[Dịch]Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 48 : Kiều Phong tử nạn??!




“ Dính dong, nhân vật triệu hồi của bạn Kiều Phong kích hoạt trạng thái “ Tử chiến” + “ càng chiến càng mạnh”, thực lực sẽ gia tăng lên trong thời gian nhất định.”

Trong lúc Dương Kiệt đang bỏ chạy cùng Hoàng Dung, bên tai đột nhiên vang lên câu thông báo của hệ thống.

“ Cái gì? Phong ca đang rơi vào trạng thái tử chiến?” Sắc mặt Dương Kiệt trở nên vô cùng khó coi, vừa chạy vừa thầm liên lạc với hệ thống hỏi: “ Hệ thống, có cách nào thu hồi Phong ca trở về thế giới của anh ta trong tức khắc không ?”

“ Dính dong, nhân vật được triệu hồi tới thế giới này, trừ khi đối phương hết thời gian trụ lại ở đây hoặc tự ý quay trở về thế giới của mình, hệ thống không có quyền lực cưỡng chế đối phương quay trở về thế giới của mình.”

“ Chết tiệt ~~~!!” Dương Kiệt cắn răng hỏi tiếp : “ Phong ca còn có thể trụ ở thế giới này khoảng bao lâu.”

“ Dính dong, còn khoảng 20 phút nhân vật Kiều Phong sẽ bị cưỡng chế thu hồi.”

“ Còn 20 phút nữa, hy vọng Phong ca có thể trụ được không bị sao cả.”

Dương Kiệt chỉ còn cách thầm cầu nguyện cho Kiều Phong, tiếp tục dốc sức chạy thẳng về phía khu vực cấm địa trong Thiên Sơn.

----

Phi Long Tại Thiên, Hồng Tiệm Vu Lục, Tiềm Long Vật Dụng, Hàn Long Hữu Hối, Lợi Thiệp Đại Xuyên, Đột Như Kỳ Lai, Chấn Kinh Bách Lý, Hoặc Dược Vu Uyên, Song Long Thủ Thủy,Ngư Dược Vu Uyên, Thời Thừa Lục Long, Mật Vân Bất Vũ, Tổn Tắc Hữu Phu, Long Chiến Vu Dã, Phục sương băng chí, Đê Dương Xúc Phiên, Thần Long Bãi Vĩ, Kiến Long Tại Điền……

Kiều Phong lúc này tựa như một cỗ máy chiến đấu không biết mệt mỏi, tựa như cuồng phong bạo vũ thi triễn tuyệt học Giáng Long Thập Bát chưởng của mình tấn công về phía Đoàn Chánh Hùng.

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh …..~~~~!!

Nhóm người đang có mặt ở gần đó ai nấy đều há hốc chôn chân như bức tượng quan sát cuộc chiến kinh thiên động địa đang diễn ra ở trước mắt.

Trong lòng không ít người gào thét: “ Mẹ kiếp, rốt cuộc ai là kẻ mạnh chân nguyên, ai là tông sư đây? Sao có cảm giác sai sai thì phải …”

Chỉ thấy lão lúc này bị Kiều Phong áp chế tới mức không ngóc đầu lên nổi. Giờ nay còn đâu phong thái uy nghiêm thong thả của một kẻ mạnh chân nguyên lúc ban đầu nữa.

Sỉ nhục ~~! Tuyệt nói là một sỉ nhục không thể tha thứ được ~~~!!

Không chỉ tên trời đánh này phải chết, tất cả những kẻ có mặt chứng kiến ở đây đều phải chết.

Lúc này lão đã không còn tâm trạng thu phục Kiều Phong nữa. Vì với thực lực Kiều Phong phát huy ra, có thu phục cũng không tài nào kiểm soát nổi, không chừng có ngày bị hổ phản chủ, cắn chết mình lúc nào không hay.

“ Đủ rồi , tới lượt ta nhé! Võ hồn, hiện ~~~~!!”

Đoàn Chánh Hùng phẫn nộ tột cùng, trực tiếp triệu hồi võ hồn của mình. Chỉ thấy trên đỉnh đầu lảo xuất hiện một con đại bàng khổng lồ, toàn thân được bao bởi bởi tia điện màu xanh lam rực rỡ.

Võ hồn cấp 5 có thuộc tính lôi, Lôi Đình Thiết Dịch Đại Bàng.

“ Tam Dương Chỉ, Tam Chỉ Phá Thiên Địa ~~~~!!”

Thực lực của lão lúc này đã tăng lên gấp năm lần, cộng thêm chiêu thức mạnh nhất trong tuyệt học địa giới cao cấp Tam Dương Chỉ thi triễn ra, có cảm giác như trời đất có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.

Mặt đất cả khu vực rộng lớn rung chuyển như đang xảy ra động đất cấp 12 vậy.

Vị trí Kiều Phong đang đứng tựa như bị biến thành một ốc đảo biệt lập, và bị một sức hút đáng sợ hút hẳn lên không trung.

Anh ta muốn tung người nhảy ra khỏi phạm vi ốc đảo thoát thân như bị một áp lực vô hình kềm hãm lại, không thể di chuyển được gì cả.

“ Nổ ~~~~~~~~~~!!”

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

“ Kiến Long Tại Điền ~~~!!” Chỉ thấy “ Ốc Đảo” tựa như bị cài sẵn hàng chục quả bom hạng nặng bị kích hoạt, tiếng nổ vang động trời đất.

Tuy Kiều Phong đã kịp thi triễn chiêu phòng thủ Kiến Long Tại Điền, nhưng cơ thể của anh ta cũng bị vụ nổ đáng sợ đó hất tung ra xa, máu nhuộm đầy người, chấn thương trầm trọng.

“ Không chết ??” Đoàn Chánh Hùng sắc mặt khó coi, vung tay lên vỗ mạnh xuống: “ Để xem ngươi chịu được bao nhiêu chiêu đánh của ta, chết này.”

Một cú chưởng khí khổng lồ từ trên cao chụp xuống, giáng xuống ngay vị trí Kiều Phong đang nằm hấp hối.

“ Không, ta không thể nào chết được, chủ nhân vẫn chưa tới nơi an toàn. Giúp ta phá ~~~~!!”

Kiều Phong cắn chặt răng dốc hết toàn bộ sức lực trong người,tựa như full máu hồi sinh, tung người bật dậy, một chiêu Hàn Long Hữu Hối vỗ ra, bắn thẳng về phía chưởng khí đang ập xuống.

Rầm ~~~~~~!!

Con rồng vàng kim dạng khí vừa va đập vào cú chưởng khí đập tức bị đánh cho tan nát, cú chưởng khí chỉ chững lại vài giây, rồi lại tiếp tục giáng thẳng xuống.

“Chẳng lẽ chết thật sao? Ta không cam tam, AAAAA~~~~~!!”

Trong lúc tuyệt vọng, đôi mắt Kiều Phong tràn đầy gân máu, cộng thêm bộ dạng thê thảm, máu thịt bế bết lúc này, khiến người ngoài nhìn vào không khỏi chạnh lòng, chẳng lẽ nhất đại đại hiệp phải bỏ mạng dễ dàng như thế này sao?

Tác giả rất có trách nhiệm nói với mọi người rằng: “ No ~~!!”

Chỉ thấy trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một con cửu chảo Kim Long có thể tích dài gần trăm trượng, cú chưởng khí vừa chạm vào con rồng lập tức bị đánh tan trong không khí, tựa như chưa từng xuất hiện qua vậy.

Gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Cửu chảo kim long ngẩng cao đầu gầm lên một tiếng, ngay cả trời đất cũng phải biến sắc, tất cả mọi ánh mắt gần xa ở Thiên Sơn đều đổ dồn hết vào vị trí mà nó đang hiên ngang hùng dũng bay lượn trên không trung, thậm chí không ít người chịu không nổi khí thế đáng sợ do nó phát tán ra phải quỳ ngã trên mặt đất, toàn thân run lên cầm cập vì sợ hãi.

Thánh phẩm võ hồn, Cửu Chảo Hoàng Kim Long.

Thì ra trong lúc rơi vào tình thế cửu tử nhất sinh, tiềm năng đáng sợ trong người Kiều Phong đã bộc phát, kích hoạt võ hồn bổn mệnh của mình, thánh phẩm Cửu Chảo Hoàng Kim Long.

Đáng sợ, quả thật đáng sợ, ngay cả ngũ phẩm võ hồn Lôi Đình Thiết Dịch Đại Bàng của Đoàn Chánh Hùng, cũng theo chân chủ nhân của nó, toàn thân run lên cầm cập, cơ thể thu tròn lại không dám đối diện với võ hồn đáng sợ của Kiều Phong.

“ Chết, tên khốn đó phải chết, phải giết hắn bằng mọi giá ~~~!!” Trong lòng Đoàn Chánh Hùng kinh hãi tột cùng, không ngừng phẫn nộ gào thét.

Thánh phẩm võ hồn ! Tiềm năng đáng sợ như thế trở thành kẻ thù của mình, nếu không tranh thủ đối phương chưa trưởng thành giết cùng diệt gọn, sau này tuyệt đối ăn không ngon, ngủ không yên, thậm chí gia tộc bị hủy hoại bởi tay đối phương cũng nên.

Sau khi Cửu Chảo Hoàng Kim Long nhập vào cơ thể, Kiều Phong tựa như vừa cắn xong Doping, tung người lao tới tấn công kẻ địch như vũ bão, khiến lão chỉ biết cắn răng phòng thủ, chỉ trong chốc lát vị thế hai bên lập tức đổi chiều.

“ Đáng… đáng sợ, thánh phẩm võ hồn, đó là thánh phẩm võ hồn, má ơi, con có đang nằm mơ không vậy?”

“Mấy ngàn năm rồi, à không, gần chục ngàn năm rồi, cả U Châu rộng lớn này đừng nói là võ hồn thánh phẩm, ngay cả cửu phẩm cũng chưa từng xuất hiện qua, không ngờ hôm nay mình được vinh hạnh chiêm ngưỡng võ hồn thánh phẩm này.”

“ Đúng thế, đúng thế, mình đứng xa thế này còn suýt chút tè ra khỏi quần bởi khí thế đáng sợ của thánh phẩm võ hồn, đối diện với nó không biết còn đáng sợ tới cỡ nào nhỉ?”

“ Chắc ị ra khỏi quần luôn chứ sao?”

“ hahaha ~~~~!!”

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh ….~~~!!

Tiếng va đập sáp lá cà vang động liên hồi, Đoàn Chánh Hùng bị Kiều Phong đập tới nỗi suýt chút ba mẹ cũng không nhận ra, bộ dạng thê thảm vô cùng.

Đúng như câu nói cửa miệng của Dương Kiệt đã từng nói, cuộc sống lúc thăng lúc trầm, sóng gió phong ba lúc nổi lúc tàn quả thật là kích thích quá đi.

Chỉ trong nháy mắt vị thế hai bên đã thay đổi tới mức không thể chấp nhận được, đường đường một kẻ mạnh chân nguyên kích hoạt cả võ hồn mà còn bị một tông sư dí đập kiểu đó, không tức phun máu mới lạ á .

“ Khốn khiếp, khốn khiếp ~~~!! Lẽ ra ta không định sử dụng tới át chủ bài này, nhưng ngươi đã chọc điên ta rồi đấy ~~~!!”

Tộc trưởng Đoàn tung chưởng đẩy lùi Kiều Phong ra xa, trong lúc anh ta định lao tới tiếp tục tấn công, lão phẫn nộ gào thét.

“ Lãnh vực, hiện ~~~!!”

Nguyên thần trong cơ thể lão trực tiếp phát tán ra một áp lực đáng sợ bao phủ cả một khu vực rộng lớn, Kiều Phong lập tức tức cảm thấy thực lực của mình bị áp chế gần phân nửa, trong lòng không kềm được trầm xuống.

Đại lục Huyền Thiên từng có câu tục ngữ kinh điểm : Chưa thành nguyên thần, mãi mãi chỉ là con kiến yếu ớt.

Sự khác biệt giữa Nguyên Thần và Tông Sư là khi đạt tới cảnh giới nguyên thần, nguyên thần trong cơ thể không chỉ có tác dụng không ngừng hấp thụ thiên địa linh khí ở xung quanh bổ sung cho cơ thể, khiến kẻ mạnh nguyên thần không cần phải lo lắng vấn đề tiêu hao liên tục trong giao chiến, còn có thể giúp kẻ mạnh nguyên thần có thể tung bay tự do trên bầu trời, ngoài ra, điểm đáng sợ nhất là nguyên thần có thể hình thành một lãnh vực pháp tắc đáng sợ.

Bất kỳ ai rơi vào lãnh vực của kẻ mạnh nguyên thần, nếu như cảnh giới và lãnh vực yếu hơn, sẽ bị lãnh vực mạnh hơn áp chế thực lực xuống gần phân nửa. Nghĩa là có thực lực 100 % chỉ có thể thi triễn ra 50 % mà thôi.

Tất nhiên, lãnh vực khi lãnh ngộ càng cao thì lực áp chế càng đáng sợ, thậm chí cá biệt có lãnh vực áp chế hoàn toàn 100%, khiến đối thủ chỉ như một con bù nhìn không hơn không kém, chỉ biết đứng nhìn người ta trảm sát mình mà không có tý sức lực phản kháng.

Lãnh vực lãnh ngộ được chia làm bốn cấp: cấp thấp( áp chế 50 %) , trung cấp ( áp chế 70 %), cao cấp ( áp chế 90 %) và tuyệt đỉnh ( áp chế 100%)

Và lãnh vực mà Đoàn Chánh Hùng lãnh ngộ được khi đạt tới cảnh giới nguyên thần, chỉ là lãnh vực cấp thấp. nhưng cho dù chỉ là lãnh vực cấp thấp, cũng đủ để lão chuyển bại thành thắng rồi.

Ít nhất ở thời điểm này là vậy.

“ Đùa giỡn thế đủ rồi, kết thúc thôi.” Đôi mắt lão không ngừng phóng thích ra những tia sáng đầy sát khí, lạnh lạnh nói.

“ Được, một chiêu phân thắng bại.” Kiều Phong mang theo vẻ mặt nghiêm túc đáp.

“ Thần thông võ hồn ~~~ Lôi Ưng Giáng Thế ~~~~!!”

Éo ~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Chỉ thấy mây đen trên đỉnh đầu không ngừng di chuyển theo hình ốc xoắn, sấm chớp vang trời, chính giữa từ từ dạt ra, một con đại bàng toàn thân phủ đầy thiên lôi lao xuống với tốc độ như tia chớp, hai móng vuốt sắc nhọn có thể gấp vỡ bất kỳ bức tường thành kiên cố trên đại lục Huyền Thiên theo tư thế vồ mồi định chụp thẳng về phía Kiều Phong ở phía dưới.

Kiều Phong hai tay tạo thành chưởng giơ qua đỉnh đầu, từ từ hạ xuống gần đan điền, hai tay chuyển thành chảo một trên một dưới đẩy sang trái rồi đẩy sang phải, hai tay lại dang rộng ra tạo thành cú quét trên đỉnh đầu, thu lại xuống eo, cuối cùng tung chưởng ấn thẳng về phía con đại bàng khổng lồ đang lao xuống.

“ Đón thử tuyệt học do ta vừa lĩnh ngộ khi kích hoạt vỗ hồn, Thập Bát Chưởng hợp nhất, Long Bá Tinh Hà ~~~!!”

Gào, gào, gào, gào…… ~~~~!!

Mười tám con cửu chảo kim long từ lòng bàn tay Kiều Phong phóng thích ra, bắn thẳng về con chim đại bàng của đối phương.

Rầm, rầm, rầm, rầm,….~~~!!

Hai thần thông tuyệt học va đập vào nhau, tạo ra tiếng nổ tựa như gần chục quả bom nguyên tử đang phát nổ, xóa sổ cả khu vực rộng lớn.

Nếu đứng từ phía xa quan sát, sẽ giật mình phát hiện eo núi Thiên Sơn xuất hiện một vết lõm đáng sợ.

không ít người đang đứng xem ở gần đó bị hất bay ra xa, nội tạng máu thịt tựa như không cần tiền không ngừng phun bắn ra, những ai chưa đạt tới cảnh giới chân nguyên trực tiếp bị xóa sổ tại chỗ. Tiếng la hét khóc lóc liên miên không dứt.

----

Thời gian không biết qua đi bao lâu, một bóng người từ đóng tro tàn phóng ra.

Phục ~~~!!

Một vũng máu kèm theo nội tạng từ trong miệng bóng người đó phun bắn ra, nhuộm đỏ cả phần ngực bộ trang phục đã tơi tả rách nát.

Đưa mắt liếc nhìn xung quanh như tìm kiếm gì đó, đột nhiên cười lớn như điên như dại: “ hahahaha , thiên tài thì sao nào, thánh phẩm võ hồn thì sao nào? Cuối cùng cũng phải chết dưới tay ta, tan xương nát thịt, chết không toàn thây, hahahaha ~~~!!”

Bóng người này không ai khác chính là Đoàn Chánh Hùng, chỉ thấy lúc này lão đã bị chấn thương nghiêm trọng, bộ dạng thê thảm vô cùng, còn đâu bộ dạng uy nghiêm thư thả, phong tác nho nhả xuất trần như lúc vừa tới Thiên Sơn chứ?

Phục, phục ~~~!!

Lão càng cười nội thương càng trở nên nghiêm trọng, vội vã từ trong nhẫn càn khôn lấy ra một viên đan dược đỏ như máu bỏ vào trong miệng, bó gối ngồi xuống hất thụ điều trị nội thương ngay tức khắc.

Khoảng một khắc giờ sau, lão từ từ mở mắt ra, lóe qua tia sáng sắc lạnh: “ Trước khi truy sát hai con chuột nhắt kia, phải giải quyết đám ngu xuẩn kia trước đã.”

Lão đã quyết định ra tay trừ khử tất cả những ai chứng kiến cảnh giao chiến lúc nãy, một phần vì sỉ diện của mình, đường đường một kẻ mạnh nguyên thần bị một tông sư đánh cho thê thảm như thế này, nếu như để lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng trầm trọng tới uy danh của mình và gia tộc.

Một phần vì muốn bịt đầu mối việc mình vừa trảm sát một thiên tài quái vật sở hữu thánh phẩm võ hồn.

Phải biết rằng ngay cả người sở hữu võ hồn cấp 6 như Lăng Hàn Phong hay Tống Thiên Hành, cũng đã trở thành cục trứng vàng trong mắt một trong ngũ đại tông môn, ngày thường nâng trên tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan.

Nếu như xuất hiện một quái vật sở hữu thánh phẩm lan truyền ra ngoài, cả khu vực U Châu chắc chắn sẽ máu nhuộm thành sông khi tranh giành vị thiên tài đó.

Nếu như đào tạo đúng mức, không chừng tông môn vương triều của mình sẽ xưng bá U Châu, thậm chí có thể tiến thẳng tới khu vực trung ương cũng không chừng.

Vị thiên tài như thế ai không muốn giành lấy cung phụng anh ta như cung phụng tổ tiên chứ? Còn hiện giờ bị giết chết ư? Cả khu vực U Châu không nổi điên mới lạ, chỉ sợ tới lúc đó nhà họ Đoàn của lão sẽ bị cơn thịnh nộ của các tông môn vương triều hùng mạnh phang thây xẻ thịt ngay tức khắc.

Nội thương đã được kiểm soát, phải nhanh chóng ra tay giết người diệt khẩu, sau đó truy sát hai con chuột nhắt trời đánh kia trước khi có người của các thế lực hùng mạnh các tề tụ tại Thiên Sơn bởi hiện tượng thánh phẩm võ hồn phát tán ra khi nãy.

Sát ~~~~!!

Không ít người vẫn đang chìm sâu trong hôn mê do vụ nổ lúc nãy, trực tiếp chìm vào giấc ngủ ngàn thu, không có cơ hội tỉnh dậy nữa.

Có không ít người kịp thời tỉnh lại vùng lên phản kháng, nhưng kẻ mạnh nguyên thần là kẻ mạnh nguyên thần, cho dù đang bị nội thương nghiêm trọng, cũng không phải là mấy con kiến yếu ớt có thể chống cự lại được, vô cùng hiển nhiên biến thành một cuộc thảm sát một chiều rồi.

“ AAAA, nhà họ Đoàn, ngươi dám giết bọn ta, cho dù có biến thành quỷ bọn ta cũng sẽ ám đuổi gia tộc nhà ngươi suốt đời ~~~~~~~~~~~!!”

“ xin hãy tha cho tôi, tôi không biết gì hết, aaaaaa~~~~~~~~!”

“ Ta hận ~~~~~~~!!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.