[Dịch] Phi Thăng Chi Hậu

Chương 520 : Thủ hạ cũ của Xi Vưu




Sắc mặt đại tế ty cũng biến đổi. Kim quang vô tận từ phía xa bắn ra. Được vạn đạo ánh sáng làm nổi bật, toàn bộ đại quân của quốc độ Quang Ám giống như từ quốc độ của thần hàng lâm, khí tức thần thánh và uy nghiêm che giấu sát khí và khát máu.

“Đây… là một tên nghịch thần giả.” - Đại tế ty trong lòng trầm xuống. Với kinh nghiệm của hắn, vừa nhìn đã đánh giá được đối diện không phải là thế lực bình thường tại Ma Giới. Khi nhìn đến thần điện hoa lệ và thần tượng quang ám trong ánh sáng kia, đại tế ty rốt cuộc hiểu được mình và Ma Đế Hoàng đã phạm phải một sai lầm lớn.

Thế lực do Hoàng chỉ huy được xưng là quốc độ Quang Ám, đại tế ty cũng chỉ cho rằng đó là danh hiệu của một vương triều mà thôi, không đáng để lo, nhưng hắn không nghĩ tới đây thật sự là một “quốc độ”…

Thần điện của Hoàng dừng lại ven rìa chiến trường. Trong ánh sáng thánh khiết, những pho tượng ác ma dùng xích sắt nối liền lại toả ra khí tức hắc ám và tà ác hoàn toàn tương phản.

“Ầm!”

Tại khoảnh khắc thần điện rơi xuống mặt đất, một cột sáng màu vàng bán kính rộng lớn từ trong thần điện bắn ra, giống như sao băng lướt qua bầu trời, xuyên qua toàn bộ chiến trường. Ánh sáng bên người Cơ Lạp cách đó không xa, đánh mạnh vào hắc ám kim tự tháp lơ lửng trên không.

“Ầm ầm ầm!”

Lực lượng hủy diệt cường đại vượt quá tưởng tượng kia tạo thành một vết cháy to lớn bán kính mấy trăm trượng xuyên qua chiến trường. Nơi ánh sáng kia đi qua, tất cả ác ma thực lực cao hay thấp đều hóa thành tro bụi tiêu tán trong hư không.

“Rắc rắc!”

Xích sắt to lớn dài đến mấy ngàn trượng nối liền với mặt đáy hắc ám kim tự tháp đột nhiên đồng loạt đứt ngang, hai đoạn xích sắt rợi xuống trong bụi bặm phát ra tiếng leng keng.

“Rầm!”

Dưới sự quan sát của vô số ác ma, hắc ám kim tự tháp luôn lơ lửng trên những cuộc chiến bỗng rung lên, sau đó dần dần nghiêng qua, tạo thành một dòng ảnh màu đen giữa hư không, rơi xuống bên dưới cắm vào trong tầng đất.

Sắc mặt đại tế ty biến đổi. Sắc mặt Cơ Lạp cũng biến đổi. Sắc mặt của tất cả chiến sĩ vương triều Ma Đế Hoàng đều biến đổi.

- Lui!

Chỉ vừa nhìn, đại tế ty đã nhận định được không thể nào chống lại thế công của đối phương, liền quyết định thật nhanh, ra lệnh cho đại quân rút lui.

Ở phía xa, ánh sáng do thần điện của quốc độ Quang Ám bắn ra chợt vặn vẹo biến đổi. Nơi ánh sáng chói lòa nhất có một bóng đen lạnh lẽo như ẩn như hiện, dường như quân chủ của quốc độ Quang Ám đã muốn xuất hiện.

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt tràn ngập trong lòng đám người Cơ Lạp và đại tế ty. Hoàng dùng một chiêu đánh sập hắc ám kim tự tháp ẩn chứa khí thế và lòng tin của vương triều, khiến cho đại quân của vương triều nhất thời trở nên hỗn loạn. Ngay lúc Cơ Lạp và đại tế ty chuẩn bị điều động đại quân lui về hướng vương triều không gian…

“Gào!”

Giữa không trung, Tuần Thú giả cầm lôi kích màu đen trông thấy hắc ám kim tự tháp bị đánh rơi, lửa giận trong lòng bùng phát, đột nhiên gầm lên một tiếng, chân đạp chiến xa lửa thiêng, tay cầm trường kích màu đen, thân thể cao lớn ngửa về phía sau, đem lực lượng toàn thân hội tụ vào trường kích trong tay, sau đó lại giống như lò xo ném về phía thần điện được kim quang bao phủ.

“Đùng!”

Ngay lúc Tuần Thú giả ném trường kích trong tay ra, phía trên chiến xa bỗng xuất hiện mây đen cuồn cuộn, tia chớp như mạng nhện vẫn vũ trên những tầng mây, dọc theo quỹ tích của trường kích ném ra đan xen bắn về phía trước.

“Gào!”'

Trong thần điện đột nhiên vang lên một tiếng gầm hung ác. Một bóng đen bắn lên trời với tốc độ như tia chớp, không hề để ý đến trường kích do Tuần Thú giả hội tụ lực lượng toàn thân ném ra.

Đại tế ty vốn đang chuẩn bị lui về phía sau chợt dừng lại, quay đầu nhìn về phía bầu trời. Chỉ thấy ngay lúc sắp bị trường kích lôi điện xuyên qua, thân thể của Hoàng đột nhiên hóa thành một phiến hư vô màu trắng. Trường kích kia giống như bắn trúng một bức tường nước vô hình, tốc độ chợt giảm. Sau khi xuyên qua thân thể của Hoàng, cả thanh trường kích hoàn toàn biến thành tro bụi tiêu tán.

Trên mặt mang mặt nạ màu bạc, áo choàng lớn màu đen sau người tung bay, thân thể của Hoàng bỗng lóe lên một cái, khi xuất hiện lần nữa thì đã dùng một tay chụp lấy cổ của Tuần Thú giả cao lớn kia, đem Tuần Thú giả không còn sức phản kháng giơ cao quá đỉnh đầu giống như một đứa trẻ.

Một vệt sáng lạnh lùng lóe lên trong con ngươi của Hoàng, năm ngón tay phải thon dài vặn một cái, Tuần Thú giả liền giống như một tờ giấy mỏng bị Hoàng xé làm hai, thân thể còn lại như rác từ không trung rơi xuống trong bụi bặm.

“Rầm rầm!”

Sĩ khí của đại quân vương triều Ma Đế Hoàng hoàn toàn bị sự bá đạo và cường đại của Hoàng đánh tan, đại quân đông đảo trong phút chốc hoảng loạn, ào ào tháo chạy như chim muông.

Giữa không trung, cặp mắt màu bạc của Hoàng lưu chuyển, trong mắt đầy vẻ lạnh lùng. Hắn chợt vung tay phải lên, phía trên thần điện, vô số yêu ma cao cấp và ác ma cường đại lưu lạc trong vũ trụ liền giết về phía chiến trường.

Bên trong đại quân của vương triều Ma Đế Hoàng, Cơ Lạp sau khi rút lui mấy ngàn trượng bỗng dừng lại, ánh mắt nhìn vào Hoàng giữa không trung, trong mắt thoáng hiện lên vẻ cười lạnh, năm ngón tay thon dài xiết chặt, đột nhiên đánh vào hư không dưới chân. Ở phía trước, không gian trong phạm vi của sáu cây cột vàng bỗng xao động.

Tại sáu góc của chiến trường, sáu cây cột vàng không hề nổi bật bỗng dài ra, trong khoảnh khắc hóa thành sáu cột đồ đằng màu vàng to lớn, hơi khói cuồn cuộn phía trên hình thành sáu pho tượng ma thú dữ tợn.

“Xoẹt!”

Sáu pho tượng ma thú dữ tợn đột nhiên há mồm lên trời phun ra sáu điểm sáng màu vàng, sau đó tạo thành sáu đường kim tuyến hội tụ tại một điểm phía trên chiến trường.

“Ầm!”'

Ngay lúc sáu điểm vàng hợp lại làm một, dùng sáu cây cột vàng làm ranh giới, trên bầu trời bỗng hình thành một quả cầu sáng ngời ẩn chứa lực lượng hủy diệt hùng hậu. Nửa số đại quân của vương triều Ma Đế Hoàng, kể cả đại quân đông đảo của quốc độ Quang Ám và Hoàng đều nằm trong phạm vi bao phủ.

- Nổ!

Lòng bàn tay Cơ Lạp tỏa ra những điểm sáng vàng, khuôn mặt ưu nhã trong nháy mắt trở nên hung ác, đồng thời phát ra một tiếng thét trầm thấp.

Giữa không trung, ngay khi Cơ Lạp phát động Lưu Nhĩ Tạp Tát Tư, trong lòng Hoàng bỗng có dự cảm, thân thể chợt lóe lên rời khỏi khu vực sắp bị hủy diệt kia.

Ngay lúc Cơ Lạp phát ra tiếng thét trầm thấp, đột nhiên trông thấy cặp mắt màu bạc của Hoàng ngưng tụ lại, tay phải như tia chớp vung ra, từ xa khống chế quả cầu to lớn sáng chói kia, sau đó năm ngón tay dùng sức ném lên trên. Trong tay Cơ Lạp bỗng nhiên nhẹ bỗng, lập tức mất đi khống chế đối với Lưu Nhĩ Tạp Tát Tư.

Toàn bộ chiến trường ầm ầm rung chuyển. Theo bàn tay của Hoàng vung lên, sáu cây cột vàng bỗng từ dưới đất vọt lên, quả cầu sáng chói kia trong nháy mắt hóa thành một cái quả cầu thật nhỏ, xuyên qua vách chắn không gian bến mất trong vũ trụ hư không.

Ven rìa chiến trường, Cơ Lạp thấy tình thế không ổn, liền mở ra một thông đạo không gian, sau đó bước vào bên trong.

Trong hư không, Hoàng liếc thấy Cơ Lạp trốn vào trong thông đạo không gian, liền hừ lạnh một tiếng, vung tay phát ra một luồng ánh sáng trắng hùng hậu, phá tan thông đạo không gian do Cơ Lạp mở ra và cả không gian trong phạm vi bán kính mấy chục trượng thành mảnh vụn. Sau khi phá nát tất cả mọi thứ trong hư không, hần lực hùng hậu vẫn còn có dư lực đánh ra không gian lân cận.

“Ầm!”

Một hồi sau tiếng nổ lớn mới vang phía trên đỉnh đầu, chấn động lan đến không gian Ma Giới khiến trời đất rung động vài lần. Sau khi tất cả chấn động dừng lại, chiến tranh cũng đã kết thúc, chỉ còn lại đám ác ma lưu lạc trong vũ trụ dọn dẹp chiến trường.

Sau khi dùng lực lượng hoàn toàn hủy diệt đại quân của vương triều Ma Đế Hoàng, Hoàng liền xoay người lại từ không trung đi xuống từng bước một, dừng lại phía trước hắc ám kim tự tháp nằm nghiêng trên đất. Á choàng lớn màu đen sau người phất lên, cánh tay phải từ bên dưới áo choàng vươn ra, chậm rãi duỗi về phía hắc ám kim tự tháp nằm nghiêng.

Cánh tay của Hoàng chỉ vươn ra vài thước bỗng hóa thành dạng hư vô trong suốt, không hề trở ngại xuyên vào trong hắc ám kim tự tháp. Sau khi cánh tay của Hoàng vươn vào bên trong, hắc ám kim tự tháp vốn là thật thể cũng xảy ra biến hóa, toàn bộ mặt ngoài nổi lên những làn sóng gợn. Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ kim tự tháp đã hóa thành dạng trong suốt như nước gợn màu đen. Một thứ trong suốt chỉ lớn khoảng bằng nắm tay phát ra ánh sáng nhu hòa lẳng lặng nằm ở trung tâm kim tự tháp, giống như khí nhưng lại không phải khí, lại không có bất kỳ năng lượng dao động nào,.

Cặp mắt của Hoàng hoàn toàn tập trung vào thứ do lực lượng tín ngưỡng ngưng kết này, trong hai tròng mắt lộ ra vẻ cẩn thận, năm ngón tay hướng về phía đoàn ánh sáng kia, từ từ tách thành dạng phiến. Được lực lượng vô hình dẫn dắt, đoàn lực lượng tín ngưỡng vừa mới thu thập được kia liền từ từ dời về phía tay của Hoàng.

Ngay lúc bàn tay của Hoàng chỉ còn cách đoàn lực lượng tín ngưỡng kia vài thước, hư không đột nhiên hơi rung lên, sau đó tất cả thanh âm đều biến mất khỏi phiến chiến trường này. Đám ác ma của quốc độ Quang Ám đang tiến hành thu dọn sau chiến tranh và cả Hoàng đột nhiên dừng lại như vậy một hai giây.

Trong tầm nhìn đôi mắt màu bạc của Hoàng, một vết trắng mơ hồ từ bầu trời kéo đến. Hoàng chỉ nhìn thấy được một chút dấu vết như vậy, thời gian liền nhanh chóng khôi phục bình thường.

“Vù!”

Một cơn gió mạnh thổi qua bầu trời chiến trường, cuốn lên bụi mù đầy trời. Bàn tay của Hoàng theo quán tính chụp về phía trước, nhưng lại cảm thấy trong tay trống rỗng.

Chỉ trong thời gian chớp mắt, mọi người còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì, lực lượng tín ngưỡng đã sắp tới tay Hoàng bỗng không cánh mà bay.

“Gào!”

Hai con ngươi của Hoàng ngưng tụ, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, đột nhiên ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm giận dữ, thanh âm giống như mũi tên nhọn xuyên qua mây đen biến mất trên trời cao.

Trong hai trong mắt màu trắng bạc của Hoàng, bóng dáng nhàn nhạt trong tầm nhìn nhanh chóng tan ra như mực nước, biến thành hình ảnh của Bổn Tôn.

Nhìn khắp vũ trụ, người sở hữu năng lực khống chế thời gian cũng chỉ có Bổn Tôn. Giờ phút này, trong lòng Hoàng không hề niềm vui đoàn tụ mà chỉ có sự tức giận vô hạn.

Sau trận chiến này, quốc độ Quang Ám và vương triều Ma Đế Hoàng đã chính thức khai chiến.

oOo

Tại trung tâm Ma Giới.

Phong Vân Vô Kỵ đứng thẳng trong hư không, nhìn xuống bóng người đông đúc bận rộn bên dưới. Những tòa cung điện bên dưới đã bước đầu thành hình, chỉ cần thêm một thời gian nữa một quần thể cung điện khổng lồ sẽ hiện diện ở đây.

- Cổ Liệt Nhĩ, ngươi tìm được những kẻ mũi cao mắt to này ở đâu thế?

Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên hỏi.

- Bẩm chủ công! Nếu những kẻ này không hợp ý chủ công, vậy cứ để tôi giết chết bọn chúng, sau đó sẽ đổi một nhóm thợ thủ công khác.

Cổ Liệt Nhĩ đứng ở phía sau Phong Vân Vô Kỵ cung kính nói. Phía dưới là đông đảo yêu ma hò hét, thỉnh thoảng lại vung roi trong tay đánh vào những thợ thủ công này.

- Không cần, những kẻ này rất hợp ý bản tọa. Bọn chúng hình như không giống nhân tộc Thái Cổ.

Cổ Liệt Nhĩ vẻ mặt khựng lại, sau đó bừng tỉnh, giải thích:

- Chủ công hiểu lầm rồi. Những kẻ này không phải là nhân tộc Thái Cổ, mà là nhân loại đến từ không gian đại thứ nguyên và không gian vũ trụ thứ nguyên khác. Những nhân loại này trước kia vốn thờ phụng Quang Minh chư thần, xem Quang Minh chư thần là thứ duy nhất để tin tưởng trong cuộc đời. Tâm linh của những nhân loại này đã biến chất, cũng quên mất nguồn gốc của bọn họ, cho nên đã sinh ra biến dị, hoàn toàn không giống như nhân loại của Thái Cổ.

- Mỗi lần thế lực Quang Minh chinh chiến không gian, truyền bá tín ngưỡng, những nhân loại này sẽ là nhóm tiên phong đầu tiên. Bọn chúng rất đáng ghét.

- Nếu là thờ phụng Quang Minh chư thần vậy thì giết đi.

Phong Vân Vô Kỵ lạnh nhạt nói.

Cổ Liệt Nhĩ kinh ngạc, liền nói tiếp:

- Chủ công lại hiểu lầm rồi. Có người thờ phụng Quang Minh chư thần thì đương nhiên cũng có người thờ phụng Hắc Ám Chủ Thần của chúng ta. Những thợ thủ công này chính là nhân loại thờ phụng Hắc Ám Chủ Thần, sau cuộc chiến thần ma lần đầu tiên đã từ không gian nhân loại chạy đến Ma Giới. Đám hắc vu sư của vương triều kia cũng là nằm trong số này.

Lạnh nhạt gật đầu một cái, Phong Vân Vô Kỵ giống như không muốn tiếp tục chuyện này, chuyển sang hỏi:

- Bên phía Thái Huyền và Áo Lan Cổ Đại Nhĩ thế nào rồi?

- Quân đoàn Hủy Diệt chỉ trong một ngày đã tiêu diệt phần lớn thế lực của Ni Cổ Lạp Tư tại Ma Giới thứ nhất, trước mắt chỉ còn sót lại ma sơn thứ tư nơi nối liền vương triều Ni Cổ Lạp Tư với Ma Giới thứ nhất. Ma sơn Thứ tư có Thiên Ma Đế của vương triều Ni Cổ Lạp Tư trấn thủ, trong vực sâu ở sau ma sơn còn có Thiên Ma Thần đang ngủ say. Thái Huyền đại nhân đã làm theo ý của Bội Lý Tư, sai đại quân vây quanh ma sơn thứ tư tầng tầng lớp lớp.

- Ừ.

Phong Vân Vô Kỵ gật đầu một cái:

- Hãy truyền lệnh, bảo bọn họ không nên nóng lòng đánh chiếm ma sơn thứ tư. Trước tiên hãy thu gom thế lực của vương triều Ni Cổ Lạp Tư tại Ma Giới thứ nhất. Nếu như có đại quân khác từ sau ma sơn thứ tư xuất hiện, hãy bảo Thái Huyền và Áo Lan Cổ Đại Nhĩ liên thủ xuất kích giết chết bọn chúng. Có hai người bọn họ hẳn là đủ rồi. Cao thủ của vương triều Ni Cổ Lạp Tư có cấp bậc từ Áo Lan Cổ Đại Nhĩ trở lên, chắc sẽ không xuyên qua vực sâu xuất hiện ở Ma Giới thứ nhất nhanh như vậy. Ngoài ra nói với Thái Huyền, đợi sau khi bản tọa đến thì hãy tiến công ma sơn thứ tư, còn trước đó không nên hành động thiếu suy nghĩ.

- Vâng, thuộc hạ hiểu!

Cổ Liệt Nhĩ cung kính nói.

- Lui xuống đi!

Phong Vân Vô Kỵ phất tay áo một cái. Cổ Liệt Nhĩ không dám lưu lại, liền nhanh chóng xoay người rời đi.

Đợi sau khi Cổ Liệt Nhĩ đi khỏi, Phong Vân Vô Kỵ liền nhắm hai mắt lại, yên lặng hấp thu lực lượng năm ngôi sao trên bầu trời.

Trên bầu trời, Huỳnh Hoặc trong năm ngôi sao bỗng lấp lánh một chút, sau đó một luồng dao động ý thức vượt qua không gian trùng trùng, vang lên trong tai Phong Vân Vô Kỵ.

“Phong Vân Vô Kỵ!” – Giọng nói hùng hồn kia gọi.

Ý thức của Phong Vân Vô Kỵ nối liền năm ngôi sao, còn chưa hấp thu lực lượng, chợt nghe được giọng nói này, trong lòng cả kinh, hai mắt lập tức mở ra: “Xi Vưu!”

“Không sai, chính là bản tọa.”

“Không phải ngươi đã rời khỏi Thái Cổ rồi sao? Ngươi tìm ta làm gì? Chẳng lẽ đánh không lại Đệ Tam phân thần của ta, lại muốn tìm ta đánh một trận?” - Phong Vân Vô Kỵ nhanh chóng quan sát chung quanh một vòng.

“Không cần nhìn, bây giờ ta đang ở trong vũ trụ hư không cách ngươi rất xa.” - Xi Vưu lạnh lùng nói: “Bản tọa hiếm khi có lòng tốt, không ngờ lại bị tiểu tử ngươi lầm tưởng có âm mưu gì.”

“Hà hà, đùa gì thế, Ma Tổ Xi Vưu ngươi lại có lòng tốt sao?”

“Hừ, có tin hay không thì tùy ngươi. Vô số năm trước, lúc bản tọa chinh chiến Ma Giới đã từng thu phục một thế lực cường đại. Bản tọa giờ đã rời khỏi Thái Cổ, Ma Giới lại có ngươi, vậy cứ đem quân đoàn này tặng cho ngươi đi.”

Mặc dù trong lòng nghi hoặc Xi Vưu có âm mưu gì, nhưng Phong Vân Vô Kỵ vẫn cảm thấy rất hứng thú, nói: “Quân đoàn gì?”

“A Tu La ma tộc. Ngày xưa lúc ta chinh chiến Ma Giới, đội ma tộc này chính là thủ hạ trung thành. Sau đó ta đánh một trận với Hiên Viên, tâm ma xuất hiện, tự mình lưu đày. Nhưng tin tức mà bên ngoài biết lại là ta bị Hiên Viên phong ấn. Kể từ sau khi ta biến mất, A Tu La liền dựa theo ước định với bản tọa lúc trước, tự mình đóng băng, cả tộc hóa thành huyền băng trăm triệu năm trôi nổi trong bầu trời Ma Giới. Ngươi hãy đi tìm bọn họ, để cho bọn họ nhận ngươi làm chủ.”

“Nói đi, ngươi có điều kiện gì?” - Phong Vân Vô Kỵ nói không hề khách khí.

“Nếu bản tọa nói là không có điều kiện, chắc rằng ngươi cũng sẽ không tin. Ngươi chỉ cần đồng ý với bản tọa, cũng chính là đã đáp ứng điều kiện của ta.”

Xi Vưu đã không nói, Phong Vân Vô Kỵ cũng không hỏi tới.

“Bản tọa không tin, với nắm tay của bản tọa mà A Tu La ma tộc còn dám phản lại ta!” - Phong Vân Vô Kỵ trong lòng thầm nói.

“A Tu La ma tộc đóng băng ở đâu?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.