Thời gian 3 tháng là thời điểm tốt nhất để tổng kết hiệu quả tu luyện của mình, xem có pháp bảo nào có thể tận dụng không. Chu Thanh biết sau khi mình ra ngoài sẽ không tránh khỏi đánh đấm, chuẩn bị kĩ càng không hề là hành động thừa.
Khu vực cách thành phố mấy mươi dặm có vài ngọn núi nhỏ xanh mướt, linh khí tuy không nồng nặc lắm nhưng so với chốn phồn hoa đô thị ngày càng ô nhiễm kể cũng tốt hơn rất nhiều. Chu Thanh thường xuyên đến đây dạo chơi, dẫn theo Liêu Tiểu Tiến chọn lấy một sơn cốc heo hút ít người qua lại. Chu Thanh dùng Phi kiếm phá tung một sơn động nhỏ, bày bố vài trận pháp thần bí, lại dùng mấy tảng đá có vẽ bùa bằng bút chu sa bày Thái cực trận đồ ngay cửa động, dùng để hấp thu năng lượng từ ánh trăng, tuy không thể sánh bằng Ngọc bài do Chu Thanh tịnh tâm chế luyện, nhưng khoảng thời gian 2 tháng cũng đủ để Liêu Tiểu Tiến tiến hóa thành Bá tước rồi.
Sau khi dặn dò kĩ lưỡng, Chu Thanh đi vào sơn động bắt đầu bế quan. Việc tu luyện cần thuận theo ý trời, ngoài ra còn phụ thuộc vào tài trí lĩnh ngộ, Luyện Khí Tổng Cương ghi chép trận pháp nhiều vô số kể, Phong ma, Chế khí, Luyện bùa, Hoán thần… tất cả đến mấy mươi chương, muốn học hết hoàn toàn cần khổ công mấy trăm năm mới được.
“Trận pháp này quả thật bác đại tinh thông! Nhưng lại không có thuật tu luyện tự thân, khó trách Luyện khí tông của chúng ta lại suy sụp đến bước đường này. Hãy xem, Thanh Tác kiếm này cũng do cao nhân của Thục Sơn chế luyện, tuy sức mạnh kinh hồn nhưng xét về trận pháp lại kém xa Luyện khí tông chúng ta rồi, trên chuôi kiếm có một Phong Ma Bát Quái trận, làm nhiều trò như thế để làm gì nhỉ? Người ta công lực thâm hậu, Tam Vị Chân Hỏa đốt cháy mọi vật, cứ làm bừa là thành công. Hừ! mượn sức mạnh to lớn của đất trời, tuy rằng ảo diệu nhưng dù sao cũng không phải do mình tự tu luyện, vẫn còn tồn tại nhiều yếu kém, nhất là trận pháp cao thâm không có công lực thâm hậu cũng không thể lĩnh ngộ được, hiện nay ta đã có pháp môn tu luyện Kiếm Tiên, hai thứ hỗ trợ cho nhau, dựa vào bí quyết Kiếm Khí Lăng Không và trận pháp của Luyện khí tông, Thiên Đạo tông do ta tự sáng lập sẽ có một ngày phát dương quang đại, đến lúc đó ta sẽ trở thành khai sơn tổ sư được vạn người kính ngưỡng. Nam nhi chi chí, không kiến công lập nghiệp há chẳng phải sống vô ích trên đời đấy ư!” Truyện "Phật Đạo "
Chủ ý đã định, Chu Thanh hoán gọi Phi kiếm, Thanh Tác kiếm do Thái Ất Tinh Kim chế luyện hóa thành một luồng sáng xanh, bao trùm toàn thân Chu Thanh, linh khí xung quanh bị Thanh Tác kiếm hấp thu hóa thành chân nguyên truyền vào đan điền của Chu Thanh, mà tâm thần của Chu Thanh lại chìm vào suy nghĩ Hoán thần chương, từng kí hiệu cổ xưa quái dị ẩn hiện trong đầu. Thần chú, quy luật cơ bản nhất mà vô số hiền tài đạo gia, thánh nhân tham ngộ, hóa thành các kí tự đơn giản phối hợp với tiềm lực bản thân hội tụ năng lượng tản mác trong vũ trụ, triệu hồi các nguồn sức mạnh to lớn tồn tại trong các chiều không gian khác nhau.
Liêu Tiểu Tiến gần đây cũng tiến bộ đáng kể, trong vòng 2 tháng đã tiến hóa thành công thành Bá tước, nhất là không cần hút máu nữa, dứt bỏ đặc điểm cơ bản nhất của Huyết tộc, lấy ra một tấm bùa giấy, Liêu Tiểu Tiến cũng bắt chước ra vẻ: “Thiên địa kim linh, nghe hiệu lệnh ta, cấp cấp như luật lệnh!”
Lá bùa màu vàng hóa thành một tia sáng óng ả phóng đi. Rắc! tảng đá hoa cương cứng rắn bị cắt đứt một mảnh nhỏ rơi xuống. Liêu Tiểu Tiến nhìn vào vết cắt phẳng như chiếc gương soi, ngửa cổ cười to sảng khoái. Ha, ha, ha!
Uỳnh! Một tia sét to như cột nhà bỗng đánh thẳng vào cửa động nơi Chu Thanh bế quan tu luyện cách Liêu Tiểu Tiến không xa. Rột roạt… Đất đá đổ ào ào, hang động nơi Chu Thanh bế quan bị sét đánh tan tành, đá vụng bắn tung tóe vào Liêu Tiểu Tiến làm nó sưng vù mặt mũi, kêu la oai oái. Liêu Tiểu Tiến vội biến hóa thành hình hài cũ, dùng đôi cánh che lấy toàn thân, đá vụn bắn một lúc lâu mới chịu dừng.
Liêu Tiểu Tiến nhìn thấy đá tảng trong vòng khu vực ba trượng bị đánh tan tành và cửa động biến mất, miệng mở to như con cóc! Ui chà, uy lực thật dũng mãnh, so với lựu đạn còn mạnh gấp mười lần, chắc có thể sánh bằng bom đại bác, sư phụ không sao chứ? Tại sao tia sét lại đột ngột đánh xuống, có khi nào là kiếp nạn trời sinh trong truyền thuyết không?
Đang lúc Liêu Tiểu Tiến suy nghĩ lung tung, một luồng kiếm khí lợi hại bắn xuyên qua đống đất đá ngổn ngang nơi cửa động, Chu Thanh bê bết bụi mù xuất hiện trước mặt Liêu Tiểu Tiến, nhưng đôi mắt Chu Thanh phát ra tia sáng sắc bén, kiếm khí ẩn hiện tỏa ra, khiến người ta ớn lạnh, ngay cả Liêu Tiểu Tiến không biết chút gì về thuật tu đạo cũng nhận ra công lực Chu Thanh đã tiến bộ một bước dài. Truyện "Phật Đạo "
Chu Thanh lấy từ ngực ra một miếng bùa ngọc màu xanh biếc to bằng móng tay, ném vào miệng nuốt trôi, ánh sáng sắc bén phát ra từ đôi mắt lập tức biến mất, chân khí toàn thân được thu lại, không khác gì người bình thường. Liêu Tiểu Tiến càng lúc càng ngạc nhiên, Chu Thanh bỗng phất tay, nói: “Quay về rồi nói chuyện, vừa rồi đã kinh động không ít người.” Dứt lời, còn không đợi Liêu Tiểu Tiến phản ứng, một đạo Thần hành phù đánh thẳng vào chân, chớp mắt đã biến mất. Liêu Tiểu Tiến lẩm bẩm vài câu bùa chú, tốc độ phát huy đến cực hạn, theo sát sau lưng Chu Thanh.
Chu Thanh và Liêu Tiểu Tiến đi khỏi không lâu, một luồng kiếm khí dài mấy trượng bắn thẳng từ ngoài chân trời xa xăm xuống, dừng lại ngay sơn cốc nơi Chu Thanh bế quan tu luyện, một thanh niên nam tử áo trắng tướng mạo tuấn tú cưỡi trên một thanh kiếm màu vàng dài ba thước, rộng bằng bốn đốt tay lơ lửng trên không trung cách mặt đất ba trượng, nếu như Chu Thanh có mặt nhất định sẽ nhận ra người này cũng tu luyện bí quyết Kiếm Khí Lăng Không, hơn nữa công lực vô cùng thâm hậu đến mức có thể cưỡi kiếm bay lượn, cách cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần chỉ còn gang tấc.
“Hừ! Mấy vị trưởng lão già nua kia đã quá thiên vị sư đệ sư muội rồi, ngay cả Thái Ất Tinh Kim cũng ban cho, bây giờ thì hay rồi, không ngừng có Phi kiếm bị người lạ cướp đoạt, người thì bị đánh trọng thương, ngay cả khẩu quyết luyện công của bổn môn cũng bị cướp đi, báo hại ta phải đi điều tra manh mối.” Thanh niên nam tử thần sắc cao ngạo gằn giọng.
Quan sát tỉ mỉ sơn cốc bị sét đánh tan tành, thanh niên nam tử thay đổi sắc mặt, vận chân khí vào bàn tay phất một cái, một mảnh đá từng bị kiếm khí của Chu Thanh chém trúng đã nằm trong tay, thanh niên nam tử hóa thành một luồng sáng vàng bay về hướng nam.
“Sư phụ, tại sao lại có sét đột ngột đánh xuống thế ạ?” Về đến nơi ở, Liêu Tiểu Tiến còn chưa ổn định lại tinh thần đặt câu hỏi.
Chu Thanh cũng hơi sợ sệt, sắc mặt nghiêm nghị nói: “Ta cũng không giấu ngươi, hai tháng nay ta tham ngộ tuyệt học của bổn môn, Hoán thần phiên, dùng tâm trí giao tiếp với thần linh trên trời, mượn sức mạnh của thần, vừa rồi ta đang cảm nhận được sức mạnh của Lôi thần, bèn mượn một ít đánh thử, thật không ngờ uy lực khủng khiếp đến thế.”
Liêu Tiểu Tiến gật gù: “Phải đó, vừa rồi làm con sợ chết khiếp. Cú đánh vừa rồi ngay cả mười chiếc xe tăng cũng đủ hóa thành tro bụi. Sư phụ, khi nào con sẽ được học chiêu này ạ?”
“Còn chưa tập bò mà đã muốn tập chạy rồi.” Chu Thanh nói: “Ngươi hãy tập luyện cho tốt các câu thần chú đã, đó là môn căn bản, cũng giống như phép cộng trừ nhân chia trong toán học và từ đơn trong tiếng Anh vậy, đạo pháp của bổn môn, tinh hoa tập trung hết vào thần chú, cách vận dụng chúng cũng là căn bản trong trận pháp. Hoán thần phiên này tuy uy lực kinh hồn, nhưng mức độ nguy hiểm cực cao, sư phụ vừa rồi sém chút là bị sét đánh chết, ngươi còn muốn học không?”
Liêu Tiểu Tiến cười hi hí: “Chết làm ma phong lưu, sống làm thần tiên hư, nhưng sức mạnh ngay cả bản thân mình cũng không điều khiển được, cẩn thận thì tốt hơn ạ.” Liêu Tiểu Tiến láo liên nhìn tứ phía, không biết đang toan tính gì trong đầu.
“Không nói nhiều nữa, ngày mai chúng ta sẽ làm thủ tục đi Las Vegas, kiếm một mớ bộn cái đã, bây giờ sư phụ công lực thâm hậu, đâu có sợ mấy tên người Mỹ kia.”
Tính lề mề của các cơ quan chính quyền Chu Thanh đã được lãnh giáo qua rồi, giấy tờ vốn dĩ chỉ cần mấy ngày đã làm xong thế mà bị ngâm đến mười mấy hôm, Chu Thanh nói tốt năn nỉ không được, cuối cùng đành sử dụng Mê hồn trận pháp mới lo cho xong.