Rời khỏi đền thờ, trước mặt Momonga là một khung cảnh đẹp không sao tả xiết. Lối vào Lăng mộ ngầm Nazarick trên mặt đất có diện tích khoảng 200 mét vuông. Được bao quanh bởi bức tưởng dày đến 6m để bảo vệ, có lối vào ở phía trước và sau.
Cỏ trong nghĩa trang được cắt dọn gọn gàng, tạo bầu không khí tươi mới. Bất quá mặt khác, những cái cây lớn với cành lá rậm rạp, bao phủ toàn bộ khu vực, tạo cảm giác âm u. Ngoài ra còn có nhiều ngôi mộ trắng được đặt lộn xộn.
Cỏ dại được cắt dọn gọn gàng phối hợp với nhưng ngôi mộ mất trật tự tạo nên một cảm giác đầy mâu thuẫn. Không chỉ như vậy, khu vực này còn có những bức tượng thiên thần và nữ thần được đặt rải rác khắp nơi, cùng với các tác phẩm nghệ thuật khác. Người khác không thể không nhíu mày khi nhìn vào kiểu thiết kế hỗn loạn này.
Ngoại trừ bốn góc của nghĩa trang có bốn đền thờ nhỏ, ở trung tâm còn có một đền thờ lớn với bức tượng một chiến binh được binh lính bảo hộ ở xung quanh cao tới 6m.
Đền thờ trung tâm đó là lối vào Lăng mộ Nazarick, là nơi Momonga vừa xuất hiện.
Momonga đứng ở bậc cao nhất của một cầu thang được làm bằng những tảng đá lớn, lặng lẽ quan sát cảnh đêm.
Lăng mộ ngầm Nazarick được đặt tại Svartalfheim, là một nơi lạnh lẽo với màn đêm không bao giờ kết thúc. Bởi vì màn đêm vĩnh cửu, không khí ở đó tối tăm và bầu trơi luôn luôn được bao phủ bới những đám mây đen. Tuyệt đối rất khác với khung cảnh hiện tại.
Trước mắt là một bầu trời đêm tuyệt đẹp.
Momonga nhìn lên bầu trời, thởi dài đầy cảm khái, không ngừng lắc đầu tựa hồ không thể tin tưởng những gì mình nhìn thấy.
"Nếu trong thế giới ảo mà có thể làm được điều này…. Thật sự quá tuyệt vời. . . Không khí trong lành, không có dấu vết bị ô nhiễm. Những người được sinh ra trong thế giới này chắc sẽ không bao giờ cần đến phổi hay tim nhân tạo. . ."
Momonga chưa bao giờ được nhìn thấy một bầu trời rõ ràng như vậy.
Momonga muốn phát động phép thuật, nhưng lập tức gặp được trở ngại vì đang mặc áo giáp. Các class pháp sư có một số phép thuật đặc thù có thể sử dụng được khi đang mặc áo giáp, bất quá Momonga chưa từng học qua những phép thuật đó. Vì vậy việc mặc nguyên bộ áo giáp này cản trở đến việc sử dụng phép thuật của Momonga. Ngay cả khi bộ giáp này được tạo ra từ phép thuật, cũng không được. Trong khi mặc áo giáp, Momonga chỉ sử dụng được có 5 loại phép thuật, mà cái mà cậu muốn phát động, lại không nằm trong số đó.
Momonga đưa tay vào không gian lưu trữ, lấy ra một cái vật phẩm. Đó là một chiếc vòng cổ có mặt giống như đôi cánh chim.
Đeo vòng cổ lên, Momonga tập trung ý thức của mình vào nó, kích hoạt năng lực tiềm ẩn bên trong.
"Flight (phi hành)."
Thoát khỏi trói buộc của trọng lực, Momonga nhẹ nhàng bay lên trời. Tiếp theo không ngừng tăng nhanh tốc độ, một hơi thẳng tắp bay cao lên trên.
Tuy rằng Demiurge vội vàng đuổi theo sau, thế nhưng Momonga hoàn toàn không để ý tới hắn, chỉ là không ngừng bay lên cao. Vô tình, Momonga đã bay cách mặt đất mấy trăm mét.
Lúc này Momonga mới chậm rãi giảm tốc độ, dùng tay gỡ xuống chiếc mũ trên đầu, không nói một lời nào —— không, nhìn quang cảnh ở thế giới này, cậu không nói nên lời.
Ánh sáng trắng hơi xanh từ mặt trăng và các ngôi sao giống như xoá đi bóng tối trên mặt đất. Theo gió thổi, cánh đổng cỏ rộng lớn bên dưới, lắc lư trông như một thế giới rực rỡ. Vô số ngôi sao và mặt trăng trên bầu trời phối hợp cùng nhau toả ra ánh sáng chói lọi rực rỡ, bổ sung cho phong cảnh dưới mặt đất.
Momonga không khỏi cảm thán:
"Thực sự là quá đẹp. . . Không, quá đẹp cũng không đủ để diễn tả. . . Nếu như Blue Planet nhìn thấy quang cảnh này, không biết anh ta sẽ có vẻ mặt như thế nào. . ."
Nếu anh ta có thể nhìn thấy thế giới này, một nơi không có không khí, nước hay đất đai bị ô nhiễm.
Momonga nhớ về đồng bạn của mình, nhớ tới những lần họp mặt trên mạng, anh ta được ca ngời như một con người lãng mạn, gương mặt trông như tảng đá có nụ cười ấm áp, một con người hiền lành và yêu bầu trời đêm.
Không, cái anh ta yếu thích chính là thiên nhiên. Yêu cái quang cảnh đẹp đẽ đã biến mất vì ô nhiễm. Vì muốn chiêm ngưỡng khung cảnh đã không còn tồn tại trong thực tế, anh ta mới bắt đầu chơi YGGDRASIL. Anh ta dồn thời gian va tâm huyết của mình vào việc thiết kế nên Tầng 6, đặc biệt bầu trời đêm ở đó, một thế giới lý tưởng của anh ta.
Đối với người yêu thiên nhiên như vậy, mỗi lần nói chuyện về chủ đề này là anh ta sẽ trở nên đặc biệt nhiệt tình. Nếu anh ta có thể đến nơi này, không biết anh ta sẽ còn hưng phấn đến cỡ nào. Rồi hai người sẽ có những cuộc thảo luận thâu đêm suốt sáng. Momonga rất muốn nghe được những lời lẽ đầy thông mình từ người bạn cũ, Blue Planet, người cậu rất nhớ. Cậu nhìn sang bên cạnh mình, tất nhiên chẳng có ai cả. Điều đó là không thể.
Momonga nghe được tiếng vỗ cánh và Demiurge với hình dáng đã biến đổi, xuất hiện trước mắt cậu..
Trên lưng Demiurge xuất hiện một đôi cánh giống cánh dơi, màu đen. Khuôn mặt con người cũng biến đổi thành khuôn mặt ếch. Đây là hình thái thứ hai của Demiurge.
Các chủng tộc thuộc loại dị hình thường có tới vài hình thái. Ở bên trong Nazarick, Sebas cùng Albedo cũng có những hình thái khác.
Tuy rằng để đạt được các loại hình thái khác là hết sức khó khăn, nhưng nó vẫn được phổ biến trong một thời gian dài bởi vì người chơi có thể biến đổi tuỳ thích từ hình thái này sang hình thái khác trong chiến đấu, giống như Boss cuối vậy. Đa số người chơi yêu thích các tộc loại dị hình, nhân vật của họ đều có thêm một hình thái thuần tuý là con người hoặc một nữa là con người với sức chiến đấu yếu hơn, trong khi hình thái nguyên thuỷ với đầy đủ sức mạnh và khả năng đặc biệt.
Momonga dời anh mắt từ Demiurge hướng về bầu trời đầy sao, giống như đang nói chuyện với người bạn cũ, người không có mặt ở đây:
". . . Thậm chí chỉ dựa vào ánh sáng từ mặt trăng cùng ngôi sao đã có thể thấy rõ được cảnh vật… Thực sự không thể tin tưởng được nơi đầy là thế giới thực. Blue Planet. . . Bầu trời lấp lánh trông như một hòm khó báu.”
"Có lẽ như vậy. Vẻ đẹp của thế giới này như là viên đá quý được chế tạo riêng nhằm tô điểm cho ngài Momon…Black Knight."
Demiurge mở miệng nói ra lời nịnh nọt.
Lời nói đột ngột này phá tan những hồi ức về người bạn cũ, khiến Momonga cảm thấy có chút tức giận. Tuy nhiên trong khung cảnh như thế này, cơn giận nhanh chóng biến mất.
Hơn nữa, đứng ở trên cao quan sát thế giới này, cậu cảm thấy nó thật nhỏ bé. Trong nội tậm của Momonga bắt đầu nảy ra ý nghĩ cậu sẽ tiếp tục đóng vai một Overlord tà ác, đó là một ý tưởng thú vị.
"Thế giới giới này thật sự đẹp đẽ. Những vì sao kia là để tô điểm cho ta sao. . . Ha ha, có lẽ là như vậy. Vậy thì ta ở xuất hiện đây chính là để nhận lấy hòm kho báu vô chủ này.."
Momonga vươn bàn tay ra phía trước rồi dùng sức nắm chạt. Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời dường như đều nằm trong bàn tay cậu. Đương nhiên, đó chỉ là vì các ngôi sao bị bàn tay của cậu che khuất. Momonga nhún vai trước những lời nói trẻ con của mình, quay sang nói với Demiurge:
". . . Không, đây không phải là thứ ta có thể độc chiếm một mình. Có lẽ nên sử dụng nó để trang trí cho Lăng mộ Nazarick vĩ đại – cho Hội Ainz Ooal Gown của ta và các đồng bạn."
". . . Một bài phát biểu tuyệt vời. Nếu là ý muốn của ngài, chỉ cần ra lệnh một tiếng, thần sẽ dẫn dắt quân đội Nazarick chiếm lấy hòm khó báu này, mang về dâng lên cho ngài. Được dâng hiến món quà này cho chủ nhân kính yêu, ngài Momonga , đó chính là vinh hạnh lớn nhất của Demiurge."
Nhìn vẻ mặt của Demiurge, Momonga bật cười.
Momonga nghĩ những lời của Demiurge cũng xuất phát từ bầu không khí này, hùa theo để làm cho mình vui, nên cậu chỉ cười cười, không để trong lòng.
"Trong khi còn không biết thế giới này có những loài sinh vật nào đang sinh sống. Ý nghĩ của người là không thực tế. Mảnh địa phương nơi chúng ta xuất hiện là vô cùng nhỏ nhoi so với thế giới này, cho nên vẫn phải cẩn thận thì hơn. Tuy nhiên, chinh phục thế giới sao… Ha ha, quả thật một ý tưởng thú vị."
Chinh phục thế giới loại chuyện này, chỉ xuất hiện từ những kể xấu trong các chương trình dành cho thiếu nhi thôi.
Trên thực tế chinh phục thế giới tuyệt đối không dễ dàng. Còn có đủ loại vấn đề phực tạp xảy ra việc như thống trị sau khi chinh phục, phòng bị phản loạn, duy trì an ninh, thống nhất các quốc gia, các chủng tộc… Chỉ là hơi hơi nghĩ đến những điều này, đủ để thấy chinh phục thế giới chả có điểm gì tốt.
Đương nhiên, Momonga hiểu rõ những điều này, bất quá cậu vẫn nói ra câu chinh phục thế giới, cũng chỉ vì nhìn thấy vẻ đẹp tuyệt với của thế giới này, mới sản sinh ra dục vọng muốn sở hữu. Cũng là bởi vì muốn biểu hiện phù hợp với danh tiếng hội trưởng của Hội Ainz Ooal Gown tàn ác, không cẩn thận mà bật thốt ra lời nói đó.
Ngoài ra còn có một nguyên nhân khác.
". . . Urbet, Luci★Fer, Variable Talisman, Beruriba. . ."
Momonga nhớ lại những người bạn cũ, những người từng trong lúc đùa giỡn cao hứng đã từng hô hào "Hãy cũng nhau chinh phục một thế giới trong Yggdrasil nào mọi người".
Cậu nghĩ Demiurge là người thông minh nhất trong Lăng mộ Nazarick, tất nhiên sẽ biết rõ câu nói đó chỉ là câu nói đùa.
Thế nhưng, nếu cậu có thể thấy vẻ mặt được biểu hiện trên khuôn mặt ếch của Demiurge, cậu sẽ không kết thúc cuộc trò chuyện ở đây.
Momonga không có nhìn về phía Demiurge, chỉ là phóng tầm mắt tới đường chân trời, nơi trời và đất gặp nhau.
". . . Một thế giới không rõ. Thế nhưng chỉ có mình ta đi đến đây… hay là các đồng bạn khác trong hội cũng đã đến đây?"
Mặc dù trong Yggdrasil, không thể sáng tạo nhân vật thứ hai, nhưng biết đâu vì ngày cuối cùng trò chơi hoạt động, bọn họ lại tạo nhân vật mới, một lần nữa đăng nhập vào trò chơi một lần cuối, cũng có thể lắm. Hơn nữa tính toán thời gian trò chơi kết thúc, Herohero cũng có khả năng bị cuốn vào thế giới này.
Nếu việc Momonga bị đưa đến thế giới này là một tình huống bất thường, được gây ra bởi một hiện tượng nào đó, như vậy những người chơi khác, những người cũng không thoát game khi thời điểm trò chơi kết thúc, có khả năng cũng bị đưa đến đây.
Không cách nào thông qua "Message" cùng đồng bọn liên lạc, cũng có rất nhiều nguyên nhân. Ví dụ như hai người ở hai đại lục khác nhau hoặc bị ảnh hưởng bởi một loại phép thuật khác…
". . . Nếu là như vậy. . . Như vậy chỉ cần để toàn thế giới này đều biết đến cái tên Ainz Ooal Gown này. . . ."
Nếu như có đồng bạn khác ở đây, họ có thể sẽ nghe được thì họ chắc chắn sẽ đến tìm mình. Điều đó hoàn toàn có thể xảy ra. Momonga bị thuyết phục bởi tình bạn giữa bọn họ.
Đang trầm ngâm suy tư, Momonga bổng quay lại nhìn Nazarick, vừa vặn chứng kiến một hành ảnh đầy ấn tượng.
Một khu vực rộng khoảng 100 mét của Nazarick bổng nổi gợn lên như sóng biển, mặt đất không ngừng nhấp nhô, chậm rãi di chuyển về cùng một hướng, bắt đầu tụ tập cùng nhau, cuối cùng biến thành một ngọn đồi nhỏ từ từ tiếp cận Nazarick.
Ngọn đồi nhỏ đó va vào vách tường kiên cố của Nazarick, vỡ tan tung toé như một cơn sóng lớn đánh vào bờ.
". . . Land of Waves “
“Xem ra không phải là hiệu quả đơn thuần của phép thuật này, kỹ năng nội tại từ những class của đứa bé này đã gia tăng cường phạm vị ảnh hưởng của phép thuật. . ."
Momonga thấp giọng lẩm bẩm bội phục. Ở trong Nazarick, chỉ có một người sẽ sử dụng được phép thuật này.
"Thật không hổ là Mare. Xem ra việc che dấu những vách tường này giao cho đứa bé này là đúng rồi."
"Đúng, chỉ có điều ngoại trừ Mare, cũng cần tới sự trợ giúp của các Golem và các tôi tớ loại Undead. Thế nhưng tiến độ còn rất chậm, không lý tưởng lắm. Mặt đất bị di chuyển đi, sẽ để lại hố lõ, vì lẽ đó nhất định phải trồng thực vật lên chỗ đó che giấu. Cứ thế khối lượng công việc của Mare gia tăng lên rất nhiều. . ."
". . . Muốn ẩn giấu vách tường dài như thế, vốn là một việc rất tốn thời gian, có điều khi thi công sẽ gây ra động tĩnh rất lớn. Việc bố trí các lớp canh gác thế nào rồi?"
"Lớp canh gác đầu tiên đã được bố trí xong xuôi, trong vòng 5km nếu có kẻ nào xuất hiện, nhất định sẽ phát hiện ra ngay."
"Làm rất khá. Bất quá. . . lớp cảnh gác này đều là do tôi tớ bên trong lăng mộ chịu trách nhiệm phải không?"
Nhận được câu trả lời từ Demiurge, vì đề phòng vạn nhất, Momonga cảm thấy nên bố trí thêm một lớp cảnh giới nữa thì vẫn tốt hơn.
". . . Việc bố trí các lớp canh gác, ta cũng có một ý tưởng. Cứ theo như vậy mà làm."
"Tuân lệnh ngài. Thần sẽ thảo luận với Albedo, chúng thần sẽ cùng nhau phối hợp để hoàn thành việc này. Đúng rồi, thưa ngài Momonga —— "
"—— Được rồi, Demiurge. Gọi ta là Momonga."
"Vâng. . . thần có thể hỏi dự định tiếp theo của ngài Momonga là gì không ạ?"
"Ta dư định đến gặp Mare, đứa bé này đang thực thi nhiệm vụ ta giao cho rất tốt. Ta muốn ban thưởng cái gì đó để khích lệ tinh thần của đứa bé này. . ."
Demiurge trên mặt hiện lên nụ cười, một nụ cười dịu dàng, một điều gì đó rất khác mỗi khi nghĩ tới tên ác ma tà ác này.
"Chỉ cần được ngài khen ngợi, đó đã là phần thưởng tuyệt vời nhất rồi. . . Đây là. . . Hết sức xin lỗi ngài, thần đột nhiên nhớ ra có chuyện phải làm . Còn Mare nơi đó. . ."
"Không thành vấn đề. Đi làm việc của người đi, Demiurge."
"Thần rất cảm ơn ngài, ngài Momonga."
Ngay khi Demiurge giương cánh bay đi, Momonga cũng hạ xuống mặt đất, giữa đường cũng đổi mũ giáp lên. Ngạy tại vị trí cậu đang hạ xuống, một người Dark Elf như nhận thấy điều gì đó, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời —— nhìn thấy Momonga, người đó lập tức giật mình. Đợi chân Momonga vừa chạm đất, Mare lập tức vội vội vàng vàng chạy tới. Trên người váy cũng thuận theo bay lượn.
Có chút gì đó như ẩn như hiện. Không, Momonga không một chút nào muốn nhìn, chỉ có chút tò mò bên dưới cái váy đó sẽ là gì.
"Thưa ngài Momonga, thật vinh dự cho thần khi ngài đến đây."
"Ừm. . . Mare không có gì phải lo lắng, cứ như bình thường đi. Nếu như nhóc không quen, cũng không cần phải quá cung kính khi nói chuyện với ta đâu. . . Đương nhiên chỉ khi không có ai."
"Này, chuyện này sao có thể được, làm sao có thể nói chuyện với chúa tể vĩ đại mà không sử dụng kính ngữ. . . Ngay cả chị Aura cũng không bao giờ làm vậy. Điều đó quá bất kính."
Tuy rằng Momonga không thích mấy đứa nhóc này cứ cung kính khi nói chuyện với mình, cậu cũng không thể trách được.
"Được rồi, Mare. Nếu như nhóc cứ kiên trì như vậy, như vậy ta cũng không ý kiến. Bất quá ta muốn ngươi biết, ta không có ép buộc nhóc làm như vậy."
"Vâng, vâng! . . . à đúng rồi, thưa ngài Momonga, sao ngài lại tới đây, chẳng lẽ thần đã làm sai chuyện gì."
“Không phải, Mare. Ta chính là tới khen thưởng nhóc."
Mare vẻ mặt, từ lo lắng sẽ bị trách mắng biến thành giật mình.
"Mare, nhiệm vụ của nhóc rất quan trọng. Vì có thể lv trung bình của cư dân thế giới này khoảng Lv 100 hoặc hơn. Nếu trường hợp đó xảy ra, như vậy cho dù bố trí các trạm canh gác, thì chuyện sống còn là phải ẩn giấu Lăng mộ Nazarick đi. Việc này cực kỳ quan trọng."
Mare liên tục gật đầu đồng ý.
"Vì lẽ đó Mare , ta nghĩ để nhóc biết, nhóc đang làm việc rất tốt, ta rất hài lòng. Ta đã không phải thất vọng khi giao nhiệm vụ này cho nhóc."
Cái mà Momonga học được từ kinh nghiệm của mình trong xa hội, là cấp trên phải khen ngơi cấp dưới, mỗi khi họ hoàn thành một công việc kho khăn được giao.
Các Thủ Vệ dành cho Momonga những lời đánh giá rất cao, vì để bọn họ có tiếp tục trung thành với mình, Momonga cũng phải đánh giá cao công việc của họ.
Nếu để các Thủ Vệ và các NPC mà đồng bạn trong hội đã tạo ra, cảm thấy bị phản bội hay thất vọng khi bọn họ đã cố gắng hoàn thành công việc được giao một cách hoàn hảo. Đó sẽ là sự thất bại của Momonga trên cương vị là hội trưởng. Đó là lý do tại sao Momonga luôn phải chú ý và duy trì hình tượng một người thống trị trước mặt bọn họ.
". . . Nhóc có thể hiểu được suy nghĩ của ta không, Mare?"
"Vâng thần hiểu! Ngài Momonga!"
Tuy rằng trên người là trang phục con gái, thế nhưng từ khuôn mặt căng thẳng của Mare, vẫn là có thể nhận ra một đứa bé trai.
"Rất tốt, như vậy đối với biểu hiện của nhóc, ta sẽ ban cho nhóc một phần thưởng."
"Sao lại thế được, ngài Momonga! Thần chỉ hoàn thách bổn phận của mình!"
". . . Nhóc đã làm rất tốt, vì vậy nhận được khen thưởng là chuyện đương nhiên."
"Không, không phải! lý do duy nhất mà chúng thần tồn tại đó là để được phụ vụ cho đấng thống trị tối cao, vì lẽ đó, phải hoàn thành tốt công việc được giao là chuyện đương nhiên!"
Ngươi tới ta đi một trận, ý kiến của hai người từ đầu đến cuối không có gặp nhau, vì lẽ đó Momonga nghĩ ra một biện pháp:
"Thế này đi. Phần thưởng này là bằng chứng cho lòng trung thành của nhóc đối với ta, ta hy vọng nhóc nhận lấy và tiếp tục cống hiến cho ta. Như vậy còn vấn đề nữa, phải không?"
"Thật sự không thành vấn đề chứ?"
Momonga với thái độ kiên quyết, lấy ra phần thưởng —— đó là một cái nhẫn.
"Ng…ngài Momonga. . . hình như ngài lấy nhầm rồi!"
"Không có nhầm—— "
"—— Không! Đó là Ring of Ainz Ooal Gown, chỉ có các chúa tể vĩ đại mới được sở hữu nó! Thần không thế nhận phần thưởng này."
Mare không ngừng run rẩy vì phần thưởng bất ngờ này, Momonga rất ngạc nhiên vì phản ứng của Mare.
Xác thực, chiếc nhẫn này là vật phẩm chuyên dụng của các thành viên trong hội, tổng số chỉ có 100 cái. 41 cái đã được phân phối cho 41 thành viên, còn lại 59 cái—— không, bây giờ là 58 cái vô chủ. Đây đúng là một vật phẩm có giá trị cao, nhưng lấy nó để làm phần thưởng, cũng vì mong muốn năng lực của nó sẽ được sử dụng hợp lý.
Vì muốn để cho Mare an tâm, Momonga trịnh trọng nói:
"Bình tĩnh lại đi, Mare."
"Không, không, không thể đâu! Làm sao thần có thể dám nhận chiếc nhẫn của đấng thống trị tối cao mới —— "
"—— bình tĩnh lại Mare, nghĩ thử coi. Ở bên trong Lăng mộ Nazarick, không cách nào sử dụng phép thuật teleport sẽ rất bất tiện."
Nghe được câu này, Mare mới chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh.
"Ta muốn khi kẻ thù tấn công, mỗi một Thủ Vệ có thể phản ứng nhanh chóng, chỉ huy việc phòng thủ ở mỗi tầng, đến lúc đó nếu không thể tự do teleport đến nơi cần thiết hay rút lui an toàn, như vậy sẽ rất khó coi. Cho nên ta mới ban cho Mare chiếc nhẫn này."
Momonga cầm chiếc nhẫn trong tay. Dưới ánh trăng, chiếc nhẫn như đang toả ra ánh sáng của vinh quang.
"Mare, ta rất hài lòng về sự trung thành của nhóc. Cũng hiểu rất rõ lý do tại sao nhóc không dám nhận chiếc nhẫn này, nhưng nếu như Mare cũng hiểu những lo lắng của ta, thì hãy đón nhận phần thưởng này và sử dụng nó thật tốt để bảo vệ cho vinh quang của chúng ta, Lăng mộ Nazarick vĩ đại."
"Vâng, thần hiểu, nhưng mà, tại sao lại là thần. . . chẵng lẽ các Thủ Vệ khác cũng đều sẽ được ngài ban cho. . . ?"
"Tuy rằng ta cũng dự định đưa cho bọn họ, bất quá Mare là người đầu tiên. Bởi vì ta rất hài vòng với biểu hiện của nhóc, nếu ban phát tuỳ tiện chẳng phải sẽ làm giảm giá trị của nó hay sao? Nhóc có muốn như vậy không?"
"Không, thần không dám!"
"Như vậy liền nhận lấy đi, Mare. Sau khi nhận lấy nó, hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ, để cống hiến cho Nazarick và ta."
Mare vẫn còn lo lắng, nhưng từ từ duỗi tay ra, nhận lấy chiếc nhẫn.
Nhìn thấy Mare làm điều này, Momonga trong lòng có chút tội lỗi. Cậu dùng chiếc nhẫn này để làm phần thưởng, kỳ thực còn có chút tư tâm.
Nếu những người khác cũng có thể sử dụng teleport, như vậy sẽ dễ dàng hơn cho Momonga, lúc đó cậu sẽ không bị chú ý nữa.
Khi Mare đeo Ring of Ainz Ooal Gown lên ngón tay, nhẫn lập tức thay kích thước để phù hợp với ngón tay mảnh mai của Mare. Mare nhìn chằm chằm không chớp mắt chiếc nhẫn, thở dài một hơi. Sau đó đối với Momonga cúi người chào thật sâu.
“ Ngài Momonga, thần cảm ơn ngài vì đã ban cho thần phần thưởng này. . . Từ bây giờ, thần chắc chắn càng thêm nỗ lực, tuyệt đối không làm ngài Momonga phải thất vọng!"
"Ta rất mong đợi điều đó, Mare."
"Vâng!"
Mare trả lời như chém đinh chặt sắt, trên gương mặt còn non nớt hiện lên vẻ kiên nghị.
Người thiết kế nên Mare, Simmering Teapot, vì sao lại để cho Mare ăn mặc như thế này? Là để tạo sự tương phản với Aura hay hay là một lý do khác?
Lúc Momonga đang suy nghĩ cái vấn đề này thì Mare đưa ra nghi vấn.
"Xin ngài cho thần hỏi… Sao ngài lại ăn mặc thế này vậy?"
". . . Ân, cái này là. . ."
Vì muốn lẻn đi chơi —— đương nhiên không thể trả lời như vậy.
Mare với đôi mắt long lanh và chờ mong, nhìn về Momonga đang đau đầu suy nghĩ lý do . Nên lấy lý do gì để đánh lừa Mare đây? Nếu không được, hình tượng từ trước tới giờ cậu cố gắng duy trì sẽ tan vỡ. Không có cấp dưới nào sẽ chập thuân việc cấp trên muốn lẻn đi chơi. Trong lúc Momonga đang gặp khó khắn, một giọng nói vang lên từ phía sau họ.
"Rất đơn giản, Mare."
Quay đầu lại, Momonga lập tức bị đối phương hấp dẫn.
Vẻ đẹp của cô ta càng tăng thêm một bậc khi đứng dưới ánh trăng. Ánh sáng xanh nhạt chiếu lên cô ta, khiến cô ta toả sáng như một nữ thần vừa giáng trần, Đôi cánh màu đen của cô ta đang vẫy, thổi một luồng gió tới phía trước Momonga và Mare
Là Albedo.
Mặc dù Demiurge đi phía sau Albedo, thế nhưng vẻ đẹp của Albedo, hấp dẫn lấy ánh mắt của Momonga, làm cho cậu không nhận ra được sự hiện diện của Demiurge.
"Ngài Momonga mặc áo giáp là để che dấu bản thân ngài ấy, để tránh gián đoạn công việc của mọi người. Nếu mọi người nhìn thấy ngài ấy, mọi người sẽ dừng lại công việc và hành lễ với sự tôn trọng. Tuy nhiên, ngài Momonga không muốn cản trở công việc của tất cả mọi người cho nên ngài ấy mới ăn mặc như một Black Knight. Thần nói có đúng không, ngài Momonga!"
Nghe được Albedo hỏi ngược lại, Momonga lập tức gật đầu:
"Đúng là Albedo, cô hiểu rõ ràng ý định của ta."
"Vì thần là Tổng chỉ huy các Thủ Vệ. Không, cho dù không phải là Tổng chỉ huy các Thủ Vệ, thần tự tin mình cũng có thể hiểu được nội tâm ngài Momonga đang suy nghĩ gì."
Vẻ mặt mỉm cười, Albedo cúi người chào thật sâu, trong khi đó khuôn mặt của Demiurge lại biểu hiện có chút phức tạp. Mặc dù Demiurge không đồng ý với cô ta, anh ta cũng không có cách nào nhắc nhở Albedo, vấn đề không phải như vậy.
"Thì ra là như vậy. . ."
Mare lộ ra vẻ mặt như vừa tỉnh ngộ.
Ngay khi Albe đem tầm mắt dời về phía Mare, Momonga thấy một điều gì đó không thể tin được . Đôi mắt của Albedo đột nhiên mở to ra, con ngươi như sắp bật ra ngoài, ngon tay của cô ta run rẩy chỉ về phía Mare.
Trước khi Momonga kịp phản ứng, khuôn mặt xinh đẹp của Albedo lập tức trở về bình thường, giống như cảnh cậu vừa thấy chỉ là một hồi ảo giác.
". . . Có chuyện gì sao Albedo?"
"A, không, không có chuyện gì thưa ngài. . . À, Mare, xin lỗi đã làm phiền cậu. Hãy nghĩ ngơi một lát rồi hãy tiếp tục công việc."
"Vâng, xin chào ngài Momonga, thần xin phép được rời đi trước."
Khi Momonga gật đầu chấp thuận, Mare vô ý thức cọ xát chiếc nhẫn trên ngón tay của mình.
"Được rồi, Albedo, sao cô lại tới đây?"
"Vâng, vì thần nghe được Demiurge nói ngài Momonga đang ở đây, cho nên thần muốn đến chào ngài. Để ngài phải thấy bộ dạng bẩn thỉu của thần, thần xin lỗi."
Nghe được bẩn thỉu mấy chữ này, Momonga nhìn Albedo, nhưng lại không nghĩ có gì là bẩn thỉu . Mặc dù có chút bụi bẩn trên trang phục, nhưng nó hoàn toàn không làm giảm đi chút xíu nào vẻ đẹp của cô ta.
"Không có gì, Albedo, vẻ đẹp rực rõ của cô sẽ không vì chút bụi bẩn đó mà bị suy giảm. Đúng là, để một người phu nữ xinh đẹp như cô phải chạy ngược xuôi, ta cũng cảm thấy rất không đúng. Nhưng mà tình huống bây giờ rất khẩn cấp, nên hãy tha thứ cho ta. Ta hy vọng cô sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ cho Nazarick."
"Chỉ cần là vì ngài Momonga, bất luận khổ cực thế nàocux không thành vấn đề!"
"Ta rất trân trọng sự cống hiến của cô. À đúng rồi. . . Albedo, ta có một phần thưởng cho cô."
". . . Cái gì. . . có phải là nó không?"
Khiêm tốn cúi đầu, Albedo thấp giọng lầm bẩm. Momonga lấy ra một chiếc nhân, tất nhiên đó chính là Ring of Ainz Ooal Gown.
"Cô là Tổng chỉ huy các Thủ Vệ, cô nên giữ vật này."
". . . Thần rất cảm ơn ngài."
Phản ứng của nàng cùng Mare tuyệt nhiên không giống, để Momonga hơi cảm thất vọng. Bất quá cậu lập tức phát hiện mình đã nhầm.
Khoé miệng của Albedo bắt đầu co giật, vẻ mặt của cô ta thay đổi liên tục. Cánh còn không ngừng run rẩy, chắc vì cô gắng nhẫn nại không để chúng vung vẫy. Bàn tay vừa nhận lấy chiếc nhẫn —— cô lập tức ôm nó thật chặt, còn không ngừng run rẩy. Bất cứ ai cũng có thể nhận ra sự phấn khích tột độ của Albedo.
"Hay tiếp tục thể hiện lòng trung thành với ta. Còn Demiurge. . . để lần sau đi."
"Thần tuân lệnh, thưa ngài Momonga. Sau này thần nhất định cố gắng hơn nữa, để có thể xứng đáng nhận được một chiếc nhẫn như vậy."
"Rất tốt. Mọi việc ta muốn làm đều đã hoàn thành. Quay về Tầng 9 thôi, trước khi ta bị ai đó cằn nhằn."
Nhìn thấy Albedo cùng Demiurge cúi đầu đáp lại, Momonga phát động năng lực teleport của Ring of Ainz Ooal Gown, trong nháy mắt liền biến mất.
Ngay khi cảnh tượng thay đổi, thật giống như nghe được một giọng nữ hét lên " AH, Quá tuyệt rồi!", vì Momonga không cảm thấy Albedo sẽ có hành động thô lỗ như vậy, cho nên cậu cho rằng mình đã nghe nhầm.