[Dịch] Overlord - オーバーロード

Chương 9 : Các Thủ Vệ 3




Tại đấu trường, Momonga vươn ngón tay, dự định phóng ra phép thuật lên con người rơm đang được đặt tại một góc.

Ngoài các phép thuật chỉ gây sát thương thông thường, các phép thuật mà Momonga đã học chủ yếu tập trung vào những loại có hiệu ứng gây tử vong tức thì cùng các loại gây sát thương có kèm với hiệu ứng phụ. Vì vậy nếu Momonga sử dụng phép thuật tấn công mục tiêu không phải là sinh vật sống, sẽ gây ra sát thương tương đối thấp. Thêm nữa, do những class mà Momonga đã chọn trước đây đều thuộc cùng một hệ Necromancer, nên các kỹ năng nội tại cũng chỉ toàn tăng cường cho các phép thuật gây sát thương kèm theo hiệu ứng phụ. Kết quả là chỉ tính đơn thuần sát thương, Momonga không thể sánh bằng các pháp sư chuyên tăng cường sức sát thương phép thuật.

Momonga đưa mắt nhìn về phía hai đứa bé đang lộ ra ánh mắt hiếu kỳ. Trong lòng bổng cảm thấy áp lực, không biết mình có đáp ứng được kỳ vọng của tụi nó hay không đây.

Momonga tiếp tục nhìn sang hai con quái vật to lớn. Kích thước cơ thể của chúng cao tới 3m, hình dáng là sự kết hợp giữa con người và loài rồng, có cơ bắp mạnh mẽ bên dưới lớp vảy cứng hơn cả sắt thép.

Chúng có khuông mặt giống loài rồng, đuôi dài như một thân cây và không có cánh. Trông chúng như con rồng đi bằng hai chân. Cánh tay còn lớn hơn thân thể của một người đàn ông, dài hơn nữa cơ thể của chúng, đang cầm một thứ vũ khí vừa giống kiếm vừa giống khiên đỡ. Hai con dragonoid này được triệu tập bởi Aura. Là một Beast Tamer, cô bé có khả năng điều khiển chúng và dùng chúng để tổ chức các trận thi đấu trong đấu trường.

Tuy rằng chúng chỉ có Lv 50, và không có kỹ năng đặc thù gì cả. Nhưng chỉ với thể lực gần như vô hạn cùng hai cánh tay cường tráng, chúng đủ sức chống lại các quái vật có lv cao hơn.

Momonga khẽ thở dài, di chuyển tầm mắt trở về con người rơm với vẻ đầy lo lăng, cậu phải xác nhận xem mình có thể thật sự sử dụng được phép thuật hay không.

Việc cho phép Aura mà Mare đứng quan sát mình “thử nghiệm phép thuật” mục đích chẳng qua là để phô trương sức mạnh của mình và cho hai đứa nhóc này hiểu được hậu qủa của việc đối đầu với cậu. Hơn nữa cậu cần phải tiến hành trước khi những Thủ Vệ khác đến.

Hai đứa bé này không hề có dấu hiệu dù nhỏ của sự phản bội và cậu cũng không nghĩ là hai đứa nó sẽ phản bôi mình. Nhưng nếu cậu mất khả năng sử dụng phép thuật, không chắc là hai đứa nó sẽ còn trung thành với mình.

Thái độ của Aura, Mare và các NPC khác đối với Momonga, giống như là đã quen biết lâu lắm rồi, nhưng về phía Momonga thì đây là lần đầu tiên cậu gặp bọn họ. Rõ ràng có thể thấy được bọn họ đều là kết tinh từ tâm huyết của các thành viên trong hội, đều là thành quả do mọi người tỉ mỉ chế tạo ra.

Tuy nhiên, phản ứng tình cảm và mô hình hành vì tuỳ theo các điều kiện khác nhau là không hoàn hảo, chắc chăn không thể dự kiến được toàn bộ trưởng hợp và sẽ có một số sai sót. Bây giờ bọn họ đã trở thành một sinh vật có trí khôn, từng người có suy nghĩ, thói quen, tính cách riêng, những sai sót lúc trước có thể ảnh hưởng đến hành vi của họ bây giờ bằng cách nào đó. Ví dụ không có thiết lập phải trung thành với người yếu, vậy họ sẽ làm gì với Momonga đây? Một vấn đề khác nữa là không hề có ghi chú rõ ràng về độ trung thành trong thiết lập của họ. Như vậy thái độ chấp hành mệnh lệnh của mỗi người trong bọn họ cũng khác nhau. Nếu chỉ không tuân lệnh còn xử lý được, nhưng nếu bọn họ phản bội cậu ngay lập tức khi phát hiện ra cậu không có đủ sức mạnh thì sao?

Mặc dù quá đa nghi là không tốt, nhưng tin tưởng bọn họ hoàn toàn cũng không phải là hành động sáng suốt. Cẩn thận vẫn là khôn ngoan nhất.

Một mục đích khác là trong trường hợp Momonga không thể sử dụng phép thuật, cậu có thể thảo luận tìm hiểu lý do với Aura và Mare, vì hai đứa bé này vẫn tin tưởng buổi thử nghiệm này là để kiểm tra sức mạnh của cây pháp trượng, nếu cậu không phóng ra phép thuật được thì hai đứa bé sẽ nghi ngờ vấn đề ở cây pháp trượng chứ không phải ở bản thân cậu.

Kế hoạch tương đối hoàn mỹ.

Momonga không thể không khen chính mình một câu, có phải từ trước giờ, đầu óc của cậu luôn bình tĩnh và linh hoạt như thế này không? Vấn đề có chỉ có trời mới biết...

Đem nghi vấn trong đầu quăng lên đến chín tầng mây, bắt đầu nhớ lại đủ loại phép thuật trong Yggdrasil.

Trong trò chơi, tổng cộng có hơn 6000 phép thuật khác nhau, được đánh giá theo sức mạnh và xếp hạng từ 1 đến 10. Các phép thuật này được phân chia thành nhiều hệ thống khác nhau (hệ Necromancer là một trong số đó). Momonga đã học và sử dụng được 718 loại phép thuật từ các hệ thống khác nhau. Thông thường với những người chơi có Lv 100 khác, họ chỉ có hơn 300 loại phép thuật. Bởi vì thế số lượng phép thuật của Momonga có thể nói là rất bất thường.

Hầu như tất cả 718 loại phép thuật và phương pháp sử dụng đều được lưu trữ rõ ràng trong tâm trí Momonga, vấn đề bây giờ là suy nghĩ nên sử dụng loại nào. Đầu tiên, vì quy tắc không thể tấn công đồng bọn đã mất hiệu lực, thế nên nhất định phải biết chính xác phạm vi ảnh hưởng của phép thuật. Vì vậy không nên chọn phép thuật công kích một mục tiêu mà phải chọn phép thuật tấn công trên diện rộng. Thứ hai phải tính đến mục tiêu là con người rơm, cho nên…

Trong Yggdrasil, chỉ cần suy nghĩ trong đầu biểu tượng của phép thuật, nó sẽ tự động được kích hoạt, tuy nhiên giờ không có giao diện điều khiển nữa nên phải sử dụng phương pháp khác.

Mặc dù còn không chắc chắn, cậu cũng có manh mối rằng mình phải làm thế nào. Cậu từ từ tập trung cảm nhận sức mạnh tiềm ẩn bên trong cơ thể, cậu chăm chú nhớ lại toàn bộ kiến thức như hiệu ứng của phép thuật, cách nó hoạt động, phạm vi ảnh hưởng, phải đợi bao lâu mới phóng ra tiếp phéo thuật thứ hai… Momonga thuộc nằm lòng tất cả những điều đó khi chơi Yggdrasil. Cậu bắt đầu tưởng tượng khi kích hoạt phép thuật, nó trôi nổi trong không khí…

Như cảm ứng được điều gì đó, Momonga mỉm cười vui vẻ.

Một cảm giác phấn kích bao trùm cậu, cậu đã biết làm thế nào để sử dụng phép thuật, bây giờ cậu thực sự đã có sức mạnh của riêng mình, một cảm giác chưa bao giờ được trải nghiệm khi chơi Yggdrasil.

Đem tâm tình vui sướng bên trong nội tâm —— mặc dù nhanh chóng bình tĩnh lại nhưng vẫn cảm thấy phấn khích —— biến thành sức mạnh tụ tập ở đầu ngón tay, và nói ra một từ:

"Fireball”

Ngay phía trước đầu ngón tay đang chỉ về người rơm, một quả cầu lửa nhanh chóng hiện ra.

Theo hướng ngón tay, quả cầu lửa tạo thành một đoàn lửa nóng rực bay về phía con người rơm, ngay khi vừa đánh trúng lập tức bùng nổ, tạo thành một vụ nổ thiêu trụi con người rơm và nền đất xung quanh.

Tất cả diễn ra trong nháy mắt, ngoài con người rơm đã biến thành tro, không còn gì lưu lại.

"Ha ha ha a..."

Aura cùng Mare cùng nhau nhìn về Momonga đang cười khúc khích, với ánh mắt đầy khó hiểu.

"—— Aura, chuẩn bị con người rơm mới."

"A, vâng, thần lập tức làm ngay! Nhanh đi chuẩn bị!"

Một con người rơm mới nhanh chóng được đặt bên cạnh con người rơm vừa bị thiêu trụi kia. Momonga bước lại gần, đối diện với nó và phóng ra phép thuật khác:

"Razing Flame."

Ngay phía trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện một cột lửa phủ xuống, bao trọn con người rơm. Cách một hơi thở, Momonga tiếp tục phóng ra phép thuật:

"Fireball."

Ngay khi trúng phải quả cầu lửa, con người rơm thứ hai nhanh chóng tan thành tro bụi.

Khoảng thời gian giữ hai đợt phép thuật cũng giống như ở trong Yggdrasil, à không, bây giờ hình như khoãng thời gian từ lúc niệm phép đến phép thuật được phóng ra, đã được rút ngắn hơn. Trong trò chơi, đầu tiên phải xác định đúng khoảng cách để phóng ra phép thuật, rồi phạm vi ảnh hưởng bởi phép thuật…phải tuân theo quy tắc của trò chơi, còn bây giờ, nó diễn ra chính xác như những gì Momonga suy nghĩ trong đầu.

"Hoàn hảo."

Đối với kết quả này, Momonga không thể không hài lòng.

"Ngài Momonga, cần phải chuẩn bị thêm con người rơm khác sao?"

Aura vẻ mặt vẫn như cũ không hiểu gì cả. Aura đã sớm biết Momonga là một pháp sư vô cùng mạnh, vì lẽ đó cô bé khồng hề cảm thấy nãy giờ có gì đặc biệt khiến Momonga vui vẻ như vậy.

Momonga còn muốn gây ấn tượng đối với hai đứa bé này, cho nên trả lời.

"... Không, không cần. Ta muốn tiến hành một thí nghiệm khác."

Từ chối đề nghị của Aura, Momonga tiếp tục thí nghiệm.

"Message"

Đối tượng liên lạc đầu tiên tất nhiên là GM. Khi sử dụng phép thuật trong Yggdrasil, chỉ cần đối phương còn ở trong game, lập tức sẽ nghe thấy một tiếng báo như chuông điện thoại. Nếu không nhận được hồi âm, phép thuật sẽ tự động bị cắt đứt.

Còn lần này, Momonga tập trung lắng nghe trong tâm trí của mình, giống như tồn tại một sợi tơ liên tục mở rộng, tìm kiếm người cần liên lạc. Lần đầu trải qua cảm giác này, cậu rất khó để diễn tả nó.

Cảm giác này kéo dài một lúc, cuối cùng do không tìm thấy đối phương, hiệu quả của phép thuật "Message" liền kết thúc. Nỗi thất vọng dâng lên trong lòng, Momonga lặp lại phép thuật này một lần nữa, lần này đối tượng tìm kiếm là đồng bạn của mình, các thành viên của Hội Ainz Ooal Gown.

Mang theo tâm trạng một phần hy vọng và chín phần từ bỏ, Momonga gửi thông điệp tới từng thành viên khác, nhưng không liên lạc được. Ngay cả khi đã biết trước đó, khi nhận được kết quả này, cẫu vẫn thất vọng lắc đầu.

Cuối cùng Momonga triển khai phép thuật liên lạc đối tượng là Sebas.

── kết nối.

Như vậy có thể xác định phép thuật “Message” này có hiệu quả trong thế giới này. Hơn nữa, có thể hiệu quả chỉ giới hạn trong những người đã gặp mặt.

"Vâng thưa ngài Momonga.”

Một âm thanh biểu hiện sự tôn kính hiện lên trong tâm trí, Momonga nghĩ thầm, ở đầu bên kia, chắc chăn Sebas đang cung kính cúi người chào giống như Momonga đang ở trước mặt ông. Bởi đang suy nghĩ chuyện nhàm chán này mà cậu chưa kịp trả lời, Sebas hỏi lại một lần nữa

"... Thần có thể giúp gì cho ngài không?”

"A, a a, xin lỗi. Ta vừa suy nghĩ chuyện khác. Đúng rồi, tình huống xung quanh thế nào?"

"Vâng, phụ cận là một mảnh thảo nguyên và thần không tìm thấy bất kỳ sinh vật sống nào.”

"Thảo nguyên... Không phải là đầm lầy sao?"

Trước kia bao chung quanh Lăng mộ Nazarick là một đầm lầy rộng lớn. Đây là nơi cư ngụ của một loại quái vật có hình dáng giống ếch, được gọi là Zwich. Có một màn sương bao phủ toàn, ẩn bên dưới là rất nhiều đầm lầy độc.

"Thưa ngài, toàn bộ chu vi xung quanh chỉ có thảo nguyên.”

Momonga không khỏi nhẹ nhàng nở nụ cười.

Tình hình mọi thứ thay đổi qua nhiều rồi đấy...

"Nói cách khác toàn bộ Lăng mộ ngầm Nazarick đã được đưa đến một thế giới khác sao? ... Sebas, có cái gì bay trổi nổi trên bầu trời, hoặc bất cứ thứ gì để xác nhận được vị trí chúng ta không?"

"Thần không thấy bất kỳ vật gì cả, chỉ có một bầu trời đêm vô tận giống như ở Tầng 6."

"Cái gì! Bầu trời đêm? ... thật sự không có bất kỳ điều gì khác thường sao?"

“Thưa ngài, ngoại trừ Lăng mộ Nazarick, ở đây không có bất kỳ điều gì khác thường, ngay cả một kiến trúc nhà cửa cũng không có.”

"Như vậy à... Như vậy à..."

Momonga trầm tư, không biết nên nói gì nữa. Tâm lý dần dần chấp nhận hiên thực.

Sebas vẫn im lặng chợ đợi mệnh lệnh của Momonga.

"20 phút sau quay về tập hợp ở Tầng 6, tất cả các Thủ Vệ cũng sẽ có mặt, lúc đó làm phiền ông miêu tả lại tình hình cho những người khác."

" Thần tuân lệnh”

"Được rồi, trước khi trở về hẩy cố gắng thu thập thêm tin tức."

Momonga giải trừ phép thuật liên lạc, bây giờ mọi nghi vẫn đã được giải đáp, đột nhiên cậu nhớ tới cặp sinh đôi vẫn đang ở bên nhìn mình chằm chằm.

Đã hứa với cho hai đứa nó chứng kiến sức mạnh của cây pháp trượng, Momonga nắm chặt pháp trượng, không biết nên biểu diễn loại phép thuật nào mới tốt. Ẩn giấu bên trong Pháp trượng Ainz Ooal Gown là vô số quái vật mà cậu có thể triệu hồi ngay lập tức. Phép thuật này sẽ rất hoành tráng đây.

“Triệu hồi Primal Fire Elcmental”

Nghĩ như vậy, Momonga liền lựa chọn kích hoạt năng lực ẩn của viên ngọc thuộc tính lửa, "Triệu hồi Primal Fire Elemental".

Tuân theo ý niệm của Momonga, viên ngọc màu đỏ đang được gắn trong miệng con rắn bắt đầu toả sáng, tuôn ra một luồng sức mạng khổng lồ. Momonga đưa pháp trượng chỉ về phía trước. Ngay lập tức nơi đó xuất hiện một của cầu ánh sáng khổng lồ, lấy quả cầu ánh sáng làm trung tâm một vòng lửa xoay xung quanh nó. Vòng lửa xoay càng lúc càng nhanh, cuối cùng biến thành một cơn lốc xoáy lửa có đường kính 4m cao tới 6m.

Nhiệt độ của không khí tăng nhanh chóng, hơi nước bốc lên khắp nơi. Momonga liếc mắt nhìn thấy thân hình khổng lồ của 2 con dragonoid đang đứng phía trước bảo vệ cho Aura và Mare. Những cơn gió nóng rực táp vào người và thổi chiếc áo choàng của Momonga bay phần phật. Sẽ không ngạc nhiên nếu người nào đó bị đốt cháy bởi nhiệt độ kinh khủng này, nhưng do Momonga có khả năng kháng lửa tuyệt đối để khắc phục điểm yếu của hệ Undead, do đó cậu không cảm thấy bị ảnh hưởng gì cả.

Ngay sau đó, con bão lửa khổng to lớn đủ mạnh để làm tan chảy kim loại kia bộc phát ra ánh sáng chói loá, nó liên tục lay động rồi từ từ biến thành hình người.

Primal Fire Elemental — đứng cao nhất trong các loại quái vậy hệ Nguyên tố, có Lv 85 trở lên. Cùng giống như với Moonlight Wolf, Momonga cũng cảm thấy có mối liên kết kỳ diệu cùng với Fire Elemental.

"Wow..."

Aura nhìn chằm chằm không chớp mắt, miệng liên tục cảm thán. Bản thân cô bé không thể nào triệu hồi ra một quái vật mạnh như thế này được, trên khuôn mặt Aura biểu hiện niềm vui giống như trẻ em được nhận quà Giáng Sinh.

". . . Muốn chiến đâu với nó không?"

"Huh?"

"Huh, Huh?"

Hơi hơi sửng sốt một chút, Aura lộ ra nụ cười vô tội, nhưng mà đối vơi một đứa trẻ mà nói, nụ cười của cô bé có một chút – không, là quá hung dữ. Nụ cười của Mare đang đứng bên canh, mới đúng là như một đứa trẻ.

"Thần có thể không?"

"Dù có tiêu diệt nó cũng không sao."

Momonga nhún nhún vai biểu thị không thành vấn đề. Với cây pháp trượng này ở trong tay, mỗi ngày cậu có triệu hồi một con quái vật giống như vậy. Nói cách khác, sang ngày mai, cậu có thể triệu hồi nó tiếp. Bởi vậy cho dù bị đánh chết, cũng chẳng mất mát gì.

"A, thần đột nhiên nhớ tới mình có việc gấp phải xử lý..."

"Mare."

Một cái tay tóm chặt lấy Mare tay không cho cậu bé đào tẩu. Nụ cười của Aura khiến Mare đứng im không dám nhúc nhích. Trong mắt Momonga, đó là một vụ cười đáng yêu, nhưng trong mắt của Mare lại không thấy như vậy, gương mặt của cậu bé như đông lại.

Mare bị kéo đến phía trước con Primal Fire Elemental. Ánh mắt cậu bé không ngừng nhìn về phía Momonga, giống như đang kêu cứu với cậu. Bất quá, Momonga chỉ mỉm cười vẫy tay đáp lại.

"Được rồi, hai nhóc tùy tiện chơi đùa đi. Nếu như bị thương cũng đừng trách ta."

"Okay —— "

Aura trả lời hùng hồn, đồng thời cũng có thể nghe được vài câu lầm bầm ủ rủ từ Mare. Momonga đoán Mare sẽ không vì chuyện này mà giận cậu đâu vì thế cậu liên kết với Primal Fire Elemental và ra lệnh nó tấn công cặp sinh đôi.

Đối mặt với ngọn lửa dũ dội phát sinh từ Primal Fire Elemental. Aura và Mare lấy đội hình một trước một sau cùng nghênh chiến.

Aura bắt đầu tấn công Primal Fire Elemental bằng chiếc roi trong tay, trong khi Mare thì liên tục sử dụng phép thuật gây sát thương lên nó.

"Có vẻ như tương đối dễ dàng đối với hai đứa nó."

Momonga rời chú ý khỏi trận đấu này, bắt đầu suy nghĩ chuyện kế tiếp phải điều tra.

Phép thuật và vật phẩm đã được xác nhận. Như vậy tiếp theo phải kiểm tra lại các vật phẩm trọng yếu như cuộn sách phép, đũa phép, đoản trượng… Những vật phẩm này đều có chứa phép thuật bên trong, cuộn sách phép thuộc về dùng một lần rồi thôi, còn đũa phép, đoản trưởng có số lần sử dụng hạn chế, sau đó cần phải có thời gian nạp lại trước khi sử dụng lần nữa.

Momonga có rất nhiều vật phẩm như vậy. Với tính cách của mình, cậu không muốn sử dụng chúng mà chỉ muốn để dành lại, vì cảm thấy rất tiếc. Ngay cả khi đối mặt với Boss, cậu thậm chí cũng không muốn sử dụng các loại thuốc hồi phục. Tính cách của của Momonga không phải là thận trọng mà chỉ đơn giản là keo kiệt bủn xỉn. Cho nên các vật phẩm thế này cứ từ từ tích luỹ.

Trong Yggdrasil, các vật phẩm được đặt trong cửa sổ túi đồ, còn bây giờ, chúng nằm ở đâu?

Momonga nhớ lại cảnh mở túi đồ khi trong trò chơi và dùng tay tìm kiếm trong không khí. Một phần bàn tay của cậu đột nhiên lẩn vào hư không, biến mất.

Giống như đã mở ra một lỗ hổng và bàn tay của Momonga đi xuyên qua nó, bên trong không gian đó chứa đầy các loại vật phẩm đẹp đẽ, không gian này giống ý chang như túi đồ ở Yggdrasil.

Trong khi di chuyển bàn tay, các hạng mục bên trong không gian thay đổi lần lươt từ cuộn sách phép, đũa phép, đoản trượng, vũ khí, áo giáp, trang sức, các loại đá quý, thuốc hồi phục... tất cả vật phẩm đều nằm trong đây, với số lượng kinh người.

Cảm thấy yên tâm Momonga không khỏi nở nụ cười.

Bây giờ nếu toàn thể Lăng mộ Nazarick có nổi dậy chống lại mình, cậu cũng có thể bảo đảm an toàn cho bản thân.

Tiếp tục quan sát Aura và Mare chiến đấu, Momonga bắt đầu tổng hợp lại toàn bộ thông tin từ nãy giờ thu thập được.

Các NPC mà Momonga đã gặp bây giờ không còn là một chương trình, bọn họ có ý thức tương tự như con người, không có gì khác biệt. Một chương trình không thể nào có cảm xúc phức tạp như vậy được. Do đó giả đinh rằng vì một lý do nào đó, bọn họ đã biến thành người thật

Còn thế giới này là thế nào?

Momonga hoàn toàn không biết được, phép thuật của Yggdrasil có thể sử dụng được ở đây, như vậy cứ coi như mình vẫn đang ở trong thế giới của Yggdragil là thoả đáng nhất, bất qua từ những gì thu thập được, lại không giống như vậy. Đến cùng là ở trong trò chơi hay là đến một thế giới khác đây. Hiện giờ không cách nào trả lời được.

Sau này phải đối mặt với thế giới này, đối mặt với tương lai thế nào đây?

Đã xác nhận có thể sử dụng các năng lưc như trong Yggdrasil, bởi vậy nếu năng lực của toàn bộ quái vật và NPC trong toà lăng mộ này đều căn cứ vào dữ liệu của Yggdrasil, vậy mình tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm gì.

Vấn đề là bọn họ cũng không phải là một đông dữ liệu điện tử. Bản thân mình phải lấy một tâm thái khác đến đối mặt với bọn họ. Nói chung phải cố gắng tiếp tục thể thiện thái độ uy nghiêm của một người thống trị tối cao– nếu như bản thân làm được – như vậy là thoả đáng nhất.

Tiếp theo sẽ làm gì đây?

Hẳn là nỗ lực sưu tập manh mối. Nếu vẫn không biết tí gì về thế giới này, Momonga chỉ như là một người lữ hành ngu dốt. Vì vậy cậu phải thật cẩn thận và cẩn thận thu thập thông tin.

Nếu như đây là thế giới khác, có nên tìm mọi cách để trở về thế giới cũ không?

Momonga cảm thấy nghi ngờ. Nếu cậu còn cha mẹ, người thân, bạn bè hay người yêu ở thế giới cũ, chắc chắn cậu sẽ tìm mọi cách để trở về.

Thế nhưng thực tế bên người cậu không có bất cứ ai cả.

Hẳng ngày đến công ty rồi sau đó về nhà, rồi đăng nhập và Yggdrasil với hy vọng sẽ gặp được thành viên cũ, nhưng mình không nghĩ sẽ có ai vào trò chơi lại nữa. Như vậy trở về có ý nghĩa gì sao…

Bất quá, nếu có biện pháp để trở về, Momonga nghĩ mình nên tìm ra nó. Có càng nhiều lựa chọn thì càng tốt. Ai biết được thế giới này là như thế nào, biết đấu nó giống như địa ngục thì sao.

"Phải làm gì bây giờ đây..."

Giọng nói cô đơn của Momonga vang vọng trong không khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.