“ Chết, chết, chết, không chỉ con heo mập kia, ngay cả ả tiện nhân kia cũng phải chết ~~~~~!!”
Lăng Hàn Phong tựa như mất hết lý trí, hận không thể phang thây xẻ thịt đôi ‘cẩu nam nữ” kia ngay tức khắc.
Không phải Lăng Hàn Phong quá yêu Diệp Tuyền hay gì cả. Chủ yếu là hắn đã xem Diệp Tuyền như món đồ chơi yêu thích của hắn. Giờ nay món đồ chơi yêu thích bị kẻ khách làm dơ bẩn. Với tính cách hẹp hòi ích kỷ như hắn, chắc chắn sẽ đập nát món đồ chơi đó, còn số phận của tên khốn dám làm dơ bẩn món đồ chơi của mình, cũng không khá hơn được bao nhiêu rồi.
Mặc dù trong lòng hắn biết rõ vụ này rõ ràng là một âm mưu, một âm mưu mượn dao giết người, Dương Kiệt và Diệp Tuyền đều là nạn nhân trong vụ này. Nhưng đối với hắn không quan trọng. Quan trọng nhất là món đồ chơi của mình đã bị dơ bẩn, và tên khốn làm dơ bẩn món đồ chơi của mình phải trả giá cho việc làm của mình.
Ngoài ra, còn chủ mưu của vụ này, tốt nhất đừng để ta nắm đầu ra. Nếu không thì mày phải ân hận vì đã sống trên đời này.
“ AAAAAAAAAAAAAA ~~~~!!”
Sau một hồi gào thét trút giận lên những đồ vật vô tội trong phòng. Lăng Hàn Phong đã dần bình tĩnh lại. Cắn răng lẩm bẩm nói: “ Việc quan trọng nhất hiện giờ là tập trung thí luyện liên tông môn trước đã. Tống Thiên Hành, Dương Kiệt, bí cảnh thí luyện lần này chính là mồ chôn của các ngươi ~~~!! Còn ả tiện nhân kia, sau khi kết thúc thí luyện liên tông môn, ta sẽ biến ả thành nô lệ tình dục của ta, sau khi chơi chán chê rồi, sẽ bán ả vào tiệm thanh lầu nổi tiếng trong các thành thị lớn, biến thành trò tiêu khiển của đám đàn ông trong thiên hạ, hahahahaha ~~~~~~!!”
Sau cú sốc thất bại ở đại hội tỷ võ, cộng thêm khích thích mới đây, đã khiến tính cách của Lăng Hàn Phong ít nhiều trở nên đen tối biến thái.
------
Mười ngày đối với hai mươi thí sinh có suất tham dự thí luyện liên tông môn nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít. Ai nấy đều cố gắng vào việc tập trung điều trị, phục hồi và tu luyện trong giai đoạn nước rút cuối cùng.
“ Yêu cầu hai mươi đệ tử tham gia thí luyện liên tông môn tập hợp tại quảng trường sau nửa canh giờ nữa. Xin nhắc lại, Yêu cầu hai mươi đệ tử tham gia thí luyện liên tông môn tập hợp tại quảng trường sau nửa canh giờ nữa.”
Cuối cùng cái gì tới cũng phải tới, trên bầu trời khu vực ngoại môn vang lên giọng nói nghiêm nghị của Lý trưởng lão.
“ Tới lúc rồi, xuất phát thôi ~~~!!” Dương Kiệt từ trong trạng thái tu luyện từ từ mở mắt, trên môi lộ ra nụ cười đầy tự tin.Nếu như có người khác ở đây, chắc chắn sẽ phát hiện khí thế của một tiên thiên tầng thứ 10 từ trên người anh ta phát tán ra.
Đúng thế, sau mười ngày hấp thụ tích khí đan cao cấp và tụ nguyên đan, Dương Kiệt đã đạt đủ điểm kinh nghiệm để thăng cấp thành tiên thiên tầng thứ 10. Mọi vết thương trên người đã hoàn toàn biến mất, tựa như chưa từng bị chấn thương qua vậy.
Đó là lợi ích của việc được thăng cấp, lập tức full máu hồi sinh.
Thu xếp lại quần áo chỉnh tề, nhanh chóng rời khỏi trang viên của mình, đi thẳng về phía quảng trường tập hợp.
‘ Kìa, kìa, Dương Kiệt, Dương sư huynh tới rồi kìa ~~~~!!” Lúc này trong quảng trường đã có không ít đệ tử khu vực ngoại môn tham gia đưa tiễn hai mươi vị cao thủ đại diện cho Thánh Hỏa Tông tham gia thí luyện liên tông môn. Từ phía xa xa đã phát hiện cái hình bóng “ khổng lồ” của Dương Kiệt, không ít người kêu thét lên.
“ Sao? Tên ái nam ái…..” có người không tự chủ buột miệng xưng hô, nhưng nhanh chóng bừng tỉnh dùng tay bịp miệng lại không dám nói tiếp nữa.
Ngay lập tức mọi ánh mắt đều đổ dồn hết về phía một nhân vật chính khác là Tạ Thế Hào đã có mặt tại quảng trường từ rất sớm.
Nhìn thấy những ánh mắt đầy châm biến và những lời bàn tán “ không hay” về phía mình, Tạ Thế Hào phẫn nộ tột cùng. Hận không thể phang thây xẻ thịt tên khốn đã khiến mình thành tiêu điểm đàm tếu như vậy.
Lừa đảo tiền bạc, phá hoại hình tượng, lúc này ngay cả thanh danh cũng bị hủy hoại bởi con heo mập trời đánh đó. Nếu như không phải đánh không lại, e rằng lúc này đã lao tới liều mạng với kẻ thù rồi.
Khác xa với Dương Kiệt ngay sau khi lãnh thưởng xong suốt ngày nhốt mình trong trang viên tu luyện, không nghe được phong thanh bên ngoài. Tin đồn “cuộc tình xuyên thế kỷ” giữa anh ta và Tạ Thế Hào càng lan truyền càng có xu hướng dữ dội hơn nữa. Tất nhiên cũng lọt tới tai của Tạ Thế Hào rồi.
Nhưng hắn càng giải thích người khác càng lầm tưởng đó là sự thật. Không chỉ các fan nữ ngày thường vẫn vây kín mình xa lánh, ngay cả những bạn bè nam cũng tránh xa không dám tới gần mình, tránh mình như đang tránh tà vậy. Quả thật là đau lòng quá đi. Nhưng lại không biết phải làm sao.
Hãy đợi đấy! Vào tới bí cảnh thí luyện, sẽ có lúc ngươi phải khóc ròng mà thôi.
Nghĩ tới kế hoạch liên minh với Tư Mã Phong Vân, Tạ Thế Hào cắn răng nuốt trôi những sỉ nhục mà mình đang phải chịu đựng lúc này. Phóng ánh mắt thù địch đầy sát khí về phía Dương Kiệt một cái, sau đó quay đầu sang hướng khác, tựa như không nghe không thấy gì cả.
Dương Kiệt tất nhiên cũng cảm nhận được ánh mắt thù địch của Tạ Thế Hào, nhưng đối với những tên bại tướng dưới tay mình, chỉ khẽ bễu bễu môi tỏ vẻ khinh thường, chẳng đáng để bận tâm gì cả.
“ Xem kìa, xem kìa, hai người đưa mắt nhìn nhau đầy thù địch, xem ra tình cảm một khi đã rạn nứt thay đổi, thì không thể hàn gắn lại như xưa nữa nhỉ?” Một người tỏ ra là “chuyên gia” nêu ra quan điểm của mình.
“ Chứ sao, nếu dễ dàng hàn gắn thì làm gì có câu “ chuyển yêu thành hận” nữa chứ. Quả thật đáng tiếc cho một “ cặp đôi đẹp” như thế này.” Một tên “ hận thiên hạ không loạn lên” lên tiếng chế giễu bình phẩm.
“ Đồi phong bại tục, đồi phong bại tục ~~~!!” Một “ngụy đạo sĩ” lắc đầu than trách.
“ Kzý dzì dzậy, sao ánh mắt mọi người nhìn vào mình và Tạ Thế Hào có gì đó kỳ kỳ vậy?”
Dương Kiệt cũng bắt đầu cảm thấy biểu hiệu của mọi người có chút khác thường, hoàn toàn không phải mang theo tâm lý “xem phim” như thông thường.
“ Tới rồi kia, chị em song sinh tới rồi kìa.” Cũng may là đúng lúc này một cặp nhân vật tâm điểm xuất hiện, kéo hết mọi ánh mắt về phía bên kia, không còn dành nhiều chú ý tới cả hai nữa.
“ Chà chà, vẫn khiêu gợi khuyến rũ như trước kia, ước gì được chơi trò 3P với hai em ý nhỉ ~~~!!” Dương Kiệt mang theo vẻ mặt “ anh Trư” không ngừng quan sát đánh giá chị em Lý Uyển Dung và Lý Uyển Nhi, nước miếng nước dãi chảy dài trên mép miệng.
Hai chị em song sinh nhanh chóng phát hiện một ánh mắt “ soi mói” cực kỳ đê tiện đang không ngừng phóng về phía mình. Đôi lông mày vòng cung xinh xắn khẽ díu lại, khi nhìn rõ đối phương, trên môi lộ ra nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, cả hai rảo bước bước về phía Dương Kiệt đang đứng chiêm ngưỡng mình.
“ Hai chị em đang bước về phía mình?? Trúng mánh rồi chăng??” Dương Kiệt phấn khích tột cùng, mỡ thịt trên người không kềm chế được run rẩy liên hồi.
“ Vì sao? Vì sao hai chị em đi về hướng con heo mập “ biến thái” kia mà không đi về phía mình chứ? Ta không phục ~~~!” Không ít đệ tử nam trong lòng phẫn nộ gào thét khi nhìn thấy hai chị em song sinh miệng mang nụ cười thân thiện tiến về phía Dương Kiệt.“ Không sao, không sao, chắc họ nghĩ cùng là “ chị em” cả nên tỏ ra thân thiện chào hỏi với nhau cũng là điều dễ hiểu thôi.” Mấy tên ghen tức không ngừng dùng lý lẽ để an ủi cho tâm linh bị tổn thương của bản thân.
“ Muội chào Dương sư huynh ạ.” Cả hai dùng giọng nói ngọt hơn mía đường mỉn cười chào hỏi.”
“ Chào, chào hai sư muội. Không ngờ sư muội cũng biết tới sư huynh, quả thật là vinh hạnh quá đi.” Nghe xong giọng nói của cặp chị em song sinh, Dương Kiệt tựa như vừa kết thúc xong “ đoạn cao trào”, toàn thân như muốn mềm nhũng vì sung sướng.
“ Sư huynh đại phát thần uy trên lôi đài, sư muội đứng dưới quan chiến mà trái tim thổn thức khó tả, có thể nói sư huynh là người gây ấn tượng nhất đối với muội trong suốt cả đại hội tỷ võ, sao có thể không biết sư huynh được chứ?” Lý Uyển Nhi bụp miệng cười nói. Nhưng không ai phát hiện rằng trong đôi mắt của cô ta lóe qua tia sáng tinh ma.
Lỗ mũi Dương Kiệt như đang phun khí, phấn khích tạo ra tư thế “khoe chuột”, tự tin cười nói: “ Nếu như không phải tên “mặt đá” giở trò bỉ ổi giả ngất để lừa huynh, e rằng sư huynh đây còn tiến xa và còn thể hiện đáng sợ hơn thế nữa.”
Tên khốn mặt dày vô liêm sỉ gán hết tội cho Dương Diễn vì dám phá mình có cơ hội tiếp tục thể hiện.
Hai chị em song sinh khẽ lóe qua tia sáng khinh bỉ, nhưng trên khuôn mặt vẫn mang theo nụ cười đầy ngưỡng mộ, khiến con heo mập ở trước mặt như lâng lâng trên mây vậy.
Lý Uyển Nhi đôi mắt như biến thành trái tim, hai tay nắm chặt như tư thế cầu nguyện cười nói: “ muội rất thích những người đàn ông mạnh mẽ như sư huynh, muội quyết định rồi, bắt đầu từ ngày hôm nay sư huynh sẽ là thần tượng trong lòng muội ạ”
“ muội cũng thế ạ?” Lý Uyển Dung cũng theo chân chị mình không ngừng buông ra những lời khen gợi dành cho Dương Kiệt.
Xoảng ~~ xoảng ~~ xoảng ~~~!!
Không ít đệ tử nam ở gần đó nghe xong câu nói của chị em song sinh, chỉ cảm thấy trái tim như vỡ nát ra thành trăm mảnh, ngàn mảnh, miệng không ngừng lẩm bẩm: “ không thể nào, không thể nào, chắc đó chỉ là những lời xả giao thôi, đúng thế, chỉ là những lời xả giao thôi. Họ là chị em với nhau mà.”
Dương Kiệt gần như nhảy cẩng lên, bước tới gác tay lên thẳng vai cả hai, khà khà cười nói: “ Nếu như cả hai tối nay có thời gian, hãy tới tìm sư huynh, sư huynh sẽ chỉ dạy sư muội “ triết lý giao tiếp giữa thần tượng và người hâm hộ”, thế nào? Hấp dẫn chứ? Phấn khích chứ? Khà khà khà khà ~~~!”
“ Đừng cản ta, ta phải bẻ gãy đôi tay “ tội lỗi” của tên khốn đó ngay tức khắc, aaaaaa ~~~~!!” Không ít đệ tử nam đã xoắn tay áo lên chuẩn bị lao tới liều mạng với con heo mập chết dịch kia.
Đối diện sự căm phẫn của đám đệ tử nam kia, Dương Kiệt chỉ khẽ bễu môi, có ngon nhào vô kiếm ăn. Để coi ai bẻ tay ai nào!!
Khi hai tay của Dương Kiệt vừa khoác lên vai, cả hai lóe qua tia sáng chán ghét, căm phẫn. Hận không thể lấy dao chém đứt đôi tay bẩn thỉu đó ngay tức khắc. Nhưng nhanh chóng kềm nén lại, lộ ra vẻ mặt ái ngại mắc cỡ lí nhí nói: “ Eo ôi, muội sợ lắm, vả lại mẫu thân của muội đã từng dặn dò rằng, không được tới phòng của đàn ông vào lúc nửa đêm,hai muội không dám cãi lời mẫu thân đâu ạ, nên rất tiếc….” cả hai vừa nói vô cùng uyển chuyển nhích người ra khỏi cánh tay “ tội lỗi” của Dương Kiệt, nhí nhảnh cười nói.
Mẹ kiếp ~~! Cái người mẹ gì thế này? Dạy con như thế thì suốt đời đừng mong con lấy được chồng ấy.
Dương Kiệt phẫn nộ không ngừng trù ẻo bà mẹ của hai chị em trong lòng.
“ Thôi, hai muội đi tập hợp đây, hy vọng vào tới bí cảnh Dương sư huynh chiếu cố hai muội nhé.” Biết rằng không thể tiếp tục nán lại với con heo mập “ biến thái” này, nhanh chóng viện lý do rời khỏi.
“ Yên tâm, chỉ cần sư huynh còn một hơi thở, tên nào dám đụng tới hai muội, sư huynh sẽ liều mạng với chúng.” Dương Kiệt vỗ ngực khoe khoang, hào khí xung thiên tuyên bố.
“ Nhớ nhé, tụi muội mong chờ vào huynh đó.” Nói xong câu này, không đợi Dương Kiệt ba hoa thêm câu nào, trực tiếp quay người thẳng về phía nơi tập trung.
“ Không ngờ số đào hoa của mình lớn vậy, ngay cả hai chị em song sinh cực phẩm kia cũng xiêu lòng với mình. Đúng là đẹp trai quá cũng khổ.” Dương Kiệt từ trong nhẫn càn khôn lấy ra chiếc gương soi thẳng lên mặt, không ngừng vuốt tóc làm dáng, khiến những người ở xung quanh chịu không nổi muốn nôn ói tại chỗ.
“ Lát lên phi thuyền về phòng xong phải lập tức thay bộ đồ trên người ngay tức khắc.” Lý Uyển Nhi đứng song song với Lý Uyển Dung ở vị trí xung quanh không có người nào cả, cắn răng nhỏ tiếng nói.
“ Đúng, đúng, phải đốt luôn bộ đồ này ngay tức khắc. Cứ nghĩ tới việc để con heo mập biến thái bẩn thỉu đụng vào người, em đã muốn nôn ói ra rồi ạ.” Lý Uyển Dung lộ ra vẻ phẫn nộ cắn răng nói.
“ vì sao chúng ta phải đi chào hỏi nói chuyện với con heo mập biến thái đó chứ? Vả lại hắn không phải chỉ yêu thích đàn ông sao? Vì sao lại giống những tên đàn ông háo sắc bình thường không ngừng sàm sở chúng ta vậy.” Lý Uyển Dung lộ ra vẻ không hiểu, díu mày hỏi.
“ Thực lực con heo mập này không tệ, không chừng khi vào tới bí cảnh có thể lợi dụng được. Chỉ là không ngờ tên khốn này lại to gan sàm sở chúng ta, chắc là sau khi tình cảm bị tổn thương, hắn cố tình làm thế để che dấu nỗi đau trong lòng đấy thôi.” Lý Uyển Nhi đưa ra phân tích của mình.
“ Chắc thế, hừ hừ, hắn nên cầu trời bái phật không rơi vào tay chúng ta, nếu không thì hậu cung của phụ hoàng lại có thêm một tiểu thái giám đấy.” Lý Uyển Dung dường như vẫn chưa nguôi giận khi bị đối phương khoác tay lên vai, cắn răng phẫn nộ nói.
“ Sẽ có cơ hội thôi.” Đôi mắt Lý Uyển Nhi lóe qua tia sáng kỳ dị, mỉn cười nói nhỏ an ủi em gái của mình.
Lúc này Dương Kiệt vẫn đang phấn khích vì số đào hoa của mình, hoàn toàn không biết rằng sự an nguy của “tiểu Dương Kiệt” đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Nếu như không thận trọng và sơ sảy, không chừng hai anh em có thể phải xa lìa suốt đời sau gần hai chục năm gắn bó không rời từng giây từng phút nào cả.
Cầu trời phù hộ cho thằng nhỏ!
Bàn luận về tính cách nhân vật Dương Kiệt chút:
Trước tiên, xin chân thành cám ơn bạn dattran0609 đã góp ý với mình là nên cho main trầm ổn chút, không nên giống như một thằng ngáo đá. Ý kiến của bạn là vô cùng quý giá để mình tiếp thu và hoàn thiện hơn truyện của mình. Main chắc chắn sẽ trở nên trầm ổn hơn, bớt ngáo hơn nhưng không phải là vào thời điểm này, ít nhất là hiện giờ không thể.
Mọi người nên nhớ rằng Dương Kiệt trước khi xuyên không tới dị giới là một người như thế nào. Hắn chỉ là một thằng nhóc 18 tuổi vừa mới tốt nghiệp cấp 3 xong, vô công rỗi nghề, suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào việc chơi game, thậm chí chưa từng có cơ hội bước ra xã hội trải đời. Một người như thế vừa mới xuyên không tới dị giới, không thể đòi hỏi mình buff cho hắn trở thành một tên hành xử dày dạn kinh nghiệm, trầm vững còn hơn cả mấy con cáo già đã từng trải vài chục năm chứ nhỉ?
Cái gì cũng phải có quá trình, tùy theo tuổi tác main ngày càng cao, trải đời càng nhiều, chắc chắn tính cánh sẽ bớt ngông ngênh ngáo đá hơn. Chứ chưa gì đã buff hắn lên thì quá bất hợp lý. Vả lại, thiếu niên ngông cuồng, Ngáo ngáo chút cũng không sao. Nhiều lúc bản thân chúng ta thời còn trẻ hành xử cũng ngáo không kém gì Main là mấy, rồi chúng ta cũng từ bước ra xã hội trải đời, từng bước hoàn thiện bản thân, trưởng thành hơn, trầm vững hơn đúng không nè? Và Dương Kiệt cũng đang trong giao đoạn này đó thôi.
Như đã nói, mình muốn xây dựng một nhân vật gần gũi thân thiện với đại chúng hơn là một nhân vật thuộc vĩ nhân, thánh nhân lúc nào cũng cao cao tại thượng quá xa vời với chúng ta. Mục đích của mình là viết một bộ truyện khi bạn đọc đọc xong, so sánh với nhân vật chính rằng: nếu mình rơi vào hoàn cảnh của main, mình sẽ làm được như hắn và thậm chí làm tốt hơn hắn. Chứ không phải như nhiều bộ truyện đọc xong nghĩ rằng nhân vật chính quá lợi hại, mình rơi vào hoàn cảnh của anh ta cũng chưa chắc làm được những gì anh ta đang làm.
Do truyện này mình viết cũng để giải trí, và mọi người đọc cũng chỉ để giải trí, nên không thể tránh khỏi những lỗi sai sót, nên những góp ý của bạn đọc là vô cùng cần thiết để mình tiếp thu hoàn thiện hơn, tiến bộ hơn. Thú thật, truyện này mình viết mà chả có chút đại cương nội dung hay kế hoạch gì cả. Cứ hôm nay viết tới tình tiết gì, sáng mai trên đường chạy xe tới công ty đầu óc bắt đầu hình dung ra tình tiết tiếp theo rồi vào tới cty trực tiếp viết thẳng vào. Nên nhiều lúc nội dung hơi cẩu thả hay lập lại là điều không thể tránh khỏi. Nên mong nhận được sự thông cảm và hỗ trợ góp ý của bạn đọc để bộ truyện này càng lúc càng tốt hơn.