[Dịch]Phi Tuyết Mộng Hoa

Chương 70 : Vô Cương Cung




Thanh Ý Dao ngưng tụ ra một con chim xanh bay trước mặt dẫn đường, đêm qua hắn đã bày ra đại trận, mượn sức mạnh của trận pháp để tìm yêu quái, tăng cường năng lực cảm ứng của bản thân để tìm kiếm con yêu quái đang nhập vào thân thể con người.

Dù chỉ có một chút xíu yêu khí, vào lúc này con chim xanh cũng có thể cảm ứng được.

Thanh Ý Dao không tiện đi lung tung trong hoàng cung cấm địa, nhưng có Quỷ vương hộ tống, hắn liền dễ dàng không trở ngại.

Thanh Ý Dao ngừng lại, nói với Quỷ vương:

- Tới rồi! Con yêu quái này ẩn thân ở đây!

Mộng Hàm Yên nhìn bảng tên trên tòa cung điện, đọc chữ viết bên trên:

- Vô Cương Cung.

- Đây là đâu?

Quỷ vương nhìn tòa Vô Cương Cung này, không hề xông vào, giọng điệu hơi nghiêm trọng:

- Nó vậy mà trốn ở chỗ này!

- Nơi này sao thế? Không phải là nơi ở của bệ hạ chứ?

Mộng Hàm Yên cảm giác được vẻ nghiêm trọng trong giọng nói Quỷ vương, xem ra thân phận đối phương không đơn giản.

- Nếu là nơi ở của Mặc Cẩn Tà thì cứ tùy tiện lục soát!

Quỷ vương nói rất bá đạo, Mộng Hàm Yên không khỏi lau mồ hôi.

Cái tên này có cần hung hãn vậy không? Tình cảm hai huynh đệ kém đến mấy cũng không cần thể hiện rõ ràng như vậy chứ.

Mộng Hàm Yên tò mò nhìn hắn:

- Vậy ở bên trong là?

- Vô Cương Cung, chắc là nơi ở của thái hậu nương nương.

Thanh Ý Dao trả lời, cái tên này mang ý nghĩa vạn thọ vô cương, bình thường là nơi ở của thái hậu.

- Hóa ra là thái hậu! Vậy làm sao bây giờ? Không thể bất chấp đòi lục soát, cũng không thể bứt dây động rừng.

Mộng Hàm Yên bừng tỉnh, thân phận của chủ nhân cung điện này tương đối đặc thù, là trưởng bối của Quỷ vương nên thái độ hắn không kịch liệt đến thế.

Quỷ vương dẫn hai người họ đến một cái đình nghỉ mát, ba người ngồi nói chuyện:

- Tẩm cung của thái hậu, dù là bổn vương cũng không tiện vào.

- Thái hậu cũng xem như là mẫu thân của ngài, có gì mà không tiện?

Mộng Hàm Yên không biết người hoàng gia bọn họ lấy đâu ra nhiều quy củ như thế?

- Chuyện này không đơn giản như ngươi nghĩ, dù là Mặc Cẩn Tà rất cung kính với thái hậu cũng sẽ không ở lại đó lâu.

Quỷ vương nói, có chút đau đầu, tẩm cung khác thì không vấn đề gì, chỉ có tẩm cung thái hậu là không thể lục soát.

Thái hậu nương nương kỳ thực không phải mẫu phi của Mặc Cẩn Tà, mà là một nữ tử tuổi tác không chênh lệch mấy với họ, khi nàng còn rất nhỏ đã gả cho phụ thân của Mặc Cẩn Tà cũng chính là tam hoàng tử xưa kia, trở thành hoàng tử phi.

Chính vì tuổi nàng còn quá nhỏ nên phụ hoàng của Mặc Cẩn Tà luôn không động phòng với nàng, mà các thiếp thất khác của ông sớm đã có con, trông nàng chẳng khác nữ nhi của ông là bao.

Chỉ vì gia tộc nàng thế lực khổng lồ, tam hoàng tử khi đó cần mượn sức họ để tranh đoạt vị trí thái tử nên mới cưới nàng.

Sau khi tranh đoạt vị trí thái tử thất bại, vốn tưởng tam hoàng tử đã hết hi vọng trở thành đế quân, nào ngờ sau đó lại kế thừa đế vị của huynh trưởng. Bởi vậy, nàng trở thành vị hoàng hậu nhỏ tuổi nhất, sau khi tiên đế qua đời thì trở thành thái hậu nương nương.

Vận mệnh thái hậu rất nhấp nhô, bây giờ vẫn là thân xử nữ trinh nguyên, cho nên bất kể là Quỷ vương hay Mặc Cẩn Tà đều rất ít đi về phía tẩm cung thái hậu.

Mộng Hàm Yên nghe giọng điệu chần chừ của hắn thì không vui nói:

- Ngài không đi, chẳng lẽ bảo ta đi?

Quỷ vương gật đầu, cảm thấy ý kiến này rất tốt:

- Ý kiến này không tệ! Ngươi vừa khéo có thể cải trang thành cung nữ, trà trộn vào Vô Cương Cung, xem tình hình bên trong thế nào rồi chúng ta tính toán.

- Ông nội ngài! Không tệ cái đầu quỷ nhà ngài á!

Mộng Hàm Yên không nhịn được mắng hắn, cái tên này đúng là có thể đẩy nàng vào hố lửa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.