(Có thể các bạn không biết ta là fan boss Sênh (Boss Là Nữ Phụ) Á!)
Khương Ái Ái nhìn Lạc Quyên...
Mẹ kiếp! Ả ta đâu có thua kém gì nhỏ này?!
Không phục!
Còn mặc đồ đôi!?
Hãy đợi đó!
Nupakachi!
Khương Ái Ái chửi trăm lần tổ tông nhà Lạc Quyên...
Tổ tông nhà Lạc Quyên : "..." Quá đáng lắm luôn á! Ta nằm thôi mà bị trúng đạn? Đập đá à nhầm, đập bàn! Để bản tổ tông ta nói cho ngươi biết, ngươi không thua gì, ngươi chỉ thua...
Có bầu ngực à.
Người ta nói : Thà có còn hơn không, núi nhỏ còn hơn đồng bằng. Cháu ta có cả quả bưởi!
Lép cũng là một cái tội đấy con ạ!
Khương Ái Ái : "..." Biến!
...
"Liệu phu nhân, có thể đổi chỗ khác nói chuyện?" Ông Nghiêm cười cười, mặt không biến sắc.
Bà Liệu gật gật đầu.
Dù sao ở đây cũng không tiện, ngày trước định ra hôn ước kiểu gì thì giờ hủy bằng kiểu đó, thêm nữa bà muốn cho Nghiêm gia này phải đối xử tốt với Lặng Phiên và Tuần Vũ chứ không phải như lúc trước.
Thế là phòng khách chỉ còn Tuần Vũ, Tuần Nghiêm, Lạc Quyên và Khương Ái Ái.
Một mảnh yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi nghe thấy tiếng tích tắc đồng hồ đang kêu.
Khương Ái Ái mắt rực lửa nhìn Tuần Vũ và Lạc Quyên, ánh mắt khó ở, ngứa mắt hiện rõ như trẻ con không biết che dấu. Tuần Vũ né tránh ánh mắt đó của Khương Ái Ái. Lạc Quyên đầu bốc khỏi dường như bình giấm trong người cô đang phát ra tiếng tí tách.
Bình giấm của cô đang cmn hứng giấm!
Lạc Quyên tìm kiếm trong trí nhớ, cô cố in ra gương mặt phương tây đầy dễ thương xa xa gần cầu thang kia.
Khương Ái Ái - Con gái Khương gia, lúc Khương gia còn trong nước có giao tình tốt với Tuần gia nên hai nhà sớm chiều qua lại vì thế Khương Ái Ái thành thanh mai Tuần Vũ, Tuần Nghiêm.
Tính tình bướng bỉnh, kiêu ngạo thêm chút độc chiếm và háo thắng... ba năm trước cùng ba mẹ ra nước ngoài sinh sống.
Lạc Quyên nghĩ tới đây nhíu mày.
Cô không chắc, dựa theo trí nhớ lẫn đoàn mò, Tuần Vũ từng có tình cảm với Khương Ái Ái.
Lạc Quyên mở ra sức tưởng tượng cao xa trong đầu...
Khương Ái Ái trở về, bắt đầu mở ra câu chuyện tình ngọt hay ngược gì đó với Tuần Vũ còn cô lần nữa thành nữ phụ?
Đùa nhau? Tiểu khuyết tật ta làm thêm một nữ phụ nữa à? Không làm! Tình yêu? Thế gian còn rất nhiều!
Lạc Quyên bỗng ngẩng lên liếc Tuần Vũ, người này cô đã trao cả trái tim mình.
Tiểu khuyết tật ta nên làm gì bây giờ?
Aaa... Tuần Vũ à, em phải nghĩ làm sao đây? Cưa đổ anh?
Nghĩ nghĩ Lạc Quyên nở nụ cười gian xảo.
Cô đây quyết cưa đổ Tuần Vũ! Chế độ mặc định : Tuần Vũ = chồng tương lai.
Chồng tương lai Tuần Vũ : "..." Đang ngơ ngác nhìn nụ cười gian xảo của Lạc Quyên.
Cô nhìn anh rồi cười gian? Đang suy tính anh cái gì?
Trong lúc Lạc Quyên mải miết suy nghĩ thì Khương Ái Ái đã đi đến, thân hình bé nhỏ xuất hiện trước mặt Tuần Vũ, không kiêng nể gì nhào vào lòng Tuần Vũ...
Lạc Quyên : "..." Yêu nghiệt! Tránh chồng ta ra!
Lạc Quyền thừa lúc Khương Ái Ái chưa tới gần Tuần Vũ, cô nhanh nhẹn đứng lên, nhắm lòng Tuần Vũ mà đổ, Tuần Vũ đang suy nghĩ bỗng thấy cái thứ mềm mại cả sáng mình bế nhào vào mình, Tuần Vũ hơi hoảng loạn ôm lấy.
Khương Ái Ái thấy thế phanh xe đang lao thẳng ra một cách kịch tính, mắt trợn trắng lên.
WTF?!
Tuần Nghiêm vô cùng tức giận khi thấy cảnh tượng này, anh quát lên : "Liệu Tuyết Tình!"
Khương Ái Ái nghe thế cũng kinh ngạc.
Cái cây thịt nhỏ mọc hai quả bưởi này là Liệu Tuyết Tình?!
Ả kinh khủng khiếp hoảng hốt rồi! Thời thế thay đổi con người đổi thay là có thật! Mé! Trước như đỉa bám Tuần Nghiêm giờ thì trong vòng tay Tuần Vũ của ả? Mặt này dai hơn ba con sói!
Trơ trẽn!