[Dịch] Overlord - オーバーロード

Chương 11 : Các Thủ Vệ 5




Áp lực đè ép lên bọn họ, đột nhiên biến mất.

Mặc dù bọn họ biết người sáng tạo ra bọn họ, chủ nhần mà bọn họ sùng bái đã rời đi, vẫn không một ai đứng dậy. Một lát sau, có người thở ra một hơi, không khí căng thẳng từ từ biến mất.

Người đầu tiên đứng dậy là Albedo. Tuy rằng chiếc váy trắng bị dính bùn đất ngay đầu gối, cô ta cũng không có tâm trí để ý đến nó, chỉ rũ rũ cánh, để phủi sạch bụi bẩn bám trên nhưng chiếc lông chim.

Nhìn thấy Albedo đứng dậy, những người khác cũng dồn dập đứng lên. Thế nhưng không có ai mở miệng.

"Hức, thật đáng sợ quá, chị Aura."

"Đúng đấy, chị còn tưởng bị ép vỡ rồi."

"Thật không hổ danh là ngài Momonga, cho dù là chúng ta, cũng cảm thấy áp lực như vậy. . ."

"Tuy biết rằng ngài là đấng chúa tể tối cao, mạnh hơn tất cả chúng ta ở đây, nhưng cũng không nghĩ tới sẽ mạnh tới mức này."

Các Thủ Vệ bắt đầu nói về ấn tượng của Momonga.

Áp lực đè nặng lên các Thủ Vệ, thực sự đến từ năng lực đặc thù của Momonga, “Desperation Aura (hào quang tuyệt vọng)”. Gây hiệu quả “Terror (khủng bố)”, nó có tác dụng hạ thấp các chỉ số cơ bản của người bị ảnh hưởng. Nguyên bản năng lực này không thể có tác dụng các Thủ Vệ, những người có Lv 100, nhưng nhờ Pháp trương Ainz Ooal Gown tăng cường thêm, hiệu ứng của nó được tăng mạnh.

"Đó là sức mạnh thật sự của ngài Momonga, sức mạnh của đấng chúa tể vĩ đại.”

"Đúng đấy, khi chúng ta chưa cúi mình trước ngài, chúng ta không cảm thấy bất kỳ sức mạnh nào từ ngài. Nhưng ngay khi chúng ta hành lễ ra mắt ngài với thận phận Thủ Vệ, ngài lập tức thể hiện ra sức mạnh của đấng thống trị. "

"Để đáp lại lòng trung thành của chúng ta, ngài đã thể hiện sức mạnh của ngài cho chúng ta thấy."

"Đúng vậy."

"Trước đó, khi chỉ có tôi và Mare ở cùng ngài, ngài không hế đáng sợ như vậy. Ngài rất dịu dàng, khi thấy chúng tôi khát nước, ngài đã tự tay rót nước cho chúng tôi."

Bởi vì lời nói của Aura, sự ngột ngạt, căng thẳng bao trùm không khí ở đây, mọi người ai cũng dùng ánh mắt ghen tị nhìn cặp sinh đôi. Trong đó người biểu hiện mãnh liệt nhất là Albedo, tay của cô ta không ngừng run, cảm giác móng tay sắp cào rách chiếc găng tay.

Hơi run rẩy, Mare cố gắng mở to mắt, lên tiếng:

"Đó là sức mạnh thật sự của đấng thống trị Lăng mộ Nazarick sao, thật sự quá tuyệt với!"

Không khí căng thẳng của hiện trường lập tức biến mất.

"Hoàn toàn chính xác. Đáp lại tấm lòng của chúng ta, ngài đã biểu hiện ra sức mạnh của mình. . . Thật không hổ là đáng sáng tạo ra chúng ta. Là người đứng đầu trong 41 Đấng Sáng Tạo, cũng là người duy nhất ở lại, chủ nhân nhân từ của chúng ta."

Lắng nghe lời nói củaAlbedo, hết thảy Thủ Vệ hiện ra vẻ mặt say mê. Mare thì lén lén thở phào nhẹ nhõm.

Không có gì khiến bọn họ hạnh phúc hơn việc chứng kiến sự mạnh vĩ đại của 41 Đấng Sáng Tạo, những người đã tạo ra bọn họ và cũng là những người mà bọn họ tuyên thệ phục vụ với lòng trung thành tuyệt đối.

Không chỉ là các Thủ Vệ, mà là toàn bộ sinh vật được các ngài sáng tạo ra cũng đều như vậy. Niềm vinh dự lớn nhất của bọn họ là được phục vụ, được nhìn thấy dung nhan chủ nhân của mình.

Đó là một chân lí hiển nhiên.

Đối với những người chỉ có một mục đích căn bản là phụng sự chủ nhân như bọn họ, không điều gì có thể làm bọn họ tự hào hơn.

Phá vỡ bầu không khí này, Sebas lên tiếng:

"Xin phép, tôi sẽ rời đi trước, tuy rằng không biết ngài Momonga đã đi đâu, nhưng tôi cần phải ngay lập tức đến bên ngài ấy."

Tuy rằng Albedo rất ghen tị với Sebas, bất quá vẫn áp chế tâm tình trả lời:

"Tôi biết rồi, Sebas. Cố gắng phụng thị ngài Momonga cho thật tốt, không được có một chút sai lầm nào. Còn có, nếu như có chuyện gì hãy báo cáo với tôi. Đặc biệt khi ngài Momonga cho gọi tôi, nhất định phải ngay lập tức thông báo cho tôi. Cho dù đang làm những việc khác cũng phải tạm thời ngừng lại!"

Nghe được những lời đó, Demiurge biểu hiện vẻ mặt qủa thế.

"Bất quá nếu ngài Momonga muốn gặp tôi ở phòng ngủ của ngài, hãy nói với ngài rằng tôi cần một chút thời gian để chuẩn bị. Nhưng nếu ngài muốn tôi đến ngay lập tức cũng không sao. Cơ thể tôi luôn được được duy trì ở trạng thái hoàn hảo nhất, và trang phục ta lúc nào cũng gọn gàng, đẹp mắt để có thể đáp ứng nhanh chóng lời kêu gọi của ngài Momonga. Nói tóm lại, ý muốn của ngài Momonga là quan trọng nhất —— "

"──── tôi hiểu rồi, Albedo. Tôi phải đi ngay, nếu cứ lãng phí thời gian ở đây nữa thì sẽ là bất kính với ngài Momonga. Do vậy, tất cả mọi người, xin chào."

Sebas hướng về tất cả Thủ Vệ chào từ giã, những người vẫn còn đang trợn mắt ngoác mồm, lập tức rời đi nhanh chóng, trước khi Albedo định nói gì nữa.

"Dù sao thì. . . Thực sự là yên tĩnh. Shalltear, cô sao vậy?"

Nghe được Demiurge hỏi, ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người Shalltear. Lúc này mọi người mới phát hiện Shalltear vẫn còn quỳ trên mặt đất.

"Sao vậy, Shalltear?"

Kêu lần thứ hai, Shalltear mới có phản ứng, từ từ mới ngẩng đầu lên.

Ánh mắt của cô ta mông lung, phảng phất như vừa bị đánh thức.

". . . Chuyện gì vậy?"

"Chứng kiến được khí thế của ngài Momonga. . . tôi cảm thấy quá hưng phấn… quần lót có chút ướt ướt..."

Lặng ngắt như tờ.

Mọi người đều hết nói nỗi, tất cả đều biết người có nhiều sở thích tình dục kỳ lạ nhất ở đây, đó là Shalltear, một trong số đó là “luyến thi”. Vì vậy mọi người chỉ có thể vỗ trán thở dài. Tuy nhiên Mare có vẻ chưa hiểu được vấn đế, có vẻ bối rồi. Nhưng mà một người trong số bọn họ sẽ không chấp nhận bỏ qua chuyện này.

Đó chính là Albedo. Với cảm giác ghen tuông dữ dội, Albedo chửi ầm lên:

"Con tiện nhận này."

Nghe được câu khinh bỉ thù địch này, Shalltear ngẩng đầu, nở nụ cười dâm đãng:

"Cái gì? Được chứng kiến sức mạnh của chủ nhân vĩ đại, đó vốn là vinh hạnh cho chúng ta. Người mà không cảm thấy hưng phấn mới là người có vấn đề. Đừng nói với tôi rằng cô không chỉ giả bộ thánh thiện mà còn bị “lãnh cảm” nữa? Đồ tinh tinh to mồm,"

". . . Đồ cá mút đá.”

Hai người trừng nhau, không ai chịu nhường ai. Mọi người mặc dù biết hai người họ sẽ không thực sự đánh nhau, nhưng vẫn cảm thấy lo lắng.

"Đấng Sáng Tạo là người đã tạo ra tôi như thế này, vì thế tôi chẳng có gì bất mãn cả."

"Tôi cũng vậy."

Shalltear chậm rãi đứng dậy, và khoảng cách giữa hai người dần dần được rút ngắn, trong khi ánh mắt vẫn trừng lẫn nhau.

"Không nên nghĩ chỉ vì bản thân cô là Tổng chi huy, có thể ở thường xuyên ở bên cạnh ngài Momonga là coi như đã thắng tôi. Nếu như cô thực sự nghĩ như vậy, mọi người sẽ cười đến rụng răng luôn."

"Ah, tất nhiên, tôi chính là tận dụng lúc cô ở bị đày đi xa, nhân cơ hội đó để hoàn toàn đánh bại cô."

". . . Hoàn toàn đánh bại tôi, huh? Thử làm cho tôi xem coi, ngài Tổng chỉ huy."

"Là một tiện nhân, cô hẳn phải rõ ràng ý tôi muốn nói là gì."

Hai người bọn họ cãi nhau gay gắt, ánh mắt không hề dời đi chỗ khác, cứ trừng lẫn nhau.

Xoạt! Albedo giương cánh đe doạ. Shalltear cũng không chịu yếu thế, trên tay toả ra sương mù màu đen.

"A —— Aura, chuyện của phụ nữ, liền giao cho phụ nữ giải quyết. Nếu hai người họ thực sự đánh nhau, hãy báo cho tôi, tôi sẽ ra tay ngăn cản?"

"Chờ một chút, Demiurge! Anh muốn để chuyện phiền phức này cho tôi đó hả?"

Vẫy vẫy tay, Demiurge rời đi cách xa chỗ này, để bọn họ lại phía sau. Cocytus cùng Mare cũng nhanh chóng chạy theo. Ai cũng không muốn chạm vào ổ kiến lửa đó.

"Thật tình, có cần phải cãi nhau chỉ vì chuyện như vậy không?"

"Bản thân tôi thì lại thấy tò mò rất muốn biết kết quả như thế nào."

"Kết quả gì? Demiurge."

"Để xác định sức mạnh và tương lai của Lăng mộ Nazarick."

"Demiurge, câu nói này có ý gì?"

"À. . ."

Đối mặt với câu hỏi của Mare, Demiurge suy nghĩ nên trả lời như thế nào. Trong đầu anh ta hiện lên một suy nghĩ tà ác, muốn nhồi nhét vào đầu Mare những kiến thức người lớn, nhưng cuối cùng vẫn bỏ qua.

Tuy rằng Demiurge thuộc hệ Demon, tính cách tàn nhẫn và lãnh khốc, nhưng đó chỉ là nhắm vào những người bên ngoài Lăng mộ Nazarick. Đối với những người được tạo ra bởi 41 Đấng Sáng Tạo, Demiurge thật tâm cọi là những đồng bạn thân thiết.

"Chủ nhân vĩ đại cũng cần có người thừa kế chứ? Ngài Momonga tuỳ rằng vẫn lưu lại, nhưng lỡ có một ngày ngài ấy không còn quan tâm tới chúng ta, cũng bỏ đi như những chủ nhân khác. Lúc đó, vẫn có hậu duệ của ngài ấy kế thừa vị trí, để chúng ta tiếp tục trung thành phụng sự."

"Tất nhiên rồi. Nhưng ai sẽ là người kế thừa vị trí của ngài Momonga?"

"Có ý nghĩ đó là quá bất kính, Demiurge. Nhiệm vụ của chúng ta là trung thành bảo vệ ngài Momonga, để chắc chắn ngài ấy có thể tiếp tục ở lại đây và tuyệt đối không thể để chuyện như vây xảy ra, không phải sao?"

Demiurge ngắt lời Cocytus:

"Đương nhiên tôi hiểu, Cocytus. Bất quá chẳng lẽ anh không muốn cống hiến cho hậu duệ của ngài Momonga ư?"

"Ân. . . Tôi đương nhiên rất muốn tiếp tục phụng sự cho hậu duệ của ngài ấy. . ."

Cocytus hiện lên trong đầu hỉnh ảnh mình đang cõng lấy hậu duệ của Momonga. Hơn nữa, không chỉ như vậy, mình còn hướng dẫn hắn cách sử dụng kiếm, vì bảo vệ hắn mà rút kiếm, thậm chí nghe theo mệnh lệnh của hắn khi hắn đã trưởng thành.

". . . WOw, quá tuyệt. Một hình ảnh thực sự tuyệt vời. . . . sư phụ. . . sư phụ. . . ."

Nhìn thấy Cocytus bắt đầu tưởng tượng mình trở thành sư phụ của hậu duệ của ngài Momonga, Demiurge có chút hết nói nổi, không để ý đến Cocytus nữa, anh ta quay sang Mare:

"Ngoài ra, tôi rất hứng thú với việc tăng cường sức mạnh của Lăng mộ Nazarick. Tôi tò mò không biết hậu duệ của chúng ta có thể mạnh đến đâu. Thế nào, Mare có muốn có con không?"

"Ế? Hả?"

"Tuy nhiên sẽ không làm được nếu không có đối tác. . . Được rồi, nếu phát hiện ra con người, Dark Elves hoặc Forest Elves… cậu có thể giúp tôi bắt chúng về đây không?"

"Hả? hả?" Suy nghĩ nhanh chóng Mare gật đầu đồng ý: "Nếu như là để giúp cho ngài Momonga, thì tôi sẽ làm như vậy. Nhưng mà làm thế nào để sinh ra em bé?"

"Ân, đến lúc đó tôi sẽ dạy câu. Bất quá cậu không nên lén tiến hành thử nghiệm một mình, nếu ngài Momonga biết được, ngài ấy sẽ trách măng cậu. Bởi vì việc đó sẽ làm gia tăng chi phí duy trì Lăng mộ Nazarick, tốt nhất phải tính toàn duy trì cân bằng việc thu chi."

"Này, đó là đương nhiên. Tôi cũng không muốn bị ngài Momonga trách măng. Tốt nhất là xây dựng một trang trại chăn nuôi ở bên ngoài lăng mộ."

Đang bàn luận vần đề này, bổng Demiurge hỏi Mare một câu mà chưa có ai bao giờ hỏi vì sợ đụng chạm đến cậu:

"Đúng rồi Mare, tại sao cậu lại mặc trang phục của con gái như thế này?"

Nghe được câu hỏi của Demiurge, Mare kéo chiếc váy ngắn trong việc cố gắng che lấy đôi chân.

"Đây là do ngài Simmering Teapot lựa chọn. Ngài ấy nói cái này gọi “trap”, vì tôi cứ thế mặc nó thôi."

"Ác. . . Hóa ra đó là ý tưởng của ngài Simmering Teapot. Như vậy cậu mặc thế này là đúng rồi. . . À mà tất cả bé trai đều mặc giống thế này hết à?"

"Điều này… tôi cũng không biết rõ."

Tuy rằng 41 Đấng Sáng Tạo không còn xuất hiện nữa, nhưng các Thủ Vệ không dám làm trái ý của các ngài ấy. Hoặc là, bên trong Lăng mộ Nazarick, chỉ có ăn mặc như Mare mới là đúng và chỉ một Đáng Sáng Tạo khác mới có quyền thay đổi cách ăn mặc của Mare.

". . . Chúng ta nên hỏi ngài Momonga vấn đề này. Có lẽ phải yêu cầu tất cả bé trai đều mặc như Mare mới đúng. À Cocytus…tỉnh lại chưa."

Nghe được Demiurge kêu, Cocytus hồi thần, nở nụ cười hài lòng:

"Thật là cảnh tượng tuyệt đẹp. . . thực sự tuyệt đẹp."

"Được rồi, nếu anh cũng nghĩ vậy thì tốt. . . Albedo cùng Shalltear vẫn còn cãi nhau sao?"

Hai người đó vẫn lườm nhau, không thèm để ý đến ai, Aura uể oải trả lời:

"Giải quyết xong vấn đề lúc nãy rồi. Hiện giờ bắt đầu cãi sang chuyện ai là vợ lớn.”

"Là chủ nhân của Lăng mộ Nazarick mà chỉ có một người vợ thì mới là kỳ quái. Vấn đề ai là người đủ điều kiện để làm vợ lớn đây. . ."

". . . Vấn đề này rất thú vị, nhưng chúng ta nên thảo luận nó vào một thời điểm khác. Được rồi, Albedo, dừng lại đi. Trước mắt phải hoàn thành nhiệm vụ được giao bởi ngài Momonga đi đã."

"Anh nói đúng. Bây giờ phải mau chóng định ra kế hoạch. Shalltear, chúng ta dừng lại ở đây, vì có những việc cấp bách hơn phải làm."

"Không thành vấn đề, Albedo. Chuyện của chúng ta sẽ tốn khá nhiều thời gian để thảo luận, nên để khi khác đi."

"Rất tốt. Như vậy tôi sẽ nói kế hoạch tiếp theo của chúng ta.”

Nhìn thấy Albedo khôi phục lại vai trò của Tổng chỉ huy, những người khác đều cúi đầu chào, nhưng không quỳ xuống.

Mặc dù họ tôn trọng chức vụ Tổng chỉ huy của Albedo, nhưng họ sẽ không quỳ xuống hành lễ với cô ta. Trong tất cả những người được tạo ra bởi 41 Đấng Sáng Tạo, Albedo được các ngài ấy giao cho chức vụ cao nhất. Chỉ cần khi nào cô ta vẫn còn giữ chức vụ ấy, những người khác phải tôn trọng và chấp hành những mệnh lệnh từ cô ta, nhưng không cần thiết phải quỳ xuống hành lễ. Albedo cũng không vì vậy mà tức giận, ngược lại cô ta cho rằng như vậy mới đúng.

"Đầu tiên ─── "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.