“Toàn bộ Họa Bình xông lên phía trước nhất, Thiên Bi cản phía sau!” Sau khi tiếp nhận lời nhắc nhở của Tố Vô Tâm Từ Vãn liền đẩy đám vú em đến phía trước nhất.
Mà giờ phút này Yến Cung Việt Giáp biết rõ lần đầu tiên giao phong đã không có phần thắng kêu bang chúng của Tướng Hành Thiên Hạ sau khi chết tập hợp ở điểm hồi sinh, bắt đầu thay đổi chiến thuật.
Tên Nhất Đao Độc Bá này quả nhiên là có chút bản lĩnh, khó trách cô ta kiêu ngạo như vậy trên ngàn dặm truyền âm!
Bất quá nếu Yến Cung Việt Giáp có thể bị đả bại chỉ bởi một kích thì thật uổng cho khoảng thời gian hắn làm bang chủ kia.
“Tất cả mọi người nhìn vị trí của ta, dùng tốc độ nhanh nhất di chuyển vào bên trong hẻm mê cung, thấy vị trí của ta thì dừng lại! Để cho Nhất Đao Độc Bá đến công!”
Trong bang hội Chung Cực chiến minh, tâm trạng vui sướng của mọi người đã tràn ngập đầu óc, cũng quên mất chỉ huy lần này hoàn toàn không phải người một nhà.
[ bang hội ] Phần Tiền Bán Tử Sinh: Chỉ hai chiêu! Ta phục!
[ bang hội ] Thập Tam Di: Chỉ huy chuyên nghiệp như Tử Sinh ca mà cũng chịu phục, vậy ta đây cũng phải phục thôi!
[ bang hội ] Sửu Đắc Ngoan Tinh Trí: Lên là lên là lên là lên!
[ bang hội ] Vọng Thành Bắc: Giết giết giết!
[ bang hội ] Bán Báo Ở Nhà Ga: Hoàng kim bách chiến mặc giáp vàng, không phá Lâu Lan tuyệt không dừng!
[ bang hội ] Thần Đèn Aladin: Sai lầm rồi sai lầm rồi, không phá Tướng Hành tuyệt không dừng!
[ bang hội ] Báo Văn Cương Quản Vũ: A Nhiễu muội tử thật có lỗi a, thằng nhóc này… muội tử này thực sự có bản lĩnh, ta không có cách nào đứng bên phe ngươi.
[ bang hội ] Hoa Vật Nhiễu: Không ca nói đùa, Nhất Đao Độc Bá lợi hại! Đem lại vinh dự cho con gái chúng ta! Ta ủng hộ ngươi!
…
Hướng gió lập tức thay đổi, giống như sau khi qua một chiêu này mọi người vậy mà đã bắt đầu chịu thừa nhận.
Dù sao đó cũng là một muội tử, muội tử này còn có thể hung hăng cho Yến Cung Việt Giáp một cái tát chỉ trong vòng một chiêu, nhân tài như vậy phải đi nơi nào tìm?
[ tán gẫu riêng ] Long Sa: Kính Tử, ngươi nhất định phải kéo được Nhất Đao Độc Bá vào bang chúng ta.
[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Phu nhân nói có lí!
[ tán gẫu riêng ] Long Sa: Nếu không kéo qua được cũng đừng gây thù hận, trăm ngàn lần đừng để phe đối địch mang đi mất! Đúng rồi, khi cần thiết có thể dùng mĩ nam kế!
[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Ta tự mình dùng sao? [ thẹn thùng ]
[ tán gẫu riêng ] Long Sa: Ngươi chán sống rồi sao? Cần tỷ dùng roi da đánh chết ngươi không?
…
Từ Vãn duỗi người, cô biết điểm này, Yến Cung Việt Giáp nhất định sẽ dẫn người lên Đại Quang Minh đỉnh chiếm cứ địa hình.
Địa hình vĩnh viễn là một yếu tố rất quan trọng, vô luận là hành quân đánh giặc hay chiến đấu trong trò chơi.
Nhưng Từ Vãn hiển nhiên là cũng không để ý đến địa hình nhiều như Yến Cung Việt Giáp, không phải là không thèm để ý, mà là chiến đấu khác với đánh giặc, còn có một yếu tố quan trọng hơn.
Thứ này cô có, nhưng Yến Cung Việt Giáp không có.
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Chờ Yến Cung Việt Giáp chiếm mất vị trí mê cung?
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ừ, mặc hắn đi thôi, bất quá nếu ngươi nguyện ý nói cho ta biết Yến Cung Việt Giáp đóng ở đâu, ta cũng không ngại.
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ngươi quá coi thường đạo đức nghề nghiệp của ta.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ta lại không hề cảm thấy ngươi có đạo đức nghề nghiệp, để ta tranh thủ thở với uống miếng nước được không?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Được, được! Ta phát hiện ngươi khi chỉ huy hắn là lúc ngươi ít làm người khác chán ghét nhất, tương đối cẩn thận, còn chưa đến mức không coi ai ra gì.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Xin ngươi ta có thực lực, ta cứ thích cuồng ngạo ta cứ thích khinh bỉ người khác!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Mới khen ngươi một câu đã lên mặt, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác chặt mất đuôi!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tố! Vô! Tâm!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ngươi cứ đánh chữ bùm bùm như vậy sẽ không có thời gian uống nước, chỉ có thể uống nước miếng.
Tố Vô Tâm đánh chữ xong, ngồi lên tọa kỵ của mình.
Người của Chung Cực chiến minh thấy Tố Vô Tâm lên tọa kỵ, liền biết đợt tiến công thứ hai bắt đầu.
Dù sao thời gian còn dài Long Kính vẫn thực cẩn thận: “Muội tử ngươi nhất định phải duy trì ý chí chiến đấu như vừa rồi, trăm ngàn lần đừng héo.”
“Thôi đi!” Từ Vãn cười nhạt, “Ngươi có héo ta cũng sẽ không héo, nói cứ như ai cũng đáng khinh như bọn con trai các ngươi vậy. Các huynh đệ, bắt đầu dồn sức, cầm lên sĩ khí không đập tan Tướng Hành không dừng của các ngươi, đi theo ta sảng khoái uống máu xẻ thịt kẻ thù!”
Lúc này không có người khinh bỉ Từ Vãn nói khoác, nếu có thì cũng là hùa theo.
Từ Vãn thực sự không dám khinh thường, đây chính là Yến Cung Việt Giáp, một trong những người cô quen thuộc nhất.
Từ cổng vòm đến điểm hồi sinh phải đi xuyên qua một bãi đất trống tiến vào trong hẻm mê cung có một đoạn đường, mê cung là một địa hình tương đối phức tạp, bởi vì lối rẽ quá nhiều, mà cô cũng không thể tìm chính xác được Yến Cung Việt Giáp rốt cuộc là ở trong lối rẽ nào.
Có lẽ là cái thứ nhất, có lẽ hắn ở bên trong Đại Quang Minh đỉnh, căn bản là không mai phục mê cung.
Thực sự là nơi làm người ta rối rắm.
Nhất Đao Độc Bá đứng trước mê cung.
Nơi đây Xuyên Thổ của Quỷ Độn cùng Thuấn Di của Thái Ương đều không sử dụng được, đây là mê cung nằm trên hai vách núi, bên dưới là vực sâu vạn trượng, ngã xuống tất sẽ mất mạng.
Tám lối rẽ, xác suất chọn trúng thực sự là rất thấp.
[ bang hội ] Long Kính: Muội tử, ngươi nói xem phải chơi như thế nào? Ta sẽ phối hợp!
“Nghe đây, Long Kính, ngươi tìm cho ta một Long Cức vừa có trang bị tốt vừa thông minh, mở ra Khoái Bộ Lưu Tinh, chúng ta lần lượt thử nghiệm!”
[ bang hội ] Long Kính: Chính là ta!
“Tốt lắm, vậy thì ngươi!” Từ Vãn ra lệnh, “Đi về phía trước từng bước từng bước một, đợt đầu tiên chúng ta thắng về số lượng đầu người, đợt này chúng ta háo được! Nếu ngươi phản ứng nhanh, có khi chúng ta một đầu người cũng không tốn đâu!”
[ bang hội ] Long Kính: Đi!
Long Kính dưới sự chỉ huy của Từ Vãn đi lên hẻm mê cung, hẻm rất hẹp, che lại địa hình chỗ rẽ ngoặt, hắn không nhìn thấy được phía đối diện, bất quá, chỉ cần vừa đến cửa lối rẽ nhìn xem khu mai phục có người hay không hắn đã có thể giúp Từ Vãn biết có nên xông vào hay không.
Kĩ thuật của Long Kính cũng rất tốt, nhưng giờ phút này, người sốt ruột nhất không phải là Long Kính, mà là Tố Vô Tâm.
Hắn là người duy nhất biết được bố cục chiến đấu của cả hai phe, đồng thời chẳng những phải góp sức cho hai phía mà còn không thể lộ ra bất kì kế hoạch nào của cả hai!
Tố Vô Tâm cảm thấy, đợt này Từ Vãn có khả năng sẽ ăn mệt, bởi vì Yến Cung Việt Giáp rất giả dối!
Long Kính đã bắt đầu hành động, trong Chung Cực chiến minh, Từ Vãn đã lệnh cho các chức nghiệp chia đội ra đứng ngay ngắn, lúc này là Thiên Bi đứng phía trước kháng, để ngừa Tướng Hành Thiên Hạ đột nhiên lao tới.
Long Kính đi tới lối rẽ, dừng lại, mở Khoái Bộ Lưu Tinh, nhanh như chớp rẽ vào!
Trong phút chốc, âm thanh của các loại kĩ năng giống như mưa sao băng đánh về phía hắn: “Có mai phục! Rất nhiều người!”
Cho dù tốc độ Long Kính có nhanh hơn nữa cũng trốn không thoát được công kích của hơn một trăm người, cuối cùng vẫn chết ở đó.
Từ Vãn cau mày, cảm thấy có chút khó tin.
“Long Kính, tự ngươi từ điểm hồi sinh chạy tới, lại ra một Long Cức khác!” Từ Vãn nói, “Mộc Phong Nhập Y đi, tiếp tục lên!”
Khi Mộc Phong Nhập Y ngoan ngoãn nghe theo thì mọi người lại nghi hoặc vì sao Long Kính nói nơi đó có mai phục, Từ Vãn còn phái người đi lên tặng một đầu người.
Thẳng đến khi —
[ bang hội ] Mộc Phong Nhập Y: Nơi này không có người?
Đúng vậy, ở lối rẽ một người cũng không có, trống huơ trống hoác, giống như mới vừa rồi Long Kính không phải bị người của Tướng Hành Thiên Hạ giết mà là bị quỷ giết.
Đã rút lui rồi?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Có bản đồ địa hình nơi này không? Bản giản hóa, nếu không có ta gửi cho ngươi.
Trong lòng Từ Vãn kì thực vẫn nắm rõ địa hình của Đại Quang Minh cung, nhưng nghe Tố Vô Tâm hỏi như vậy, cô lại thực sự không có.
Bản đồ trong trò chơi chính là địa hình đồ từng mảng từng mảng lớn một, mà không vẽ cụ thể đến có thể thấy được từng con đường, cô nghĩ Tố Vô Tâm hẳn là đang nhắc nhở mình.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Đến, gửi cho ta.
Tố Vô Tâm rất nhanh gửi một tờ bản đồ qua. Bản đồ được vẽ chi tiết bằng tay, mỗi điểm đều có ghi chú, nét chữ xinh đẹp ngược lại rất phù hợp với hình tượng vú em của hắn.
Từ Vãn dùng mắt đảo qua một cái, ánh mắt dừng lại ở con đường thông ra Huyền Không Bình tại lối rẽ thứ sáu cùng thứ bảy!
Thứ sáu và thứ bảy? Yến Cung Việt Giáp là muốn thừa dịp cô kêu Long Cức đi thử địa hình nhân cơ hội giết từng người một, vừa giết vừa lùi thẳng ra Huyền Không Bình, nhân lúc cô chưa kịp phản ứng trúng mai phục, sau đó bọc đánh cô từ hai đường!
Cô thản nhiên cười: “Tất cả đi về phía lối rẽ thứ nhất, Mộc Phong Nhập Y, đến lối rẽ thứ hai đi chịu chết!”
Biết rõ là đi chịu chết còn không thể không đi. Từ Vãn không giải thích vì sao, lời cô nói từ trước đến nay đều quyết tuyệt kiên định, không chấp nhận người khác nghi ngờ nửa phần!
[ bang hội ] Mộc Phong Nhập Y: Chịu chết còn đi?
“Kêu ngươi đi thì cứ đi! Nói nhảm cái gì!” Từ Vãn mặc dù đối với người “chồng trước” này không có tình cảm gì, bất quá cũng không đến mức sẽ thương tiếc hắn, “Long Kính, lại ra năm Long Cức, sau khi chết không cần đến điểm hồi sinh, chờ Họa Bình của chúng ta chiêu hồn!” Từ Vãn đương nhiên là có suy tính của mình.
Mộc Phong Nhập Y mất mạng ở lối rẽ thứ hai đúng như cô dự đoán, tiếp theo cô đã không cần phái Long Cức thứ ba đi thăm dò, trực tiếp ra lệnh cho đại bộ đội đi đến lối rẽ thứ hai, để Họa Bình cứu dậy Mộc Phong Nhập Y, rồi sau đó sai Long Cức kế tiếp đi đến lối rẽ thứ ba chịu chết.
Tố Vô Tâm thở phào một hơi, Nhất Đao Độc Bá này thông minh đến khiến hắn cảm thấy có hơi ngoài ý muốn.
Một chút đã thông, tương kế tựu kế!
Hắn không biết Tang Du Vị Vãn cũng có được tư duy linh hoạt như vậy hay không, hắn nghĩ khí chất của Nhất Đao Độc Bá này khác rất nhiều so với Tang Du Vị Vãn. Đây không phải Tang Du Vị Vãn.
Khi Long Cức thứ ba chết ở lối rẽ thứ ba đại bộ đội lại di chuyển về phía trước, phái ra Long Cức thứ tư.
Lúc này kì thực mọi người đều cảm thấy đại bộ đội hẳn là nên tiến công, dù sao người của Tướng Hành Thiên Hạ ở ngay sau lối rẽ, chỉ chờ ăn đầu người của bọn họ từng cái từng cái một.
“Nhất Đao, thực sự không tiến công?”
“Lúc này không tiến công còn đợi đến khi nào, đánh cho bọn họ không kịp trở tay đi!”
“Giết đi giết đi! Hiện tại ta đã nhiệt huyết sôi trào!”
“Tốc độ tiến quân như rùa này quả thực làm ông đây cảm thấy trứng đau!”
…
YY nhất thời náo nhiệt lên, mọi người đều đã nhìn ra đây chẳng phải chỗ nguy hiểm gì.
Nhưng mà Từ Vãn lại cực kì hiểu Yến Cung Việt Giáp!
“Bây giờ công?” Cô cười lạnh trong YY, “Mấy Long Cức đã đi qua, mấy người Long Kính, Mộc Phong Nhập Y, ai có thể nói cho ta biết quân mai phục của đối phương rốt cuộc là có bao nhiêu người? Chức nghiệp nào? Một tên cũng không thể nhớ nhầm, làm được không?”
Đương nhiên là không, bọn họ bất quá là đi qua chịu chết, chỉ nhìn thấy đủ mọi màu sắc của các kĩ năng bay đầy trời, làm sao có thể thấy rõ đối phương có bao nhiêu mống!
“Đã tự tung tự tác như vậy thì tự mình đi lên chỉ huy đi, thực coi thắng một đợt là thắng bang chiến sao? Yến Cung Việt Giáp ăn chay lớn lên hay các ngươi ăn uống tốt hơn hắn từ nhỏ? Nếu Tướng Hành Thiên Hạ chỉ có chừng này, Chung Cực chiến minh các ngươi còn cần mời người ngoài đến chỉ huy sao!”
Cô nói một chút cũng không nể mặt, nếu không phải có màn hình chặn giữa, đoán chừng còn có thể nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Long Kính.
Trong YY yên tĩnh xuống, muội tử Nhất Đao Độc Bá này mặc dù có chút bản lĩnh, nhưng cuồng vọng quá đáng cùng nói năng không suy nghĩ cũng thực làm cho trong lòng mọi người của Chung Cực chiến minh không vui.