễu Tàn Dương trợ giúp nhiều lần.
- Chỉ một lần, thần thức có thể quan sát bốn phương tám hướng.
- Vâng, sư thúc!
Liễu Tàn Dương quay người xuống lầu, thiếu niên lại tiếp tục ở trong Kinh lâu đọc trộm công pháp.
Lại qua hơn mười ngày, ngoại viện Vân Cư Tự sắp diễn ra một thịnh hội, đó là đại chiến tấn cấp.
Danh ngạch nội viện có hạn, người có thể tiến vào nội viện không quá mười người, lại có hơn mười vạn đệ tử ngoại viện bộc lộ tài năng, tình cảnh không khác gì thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, trừ người có thiên phú trác tuyệt và đụng đại khí vận được bảy mươi hai phong chủ chọn trúng trực tiếp thu làm đệ tử thân truyền, nhưng mà tỷ lệ này quá nhỏ.
Ai cũng mơ ước tiến vào nội viện, Liễu Tàn Dương là đệ tử nội viện, tại ngoại viện có địa vị cao quý, đương nhiên đây chỉ là một trong những chỗ tốt của nội viện, chỗ tốt lớn hơn chính là được nghe tu sĩ Kim Đan dạy bảo.